Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ nhau…
Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… anh sẽ lặng im bên một cuộc sống khác, có những nụ cười và những niềm vui mà em không biết.
Em cũng trở lại cuộc sống của mình như vốn nó đã từng như thế, không anh, bình yên theo cách riêng của hai đứa mình.
Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… cuộc sống này sẽ chẳng thay đổi gì đâu anh.
Phố vẫn tập nập người qua lại ồn ào như vốn dĩ nó là thế, con đường mình đi bên nhau chắc sẽ không vì hai đứa mình mà khác biệt, vẫn là hai hàng cây rợp bóng mát mỗi độ trưa. Hè nắng gắt, vẫn xao xác lá vàng rơi đầy hai lối khi chớm Thu- mùa thay lá, vẫn là những cái co mình trong gió lạnh khi Đông sang, và là cái cầm tay nuối tiếc sau những cánh ô đủ màu trong những cơn mưa Xuân dai dẳng…
Em sẽ vẫn thỉnh thoảng qua lại con phố ấy, có thể chỉ là để ngắm những điều rất chung kia để tìm lại chút dư âm của hình bóng anh trong đó nhưng với em, như vậy là đủ cho một nỗi nhớ không nên gọi thành tên.
Video đang HOT
Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… Em sẽ quên hết những buổi tối mình ngồi bên nhau, những kỉ niệm bên anh mùa gió lạnh, những cái nắm tay chẳng rời, những lần anh ôm em, lùa tay qua tóc, cả cái chạm môi rất nhẹ, ngọt ngào rất khó quên…
Em sẽ quên hết những lần mình mất ngủ vì nhớ nhau, những tin nhắn 2h sáng mỗi khi chợt tỉnh giấc chỉ nhớ đến một nụ cười của ai đó. Em cũng sẽ quên khoảnh khắc ngồi bên anh trong rạp chiếu phim, nụ hôn lên má, cái ôm vụng về và cả cái cầm tay vội vàng không nỡ xa nhau của ngày hôm ấy…
Nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… anh sẽ lặng im bên một cuộc sống khác, có những nụ cười và những niềm vui mà em không biết. Em cũng trở lại cuộc sống của mình như vốn nó đã từng như thế, không anh, bình yên theo cách riêng của hai đứa mình. Sẽ quên đi cảm giác xao xuyến vì một câu nói “Nhớ em!” hay bồi hồi nhắn dòng tin ” Nhớ anh!” và chờ đợi….
Chắc sẽ vài ba lần em “vô tình lang thang” facebook để theo một cách “tình cờ” nhất có thể nhìn thấy gương mặt, nụ cười và ánh mắt đó, biết là không phải dành cho mình đâu nhưng sẽ vẫn mỉm cười vì ngày tháng đã qua.
Và, nếu một ngày mình chẳng còn nhớ đến nhau… Nắng ngoài kia vẫn y mùa nắng cũ, chỉ khác là sẽ chẳng còn đủ bình yên cho em thoáng chút nhớ thương. “Ai rồi cũng khác”, quan trọng là mình có chịu khác vì nhau. Em sẽ vẫn nhớ anh và nhớ sự bình yên của những ngày tháng ấy, sẽ vẫn cứ nhủ lòng anh cũng đang nghĩ đến em. Yêu thương qua đi, ký ức còn đọng lại…
TRANGTHU
Viết cho cô gái của anh, vào một ngày em đang mệt mỏi...
Những lúc mệt mỏi như ngày hôm nay em hãy cứ khóc, hãy cứ than thở rằng em mệt, lúc ấy anh có thể đưa bờ vai này để em có thể dựa vào và biết đâu lúc đó những giọt nước mắt rơi xuống vai anh ấm nóng như chính trái tim của em vậy. Anh sợ những lúc cô gái của anh một mình đối mặt với bóng tối và sự trống rỗng của tâm hồn, tiếng đồng hồ trôi qua trong sự tĩnh mịch của màn đêm, cảm giác ấy thật đáng sợ biết bao
Anh lại đến bên em đây, cô gái " mạnh mẽ" của anh. À! Anh xin phép được nói rằng " em của anh" ngay lúc này nhé!
