Ngã ngửa với món nợ tiền tỷ của chồng sau đám cưới khủng đầy vàng
Ngày nào chồng tôi cũng hỏi nhờ đi vay tiền để trả nợ và làm ăn. Tôi bảo chưa mượn được thì anh ấy lại chửi tôi ngu vì đi lấy chồng mà không có tiền, vì nhà tôi ai cũng có tiền.
Chào mọi người, tôi viết những dòng này ra chắc chắn mọi người sẽ cho rằng, mới lấy chồng mà đã bới lông tìm vết nhà nội cho thiên hạ cười. Thế nhưng, tôi đang rơi vào hoàn cảnh bế tắc không biết phải giải quyết như thế nào. Mong mọi người bớt chút thời gian đọc và cho tôi vài lời khuyên.
Tôi mới lấy chồng được 1 tuần, thế nhưng, ngay sau khi bắt đầu cuộc sống làm vợ, làm dâu, tôi đã nhận ra, mình đã bị lừa một “vố” đau đớn.
Năm nay tôi 25 tuổi, công việc ổn định, gia đình tôi cơ bản. Bố mẹ tôi đều là công chức nhà nước, lương không cao nhưng cũng đủ nuôi chị em tôi ăn học đàng hoàng và ra trường có công ăn việc làm tốt.
Chính vì điều kiện như thế nên tiêu chuẩn chọn chồng của tôi cũng không dễ như mọi người. Hơn nữa, tôi thích là một chuyện, còn bố mẹ tôi xem xét nữa nên để đến với chồng tôi bây giờ không dễ chút nào.
Chồng tôi là dân lái tàu. Theo tìm hiểu lúc yêu nhau thì gia đình anh khá giả, bố mẹ đều làm kinh doanh, anh cũng chăm chỉ nên thu nhập rất cao. Bọn tôi quen nhau tầm 3 tháng thì anh dồn dập đòi cưới. Bố mẹ tôi thấy vậy cũng xem xét, tìm hiểu mới đồng ý cho cưới.
Sở dĩ cưới nhanh như vậy vì gia đình hai bên cũng khá hiểu nhau sau lần mẹ anh đến nhà tôi chơi và thưa chuyện.
Ảnh minh họa.
Thời gian đầu, tôi cũng không thích anh vì anh là dân lái tàu, nay đây mai đó nên phải mất hơn 1 năm nói chuyện qua điện thoại, Facebook, tôi mowisd dồng ý đi gặp mặt. Nghĩ anh cũng kiên trì, lại có vẻ thật lòng, thêm nữa tôi đã 25 tuổi rồi, áp lực lấy chồng càng lớn nên tôi đồng ý cưới luôn.
Đám cưới của chúng tôi tổ chức rất hoành tráng. N hà anh làm lễ ngay trong biệt thự rộng gần 2 hecta của nhà anh. Bạn bè tới dự rất đông, khuôn viên lễ cưới cũng được trang hoàng lộng lẫy với màu trắng ánh vàng sang trọng, thảm đỏ trải từ cổng vào tận lễ đường.
Video đang HOT
Hôm cưới, mẹ chồng, gia đình nhà chồng lũ lượt lên trao vàng. Quan khách, bạn bè trầm trồ với lượng vàng nặng trĩu trên người tôi, từ cổ đến tay rồi cả vương miện trên đầu. Ai cũng xuýt xoa bảo tôi may mắn lấy được chồng giàu.
Thế nhưng, về làm dâu rồi, tôi mới vỡ lẽ, tất cả chỉ là hình thức đánh bóng bên ngoài. Ngay trong đêm tân hôn, tôi phát hiện chồng tôi đang vô công ở nhà. Anh ấy đi tàu 1 đát 8 tháng thì nghỉ hơn 1 năm vẫn chưa đi làm lại. Tôi hỏi thì bảo định đi nhưng lấy vợ nên hoãn lại. Giờ mọi chi tiêu là một mình tôi lo vì chồng tôi không có lương.
Chưa hết, tôi còn biết nhà chồng đang làm ăn thua lỗ, chồng tôi vay nợ gần 2 tỷ để giúp mẹ chồng trả nợ. Trong đó, tôi phát hiện anh ấy vay ngay trước đám cưới có 2 tuần và bảo là để tổ chức lễ cưới. Thế nhưng, sau cưới tiền thu lại cũng được nhiều nhưng đều bị mẹ chồng lấy đi trả nợ hết. Giờ tất cả đều trông chờ anh ấy có sức khỏeđể đi tàu trở lại mà trả nợ.
