Nếu sau này không lấy anh cũng phải sinh cho anh một đứa con em nhé!
Cuối cùng thì tôi cũng đã đủ dũng cảm rời bỏ gia đình, cha mẹ để lựa chọn tình yêu, lựa chọn anh – người con trai tôi yêu thương nhất. Niềm vui chưa kịp nhen nhóm thì nỗi đau ập đến với tôi.
Cuối năm lớp 12 tôi bắt đầu biết yêu, biết rung động trước một người khác giới, và cũng biết làm dáng, làm đẹp trước gương. Khi đó tôi đem lòng yêu thầm một chàng trai lớp bên. Tình yêu thời học trò đẹp lắm, ngây thơ, vụng dại và trong sáng. Những ai đã từng yêu thầm rồi có lẽ sẽ hiểu tình yêu đơn phương, thầm thương trộm nhớ một người tuyệt biết bao.
Có những lúc tự mình ghen tuông vô cớ khi thấy người ấy vui đùa cùng người con gái khác, hay rạo rực mỗi khi thấy người ta. Tất cả những cảm giác đó tôi vẫn còn nhớ như in. Thế rồi tình yêu đơn phương cũng được đáp đền. Tôi đã phải lấy hết dũng khí để tỏ tình với người đó, thật bất ngờ người con trai ấy chấp nhận hẹn hò với tôi.
Kể từ đó tôi chính thức có người yêu. Anh đẹp trai, học giỏi, là người con trai mà nhiều cô gái đều mơ ước đến. Tình yêu của chúng tôi lớn dần theo thời gian. Nhờ có người con trai đó mà tôi nỗ lực nhiều hơn trong học tập để có thể cùng thi đỗ vào trường đại học. 2 năm yêu nhau tôi cảm nhận được tình cảm anh dành cho tôi, sự quan tâm, ân cần. Ngỡ tưởng hạnh phúc đó sẽ kéo dài mãi mãi nhưng tất cả chỉ là giấc mơ dài, tan biến nhanh như một cơn khói.
Cuối cùng thì tôi cũng đã đủ dũng cảm rời bỏ gia đình, cha mẹ để lựa chọn tình yêu, lựa chọn anh – người con trai tôi yêu thương nhất. Niềm vui chưa kịp nhen nhóm thì nỗi đau ập đến với tôi. (Ảnh minh họa).
Năm 2 đại học tôi theo gia đình sang nước ngoài ở và du học luôn bên đó. Dù không muốn xa người yêu, nhưng lúc đó tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Đã bao đêm tôi khóc cạn nước mắt, ước gì đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ không có thật. Rồi chuyện gì đến sẽ đến, trước ngày tôi đi anh vẫn tỏ ra mạnh mẽ, anh cười đùa nhiều hơn, vui vẻ hơn. Anh động viên an ủi tôi, nhưng tôi biết không một người con trai nào muốn xa người yêu cả.
Chắc chắn nỗi đau anh đang chịu cũng như tôi. Tôi là người chủ động theo đuổi anh, rồi cũng là người chủ động rời xa anh. Anh nói chỉ cần tôi vui vẻ, hạnh phúc là được, anh sẽ mãi ở đây đợi tôi quay lại. Anh cười, ôm tôi vào lòng thỏ thẻ “2 năm, 3 năm, hay 5 năm anh đều chờ đợi em. Chỉ cần còn yêu chắc chắn sẽ gặp lại. Hãy nhớ ở nơi đây luôn có người chờ đón em. Dù sau này em có quay về với anh, có lấy anh hay không thì cũng phải sinh cho anh một đứa con…”.
Video đang HOT
Tôi đã khóc hết đêm đó, và hứa sẽ quay về, dù có yêu ai, lấy ai nhất định sẽ quay lại, sẽ có với anh một đứa con. Kể từ khi du học chúng tôi vẫn thường xuyên giữ liên lạc, tình yêu trong tôi chưa bao giờ lụi tàn. Đã 2 năm trôi qua tôi vẫn luôn nghĩ đến anh, nhớ về anh. Ngày tốt nghiệp đại học tôi quyết tâm rời khỏi nước Pháp để quay về tìm lại tình yêu xưa.
