Nếu phụ nữ cũng làm thế là đang tự mình bỏ thuố.c độc vào đĩa cơm của mình
Nhất định phụ nữ không được học đàn ông ngoạ.i tìn.h, lăng nhăng. Đừng bao giờ có tư tưởng: ‘Cơm ăn mãi cũng chán, đi ăn phở cho đời nó đẹp’ rồi về nhà giấu mọi chuyện.
Đọc tiêu đề xong, mọi người hãy bình tĩnh, đừng vội ném đá tôi. Tôi biết chắc, các anh con trai sẽ là phản đối ầm ầm vì các anh vẫn còn tư tưởng bảo thủ theo kiểu: Ta đây có thể ch.ê v.ợ nhưng vợ cấm được ch.ê chồn.g. Ta đây có thể chồng ngoạ.i tìn.h là bởi vợ xấu, vợ không quan tâm. Nhưng vợ mà đi ngoạ.i tìn.h thì cho là lăn.g loà.n, mất nết hết mức.
Còn các chị em nào được nuôi dạy trong môi trường phụ nữ phải “tam tòng tứ đức” thì sẽ lên tiếng ch.ê ba.i tôi là tư tưởng không chấp nhận được. Nhưng chính chị em đang làm mình khổ đấy thôi. Tại sao lại phải để cánh đàn ông luôn là người dẫn dắt gia đình từ đầu đến cuối? Tại sao lại dựa dẫm vào đàn ông đến thế? Đàn ông có quyền ch.ê v.ợ thì sao phụ nữ chúng ta lại không được quyền ch.ê chồn.g? Đàn ông cứ phũ phàng bỏ rơi vợ, tại sao phụ nữ chúng ta không “đá” chồng?
Tôi đã chứng kiến quá nhiều cảnh đa.u đớ.n khổ sở mà nhiều phụ nữ phải chịu. Mẹ tôi sống lầm lũi với bố tôi đến nay đã hơn 40 năm trời. Bố tôi thường không làm bất kỳ một việc gì, chỉ chờ mẹ tôi cơm bưng nước rót tận miệng. Mẹ tôi sống được như thế, nhưng tôi thì không.
Chị gái tôi lấy phải người chồng vũ phu, uống rượu về say sưa mắng chử.i, đuổi đán.h chị khắp xóm. Chị ấy ngày nào cũng mang vết thâm tím trên mặt, không dám nhìn mặt người khác. Tôi bảo chị l.y hô.n, chị nhất quyết không chịu vì nghĩ tới cảnh, phụ nữ 1 lần đò biết sống làm sao, con cái nương dựa vào ai. Chị tôi thà im lặng chịu đựng cho con có bố có mẹ.
Khi không tìm thấy hạnh phúc trong gia đình, phụ nữ cần được ngoạ.i tìn.h
(Ảnh minh họa)
Rồi đến bạn bè tôi. Có đứa 22 tuổ.i lên xe hoa, rồi 3 năm sau 2 đứa con. Bây giờ suốt ngày ở nhà cơm cơm nước nước, dọn dẹp trông con hao phí cả tuổ.i xuân vẫn bị chồng chê không nên thân. Anh chồng của cô bạn đó suốt ngày chải chuốt, mặc đẹp ra đường rồi về so sánh vợ với những người phụ nữ thành đạt khác. Anh ch.ê ba.i cô bạn tôi “sữa bỉm”, “mẹ sề”. Vì thế mà anh ta đi ngoạ.i tìn.h, đi một cách rất công khai, chẳng sợ ai. Bạn tôi khóc hết nước mắt, cầu xin đủ đường nhưng chỉ khiến anh ta thêm ghét bỏ vì cản đường chồng.
Thử hỏi có mấy người đàn ông buông bỏ được những thứ anh ta đã bị cám dỗ. Vì theo họ còn gì sướng bằng việc vừa có người trông con, nấu nướng, phục vụ mình, vừa có người “an ủi” phần cô đơn khác trong con người. Thế mà bạn tôi vẫn không tỉnh ngộ, không sáng mắt ra. Cô ấy vẫn kiên quyết sống như cái bóng với anh ta, vẫn tất tả phục vụ ngày 2 bữa cơm, giặt là quần áo, dọn dẹp nhà cửa như ô sin cho chồng. Chỉ bởi cô ấy và 2 con đang sống bằng đồng tiề.n mà anh ta chu cấp. Một người phụ nữ như vậy, hỏi làm sao giữ được trái tim và sự tôn trọng của đàn ông?