Thế nhưng, cũng trong tuần đầu sau đám cưới, chồng tôi lên Hà Nội đi khám và bị chẩn đoán suy nhược thần kinh rối loạn lo âu. Hỏi thì do chồng tôi căng thẳng vì không có tiền mà giờ lại rất ngại đi biển.
Anh ấy bảo lấy vợ rồi xa vợ, xa nhà không chịu được. Thế nên ngày nào cũng bảo tôi đi vay tiền, lúc 30 triệu, khi 50 triệu đến 100 triệu để làm ăn.
Nợ nần là thế nhưng chồng tôi lại có tính sĩ diện. Ngay ngày đầu sống chung, hai vợ chồng đi chợ mà mua một gói muối cỏn con cũng đưa ngay tờ 50 nghìn không lấy lại. Hôm đám cưới xong đưa tôi đi taxi gội đầu hết 30 nghìn nhưng đưa 100 nghìn cũng không nhận tiền thối. Có vẻ như, chồng tôi muốn thể hiện ta đây vẫn giàu có lắm.
Ngoài ra, tôi vào tài khoản Zalo của anh ấy thấy rất nhiều bạn là gái xinh, sexy. Thậm chí, thấy có mấy đứa bạn của tôi ăn chơi, xinh xắn là nhảy vào kết bạn rồi nói chuyện.
Chưa hết, tôi còn phát hiện ra chồng tôi vẫn còn liên lạc với người yêu cũ. Không chỉ một lần mà rất nhiều lần, từ hôm cưới đến giờ. Tôi đã làm ầm lên, đòi chấm dứt luôn ngay khi phát hiện ra, nhưng anh ấy xin lỗi rồi hứa sẽ chấm dứt nên tôi bỏ qua.
Thế nhưng, hứa xong, chồng tôi vẫn chứng nào tật nấy. Tôi phát hiện rằng, cứ lúc tôi đi đâu ra ngoài là anh ấy lại nhắn tin, liên lạc với người yêu cũ. Thì ra, khi cưới tôi, con bé đó mới biết ông ấy lấy vợ nên giờ cứ bám.
Hôm qua tôi vào Zalo của chồng thì bất ngờ con bé đó lại nhắn tin bảo nhớ nhung này kia, tôi đáp lại, “Chồng chị vẫn đang nằm ngủ bên cạnh đây. Nhớ nhung để lúc khác gặp chị rồi nói chuyện”. Thế là nó im luôn. Tôi cũng ngay lập tức chặn ngay tài khoản đó và cảnh báo chồng, còn tiếp diễn sẽ dọn đồ đi luôn.
Hôm kia, tôi nhớ đến hơn 100 cây vàng gia đình hai bên trao tặng vào hôm cưới cất trong két, định lấy ra mang đi bán bớt cho chồng trả nợ thì tất cả đều biến mất. Tôi hỏi chồng nhưng mới đầu, anh ta chối bay chối biến, sau đó thừa nhận đã bí mật lấy hết đi bán để trả nợ rồi còn hứa sau này kiếm được tiền sẽ mua trả lại cho tôi. Lúc ấy, tôi thấy thất vọng, hụt hẫng vô cùng.
Giờ cũng vì chuyện tiền nong mà chồng tôi suốt ngày đau đầu suy nghĩ khiến tôi cũng mệt mỏi theo. Theo mọi người, tôi có nên rút tiền cho chồng trả nợ không? Vì ngày nào chồng tôi cũng hỏi nhờ đi vay tiền để trả nợ và làm ăn. Tôi bảo chưa mượn được thì anh ấy lại chửi tôi ngu vì đi lấy chồng mà không có tiền, vì nhà tôi ai cũng có tiền.
Nhiều lúc chán nản, thất vọng muốn bỏ đi cho xong nhưng nghĩ lại mới lấy chồng được 1 tuần mà bỏ thì tai tiếng. Còn công việc của mình nữa. Xin mọi người hãy cho tôi vài lời khuyên để có thể nhanh chóng thoát ra khỏi bế tắc lúc này. Tôi cảm ơn.
