Nếu ủng hộ tư tưởng “chồng chúa vợ tôi”, hãy nghĩ đến tương lai con gái bạn!
Đọc bài viết về ông chồng tát vợ nổ đom đóm mắt trước mặt bạn bè cô ấy vì tội đi chơi mải vui quên giờ về nấu cơm, nói thật tôi rất sốc.
Thời đại nào rồi mà vẫn còn có người hành xử kiểu chồng chúa vợ tôi như vậy. Tệ hại hơn nữa là tôi đã thấy rất nhiều bình luận của các bạn lên tiếng ủng hộ hành vi vô học của người chồng.
Hình minh hoạ: GettyImages
Các bạn có biết các bạn đã làm gì không? Tư tưởng thâm căn cố đế của các bạn đang cản trở sự tiến bộ, và nếu còn giữ thái độ đó, đời đời kiếp kiếp các bạn chỉ làm khổ phụ nữ mà thôi. Hãy nghĩ cho con của các bạn, nếu bạn có con gái.
Nếu tôi là người vợ , trước hết xin khẳng định là tôi sẽ không để xảy ra chuyện mải vui chuyện gẫu mà quên giờ về.
Không phải tôi sợ chồng, không phải tôi cho rằng trách nhiệm của con dâu là phải về cơm bưng nước rót hầu hạ nhà chồng đúng giờ, đặc biệt khi lâu lâu tôi mới về, mà đơn giản chỉ là vì đó là cam kết của tôi với chồng khi tôi bước chân đi.
Nếu tôi đã có thoả thuận với anh về bất cứ việc gì, tôi sẽ luôn làm đúng như vậy. Anh cũng thế, đó là cách trong bao nhiêu năm qua vợ chồng tôi chung sống tôn trọng nhau, chưa bao giờ phải mặt nặng mày nhẹ với nhau, vì chúng tôi luôn biết những gì đã thuộc về thỏa thuận, cả hai luôn hết sức hết lòng làm cho đúng, nhờ thế không ai phải lo lắng về một việc có thể sẽ khác đi so với mong đợi, kỳ vọng.
Trong hầu hết các trường hợp, chúng tôi đều làm được như vậy. Nhưng tôi đồng ý là mọi cái đều có sai số, cuộc sống cũng vậy, không tránh khỏi những trường hợp bất khả kháng.
Video đang HOT
Ví dụ như trường hợp cô vợ trong bài viết rơi vào, bạn bè lâu ngày mới gặp có thể đã có quá nhiều chuyện hàn huyên mà cô ấy không tiện đứng lên. Muộn thì đã muộn, nên ứng xử thế nào?
Nếu nhớ được giờ về thì chủ động gọi điện về nhà báo chồng là mình chưa thể đứng lên, hãy xin lỗi vì không thể về đúng giờ và nhờ anh ấy lo chuyện cơm nước.
Bằng như bạn quên, để chồng phải gọi điện, hãy nói câu xin lỗi đầu tiên và giải thích với anh ấy hoàn cảnh đang kẹt của bạn, nhờ anh ấy ra tay “chữa cháy” việc ở nhà. Có thể thì thầm với anh ấy về kế hoạch bù đắp của bạn, ví dụ chiều nay bạn sẽ đi chợ và vào bếp nấu chiêu đãi gia đình một bữa thật ngon. Ông chồng nào có thể nổi nóng với một người vợ biết “lỗi” và đầy thành ý như vậy?
Cư xử của người vợ trong bài quả thực chưa chín chắn, nhưng bất luận thế nào, người chồng đánh vợ là sai, là bạo hành, lại còn ngay trước mặt nhiều người khác, là anh ta đang làm nhục vợ.
Tôi rất dị ứng với kiểu đàn ông gia trưởng, cục súc này, tôi nghĩ những hành vi như vậy chỉ còn tồn tại ở vùng quê xa xôi Việt Nam, nơi nhận thức của con người ta về xã hội văn minh còn thấp. Thật khó tin, hành vi tát vợ nổ đom đóm mắt trước nhiều người khác của ông chồng lại được nhiều bạn đọc tán dương, cho rằng anh ta đáng phải “dạy” vợ như thế.
