Nếu thích tớ thì làm ơn hãy nói thẳng ra nhé!
Nếu cậu đã xác định là có tình cảm với tớ thì hãy mạnh dạn nói ra, tớ sẽ mỉm cười gật đầu. Cậu hãy bước qua ranh giới của tình bạn, tớ sẽ cùng cậu đi trên chặng đường phía trước.
Đôi tay này vẫn chờ tay cậu nắm lấy, trái tim này vẫn khát khao được trao cho cậu. Vậy nên, hãy mạnh dạn nói tớ nghe đi, nói cho tớ biết đi, chỉ một câu thôi, chúng ta sẽ được gần nhau. Tình bạn đã vượt qua rồi, tình yêu thì chưa thể tới, chẳng lẽ chúng ta cứ mãi là bạn thế này thôi sao ?
Này cậu, nếu có thích thì hãy nói thẳng ra nhé!
Quen nhau đã mấy mùa tình nguyện rồi, cùng nhau đi chung biết bao nẻo đường từ thành thị đến nông thôn, cùng nhau trải qua biết bao vui buồn, hờn giận. Thế nhưng, sao cậu vẫn cứ im lặng, không tỏ rõ một lời cho tớ biết và hiểu lòng cậu. Chẳng lẽ cậu muốn chúng ta mãi mãi là bạn như thế này thôi sao? Cậu không muốn bước qua giới hạn của tình bạn hay sao?
Nếu đã không có tình cảm đặc biệt với tớ, sao cậu lại quan tâm tớ nhiều đến vậy? Tại sao lại đối xử với tớ đặc biệt hơn những cô gái khác? Tại sao lại giận dỗi mỗi khi thấy tớ thân thiết với một chàng trai khác? Chúng ta nếu chỉ là bạn thôi thì có cần phải quan tâm quá mức như vậy không?
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nếu cậu đã xác định là có tình cảm với tớ thì hãy mạnh dạn nói ra, tớ sẽ mỉm cười gật đầu. Cậu hãy bước qua ranh giới của tình bạn, tớ sẽ cùng cậu đi trên chặng đường phía trước. Đôi tay này vẫn chờ tay cậu nắm lấy, trái tim này vẫn khát khao được trao cho cậu. Vậy nên, hãy mạnh dạn nói tớ nghe đi, nói cho tớ biết đi, chỉ một câu thôi, chúng ta sẽ được gần nhau. Tình bạn đã vượt qua rồi, tình yêu thì chưa thể tới, chẳng lẽ chúng ta cứ mãi là bạn thế này thôi sao?
Cậu là đấng nam nhi, không sợ trời, không sợ đất, làm việc gì cũng quyết đoán, cũng nhanh nhẹn. Sao lại chẳng nói nổi một câu để cho chúng ta một cơ hội xích lại gần nhau, nắm lấy tay nhau và cùng nhau đi về tương lai phía trước. Hay lòng tớ vẫn chưa đủ rõ ràng để cậu hiểu? vậy để tớ tỏ rõ lòng mình cho cậu nhé! Tớ thật rất thích cậu, à không, phải nói là tớ yêu cậu từ cái mùa tình nguyện thứ hai rồi! Ở bên cậu thật sự rất bình yên và ấm áp. Có cậu kề bên, tớ dù có đi đến đâu cũng không còn sợ hãi bất cứ điều gì.
(Ảnh minh họa)
Lòng của tớ đã quá ư là rõ ràng, trái tim tớ cũng tìm được phương hướng để đi, đó là cậu. Còn cậu thì sao? Cậu có cảm mến tớ hay không? Trong trái tim cậu có tớ hay không? Hãy nói rõ cho tớ biết đi! Những gì cậu làm cho tớ dường như đều chứng minh được trong lòng cậu có tớ, tớ hiểu điều đó, nhưng đôi khi người ta vẫn cần một câu nói để khẳng định cậu à! Chúng ta sẽ tiếp tục là bạn hay chính thức trở thành một nửa của nhau, tất cả là do cậu quyết định. Nếu có thương thì hãy bước đến và nói đi, nói cậu cũng yêu tớ rất nhiều, nói cậu không muốn là bạn của tớ mãi, nói cậu muốn nắm lấy tay tớ… tớ vẫn luôn sẵn sàng chờ nghe câu nói của cậu.
Theo Guu.vn
Anh nói thẳng với vợ về tình yêu dành cho bồ nhí là tôi
Anh bênh vực tôi, trước mặt chị anh cũng nói thẳng yêu tôi, anh còn ở với chị vì con, vì danh dự và sự nghiệp. Nhiều năm anh cố giấu chị để bảo vệ tôi khỏi bị sỉ nhục, để hoàn thành cái dự định tương lai cho cả tôi, chị, anh và con anh.
Tôi không biết mình đã khóc bao lâu rồi, chỉ là giờ thân xác và tâm hồn tôi tan rã. Tôi quen anh gần 10 năm, quãng thời gian chẳng ngắn mà cũng chẳng dài khi nhìn lại. Hôm ấy vợ anh chính thức gặp tôi, khi chị chặn cửa xe, tôi còn ngơ ngác chẳng biết chị là ai. 10 năm tôi chẳng biết mặt người phụ nữ bị tôi cướp chồng mặt mũi hình thù ra sao, vì tôi chưa bao giờ có can đảm để tìm hiểu. Tôi chỉ biết yêu người đàn ông đó, anh không của riêng tôi.
