Nếu yêu em thì anh hãy ngỏ lời
Nhiều lúc em tự hỏi mình rằng nếu yêu em thì tại sao mãi anh chẳng ngỏ lời? Những ngày này em bỗng nhận ra rằng mình nghĩ về anh nhiều một cách bất thường. Chẳng hiểu vì sao mà lúc nào những hình ảnh về anh cũng quấn riết lấy tâm trí, cho dù là lúc em đi làm, đi chơi cùng bạn bè, lúc đang chạy xe trên đường hay khi đang ngồi ăn bữa tối… Em có cảm giác hình như mình đang nhớ anh, nhớ rất nhiều là đằng khác, cả ngày cứ ngồi nhắn tin và đợi tin nhắn của anh. Có lẽ nào em đã yêu anh thật rồi?
Hầu như lúc nào em cũng chăm chăm chiếc điện thoại trong tay, cứ một lát lại mở ra xem có tin nhắn nào được gửi đến từ số máy của anh mà em còn chưa kịp đọc. Đôi khi em cứ vừa nhắn tin vừa cười một mình, để rồi lại ngượng ngùng khi bị mọi người xung quanh phát hiện ra và đùa rằng cuối cùng thì trái tim sắt đá cũng biết yêu rồi đấy. Mỗi buổi trưa anh đều nhắc: “Ăn nhiều vào nhé, ăn xong thì nhớ ngủ trưa một lát để chiều còn có sức mà làm việc nhé em!“. Những khi ấy em lại thấy lòng mình dâng lên một niềm vui khó tả, một thứ cảm giác hạnh phúc chạy dọc khắp cơ thể, để rồi cuối cùng ngưng đọng lại ở nơi ngực trái khiến em cứ mãi đắm chìm trong những xúc cảm yêu đương.
Em rất vui mỗi khi nhớ về anh (Ảnh minh họa)
Buổi tối về nhà em cứ ngồi lỳ trước màn hình máy tính, một lúc lại mở yahoo và facebook ra kiểm tra để xem đèn nơi dòng tên quen thuộc của anh đã bật sáng chưa. Em biết, không ở nhà thì thôi chứ nếu đã về nhà rồi thì chắc chắn yahoo của anh sẽ sáng. Buổi tối nào mở máy ra mà chưa thấy anh online là trong đầu em cảm thấy vô cùng bất an và lo lắng. Những khi ấy em chỉ muốn gọi điện ngay để hỏi xem anh đang ở đâu, có gặp chuyện gì rắc rối không nhưng lại ngại rằng không biết liệu như vậy có bị coi là quan tâm quá mức. Em có nhút nhát quá không nhỉ, bởi vì khi anh chưa chính thức thổ lộ tình cảm thì em cũng chẳng dám quan tâm một cách quá đà.
Đôi khi em cũng chẳng thể giải thích được rằng tại sao mình lại nhớ anh, muốn nói chuyện với anh và mong được gặp anh nhiều như vậy nữa. Cô gái nào khi yêu cũng thế hay chỉ riêng em si mê quá nên mới nhớ nhiều đến mức hình bóng anh hiện hữu về ngay cả trong những giấc mơ của mình. Nghĩ đến anh là em thấy vui và cảm nhận được rằng cuộc sống này thật có ý nghĩa, thế nhưng đôi khi em cũng hay tự hỏi rằng chẳng biết anh có yêu mình.
Video đang HOT
Hãy ngỏ lời nếu như anh yêu em (Ảnh minh họa)
Người ta cứ bảo rằng khoảng thời gian trước lúc ngỏ lời yêu mới chính là những phút giây tuyệt vời nhất. Cái cảm giác nửa như là yêu, nửa như là không phải, dù thấy rằng rõ ràng mọi hành động và cử chỉ của người ta đều chứng tỏ là yêu mình, thế nhưng đôi khi vẫn cứ nghi ngờ rằng liệu đó có thật là tình yêu hay chỉ là sự quan tâm giống như anh trai dành cho em gái. Đôi khi thấy cảm giác này thú vị thật, nhưng nhiều lúc em cứ tự hỏi mình rằng nếu yêu em thì tại sao mãi mà anh chẳng ngỏ lời?!
Chẳng hiểu sao em thấy mình bỗng nhiên ngốc nghếch quá, nếu như lúc này có bông hoa hồng ở đây chắc thế nào em cũng ngồi tay vừa bứt cánh miệng vừa lẩm bẩm rằng: “ Yêu, không yêu, yêu, không yêu… “. Em chẳng biết liệu thứ tình cảm mà em đang dành cho anh có phải là tình yêu hay chỉ là sự rung động nhất thời, thế nhưng có một điều lúc này em vô cùng chắc chắn, đó là em thấy nhớ anhnhiều lắm và dù cho có ngồi cà giờ đồng hồ để nhắn tin, để chat chit hay “buôn chuyện” với anh thì em thấy có vẻ như là vẫn chẳng thấm tháp vào đâu.