Cuối cùng thì tôi cũng đã đủ dũng cảm rời bỏ gia đình, cha mẹ để lựa chọn tình yêu, lựa chọn anh – người con trai tôi yêu thương nhất. Niềm vui chưa kịp nhen nhóm thì nỗi đau ập đến với tôi.
Người con trai hứa sẽ đợi tôi quay về, hứa sẽ không yêu ai ngoài tôi đã có vợ. Hóa ra bao năm qua anh lừa dối tôi, anh nói còn yêu tôi, ngày nào cũng nhớ đến tôi. Tất cả chỉ là sự dối trá, trước đó 4 tháng anh đã cưới vợ, cô ấy xinh đẹp, rất xứng với anh. Còn tôi dù đã lớn nhưng vẫn ngốc nghếch chờ đợi, tin tưởng vào tình yêu đã chết.
Vậy mà giờ đây anh vẫn nhắc đến chuyện quá khứ với tôi. Anh nói muốn có con với tôi, muốn tôi thực hiện lời hứa khi xưa. Vì sao tôi phải giữ lời hứa trong khi anh đã sớm quên đi tất cả, vứt bỏ những kỷ niệm đẹp để đến với người con gái khác. Tôi nên làm gì lúc này? Ở lại đây và mỉm cười chúc phúc cho anh, hay quay lại Pháp quên đi quá khứ buồn và sống cuộc sống mới?
Theo PHƯƠNG LINH/Doisongphapluat
Chỉ một câu châm chọc của cô gái khác mà tôi mất người yêu
Tôi còn đang ngây người thì cô ấy với tay cởi nốt chiếc bra. Toàn bộ cơ thể cô ấy lộ ra, trên vai, trước ngực là những hình xăm màu đen đỏ nho nhỏ...
Tôi quen anh khi tới trường đại học lấy bằng tốt nghiệp. Khi tôi rời khỏi trường, anh mới vào làm giảng viên. Hồi đầu chỉ nhắn tin bâng quơ, về sau mỗi người mỗi việc, chẳng còn nhớ tới chuyện hỏi thăm nhau. Vậy mà 2 năm sau, trong một lần tình cờ gặp lại ở đám cưới một giảng viên trong trường, chúng tôi bắt đầu thân thiết hơn, rồi yêu nhau.
Yêu nhau được một thời gian, tôi nhận thấy người yêu là một người rất nghiêm túc, không thích đùa cợt. Nếu bạn bè trêu ghẹo thái quá, sẽ bị anh liệt vào danh sách đen, cắt liên lạc một thời gian dài.
Bạn bè của anh tôi gặp cũng nhiều, từ bạn cấp 3 tới bạn đại học. Anh dạy trong chính ngôi trường tôi đã tốt nghiệp nên các thầy cô giáo đồng nghiệp của anh tôi đều biết. Tuy nhiên, điều tôi không ngờ là một cô bạn học cùng tôi hồi đại học, giờ lại là trợ giảng của anh. Trước kia tôi không thân lắm với cô bạn đó, chỉ là cùng lớp nên có biết nhau. Vậy mà khi gặp lại tôi, cô bạn đó tay bắt mặt mừng, trò chuyện sôi nổi.
Mấy lần tình cờ gặp gỡ sau đó (khi tôi tới trường đón anh), tôi lờ mờ nhận ra cô nàng này cũng thíchbạn traitôi. Trước mối quan hệ phức tạp như vậy, tôi luôn đề phòng và cố gắng kiểm soát thời gian của anh. Không biết thì thôi, chứ đã biết bên cạnh người yêu luôn có một cô gái, sớm sớm chiều chiều gặp gỡ (thời gian gặp nhau còn nhiều hơn tôi với anh), huống chi cô ta lại có ý định "nẫng tay trên" của mình thì làm sao tôi chịu được.
Buổi tối nào cũng phải ở cạnh anh, không đi chơi thì nằm nhà xem phim,
miễn sao không để anh rời khỏi mắt. (Ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu điên cuồng bảo vệ tình yêu. Tôi chú ý tới lịch giảng dạy của người yêu, gọi điện kiểm tra mỗi khi anh không có tiết. Buổi trưa vượt 6km đến trường rủ anh đi ăn cơm. Buổi tối nào cũng phải ở cạnh anh, không đi chơi thì nằm nhà xem phim, miễn sao không để anh rời khỏi mắt. Thỉnh thoảng tôi còn lén kiểm tra điện thoại và máy tính của anh. Anh cũng nhận ra sự thay đổi của tôi nên thắc mắc, dạo này sao em đột nhiên tốt với anh như vậy? Khiến tôi không biết anh không hiểu tình hình thật hay giả vờ ngốc.