Các bạn có biết mình đang làm gì khi buông lời bình luận một vấn đề gia đình, xã hội theo chiều hướng ấy không? Hãy nghĩ đến các con của bạn, nếu bạn có con gái. Cô bé ấy rồi cũng sẽ làm dâu, làm vợ, bạn vui không, an lòng được không khi đời này kiếp khác, các con, cháu gái của bạn vẫn phải sống trong cảnh chồng chúa vợ tôi thế này?
Hãy nhìn rộng ra một chút, nơi những miền đất khác. Ở đó, phụ nữ và đàn ông bình đẳng lâu rồi. Tất nhiên mỗi giới có một thế mạnh riêng, một lĩnh vực mà họ vượt trội hơn so với giới kia, bình đẳng không đồng nghĩa với hoán đổi vai trò của hai giới cho nhau, đàn ông rửa bát nấu cơm hay đàn bà chế tạo cơ khí, sửa chữa máy (thật ra họ vẫn có thể làm được nếu họ muốn, nhưng tôi tin là không nhiều người muốn sự hoán đổi đó đâu). Bình đẳng chỉ cần là cách đàn ông – đàn bà cư xử tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng những thế mạnh đặc thù của nhau và cùng bổ sung cho nhau, hỗ trợ nhau trong cuộc sống lứa đôi, thế đã là rất tốt rồi.
Và theo đó, trường hợp này, sự chuẩn mực đơn giản chỉ là nếu em không thể về kịp để nấu cơm, anh sẽ nấu cho em, chúng ta sẽ có cuộc nói chuyện về thỏa thuận bị phá vỡ này sau và cùng nghĩ xem nên dành cho nhau “hình phạt” gì để chuyện đó không xảy ra lần nữa.
Và bạn ạ, tôi là một phụ nữ đầy tự tôn, nhưng hạnh phúc. Chồng tôi cũng chưa bao giờ phải dùng nắm đấm để “dạy bảo” tôi cả. Nhưng tôi luôn tôn trọng anh ấy, vì anh ấy tôn trọng tôi.
Phản hồi của độc giả Vân Anh
Theo dantri.com.vn
Vô tình gặp bạn cũ của chồng, hiểu lý do anh bỗng dưng đưa vợ về ngoại nghỉ lễ 30/4 mà tôi rụng rời tay chân
Người đàn ông vốn gia trưởng như anh, sao lại biết nghĩ cho bố mẹ vợ đến thế.
Chồng tôi kiếm tiền giỏi, nghiêm túc và có trách nhiệm với gia đình. Nhưng tính anh gia trưởng, nóng tính và luôn đòi hỏi vợ giữ lễ nghĩa với nhà chồng. Một năm hơn chục lần giỗ lạt, đám cưới bà con, ngày nghỉ lễ, tất cả những dịp đấy tôi đều phải quần quật nấu nướng, cỗ bàn.
10 năm lấy chồng, dù chỉ cách nhà mẹ đẻ 30km, tôi hiếm khi được về thăm các dịp lễ tết. Bố mẹ chồng tỏ ra thoải mái, không cấm cản nhưng mỗi khi tôi về ngoại ở 1,2 ngày thì chồng lại hạch sách: "Em lạ nhỉ, đừng có so sánh nhà khác. Anh là đích tôn của cả họ. Em là dâu trưởng trách nhiệm phải khác người thường. Nghỉ lễ em bỏ nhà chồng về ngoại anh còn mặt mũi nào đối diện với ông bà, chú bác".
Bố mẹ tôi hiền lành, cũng còn cả hai người để sáng chiều có nhau. Thêm em gái tôi chưa kết hôn. Vậy nên, tôi về được là quý. Con rể là khách, đến nhà ông bà tiếp đón chu đáo. Nhưng anh luôn cau mày khó chịu, chê nhà quê không sạch sẽ, lắm muỗi, không an toàn với trẻ con.