Không chỉ người thân và bạn bè, ngay đến đồng nghiệp của tôi cũng vậy. Họ đến văn phòng trong bộ dạng đầu bù tóc rối vì vội vàng cho con ăn uống, vội vàng sửa soạn cho chồng, vội vàng đưa con đi học, vội vàng dọn dẹp qua loa nhà cửa. Thử hỏi trong khi đó, chồng họ làm gì? Anh ta thức dậy khi mặt trời chiếu đến mắt. Vươn vai, uể oải lắc người qua lại rồi ngồi lì một chỗ chờ đợi giờ món sáng.
Khi một người chồng đã không chịu giúp vợ việc nhà, con cái có nghĩa anh ta không quan tâm đến bản thân vợ. Vậy người vợ ấy liệu có hạnh phúc? Nếu người phụ nữ đó nói rằng có hạnh phúc, vậy cái hạnh phúc đó được đán.h đổi từ sự mệt mỏi, hao mòn, gầy gò của chính cô ấy. Cô ấy không yêu bản thân thì người khác liệu có yêu cô ấy?
Video đang HOT
Tôi không cổ vũ phụ nữ ngoạ.i tìn.h, bởi ngoạ.i tìn.h chỉ khiến cho chị em mất giá trị của bản thân với những người mà chị em nâng niu, coi trọng. Tôi chỉ muốn chị em nhận ra rằng đừng tự mình làm mất giá trị của mình mà hãy khiến những người đàn ông thường lấy lý do đó để lăng nhăng bên ngoài phải tự ân hận.
Mà khi cũng đã lén “ăn nem” bê ngoài, phụ nữ cũng nhớ giấu tiệt điều này
(Ảnh minh họa)
Theo đó, nếu có chồng ngoạ.i tìn.h và bạn là vợ mà còn chấp nhận được thì tha thứ cho chồng. Nhưng nếu không thể tha thứ được, hãy ngẩng cao đầu chứng tỏ cho anh ta thấy “Anh sẽ phải ôm hận cả đời vì đã phản bội tôi”. Sau đó, hãy sống cho chính bản thân mình và con. Nếu đã sẵn sàng thì có thể yêu và lấy một người đàn ông khác để tâm tình, chia sẻ trong đời.
Tuyệt đối đừng bao giờ thấy chồng ngoạ.i tìn.h mà mình cũng chịu như vậy. Tệ hơn là còn lén “ăn nem” bên ngoài. Nhất định phụ nữ không được học đàn ông ngoạ.i tìn.h, lăng nhăng. Đừng bao giờ có tư tưởng: “Cơm ăn mãi cũng chán, đi ăn phở cho đời nó đẹp” rồi về nhà giấu tiệt mọi chuyện.
Đàn ông họ làm được thế nhưng đàn bà mình biết song không nên làm thế, không được thế mới cao tay và đáng ngưỡng mộ hơn. Bạn làm thế tức là bạn cũng tồi tệ, cũng nhơ bẩn, cũng dối trá như anh ta thôi. Nếu phụ nữ mà dại dột làm thế, tức là bạn đã và đang tự mình bỏ thuố.c độc vào đĩa cơm của mình rồi. Khi ấy, nếu phải đi viện vì ngộ độc thì cũng đừng trách cứ hay oán thán được ai.
Các chị em hãy nghĩ xem lời tôi nói có đúng không? Tôi rất mong có những phản pháo của mọi người, nhưng chỉ những lời có lý thôi nhé!
Theo Ngoisao
"Thuê" ô sin ngủ với chồng
Khi cánh cửa phòng ngủ khép lại, tôi gục xuống ghế sofa vật vã đa.u đớ.n, vừa dày vò, ân hận vừa thấy khin.h b.ỉ chính bản thân mình và khinh cả người chồng bấy lâu tôi yêu quí.