Theo Người đưa tin
Ngã ngửa khi biết sự thật đằng sau cánh cửa phòng ngủ của vợ hotgirl sắp cưới
Khắp phòng em ở, từ giường đến bàn ghế và thậm chí cả ở phòng tắm, đâu đâu cũng thấy đồ trang điểm của em.
Cho đến bây giờ, gặp bất cứ bạn bè hay người quen nào biết tôi yêu em đều bảo tôi tốt số vì có cô người yêu vừa xinh đẹp như hotgirl, vừa giỏi giang (mới 27 tuổi mà đã giữ vị trí trưởng phòng nhân sự của một công ty liên doanh lớn) và lại còn ngoan ngoãn, con nhà gia giáo nữa.
Trong suốt bao nhiêu lâu nay, tôi cũng đã từng nghĩ như vậy. Tôi từng mừng thầm vì có em trong đời và nâng niu, chiều chuộng em như báu vật của mình cho mãi đến gần đây, từ sau khi bước vào căn phòng ngủ của em.
Tôi không phải tuýp đàn ông an phận và kém cỏi gì. 32 tuổi, xuất thân từ tỉnh lẻ với gia đình tứ đời làm nghề nông, nhưng tôi đã một tay gây dựng nên công ty kinh doanh máy tính lớn ở Hà Nội, mua nhà và đón cả bố mẹ cùng các em về sống tại thủ đô. Dù không quá giàu nhưng tôi hàng tháng cũng trả đủ mức lương không đến nỗi nào cho hơn 20 nhân viên.
Có lẽ vì tài giỏi kinh doanh cùng chuyên môn vững vàng và bản lĩnh sống tốt nên dù không đẹp trai, lại có vẻ ngoài hơi quê mùa nhưng tôi luôn là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều cô gái từ thuở đại học cho đến nay. Các cô gái theo đuổi tôi cũng không phải là dạng thường, đều là những cô gái năng động, giỏi giang và bản lĩnh. Tuy nhiên, phần vì mải mê làm ăn, phần vì cũng còn trẻ tuổi nên tôi cứ dửng dưng trước tình cảm của các người đẹp.
Nhưng đến khi tôi gặp em thì khác hẳn, tôi gần như chết đứ đừ từ ngay từ buổi gặp đầu. Tôi như thấy bấm loạn trước khuôn mặt bầu bĩnh, nụ cười tỏa nắng và cách nói chuyện rất vô tư nhưng cực kỳ thông minh của em. Và gần như lần đầu tiên trong đời, tôi thấy mình lúng túng và bối rối, kém tự tin trước em. Và khi được em nhận lời đi chơi cùng, tôi cứ ngỡ như mơ.
Càng tiếp xúc lâu với em, tôi càng cảm nhận được sự tâm đầu ý hợp của mình với em. Từ lối nói chuyện hài hước, phong cách phóng khoáng cho tới sở thích ăn uống, chúng tôi đều khá hợp nhau. Và tình yêu đến như lẽ đương nhiên chỉ sau khoảng 1 tháng chúng tôi gặp gỡ.
Ảnh minh họa.
Yêu em tôi mới biết mình là người đàn ông si tình đến nhường nào. Tôi sẵn sàng bỏ việc để đi đón em, tôi có thể đi vài km giữa đêm khuya chỉ để mua cho em một miếng sắn nóng và không ngại thức thâu đêm để nghe điện thoại tâm sự của em. Mỗi khi em giận tôi là tôi thấy trái tim mình đau đớn như có ngàn mũi kim đâm.
Và ngày không gặp em là tôi thấy nhớ đến cồn cào. Từ khi có em đi đâu tôi cũng đều đưa em đi cùng. Và quả thực đi cùng một cô gái xinh đẹp như hot girl, tôi cũng thấy mình luôn được nở mày nở mặt. Tôi hãnh diện lắm vì bạn bè ai gặp cũng khen ngợi em. Ai cũng nói người xinh đẹp lại giỏi giang mà thân thiện như em quả là hiếm.
Thật sự tôi cũng có cảm giác như vậy. Suốt những năm tháng yêu nhau, tôi chưa một lần thấy buồn hay thất vọng vì em. Vậy nên sau nửa năm hò hẹn, tôi bàn với em tổ chức đám cưới ngay. Tuy nhiên, do gia đình hai bên đi xem ngày thì tới tận 3 tháng nữa mới là ngày đẹp cho chúng tôi. Vậy nên tôi cũng đưa bố mẹ sang nhà em chơi cho quen dần với thông gia.