Theo Eva
Giá như ngày ấy anh không yêu
Tôi chẳng tin rằng trên đời này có tồn tại những yêu thương không tỳ vết. Trước khi gặp anh tôi vẫn còn là một cô gái ngây thơ và trong sáng lắm, trước khi yêu anh, tôi cứ nghĩ rằng bất cứ tình yêu nào cũng đều mang một màu hồng. Chẳng thể ngờ rằng cuộc sống này không hề đẹp tươi giống như những gì mà tôi vẫn nghĩ. Biết thế ngày đó tôi chẳng yêu anh nữa, bởi vì khi anh ra đi đã mang theo cả những mộng mơ của tôi đi mất rồi.
Thỉnh thoảng nỗi nhớ anh lại xuất hiện trong tôi, thế nhưng đó chỉ là những phút giây thoáng qua, bởi cho dù là một người con gái mang trái tim sắt đá thì cũng không thể tránh khỏi những giây phút cảm thấy yếu lòng. Kể cả nếu không còn chút tình cảm nào thì cũng không ai có thể chối bỏ quá khứ, huống hồ cũng đã từng một thời yêu nhau thắm thiết và dù sao thì anh cũng đã từng là một điều gì đó rất quan trọng đối với tôi.
Có đôi khi nỗi nhớ anh cứ bất chợt tìm về... (Ảnh minh họa)
Có lẽ tôi sẽ nhớ anh nhiều hơn nếu như sự chia tay này cũng đơn thuần bởi lý do không hợp. Có thể tôi sẽ không thấy cay đắng đến thế nếu như anh quay lưng vì có tình cảm với một người con gái khác, bởi suy cho cùng yêu là sự rung động của trái tim. Tôi không thể bắt anh phải yêu tôi và anh cũng chẳng thể ép mình ngừng yêu một khi vẫn còn tình cảm. Nhưng đâu phải sự chia ly nào cũng đều xuất phát từ vấn đề tình cảm và đâu phải cuộc tình nào cũng đều được may mắn chấm dứt bằng một cái kết ngọt ngào.
Trước đây vẫn hay nghe người ta nhắc tới hai từ "thực dụng" nhưng khi đó có nằm mơ thì tôi cũng chẳng thể ngờ được rằng mình lại chọn đúng phải một con người mang tính cách thực dụng để yêu thương. Tôi cũng không hiểu lý do vì sao anh lại yêu mình, nhưng sự ra đi của anh đã khiến tôi hoài nghi và không biết rằng tình cảm mà anh đã trao cho mình là thật lòng hay cũng chỉ là sự lợi dụng. Nhưng giờ đây cho dù biết là có thật lòng hay không thì cũng chẳng còn chút ý nghĩa nào nữa, bởi vì anh đã bỏ tôi lại phía sau để đến với cô gái ấy - một người có điều kiện tốt hơn tôi rất rất nhiều lần.
Thật buồn khi kết thúc một tình yêu điều còn đọng lại trong tôi không phải sự nuối tiếc mà lại là cảm giác cay đắng. Giờ thì tôi đã chẳng còn mộng mơ, đã tỉnh táo hơn và dường như đã nhìn thấy rất rõ bộ mặt của cuộc sống này rồi. Tôi cứ ước rằng giá mà ngày ấy ta chia tay bởi vì không hiểu nhau hoặc là do một trong hai đứa vô tâm, hờ hững... thì tốt biết mấy, bởi nếu như vậy thì ít ra giờ đây tôi cũng vẫn còn chút ít niềm tin vào cái điều được gọi là tình yêu.
Biết thế ngày xưa em chẳng yêu anh nữa (Ảnh minh họa)
Biết thế ngày xưa tôi không yêu anh, biết thế ngày xưa tôi đã chẳng tin tưởng ở anh nhiều quá. Tôi cứ ngây thơ nghĩ rằng tình yêu nào cũng bay bổng, cũng lãng mạn lắm, tôi cứ ngốc nghếch tin rằng tình yêu là điều kỳ diệu để vẽ tô cho cuộc sống thêm phần lung linh, chẳng thể ngờ rằng cuộc tình của mình lại phản ánh đúng thực chất của cuộc sống, bởi cuộc sống này đòi hỏi con người ta phải tỉnh táo và thực tế nên có lẽ vì thế họ đã mang cả lý thuyết về sự thực tế ấy vào trong cả tình yêu.
Giờ thì tôi đã nhìn nhận tình yêu dưới một góc độ khác, chẳng còn là màu hồng của sự mơ mộng mà tôi cũng chẳng còn tin rằng trên đời này lại tồn tại những yêu thương không tỳ vết hay những yêu thương không hề toan tính điều chi. Có thể là tôi hơi cực đoan, nhưng suy cho cùng thì sự cực đoan ấy chính là hệ quả của những gì mà anh đã mang tới. Dù đã quá muộn để thay đổi được những điều đã xảy ra ở trong quá khứ, nhưng tôi vẫn muốn nói với anh rằng : " Biết thế này thì ngày xưa tôi đã chẳng yêu anh!".
Theo Eva
Lần cuối nhớ về anh Nếu một ngày nào đó gặp lại nhau chúng ta hãy mỉm cười vì mình đã có nhau trong đời anh nhé. Có mấy ai thương nhớ mà quên được nhau. Anh buông tay, buồn đau em không tìm đến men say mà lao vào màn mưa dầm mình trong cái quá khứ vàng son mà em cố níu giữ một thời ta...