Những tiếng động tuy rất khẽ phát ra từ căn phòng vốn trước đây là nơi hạnh phúc nhất của vợ chồng tôi như ngàn mũ.i da.o đâ.m vào tim người đàn bà 45 tuổ.i.
Giờ đây, ngay chính căn phòng ghi dấu bao kỉ niệm mặn nồng của vợ chồng tôi đã biến thành nơi hoan lạc cho chồng và người đàn bà khác. Một mình nằm trên chiếc ghế ở phòng khách, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Tôi lấy Hải nhờ sự mai mối của hai bên gia đình. Theo chồng vào Nam khi tôi vừa học hết cấp 3. Tôi tự nguyện ở nhà sinh con, làm nội trợ. Mới đó mà đã hơn 25 năm làm vợ, làm mẹ.
Thời gian trôi đi thật nhanh, tôi đã bước sang tuổ.i tứ tuần, đầu cũng đã có vài sợi tóc điểm bạc. Tuổ.i thanh xuân, sức khỏe, nhan sắc đã hi sinh tất cả cho chồng và hai đứa con. Thành quả mà tôi nhận được là 2 đứa con đang du học tại Anh, chồng là sếp lớn của một công ty ăn nên làm ra.
Thế nhưng, hạnh phúc có mấy ai được hưởng tròn đầy. Một hôm do vội vàng mang tập hồ sơ ra xe cho chồng tôi bị trượt ngã cầu thang và di chứng để lại là phải gắn phần đời còn lại trên chiếc xe lăn.
Hải là người đàn ông có tài nhưng gia trưởng, độc đoán, ích kỉ và cầu toàn. Từ khi tôi đổ bệnh nặng, Hải thay tính đổi nết, hay cáu gắt vô cớ. Trong "chuyện ấy" anh vẫn rất sung sức nhưng giờ đây tôi muốn cũng không đủ sức chiều chồng nên anh càng trở nên khó tính.
Ảnh minh họa
Tuy không nói thẳng ra nhưng chừng đó năm gắn bó với chồng tôi đủ sức hiểu những gì anh đang nghĩ. Là một người đàn ông khá kĩ tính nên việc ra ngoài "bóc bánh trả tiề.n" thì chắc chắn anh không muốn. Giữ cương vị cao nên anh luôn giữ gìn thể diện. Có lẽ vì thế mà nỗi bức bối trong anh lại lớn dần theo từng ngày.
Vì sức khỏe yếu nên việc nhà tôi phải thuê người làm theo giờ vì Hải không muốn có người lạ ở trong nhà. Một hôm, nhìn cô bé giúp việc đẫy đà đang cúi xuống lau nhà để lộ bộ ngực mơn mởn chợt tôi nảy ra một ý định điên rồ.
Tôi đã dùng mọi lí lẽ để Hải đồng ý cho cô giúp việc ở lại nhà và trả cho cô ta một mức lương khá cao. Tôi sẽ chu cấp mỗi tháng cho ô sin trẻ 5 triệu và nhiệm vụ chính là "chiều" Hải những lúc anh có "nhu cầu".
Sau một thời gian chồng tôi dần quen với sự có mặt của Hồng - cô bé giúp việc thì tôi mới nói ý định của mình. Lúc đầu Hải phản đối và kiên quyết không làm theo lời vợ nhưng tôi hứa việc đó chỉ có tôi, ô sin và anh biết nên anh không phải nghĩ ngợi gì nhiều.
Đêm đầu tiên tôi đã chủ động mua cho ô sin một chiếc áo ngủ khêu gợi. Tôi mất cả buổi chiều bày vẽ để "chiều" Hải thật chu đáo. Hải thích tư thế gì, ân ái như thế nào tôi đều phải hướng dẫn thật tỉ mỉ.
Là một cô gái mới lớn nhưng khá nhạy bén, nhanh ý nên Hồng không mấy khó khăn trong việc lĩnh hội ý của bà chủ. Tôi còn chuẩn bị cho chồng những món ăn bổ "chuyện ấy" và cả thứ rượu "ông uống bà khen". Tất cả sự dàn xếp của tôi Hải đều biết nhưng anh cố làm lơ và ậm ừ nghe theo.
