Nếu thấy đời quá mệt, thì hãy cứ ngất đi một lúc!
Mọi chuyện trên đời này đều có thể sai lầm, và ai trên đời này cũng đều có thể vấp ngã, để rồi qua đó tự rút cho mình bài học để trưởng thành. Chúng ta trước khi trưởng thành đều là những đứa trẻ.
Những đứa trẻ được cha mẹ bao bọc, được ôm ấp và vỗ về trong mái ấm gia đình.
Cho đến khi chúng ta lớn lên, vẫn mãi là những đứa trẻ to xác. Nhưng cuộc đời sẽ luôn biết cách vùi dập cho chúng ta tơi tả: từ công việc, học hành, cho đến tình cảm… Mọi thứ đều có thể đang rất tốt vào ngày hôm nay, nhưng lại nhanh chóng trở nên tồi tệ vào ngày mai.
Vậy nhưng ngoài việc học cách chấp nhận, chúng ta sẽ không thể làm gì khác hơn. Hoặc là bật ô đi dưới trời mưa và trở về nhà sau một ngày dài mỏi mệt. Hoặc là dầm trong mưa và ướt sũng người, sau đó đón một trận ốm sốt thập tử nhất sinh. Là do chúng ta tự mình lựa chọn.
Có thể, vào thời điểm mọi chuyện dần trở nên khó khăn hơn, nụ cười của bạn không giúp mọi chuyện chuyển biến theo chiều hướng tích cực. Và nước mắt cũng không thể khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn được nữa. Nhưng chọn khóc hay cười là do bạn. Chọn ngồi im hay đứng dậy bước tiếp là do bạn. Và nên nhớ, thành công sẽ không đến khi bạn không đưa ra bất cứ sự lựa chọn nào!
Và đó là những gì mà chúng ta được nghe ra rả hằng ngày, từ mọi người xung quanh…
Video đang HOT
Nhưng nếu như mệt, thì cứ tạm tha cho mình được ngất đi một lúc!
Đã bao giờ bạn tha thiết điều đơn giản ấy chưa? Là quá mệt, quá áp lực, quá bức bối, quá chán nản, hay là quá tuyệt vọng… Như nhau cả thôi. Chúng ta vẫn cần một bước đệm để tĩnh tâm mình lại, để thư thả tâm hồn, và để đưa ra được những điều đúng đắn.
Đôi khi chỉ là vài phút nghe một bản nhạc hay, vài tiếng xem một bộ phim nhẹ nhàng, hoặc vài ngày “trốn” khỏi thành phố xô bồ ồn ã. Chúng ta bỗng nhìn ra ngoài trời và ước ao có thể chao liệng như một cánh chim, xanh mơn mởn như một chiếc lá trên cành, và lãng du vô định như một cơn gió thoảng.
Chúng ta ao ước và khát khao tự do trong chính những ngày tuổi trẻ của mình. Là bởi chúng ta sợ đi sai đường, sợ những soi mói và móc mỉa trên đời mà không biết rằng người đời vẫn thường hay cay nghiệt thế!
Trong những phút giây mà chúng ta “bỏ mặc” cuộc đời, thì chúng ta cũng chỉ trở nên vô hình trong chốc lát. Cuộc sống này vẫn tiếp diễn, người người vẫn nối đuôi nhau đi, dù muốn dù không thì vẫn có hàng trăm cuộc hội ngộ lẫn chia ly… Nghĩa là, mọi sự vẫn thế, chỉ có “pin” trong tâm hồn bạn thì sẽ được “sạc đầy”.
Chỉ cần không bỏ cuộc, thì chẳng có gì đáng sợ cả…
Chúng ta sẽ không bỏ cuộc, không cho phép bản thân mình được bỏ cuộc. Mà chỉ là đang lùi một bước để tiến ba bước xa hơn, lại nhanh hơn. So với việc gồng mình trong vài giờ hoặc vài ngày ít ỏi, rồi kiệt sức hẳn. Thì việc tạm nhấn nút “pause” rồi trở lại mạnh mẽ hơn chắc chắn sẽ là một sự lựa chọn thông minh.