Lường trước phòng sau rồi mà tôi vẫn bịkẻ thứ 3đâm chọc cho mấtngười yêu.Chiều hôm đó tôi đến trường đón anh như mọi khi, anh còn đang ngồi nói chuyện với trưởng khoa, nên tôi chỉ gặp cô bạn trợ giảng. Tôi chào cô ta và không có ý định bắt chuyện, nhưng cô ta vẫn đứng lại nói cười với tôi. Nói chuyện một lúc lại nói về hồi năm thứ 2 đại học, tôi có yêu một anh bạn khóa trên vài tháng. Tôi tìm cách lái sang chuyện khác thì cô nàng lại quay về chuyện đó.
Đột nhiên cô ta hỏi: "Hồi đó bạn nghỉ học 2 tuần, cả lớp đồn ầm lên là bạn điphá thai, chuyện thực hư thế nào vậy?". Bực bội tôi đáp: "Mình đâu có ngu đến mức đó. Yêu đương thì phải biết giữ gìn chứ, với lại nếu phá thai ai còn để cho người khác biết. Mà bạn đừng có nói chuyện này nữa, mình không thích". Cô ta cười cười bảo: "Ừ thì mình cũng chỉ nghe mọi người nói thế nên mới hỏi bạn xác minh lại. Tại hồi đó bạn với cậu V yêu đương lãng mạn quá, cả trường đều biết".
Lúc nàyngười yêuđã ra đến nơi nên tôi nói to át tiếng cô ta vì sợ anh hiểu lầm: "Thôi nhé, bạn trai mình ra rồi, mình đi trước". Không ngờ, đi được một đoạn, người yêu quay sang nói với tôi: "Em sợ gì mà không dám đối chất trước mặt người khác? Dù em đã từng phá thai thì anh vẫn sẽ cưới em chứ có bỏ em đâu, sao em phải trốn tránh khiến người khác càng được thể nói xấu em?".
Chẳng lẽ vì một câu châm chọc của cô gái khác mà tôi
mất người yêu? (Ảnh minh họa)
Vẫn nóng giận sau vụ cố tình đâm chọc của cô bạn kia, lại thêm bạn trai nói thẳng thắn đả kích lòngtự trọngnên tôi quay sang nói anh: "Anh bao dung quá nhỉ? Hay là anh không yêu em nên dù em có từng thế nào anh cũng mặc kệ? Hay trong mắt anh, em là đứa hư hỏng như vậy? Yêu nhau 8 tháng, anh thấy em đã tùy tiện lên giường của anh chưa mà anh nghĩ em từng mang thai và phá thai?". Anh sững người: "Sao em lại to tiếng với anh? Anh nói gì sai à?".
Tôi hét lên, cái gì anh cũng sai, sai từ việc anh biết cô ta có ý với anh mà còn để cô ta làm trợ giảng. Anh cũng tức tối nói rằng đó là do nhà trường phân công, làm sao anh thoái thác được. Buổi chiều hôm đó, tôi đã phóng xe về trước. Anh không đuổi theo mà mấy ngày nay anh cũng không nhắn tin gọi điện cho tôi.
Nếu cứ tiếp tục thế này, chắc chắn là chúng tôichia tay. Chẳng lẽ vì một câu châm chọc của cô gái khác mà tôi mất người yêu? Có phải tình yêu của chúng tôi không bền vững, nên vừa gặp chút chuyện là có nguy cơ tan vỡ? Còn bạn trai nữa, khi anh nói như vậy, là anh chấp nhận quá khứ của tôi hay là chẳng thèm quan tâm tới tôi là người như thế nào?
Theo Phununet
Hoang mang vì có thai với người cũ Cả hai chúng tôi ôm nhau rấm rứt khóc, anh đã đề nghị tôi đi nhà nghỉ với anh, tôi cũng gật đầu đồng ý và đã xảy ra "chuyện ấy". Cả hai chúng tôi ôm nhau rấm rứt khóc, anh đã đề nghị tôi đi nhà nghỉ với anh, tôi cũng gật đầu đồng ý và đã xảy ra "chuyện ấy". Sau...