Ngã ngửa bắt gặp vợ ‘yêu’ hàng xóm ngay trong nhà
Thói đời đúng là chẳng ai học được chữ ngờ, cuối cùng thì cái chuyện không bao giờ nghĩ tới lại rơi đúng vào nhà mình. Và người chịu trận lại chính là tôi chứ không ai khác.
Đó là người đàn ông cao to, đẹp trai lại độc thân, theo tôi biết là vậy. Và người đó lại là hàng xóm của tôi, mới chuyển đến được 1 tháng.
Nhà tôi mới mua chung cư và đó cũng vốn là khu chung cư mới xây nên toàn người lạ, chưa ai quen ai cả. Tôi vốn rất ít khi ở nhà, chỉ có vợ tôi đang thời gian tìm việc nên ở nhà thường xuyên. Nên ngay cả mặt mũi mấy người hàng xóm như nào tôi cũng không biết, và cũng chưa bao giờ nói chuyện vì tôi đi sớm về tối, về thì ai đóng cửa nhà nấy. Vợ tôi vốn là một người &’hay chuyện’ nên hễ có người mới tới, dù ở công ty hay ở đâu nữa, vợ cũng nhanh nhẹn bắt chuyện. Câu chuyện mà vợ nói thì tứ tung, cái gì cũng nói được, chỉ cần là chuyện vui là được. Vả lại, tính vợ nhanh mồm nhanh miệng nên cũng được người khác quý mến, cảm thấy thân thiện và gần gũi.
Bên cạnh nhà có ai mới chuyển tới, là nam hay nữ, sống với ai, gồm bao nhiêu người là vợ tôi biết hết. Tính vợ hay tò mò, với lại ở nhà không có việc gì thì biết cũng phải thôi.
Thời gian gầy đây vì là cuối năm nên công việc của tôi bận tối mắt, tối mũi. Vợ lúc nào cũng ở nhà cơm nước, chỉ đợi chồng về là ăn thôi. Vợ cũng chẳng có việc gì, phỏng vấn mấy nơi chưa được nhận nên hàng tháng, tôi vẫn đưa tiền cho vợ tiêu pha. Còn tôi, nai lưng kiếm tiền, chẳng có thời gian mà đưa vợ đi đây, đi đó.
Nhiều khi tôi cũng thấy vợ có nhiều biểu hiện lạ, nhưng mà tôi chẳng nghĩ nhiều. Vì lúc nào tôi cũng viện lý do, chắc vợ không đi làm, sợ mất chồng nên mới ăn diện như vậy. Âu cũng là điều tốt.(ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhiều khi thấy thương vợ, tôi động viên vợ ở nhà rồi thi thoảng nói chuyện với hàng xóm láng giềng cho đỡ buồn. Ban đầu vợ cũng than vãn suốt, nhưng vài tháng gần đây, tôi không thấy vợ kêu ca nữa. Về nhà dù là muộn, nhưng tôi không thấy vợ càu nhàu hay kêu ca gì nữa. Vợ khác hẳn với mọi người. Có lúc, thấy vợ ở nhà nấu cơm thôi, đợi chồng về ăn thôi mà cũng ăn diện, tôi ngạc nhiên còn nói đùa: “Em làm gì mà diện ghê vậy, sợ mất chồng à?”. Vợ lại cười hề hề rồi thôi!
Nhiều khi tôi cũng thấy vợ có nhiều biểu hiện lạ, nhưng mà tôi chẳng nghĩ nhiều. Vì lúc nào tôi cũng viện lý do, chắc vợ không đi làm, sợ mất chồng nên mới ăn diện như vậy. Âu cũng là điều tốt.
