Ngã rẽ sai lầm
Cô lặng lẽ về phòng thu dọn quần áo vào chiếc valy mà từ ngày cưới cô dùng để mang đồ đạc tới đây.
Rời chỗ làm khi màn đêm ập xuống, Duyên vác cái bụng bầu ở tháng thứ 8 khệ nệ dắt chiếc xe máy ra khỏi cơ quan. Cô bấm chiếc điện thoại cho chồng:
- “Anh ơi, hôm nay em phải tăng ca giờ mới được về, anh đến đón em với được không? Em cảm thấy mệt quá!”
Đầu dây bên kia thinh lặng lắng nghe cô rồi cười phá lên, giọng nói lèm bèm toàn mùi say rượu:
- “Thôi cô đừng giả bộ nữa, về nhanh lên. Tôi giờ say lắm rồi không biết có vác nổi cái xác về không chứ nói gì đi đón cô”.
Duyên trực khóc khi nghe chồng nói câu đó và tắt máy khi mà cô còn chưa nói hết câu. Người bạn làm cùng tổ với Duyên bước ra, thấy cô còn đứng tần ngần ở đó vội hỏi:
- “ Sao thế em? Chồng chưa tới đón à? Anh nhà chị đến rồi nhưng thôi chị đợi cùng em nhé. Bao giờ chồng em đến thì hai vợ chồng chị về. Em bụng mang dạ chửa thế này đứng đây đêm hôm nguy hiểm lắm”.
Duyên đã sai lầm khi ép buộc một trái tim không yêu mình (Ảnh minh họa)
Duyên cố nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể:
Anh nhà em vừa gọi, anh ấy bị cảm chị ạ nên không đến đón em được. Với lại em khỏe lắm, đêm hôm thế này bắt anh ấy đi đón lại mệt ra. Mai anh ấy mà ốm ra đó thì em còn khổ hơn ấy chứ. Thôi anh chị cứ về trước đi, em về bây giờ đây mà”.
Video đang HOT
Người bạn làm cùng tổ với cô cũng lưỡng lự, phân vân đôi chút nhưng khi thấy cô khăng khăng không sao và lên xe nổ máy, chị ấy mới về cùng với chồng. Nhìn hình ảnh người vợ chạy ra, chồng đon đả cài mũ, đưa khăn, đưa áo cho vợ trong tiết trời lạnh giá và cô vợ ôm lấy chồng thật chặt từ phía sau làm Duyên không sao cầm được nước mắt. Cô bật khóc nức nở ngay dưới chân công ty. Duyên lên x era về khi mà thành phố vắng hoe người. Vừa đi nước mắt làm nhòa tất cả, cô liên tục phải đưa tay quẹt ngang máy để thấy đường.
Đoạn đường về nhà ngắn ngủi nhưng đủ để làm cho Duyên nhớ lại tất cả những điều đã xảy ra trong cuộc đời mình. Cô lấy chồng mới chỉ vài tháng nay thôi mà sao cô có cảm giác mình như đã sống trong cuộc hôn nhân bi kịch này cả hàng thế kỉ. Cô chưa từng một ngày cảm thấy hạnh phúc khi lấy chồng. Gần 8 tháng cưới nhau là ngần ấy thời gian cô khóc một mình dù cho cô đang mang bầu. Cô đã đi quá xa, đã tự đời mình đến bi kịch nhưng không bao giờ chịu thừa nhận sai lầm.
Duyên biết chồng cô đâu có yêu cô. Cuộc hôn nhân này chỉ là một sự vòi vĩnh mà cô không cho chồng cơ hội được từ chối. Anh ấy đã từng có một vị hôn thê khác, họ yêu nhau và không hề có sự xuất hiện của cô ở đó. Nhưng vì cô mê mệt anh, vì cô ham lấy một người chồng đẹp trai, làm ra tiền nên cô bất chấp mọi thử đoạn để phá họ. Cô không ngần ngại đưa anh vào bẫy để có bầu, rồi cũng không ngần ngại đến cơ quan, đến nhà, gặp người yêu, người thân của anh để thông báo. Ngày cưới của cô, cô cười còn anh im lặng. Đêm tân hôn, anh bỏ đi uống rượu suốt đêm không về nhà.