Vẫn biết có rất nhiều định kiến không tốt về người thứ ba như tôi, bởi thế yêu anh 10 năm tôi chỉ âm thầm từng đêm khóc vì tủi thân, chưa bao giờ dám bắt anh bỏ chị để lấy mình. Tôi biết gia đình anh không hạnh phúc yên ấm, mọi thứ chỉ là vỏ bọc hoàn hảo cho một gia đình tri thức hiện đại.
Anh chưa bao giờ nói xấu chị, chỉ nói vợ chồng lấy nhau vì tình nghĩa chị dành cho anh, tình yêu không có, thế thôi. Tôi chẳng biết chị hiền hay ghê gớm, gặp tôi chị không đ.ánh, cũng không ồn ào mắng c.hửi như phụ nữ hay đ.ánh g.hen, chị rất nhỏ nhẹ, sự nhẹ nhàng đó cũng như từng lời nói cứa sâu vào tim tôi.
Chị nói tôi giống như " rau sạch", là hạng người chỉ biết nằm ngửa đợi anh, chỉ là trò chơi qua đường của anh. Tôi không trách, cũng chẳng có quyền trách, chị mới là người có quyền mắng. Từ khi biết anh có vợ, tôi đã biết mình sai, chỉ là không thể dứt ra được tình yêu của mình.
Chẳng biết lý do gì tôi thấy đàn ông trên đời không ai có thể lại gần ngoại trừ anh, bởi vậy tôi cũng chỉ im lặng để chị muốn mắng muốn nhiếc muốn sỉ nhục thế nào cũng được. Tôi không giận, không oán, không ghét, có rơi nước mắt vì tủi nhục.
Anh bênh vực tôi, trước mặt chị anh cũng nói thẳng yêu tôi, anh còn ở với chị vì con, vì danh dự và sự nghiệp. Nhiều năm anh cố giấu chị để bảo vệ tôi khỏi bị sỉ nhục, để hoàn thành cái dự định tương lai cho cả tôi, chị, anh và con anh. Anh muốn mọi thứ được sắp xếp ổn thoả không ồn ào, giờ chị đã biết thì chị muốn sao anh cũng làm theo. Chị muốn ly hôn anh sẵn sàng. Anh nói hai người ai cũng khổ, chị ở bên anh hàng ngày nhưng không có được trái tim của anh, còn tôi có trái tim anh nhưng hằng đêm vẫn âm thầm khóc.
Chị hỏi tôi giờ biết chị rồi còn qua lại với anh không, chị sẽ không bao giờ ly dị để anh đến với tôi, không bao giờ. Liệu tôi có thể đợi anh bao lâu, 5 năm hay 10 năm hay 20 năm? Chị hăm doạ có thể bỏ 10 triệu để mướn người xử tôi, chỉ là muốn câu trả lời. Tôi cũng chỉ nói được một câu: Em yêu anh nên không từ bỏ.
Trong thâm tâm tôi nghĩ một điều "Nếu chị níu giữ được anh, không để anh đến tìm tôi, nếu trước mặt chị anh nói không yêu tôi, tôi chỉ là người qua đường, trước mặt chị anh không bảo vệ tôi, anh chọn chị và gia đình, thì tôi sẽ mãi mãi không bao giờ xuất hiện", nhưng tôi biết nếu nói vậy sẽ như dầu đổ thêm cho sự tức giận của chị lúc đó nên lại thôi.
Anh cũng nói tôi có quyền yêu, chị không thể trói buộc anh cả đời, cuộc gặp không ồn ào, chỉ có chị và anh tranh luận, tôi như khán giả ngồi nghe, về nhà rồi tôi mới bộc phát được nỗi tủi nhục của mình. Tôi yêu anh, cứ nghĩ đến gia đình anh tôi lại bối rối, thương chị, thấy mình có lỗi. Hàng ngàn lần tôi tự trách mình sao lại rơi vào tình cảnh khó xử như vậy.
Tôi không thể bỏ anh bởi tình yêu của tôi và anh quá sâu sắc, chỉ cần một ngày anh không liên lạc được với tôi, anh đã cuống cuồng tìm kiếm. Tôi chỉ một ngày không liên lạc với anh đã quay quắt trong nỗi nhớ. Tôi biết làm sao?
Tôi không muốn anh mất tất cả công danh sự nghiệp chỉ vì mình khi chị thật sự nổi giận và tung hê tất cả, nhưng chia tay thì cả tôi và anh cũng không thể sống thiếu nhau. Mấy ngày nay ngày nào anh cũng gặp tôi để an ủi, muốn làm cho tôi vui để không suy nghĩ những chuyện vừa qua. Tôi thật sự không thể làm gì khác hơn là đi theo trái tim của mình. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên, biết đâu tôi tìm được lời khuyên đúng đắn nhất dành cho mình.
Đan
Theo Vnexpress
Đêm đầu tiên chồng đã chạy mất dép khi tôi nói: “Anh nhẹ thôi nhé, vì em vẫn còn…” Anh buông tôi ra rồi hỏi lại: "Em vẫn còn trinh hả?". Tôi ngoan ngoãn gật đầu. Lúc này anh chẳng hôn cũng chẳng làm gì nữa. Anh bật dậy mặc áo vào rồi nói: "Thôi em ngủ đi, mai anh đón nhé". Tôi ú ớ xấu hổ vô cùng. Đầu óc cứ quay quay chẳng hiểu chuyện gì. Nhớ lại ngày xưa...