Đêm đầu tiên của chồng với cô giúp việc diễn ra khá thuận lợi. Sáng mai ra khi tôi quá mệt ngủ quên trên ghế thì Hồng lay tôi dậy. Hải đã đi làm từ sáng sớm. Hồng thật thà vừa cười vừa kể chuyện đêm qua cho tôi nghe.
Hồng bảo: "Chú nhà cô lớn tuổ.i mà khỏe như trai tân ý. Một đêm mà chú ấy làm mấy hiệp vẫn chưa chán. Sáng nay trước khi đi làm chú ấy còn đòi nhưng cháu kêu mệt hẹn tối về cô ạ. Cô nhớ phải trả thêm tiề.n cho cháu đấy".
Tôi muốn khóc, muốn gào thét nhưng không thể. Là do tôi muốn thế, là do tôi thuê Hồng và trả tiề.n cho Hồng là.m chuyệ.n ấ.y cơ mà.
Tối hôm ấy Hải về nhà sớm hơn thường lệ, anh yêu đời và tỏ ra rất vui vẻ. Anh ăn khá nhanh, tắm xong còn không quên xức nước hoa thơm lừng và nhanh chóng vào phòng đợi Hồng mà không hề để ý vợ đang giả vờ bình thản ngồi xem ti vi nhưng tim đau như cắt.
Đêm thứ hai, thứ ba và mọi chuyện cứ liên tiếp diễn ra trước mặt khiến tôi gầy rộc, mặt hốc hác. Hải chẳng mấy bận tâm đến vợ, về nhà chỉ hỏi vài câu xã giao rồi lại nháy mắt rủ Hồng vào phòng hú hí.
Từ cô bé thật thà, Hồng ngày càng dạn dĩ hơn rất nhiều. Không biết Hải đã hứa hẹn gì với ô sin mà có lần Hồng đã nói với tôi rằng "Cháu sẽ không về quê lấy chồng, sẽ ở lại với cô chú mãi mãi". Hồng cũng ngày càng tỏ thái độ ương bướng và xem tôi không ra gì. Hồng ngày càng ma mãnh và rất biết cách "xát muối" vào vết thương của người đàn bà tàn tật là tôi.
Hồng ngày thêm xinh đẹp, béo tốt thì tôi lại tàn tạ, héo úa. Mỗi lần hai con ở xa gọi điện về tôi vẫn cố vui vẻ và không hé lộ bất cứ điều gì.
Đã có nhiều đêm tôi muốn kết thúc mọi chuyện. Tôi muốn tìm đến cái chế.t để quên hết những muộn phiền, để không phải chứng kiến cảnh chồng lên giường với người đàn bà khác. Nhưng tôi không đủ can đảm, tôi sợ hai đứ.a tr.ẻ sẽ thiệt thòi khi mất mẹ. Tôi sợ chúng phải sống với gì ghẻ. Giờ đây tuy danh phận của tôi cũng chẳng còn gì nhưng theo pháp luật tôi vẫn là vợ của Hải, vẫn là chủ của ngôi nhà này.
Tôi cũng nghĩ đến việc đuổi Hồng ra khỏi nhà và cho cô ta một khoản tiề.n gọi là bù đắp những gì đã mất nhưng Hải có vẻ không đồng ý. Anh ngày càng mê mẩn Hồng. Hễ cô ta xin về quê vài ngày là anh khó chịu, giận cá ché.m thớt.
Tôi phải làm sao để giữ được tổ ấm cho các con, để chuộc lỗi tày trời mà tôi đã tự gây ra?
Theo VNE
Người đàn bà thô kệch Mai không tin rằng năm xưa Hùng lại từ chối cô chỉ vì người đàn bà thô kệch, quê mùa này. Mai không tin vào mắt mình khi nhìn thấy Hùng đèo người phụ nữ ấy đến cơ quan rồi quay về. Cái cảnh họ nhìn nhau âu yếm, tạm biệt nhau trong quyến luyến càng khiến Mai sững sờ. Cô không tin...