Nhưng mà, càng ngày tôi càng thấy vợ có biểu hiện lạ. Đợt đó, tôi được cử đi công tác cả tuần trong Sài Gòn. Tôi biết vợ thích đi chơi như vậy nên đã ngỏ ý cho vợ đi cùng. Thế mà vợ từ chối bảo, không muốn ảnh hưởng tới công việc của chồng, tôi đi rồi về sớm, vợ ở nhà rủ bạn bè tới chơi không sao. Tôi hơi bất ngờ, vì trước vợ hay lẽo đẽo theo tôi, giờ lại tỏ ra như vậy.
Theo lịch trình thì tôi phải đi 5 ngày, nhưng mà vì công việc xong sớm, nên tôi đã về trước hai ngày và không báo cho vợ. Tối ấy tôi về muộn, về nhà thấy trong nhà có khách, lại là khách nam, vì tôi thấy giày ở ngày cửa. Tôi mở cửa vào. Một cảnh tượng như trong phim cấm trẻ em dưới 18 tuổi diễn ra trước mắt tôi, ngay trong phòng ngủ của vợ chồng tôi. Vợ tôi đang tằn tịu với anh hàng xóm, tôi lờ mờ nhớ mặt anh ta do vài lần va chạm ở thang máy. Hóa ra là vậy, tôi chạy vào, tát cho vợ mấy cái như trời giáng, rồi đuổi cổ người đàn ông kia về nhà.
Tôi đã suy nghĩ quá nhiều và 2 ngày hôm sau, tôi viết đơn li dị. Dù vợ kí hay không thì tôi cũng coi cô ấy là người dưng, không hơn không kém! (ảnh minh họa)
Vợ tôi bẽ bàng, nhục nhã, quỳ gối xuống van xin tôi. Tôi thấy mình cũng nhục nhã theo. Tôi thề là sẽ không bao giờ tha thứ cho vợ. Dù là chuyện ngoại tình chỉ lần đầu nhưng đưa trai về nhà ngủ thì đúng là sự xúc phạm quá lớn với tôi. Tôi phải làm sao đây, đúng là, số khổ khi lấy phải người vợ lăng loàn.
Tôi đã suy nghĩ quá nhiều và 2 ngày hôm sau, tôi viết đơn li dị. Dù vợ kí hay không thì tôi cũng coi cô ấy là người dưng, không hơn không kém!
Theo VNE
Hết thèm đàn ông sau khi ngoại tình
Bởi lần đó, chính mắt chồng tôi đã bắt quả tang tôi vào nhà nghỉ với người tình.
Đó là lần đầu tiên tôi ngoại tình và cũng là lần cuối cùng, tôi vĩnh viễn không dám màng tới chuyện trai gái nữa.
Ngày đó, vì chồng tôi quá mải mê công việc, lại là người đàn ông quá ngoan ngoãn nếu không muốn nói là cù lần, nên tôi đã thay lòng. Chồng tôi làm kĩ sư, vốn chỉ biết đến công việc khô khan với mấy bản thiết kế và mấy cái tranh vẽ. Ngoài ra, chồng không bao giờ biết tới cái gọi là lãng mạn, vui vẻ, hạnh phúc bên vợ con. Lấy nhau được hai năm, sinh được một cô con gái, thế mà từ thuở về làm vợ, tôi chưa từng được chồng đưa đi ăn một bữa cơm ở nhà hàng. Tất cả cơm nước là do tôi nấu, nấu thật nhiều, thật đầy đủ. Và chỉ có mỗi việc là đợi chồng về ăn.
Bữa cơm nào chồng cũng ca thán, nhà cái ông ấy, nhà cái ông nọ, hôm nay cứ rủ chồng đi liê hoan nhưng nhất quyết không đi. Vì đi cũng chẳng được cái tích sự gì. Có gia đình rồi thì tính chuyện chăm sóc vợ con chu đáo, có ăn chơi cũng được lợi gì đâu, chỉ tổ tốn tiền.