Theo Phununews
Cạn kiệt sức lực vì mỗi đêm ân ái chồng lại bày ra đủ trò QUÁI DỊ khiến tôi luôn ám ảnh
Lúc yêu nhau anh nhẹ nhàng, từ tốn, không bao giờ đòi hỏi hay có những hành vi quá trớn, giờ thành vợ thành chồng, anh như biến thành con người hoàn toàn khác...
Ảnh minh họa
Tôi mới kết hôn được gần 2 tháng, đáng lẽ ra đây phải là thời gian hạnh phúc ngọt ngào nhất của vợ chồng son thì với tôi như cơn ác mộng... Tất cả bắt đầu từ đêm tân hôn...
Tôi và anh yêu nhau hơn 1 năm. Trong suốt thời gian đó anh luôn cưng nựng, yêu chiều, cư xử rất tốt với tôi. Anh không đòi hỏi mà rất trân trọng khiến tôi càng yêu và tin tưởng anh hơn. Ngày anh cầu hôn, tôi vô cùng hạnh phúc.
Thế nhưng, ngay đêm tân hôn, tôi xót xa nhân ra chồng mắc chứng bạo dâm. Tôi vừa tắm xong, bước ra từ nhà tắm, chồng vùng dậy bế phắt tôi lên giường. Tôi vui vì thấy anh nhiệt tình, hào hứng nhưng ngay sau đó, tôi tái mặt vì sợ hãi. Chồng đổ ụp xuống người tôi, không một cử chỉ dịu dàng, không một lời ân cần, cưng nựng... Anh sục sạo trên người tôi, không cần biết tôi đang cảm thấy thế nào.
Chiếc váy ngủ quyến rũ trên người tôi, anh bặm môi xé xoạc một đường. Anh quẳng tôi lên giường, hùng hục đi vào tôi, vừa làm chuyện đó vừa chửi bới, vừa đánh đập... Tàn cuộc, người tôi bầm dập, tím tái. Anh không cho tôi mặc đồ vào, cả đêm đấy, anh lôi tôi dậy cả thảy 4 lần...
Đêm tân hôn, vừa đau vừa sợ... nước mắt tôi ứa ra, không thể kiểm soát. Bao dự tính ngọt ngào về đêm đầu tiên vỡ vụn như bọt biển. Tôi biết phải làm sao đây, trước ngày cưới, tôi còn giành cả một ngày nghe chị gái tỉ tê, làm thế nọ thế kia... Thế mà chưa kịp làm gì, chưa kịp hưởng những thăng hoa hạnh phúc thì anh khiến tôi hoàn toàn vỡ mộng...
Rồi những ngày sau, anh kiếm về đủ thứ, dây dợ, kìm kẹp, anh thỏa mãn bằng những cách khiến tôi đổ máu và nước mắt...Cảm giác cay đắng xộc lên, tôi thấy mình không còn là người vợ nữa mà là nô lệ của anh thì đúng hơn... Mới kết hôn 2 tháng, tôi héo úa, tàn tạ, trong đầu chỉ nghĩ tới 2 từ ly hôn... Tôi phải sống sao bây giờ đây?
Theo Phunutoday
Bỏ nghìn đô thuê thám tử, phát hiện bí mật của vợ sắp cưới Tôi đi theo họ đến nhà nghỉ X ở một quận nội thành Hà Nội. Đứng trước cửa nhà nghỉ ấy, tôi run rẩy lôi điện thoại ra gọi cho em. Trong máy, giọng em vẫn bình thản, nhẹ nhàng như không hề có chuyện gì. ảnh minh họa Tôi năm nay 29 tuổi và em 25 tuổi, yêu nhau hơn 4 năm....