“Nếu như tuần đó con về, nếu như buổi chiều hôm đó con gọi cho bố…”
Nếu tuần đó con về ! Nếu buổi chiều hôm đó con gọi cho bố! Thì có lẽ chuyện đã không thế…
ảnh minh họa
Những gì hạnh phúc nhất con có được là những lúc con đi kéo cổng với bố. Con ôn bài tới hai giờ sáng, bốn giờ sáng trời lạnh như cắt bố đã gọi con đi. Bố bị bà nội mắng, mẹ mắng, bố cười: “Con trai phải thế mới lớn được”. Cánh cống nặng hai bố con ì ạch. Con đèo bố đi dọc đường làng người ta nói trông bố con như hai anh em.
Người ta nói con khác tính bố. Vì Bố hay uống rượu, bố buông thả nhưng người ta biết gì? Bố xách giỏ đi 30 phút không tôm thì cá, cáy, còng đủ để cả nhà dùng. Con lẽo đẽo theo bố nhưng chẳng bắt được con nào cả.
Ngày con đỗ trường Xây dựng, bố được ra xã chụp ảnh lưu niệm cầm 50 ngàn đi uống bia. Bố vui lắm: “Nhà mình cuối cùng cũng có người đỗ đạt”. Người ta hay gọi Bố là “ông Béo” nhưng hai năm kể từ khi con đi học bố sụt gần chục ký nên chẳng ai gọi Bố là béo nữa.
Video đang HOT
Ngày mà bố nằm trong viện, con ngồi bên, bố mê man: “Mày hết tiền phải bảo bố chứ, mày không bảo sao tao biết đường mà gửi tiền”, khi đó con nước mắt lưng tròng. Cái cảm giác biết bố sắp rời xa nó bóp chặt trái tim con. Con không hiểu tại sao lúc đó con không thể nói được với bố rằng con yêu bố. Mấy ngày đó bố đòi uống bia, bố bảo sữa nhạt lắm. Rồi bố bảo con uống với bố. Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng hai bố con uống với nhau như hai người đàn ông, uống bia bằng “ống hút”.
Nhà mình chẳng có nhiều tiền để chạy chữa cho bố, bán nhà bán đất cũng không đủ nên đành nhìn bố ra đi. Dù chẳng ai nói nhưng Bố cứ nằng nặc đòi về, dường như bố đã linh cảm được trước mọi chuyện. Nhà không cho vì nhà đâu có lò sưởi, lạnh lắm sao bố chịu nổi chứ? Nhưng bố vẫn cứ khăng khăng: “Tao có lạnh đâu, cho tao về!”.
Ngày nhận được tin bố đi, con như thằng mất hồn đi đường rú ga như con thú hoang! Sang đường lúc nào cũng không biết. Bố dặn bà dặn các bác lo cho con. Con chẳng tin là có ma vì nếu có bố sẽ chẳng bỏ mặc con. Ngày kia con về rồi, con ghét về nhà lắm nhìn ảnh bố cứ như đang cười nhạo con vậy.
Nếu tuần đó con về ! Nếu buổi chiều hôm đó, con gọi cho bố! Thì có lẽ chuyện đã không thế. Con lại muốn được giống bố một lần nữa nhưng chẳng thể có cơ hội nữa rồi!
Không biết giờ bố ngủ chưa? Ở thế giới bên kia, bố ngủ ngon nhé! giao thừa vẫn một mình con uống hai lon bia, một của con một của bố. Con sẽ ghi nợ đấy, rồi sẽ có ngày con đòi cho đủ. Nơi xa, bố hãy luôn mỉm cười bố nhé!
Con trai yêu bố!.
Theo blogtamsu
Đừng nên uổng phí yêu thương của bố mẹ...
Xã hội, người ta quá bận bịu để để tâm đến bạn, quan tâm đến bạn nghĩ gì, bạn cần gì. Nhưng bố mẹ thì không, cho dù thế nào, cho dù phải khó khăn ra sao đi nữa, cho dù không có điều kiện về vật chất thì bố mẹ vẫn không bao giờ phải để cho bạn thiếu thốn về tinh thần, thiếu thốn tình yêu thương và lời động viên.