Tôi thì vốn ham vui, ngay từ thời thanh niên đã vậy. Nên từ ngày lấy chồng, gò bó trong cuộc sống ấy, tôi thấy chán vô cùng. Tôi thích bay nhảy, thi thoảng hẹn hò cùng bạn bè, dù là có chồng, có con rồi nhưng vẫn muốn những việc như thế. Chồng tôi thì khô cứng, ngày ngày chỉ biết công việc. Tôi có đi chơi với bạn bè thì chồng mặt mày cau có vào, bảo tôi là không thân, biết phận, không biết giữ phép tắc.
Có phải là cứ đi chơi là lăng nhăng, là đàn đúm đâu. Có gia đình rồi chả lẽ bạn bè cũng hết luôn. Thế thì đời sống quá ngắn ngủi à. Chồng tôi vốn gia trưởng nên những chuyện đó anh cực kì kĩ tính. Nếu mà có ăn diện một tí, son phấn một tí là chồng nhắc nhở ngay.
Chồng đáp vào mặt tôi những lời lẽ xúc phạm vô đối, tôi chịu hết vì tôi đáng phải nhận như vậy.(ảnh minh họa)
Sống với người chồng như vậy, tôi quá chán. Tôi đã cứ làm theo ý mình. Đi làm tôi cũng nói việc bận để đi cà phê với mấy người bạn cũ. Rồi thi thoảng công ty có liên hoan, tôi cũng phải nài nỉ chồng cho tôi tham gia. Phải có chị cùng cơ quan gọi điện &'bảo kê' thì chồng mới cho tôi đi. Nghĩ mà chán nản vô cùng.
Từ hôm đó, tôi càng thấy chán chồng nhất là khi thấy các chị em khác tự do thoải mái. Tôi đâm ra sống buông thả hơn, ham vui hơn và lao vào các cuộc chơi với bạn bè. Tôi bắt đầu quen và thích một người, người đàn ông đó rộng lượng, yêu thương và quan tâm tôi. Anh ta biết tôi phải kìm kẹp trong gia đình cổ hủ như vậy nên đã muốn tôi được vùng vẫy. Và anh ta đã cho tôi một cuộc sống hoàn toàn mới. Tôi ngoại tình.
Tôi cố gắng không ăn diện, không tỏ ra vui vẻ để chồng không nghi ngờ. Nhưng &'tai vách mặt rừng', không hiểu sao chồng lại biết chuyện này và một buổi trưa, khi tôi đang vào nhà nghỉ với người tình, anh đã bắt quả tang ngay tại trận. Khi đó, tôi không một mảnh vải che thân. Tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi, khóc chết đi sống lại. Thực ra, tôi không có ý định bỏ chồng hay khiến mọi chuyện thành ra thế này, tôi chỉ muốn cuộc sống thoải mái hơn một chút thôi.
Chồng đáp vào mặt tôi những lời lẽ xúc phạm vô đối, tôi chịu hết vì tôi đáng phải nhận như vậy. Dù chồng có thế nào, lẽ ra tôi không nên làm vậy, không nên phản bội, còn con tôi nữa, con sẽ nghĩ sao khi có người mẹ như tôi bây giờ.
Từ ngày đó, chồng không bỏ tôi, cũng không kí vào đơn ly hôn nhưng chồng hành hạ tôi bằng những trận đay nghiến tinh thần. Tôi cam chịu vì con, và cũng trở nên lãnh cảm với đàn ông. Tôi không thèm đàn ông, không thèm cả chồng mình, sống như một cái bóng, chỉ làm việc nhà để phục vụ chồng, chăm con mà thôi! Tôi phải trả giá cho tất cả những gì mình đã gây ra cho gia đình này, có lẽ là nên thế!
Theo VNE
Khát tình, vợ lăng nhăng sau ngày cưới Bây giờ, khi cái thai đã quá to, em cũng không đủ sức khỏe để phá nên mọi chuyện mới ra nông nỗi này. Cưới xong, chồng đi lập nghiệp Ý đồ của tôi khi cưới Nga không hẳn là vì cưới em rồi để đó. Chỉ là tôi yêu em, nên sợ, nếu như không cưới em lúc này thì sẽ mất...