Từ đó tới nay, cuộc sống của vợ chồng cô là như vậy. Anh không ăn cơm nhà, không nói với vợ một câu mặc cho cô cố gắng làm lành với chồng. Cô biết mình sai và muốn yêu anh thật nhiều để sửa sai nhưng chồng không cho cơ hội đó. Mọi thứ đã chấm hết vì khi người ta không có tình yêu mà buộc phải cưới thì nó đã trở thành tình hận. Chồng cô không chỉ hận cô mà còn hận cả đứa con trong bụng cô nên mặc dù cô mang bầu anh cũng không đoái hoài.
Có thể anh có lỗi nhưng cô đã cướp đi của anh quá nhiều đến nỗi mà trách nhiệm của một người làm cha anh cũng tự vất bỏ vì hận. Cô không dám trách anh vì cô hiểu mình đã quá sai lầm. Trái tim một người không phải là thứ có thể giam cầm vào trong ngục và kiểm soát nó được. Nhưng cô thì đã phạm phải sai lầm đó.
Đến lúc phải giải thoát cho nhau rồi vì chính cô không còn gắng gượng được thêm một phút giây nào nữa. (Ảnh minh họa)
Đã bao lần Duyên muốn chạy về bên mẹ để khóc nức nở, để kể cho mẹ nghe về sự lạnh lùng của chồng với cô, về sự vô cảm của anh trong ngôi nhà này nhưng cô lại sợ. Cô sợ người ta chê cười cô ngu ngốc cố lấy cho kì được người chồng không yêu mình. Cô sợ người ta thương hại một người vợ bụng mang dạ chửa mà chồng không đoái hoài. Cô giữ diện trong sự đớn đau chỉ riêng mình cô chịu.
Duyên mở cánh cửa vào nhà, cô nhìn thấy chồng ngủ mê mệt trên ghế sofa. Đó là cảnh tượng thường thấy ở cái gia đình này nhưng sao lần này tim cô đau nhói. Đã quá sức chịu đựng của Duyên rồi và cô nghĩ rằng với chồng cô cũng vậy. Cô nhận thấy anh khóc. Có lẽ là một sự xót xa mà anh đang phải chịu đựng.
Duyên mệt mỏi và cảm thấy người không khỏe. Cô lặng lẽ về phòng thu dọn quần áo vào chiếc valy mà từ ngày cưới cô dùng để mang đồ đạc tới đây. Cô viết vội một tờ đơn Ly hôn rồi ra đi. Cô sẽ về với mẹ, sẽ òa vào lòng mẹ khóc thổn thức và kể cho mẹ nghe tất cả những cơ cực mà cô phải chịu đựng chỉ vì quyết định sai lầm của cô. Đến lúc phải giải thoát cho nhau rồi vì chính cô không còn gắng gượng được thêm một phút giây nào nữa.
Theo Afamily
Không quên được người đàn ông phản bội
Yêu nhau 5 năm, bao khó khăn, cách trở vậy mà cuối cùng anh ta lại phụ em, yêu người khác.
Em chào chị Thanh Bình!
Em muốn vơi đi nỗi đau, muốn tìm cách quên được anh nhưng không được. Giờ em mong chị hãy cho em một lời khuyên để em thoát khỏi hoàn cảnh đau khổ này.
Em năm nay đã 29 tuổi ở Thành phố Hồ Chí Minh, còn anh thì 30. Chúng em quen nhau đã được gần 5 năm. Chúng em quen nhau từ năm 2008, trong một lần tình cờ anh tìm việc trên mạng và đã quen em.
Em là người không mấy thiện cảm với những cuộc trò chuyện trên mạng nên lúc đầu tụi em chỉ nói chuyện qua loa. Em cũng không quan tâm và không để ý đến anh vì lúc đó cả anh và em đều đã có người yêu nhưng đều không hạnh phúc với tình yêu hiện tại của mình. Bẵng đi 1 thời gian anh bắt đầu liên lạc lại qua mạng. Thế rồi chúng em lại tiếp tục trò chuyện qua lại. Anh có cách nói chuyện rất thông minh, hài hước nên em đã bị lôi vào cách nói chuyện của anh lúc nào không biết.
Và rồi chúng em quyết định gặp mặt nhau, ngay lần gặp đầu tiên với anh trái tim em đã loạn nhịp (lúc đó em đã chia tay với bạn trai em). Anh không đẹp, nhưng ở anh có 1 điểm gì đó làm em rất yên tâm, cảm giác gần gũi và an toàn khi bên anh. Và anh nói anh không nghĩ có thể quen được em, em là người con gái đầu tiên anh gặp làm trong Công ty xây dựng mà lại hiền và dịu dàng như vậy.