Cô gái của anh à! Ngày hôm nay thôi, em có thể đừng gồng mình nữa được không? Anh không dám chắc là hiểu em bởi người ta ở với nhau cả đời chắc gì đã hiểu được nhau huống chi là anh chỉ âm thầm, lặng lẽ đứng bên em, xuất hiện mỗi khi cô gái của anh gặp chuyện như thể một "phép thắng lợi tinh thần" vậy nhưng anh chắc rằng ngay lúc này khi nhìn vào đôi mắt em anh cảm thấy có chút gì đó phảng phất nỗi buồn, sự mệt mỏi. Mắt rơm rớm nước mắt, em liền quệt nhanh đi và nói rằng mình phải mạnh mẽ, không được khóc, khóc là yếu đuối, không được cho người khác thấy mình yếu đuối.
Anh thương cô gái của anh lắm. Thương càng nhiều thì càng thấy ngưỡng mộ em nhiều hơn. Cô gái của anh đã biết tự nghĩ cho bản thân nhiều hơn, biết yêu thương cho mình nhiều hơn bằng cách mỗi ngày thường đọc sách để như em nói" con gái phải đọc thật nhiều sách để tô điểm, tưới cho tâm hồn khỏi bị khô cằn, chỉ cần tâm hồn em là một vườn cây xanh lá thì ắt hẳn sẽ có những chú chim rộn ràng tiếng ca đến", cô gái của anh đã ý thức được một cuộc sống độc lập, không muốn dựa dẫm vào người khác, cô gái của anh cũng giỏi lắm khi biết yêu thương người khác, biết giúp đỡ mọi người xung quanh và đặc biệt em luôn biết nói lời xin lỗi cũng như cảm ơn.
Nhưng em à! Là con gái mà, em hãy chấp nhận hay nói cách khác em hãy học cách đón nhận sự bảo vệ, che chở của một người đàn ông em nhé! Những lúc mệt mỏi như ngày hôm nay em hãy cứ khóc, hãy cứ than thở rằng em mệt,lúc ấy anh có thể đưa bờ vai này để em có thể dựa vào và biết đâu lúc đó những giọt nước mắt rơi xuống vai anh ấm nóng như chính trái tim của em vậy.
Anh sợ những lúc cô gái của anh một mình đối mặt với bóng tối và sự trống rỗng của tâm hồn, tiếng đồng hồ trôi qua trong sự tĩnh mịch của màn đêm, cảm giác ấy thật đáng sợ biết bao. Hãy để anh nắm bàn tay của em, đưa em đi qua phố cổ với những hàng cây rợp bóng màu xanh- màu của hi vọng, chúng mình cùng tạm gạt những bộn bề của cuộc sống sang một bên, hít thở bầu không khí bình yên của thu Hà Nội em nhé! Nhẹ nhàng và bình yên bên nhau một khoảnh khắc, những giây phút ấy như những hạt bụi vàng của cuộc sống em nhỉ?
Anh sẽ chỉ xuất hiện mỗi khi cô gái của anh mang những nỗi buồn vu vơ bên mình hay những lúc cố gái của anh quá mệt mỏi bên sự cuồng quay của cuộc sống bận rộn, mọi người vốn chỉ đang quan tâm đến niềm vui của riêng họ mà thôi. Anh hi vọng cô gái của anh ĐƠN mà không CÔ. Cô gái của anh đẹp lắm! Em đẹp bởi tâm hồn của em, em đẹp bởi những hành động tưởng như quá đỗi bình thường của em, em đẹp bởi cách cư xử, cách yêu thương mọi người của em. Em hơn hẳn những cô gái khác có thể KHÔNG ĐƠN nhưng vẫn CÔ như thường.
Viết cho cô gái của anh nhân ngày em mệt mỏi......
Theo PNO
Rồi đến một ngày, bạn thật sự hy vọng cũng sẽ có người vì mình mà hy sinh tất cả Sau những lần tổn thương và mệt mỏi vì những lần cố gắng đấu tranh vì tình yêu bất thành, bạn cũng muốn được một lần có ai đó vì bạn mà đấu tranh. Đến một lúc nào đó bạn sẽ tự nhận ra rằng, mình thật sự mệt mỏi với cuộc đua này, cuộc đua mà người khác làm nhân vật chính,...