Và kể từ khi hai gia đình gặp mặt, tôi mới được phép đi lại gần gũi hơn với gia đình nhà em. Vì bố mẹ em rất nghiêm túc, có phần cổ hủ nên suốt thời gian yêu nhau tôi chỉ thực sự là một người khách, đến nhà em tôi chỉ được ngồi ở phòng khách hoặc cùng lắm là phòng bếp chứ tuyệt nhiên chưa bao giờ dám bén mảng lên phòng ngủ của em.
Vậy nên lần đầu tiên đến nhà em chơi mà được mẹ em bảo đi lên phòng của em vì em đang trên ấy, tôi thấy phấn chấn lắm. Hôm đó, một mình đứng gõ cửa phòng em mà tôi thấy tim mình đập mạnh.
Tuy nhiên, khi cánh cửa vừa mở ra thì tôi như không tin vào mắt mình, một khung cảnh bừa bộn và bẩn thỉu đến đáng sợ. Khắp phòng em ở, từ giường đến bàn ghế và thậm chí cả ở phòng tắm, đâu đâu cũng thấy đồ trang điểm của em. Lẫn lộn trên ga, chăn giường là mấy chiếc bút kẻ mắt, hộp phấn thì mở nắp và nằm chỏng chơ trên bàn làm việc, trên bàn phím máy tính của em còn vương đầy bột phấn. Son môi thì ngổn ngang khắp phòng, cấy có nắp, cây không nắp vứt tứ tung khắp nơi.
Còn quần áo thì được em tiện đâu vứt đấy. Tôi thấy có một đống không biết bẩn hay sạch nhưng được em vo tròn, nhầu nhĩ vứt ở cuối chân giường. Trên mắc áo thì lẫn lộn quần áo trái phải trông cực kỳ tức mắt. Tôi còn thực sự sốc khi thấy dưới bàn trang điểm của em có một chiếc quần còn ở nguyên hình dạng như thể em tụt ra thế nào là để nguyên đó.
Bàn trang điểm của cô ấy thì lổn nhổn đầy tăm bông tẩy trang, hay ngoáy tai đã dùng, cốc uống nước đầy váng sữa và mốc xanh mốc đỏ như thể cả tuần cô ấy không rửa một lần. Và nói không điêu, ngồi ở phòng cô ấy luôn thấy có một mùi ẩm mốc, hôi nồng nặc nhưng có lẽ do cô ấy ở đó đã quen nên không phát hiện ra...
Bước ra ban công của phòng ngủ cô ấy thì còn kinh hoàng hơn. Dọc lan can ban công có đến 3, 4 đĩa hoa quả ăn dở từ lâu nên mốc thếch, chảy nước, ruồi nhặng bâu vào. Mùi hoa quả thối chẳng khác nào mùi chuột chết, không thể nào chịu nổi.
Thật khó có thể tin rằng một cô gái đẹp, ăn mặc sành điệu và lúc nào cũng thoang thoảng mùi nước hoa lại có thể ở trong một căn phòng như vậy. Nhìn phòng cô ấy đôi khi tôi tự hỏi liệu có phải cô ấy chăm xịt nước hoa để át đi mùi quần áo bẩn hay người bẩn chăng?
Tôi vốn là người sạch sẽ, gọn gàng nên nhìn cảnh bạn gái ăn ở bẩn thỉu, thú thực tôi thấy rất khó chịu. Tôi đã đôi lần góp ý cô ấy về chuyện này nhưng có vẻ như cô ấy không quan tâm lắm. Tôi không biết nếu cô ấy cứ giữ tính bẩn thỉu này, cuộc sống chung sau này của chúng tôi sẽ ra sao ? Tôi nên làm gì? Hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Thuê chị họ của chồng làm ô sin, đến khi ngã ngửa ra thì đã muộn Phong thanh minh rằng cả hai chỉ đang tập kịch cho màn biểu diễn sắp tới của công ty Phong. Thu thì miệng ú ớ, đứng sau Phong để né tránh ánh mắt giận dữ của Vân. Ngày Vân dẫn Phong về ra mắt, ai cũng kinh ngạc. Vân là cô gái tinh tế, gu thẩm mỹ cũng không hề tồi vậy mà...