Em yêu anh, không ngại khó, ngại khổ để bên anh 5 năm qua, vậy mà cuối cùng anh phụ tình em (Ảnh minh họa)
Chúng em đã trải qua biết bao khó khăn, sóng gió mới có thể đến được với nhau. Vì lúc đó anh không thể chia tay được với người yêu cũ của anh. Người đó đã đòi tự tử và hăm dọa nếu chia tay, không chỉ anh mà cả gia đình anh sẽ không yên với cô ấy. Anh trai anh lập gia đình, anh về quê dự người con gái ấy cũng nhất quyết đòi theo anh về. Anh không thể không về đám cưới của anh trai mình nên dù cô ta đeo bám anh cũng đành phải đưa cô ta về. Và anh nói với em là anh không thể chia tay cô ấy, không thể thoát được cô ấy nên anh xin lỗi em. Lúc đó em đã yêu anh rất nhiều, nhìn anh bị dày vò bởi người con gái đó và phải suy nghĩ về em, em thấy rất đau nên em quyết định rời xa anh, cắt đứt mọi liên lạc với anh.
Chia tay nhưng hình bóng và tình cảm em dành cho anh vẫn nguyên vẹn. Em cũng đã cố để quen người khác và quên anh nhưng không được. Khoảng 6 tháng sau anh lại nhắn tin cho em nói cô ấy đã đồng ý chia tay với anh và đã về quê, muốn em cho anh một cơ hội. Vì còn yêu anh và bất chấp sự ngăn cản của bạn bè, em đã đồng ý hàn gắn lại và từ đó anh đã chuyển lên thành phố sống và làm việc.
Tình yêu của chúng em rất đẹp, vì em và anh rất hợp nhau, chúng em đã có biết bao nhiêu kỉ niệm với nhau, tưởng rằng sẽ có được một kết quả như mong muốn, nhưng khi anh về nói với gia đình về tình cảm của chúng em, gia đình anh đã phản đối. Em và anh khắc tuổi và có một số lí do khác nữa. Em cũng đã nói với gia đình về tình yêu của em và anh, gia đình em cũng không đồng ý. Em quyết tâm yêu anh nên dù gia đình không đồng ý em cũng sẽ nhất quyết cưới dù cho có ra sao đi chăng nữa. Còn ba mẹ 2 bên thì em tin với tình yêu, sự chân thành của em, em sẽ thuyết phục được. Em không ngại khó khăn, cực khổ chỉ cần anh bên em, cùng cố gắng với em.
Nhưng anh không như vậy, có thể vì tình yêu em dành cho anh nhiều hơn nên nhiều lần anh đã muốn buông tay em. Vì rất yêu anh và muốn cho anh thấy em có thể làm được tất cả nên em đã níu kéo, không phải vì em không tìm được người khác, vì em có công việc với thu nhập ổn định, em klà một người vui vẻ, xinh xắn, dễ thương (theo sự nhận định của mọi người xung quanh), nhưng em muốn nắm giữ lấy hạnh phúc của mình, tình yêu của mình. Chúng em đã đi với nhau gần 5 năm với biết bao kỉ niệm vui buồn.
Tết nguyên đán 2014 anh về quê và ít điện thoại, nhắn tin cho em. Em cũng nhận ra được sự khác biệt đó của anh và vô tình em đã xem được những tấm hình anh và một người con gái khác. Những câu "anh yêu em" anh gởi cho người con gái đó, anh đưa người đó về nhà và ăn tiệc cùng gia đình anh nữa (trong khi 5 năm trời quen em, em nói em sẽ về quê cùng anh để gặp gia đình anh, thuyết phục bố mẹ anh cùng anh nhưng anh không chịu. Anh cũng không đến nhà em từ lúc quen em, mặc dù nhà em ở thành phố, nơi anh làm). Cũng có đôi lần em đọc được tin nhắn của anh với người con gái đó do anh chưa xóa kịp, em cũng đã nghi ngờ trước đó về mối quan hệ giữa anh và cô ấy. Tết vô anh gặp em và nói chia tay vì gia đình anh phản đối kịch liệt và anh đã quen người con gái đó, cô gái đó mới 24 tuổi, cùng quê với anh. Em đau đến thắt lòng, bao nhiêu tình yêu, sự cố gắng và tất cả những gì em dành cho anh chỉ đổi lấy được kết quả như thế này, một sự phản bội.