ảnh minh họa
Người mẹ nào cũng vậy, lúc nào cũng lo lắng, chăm sóc cho gia đình, con cái một cách chu đáo, ân cần nhất. Và chắc hẳn đôi khi người con nào cũng cảm thấy khó chịu với sự quan tâm chu đáo ấy.
Mẹ mình từng nói rằng: " Phụ nữ sinh ra là để chăm sóc gia đình. Cho dù chết đi thì họ cũng vẫn sẽ phù hộ, che chở cho gia đình của họ. Mẹ cũng vậy thôi, bây giờ chăm sóc cho mấy đứa, rồi sau này thì lại phù hộ, che chở, đem may mắn đến cho mấy đứa."
Những gì bố mẹ nói, bố mẹ dạy bảo hoàn toàn không bao giờ sai, chỉ là do cách nhìn nhận của mọi người có thực tế và khách quan không hay thôi. Trên đời này, không có gì quan trọng hơn bản thân và gia đình mình, tất cả mọi thứ ngoài xã hội kia chỉ đơn giản là tạm bợ, là một phép thử cho cuộc đời bạn. Xã hội, người ta quá bận bịu để để tâm đến bạn, quan tâm đến bạn nghĩ gì, bạn cần gì. Nhưng bố mẹ thì không, cho dù thế nào, cho dù phải khó khăn ra sao đi nữa, cho dù không có điều kiện về vật chất thì bố mẹ vẫn không bao giờ phải để cho bạn thiếu thốn về tinh thần, thiếu thốn tình yêu thương và lời động viên.
Lấy một ví dụ thế này, bạn có thể yêu đến chết đi sống lại một người con trai hoặc con gái. Bạn luôn quan tâm đến người yêu của mình, chăm sóc từng bữa ăn cho họ, luôn quan tâm đến từng hành động, suy nghĩ của họ, đơn giản chính vì bạn yêu họ. Bố mẹ cũng như thế, bố mẹ làm vậy chỉ đơn giản vì họ yêu thương con cái của mình, nhưng tình yêu này còn cao cả và thiêng liêng hơn hẳn, không có gì có thể so sánh được.
Này những bạn trẻ, bạn cũng đang yêu, cũng đang quan tâm đến người yêu của mình, cũng đang được người yêu mình quan tâm chăm sóc như thế. Vậy tình yêu của bố mẹ các bạn thì sao? Cớ sao các bạn lại gạt bỏ và cảm thấy khó chịu với nó như thế? Nếu sống thêm 20, 30 năm nữa, khi chẳng may không còn bố mẹ bên cạnh, khi nghĩ lại, chẳng phải bạn đã bỏ lỡ mất cơ hội được thương yêu thiêng liêng nhất trên đời này?
Vẫn là như thế, cho dù 100 năm đi nữa, mọi người cũng đều rất bận bịu để quan tâm đến bạn, chỉ có bố mẹ bạn, mãi luôn bên cạnh cho dù bạn thế nào đi nữa. Khoảng thời gian bạn sống hiện giờ không phải là quá dài, vẫn còn rất sớm để bạn nhận ra được giá trị của sự yêu thương, hãy cảm nhận và đừng uổng phí nó!
Theo blogtamsu
Sau khi khiến hôn trường của người ta tan tành tôi mới giật mình nhận ra một sự thật Cơn giận xông lên, người tôi cứ như được ăn thuốc nổ. Tôi lao vào hội trường, nhìn thấy ngay cô dâu đang đứng cùng một đám phù dâu, đang cười vô cùng nhức mắt... Tức giận quá, tôi cầm túi xách xông đến đánh liên tiếp vào người cô dâu. (Ảnh minh họa) Tôi được Quốc theo đuổi từ năm 21 tuổi,...