Dịp nghỉ lễ 30/4 này được nghỉ đến 5 ngày, bố mẹ chồng lại có lịch đi chơi Nha Trang với hội hưu trí trong khu phố. Tôi thì thầm với chồng, tỏ ý muốn về bên ngoại. Em gái tôi vừa lấy chồng, ông bà cũng buồn. Có vợ chồng tôi và các cháu về, chắc chắn bố mẹ tôi mừng lắm.
Ảnh minh họa
Tưởng chồng khó dễ như mọi khi, ai ngờ anh vui vẻ bảo: "Bố mẹ đi du lịch rồi, nhà ngoại lại neo người. Anh cũng muốn em về ngoại chơi cho thoải mái. Nhưng anh vướng lịch công tác, xong còn họp lớp 20 năm ra trường. Anh đưa em và con về. Anh không ở được thì nói với bố mẹ vài lời kẻo ông bà trách nhé".
Tôi nghe mà không tin vào tai mình, mấy năm nay tôi vẫn trách anh không quan tâm bên ngoại, không ngờ anh nghĩ chu đáo thế. Đúng là thời gian trước có em gái, nên tôi không về cũng không đến nỗi nhà cửa lạnh lẽo. Tôi vui mừng khoe khắp nơi.
Niềm vui ngắn ngủi chưa được bao lâu. Chiều hôm ấy đi mua sắm, tôi gặp ngay một bóng hình rất quen. Cô ấy còn nhìn tôi cười cười trước khi lái xe đi. Về nhà, tôi nghĩ mãi, rồi chợt nhớ đến lịch họp lớp của anh. Tôi rụng rời hiểu ra lý do anh tâm lý bất ngờ.
Người phụ nữ ấy chính là mối tình đầu của chồng tôi. Chị ta lấy chồng, xuất ngoại rồi lại trở về làm gì. Dù thời gian có trôi qua, tôi vẫn nhận ra, vì chồng tôi giữ nhiều ảnh chụp thời đại học, trong đấy có rất nhiều ảnh người cũ.
Ảnh minh họa
Hóa ra là vậy. Tối hôm ấy tôi dò tìm điện thoại của chồng. Anh đã gặp chị ta nhiều lần sau khi về nước. Còn hẹn nhau tâm sự nhiều hơn khi họp lớp ở resort ngoại ô thành phố. Chị ta ly hôn chồng, về sống một mình với con gái, kinh doanh spa làm ăn ra tiền nên cũng đầu tư giữ nhan sắc. Nhìn lại mình, suốt ngày cơm nước, con cái, tôi thấy tôi còn già hơn đến 5-6 tuổi.
Tôi uất nghẹn, người đàn ông đầu ấp tay gối vừa thấy người yêu cũ ly hôn đã giở ngay ý định ngoại tình. Nếu tôi không ngăn chặn sớm, chắc chắn chồng tôi sẽ sa vào cảnh "tình cũ không rủ cũng đến". Con cá mất là con cá lớn, anh ả gặp nhau thì còn nhớ gì đến vợ con nữa.
Tôi phải làm sao bây giờ? Nói thẳng cho anh biết mình đã phát hiện ra sự thật hay nhờ mẹ chồng ra mặt xử lý. Thực sự, tôi rất thất vọng và chán chường. Tôi cũng bối rối không biết phải nói gì với người chồng tệ bạc này nữa.
Theo afamily.vn
Tâm sự đàn bà một đời chồng: Khổ đủ rồi, từ nay tôi sẽ là một người đàn bà hạnh phúc Tôi nín nhịn vì con, nghe theo ý của chồng và mẹ chồng để gia đình yên ấm. Nhưng càng nín nhịn, họ càng bắt tôi làm theo ý mình một cách vô lí. Đỉnh điểm là con tôi suýt mất mạng vì sốt cao co giật mà mẹ chồng cương quyết không cho uống thuốc hạ sốt vì bảo sẽ gây ảnh...