Em muốn quên anh, anh đã lừa dối em nhưng em yêu anh còn nhiều hơn bản thân mình, mỗi lần nghĩ đến anh đang vui vẻ, hạnh phúc bên người con gái khác em như nghẹt thở. Do em đã quá tin, yêu và hy vọng ở anh quá nhiều, giờ nhìn đâu em cũng chỉ thấy kỷ niệm và hình bóng anh.
Chị Thanh Bình ơi! Chị chỉ cho em phải làm như thế nào mới có thể quên anh đây? Em thực sự hụt hẫng và rất sốc, mặc dù trước mặt bạn bè và mọi người em vẫn tỏ ra vui vẻ bình thường. Nhiều lúc em nhớ anh quay quắt đến phát điên. Em vốn là người mạnh mẽ và tự trọng cao, nhưng khi quen anh em đã vứt bỏ hết tất cả chỉ để đổi lấy tình yêu của anh, vậy mà...Em không thể tập trung vô công việc được, em đau và thất vọng lắm, chị àh. Chị hãy chỉ cho em làm cách nào em sẽ quên được anh cùng những kí ức? Em cảm ơn chị nhiều! (Em gái)
Em vẫn đau thắt trái tim mỗi khi nghĩ tới giờ anh hạnh phúc bên người khác, em phải làm sao để quên anh? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang phải sống trong những ngày tháng vô cùng đau khổ khi người mà em yêu thương tha thiết, người mà vì anh ấy em đã hi sinh tuổi xuân của mình cuối cùng đã phản bội em. Giờ em cảm thấy đau khổ khi người ấy đang hạnh phúc bên một tình yêu mới và em không biết làm cách nào để quên được quá khứ.
Thực sự đọc lá thư của em, chị có thể cảm nhận thấy nỗi đau thấm đẫm từng dòng chữ. Với một người con gái yêu sâu sắc, bỏ ra 5 năm trời để yêu và giữ gìn tình yêu nhưng rồi cuối cùng bị phụ bạc thì quả thật đau đớn vô cùng. Bất cứ người con gái nào rơi vào hoàn cảnh như em cũng đều chung một cảm giác như vậy cả.
Ở vào hoàn cảnh này, tất cả những lời nói động viên sẽ chỉ là thừa nếu như bản thân em không có một nghị lực để quên anh ta đi. Em cần phải hiểu rằng, nỗi đau khi tình yêu chia lìa là điều khó tránh khỏi nhưng đừng vì một gã đàn ông hèn nhát, phụ bạc để rồi làm ảnh hưởng tới cuộc sống của mình. Yêu một người hèn nhát như anh ta có thể không phải là sai lầm mà là trò đùa của số phận nhưng nếu vì anh ta đểu giả như vậy mà vẫn không vực dậy được cuộc sống của mình thì đúng là sai lầm của chính mình em ạ.
Bây giờ khi chuyện đó vừa mới xảy ra, em chưa nguôi ngoai được nỗi đau cũng đúng. Thật không dễ gì để quên ngay được nhưng em cũng nên dần dần học cách chấp nhận. Em biết rằng bây giờ không thể thay đổi được điều gì vì vậy hãy chia sẻ nỗi buồn, những cảm giác đau đớn đó với người thân, bạn bè. Trong lúc này, họ chính là những người cần nhất với em. Nhờ có bạn bè, người thân, em sẽ nhanh chóng nguôi ngoai nỗi đau này, tập trung vào làm việc, sống và tìm một hạnh phúc khác đích thực hơn cho mình. Và cái chính là hãy có nghị lực để vượt qua nỗi đau đớn tạm thời này.
Chúc em mạnh khỏe và sớm tìm được hạnh phúc mới cho mình.
Theo Eva
Sống thử 4 năm, 2 lần phá thai, em đã bỏ tôi! Em còn trơ trẽn thách thức tôi nói chuyện này cho chồng sắp cưới của em biết, tôi đau khổ tột cùng. Chị Thanh Bình thân mến! Tôi bị người yêu phản bội sau 4 năm gắn bó, tôi mong chị hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi quen em lúc em mới vào nhập học. Tôi yêu em ngay cái nhìn đầu...