Nếu một ngày anh hiểu
Nếu như anh đủ chân thành, cánh cửa ấy sẽ mở ra. Nhưng liệu anh có hiểu…?
Xách chiếc vali, anh tần ngần đứng nhìn ngôi nhà thân yêu. Đã từng có thời căn nhà đó là một tổ ấm, sau mỗi ngày làm vất vả, anh chạy ùa về, nơi đó anh sẽ được đón chào bởi vòng tay yêu thương của người vợ thân yêu. Nhưng giờ đây, những điều đó sao bỗng quá xa vời…
Ngân khẽ mở cánh cửa, cô giật mình nhận ra người đàn ông đứng trước nhà. Trong bất giác, cô đã mường tượng ra cảnh năm xưa, cô sẽ chạy ào ra ôm chặt anh vào lòng. Nhưng thực tại không còn điều ấy nữa. Anh đứng gần ngay trước mắt cô nhưng anh không còn là người chồng cô đã từng yêu thương tha thiết.
- “Em khỏe chứ, anh về thăm con và em”.
Ngân nhìn sâu vào đôi mắt chồng, không hiểu tại sao đôi mắt cô cứ ầng ậc nước. Cô đã cố ngăn để không khóc vậy mà sao nước mắt cứ lăn dài. Nhìn thấy anh, bao nhiêu xót xa, đau đớn lại trào lên. Nhưng cùng với đó là tình yêu chưa bao giờ vơi cạn trong cô. Cô giận anh nhưng không thể cấm anh về thăm con, đó là quyền mà cô không thể nào tước đoạt được.
Đã từng có thời căn nhà đó là một tổ ấm, sau mỗi ngày làm vất vả, anh chạy ùa về, nơi đó anh sẽ được đón chào bởi vòng tay yêu thương của người vợ thân yêu. Nhưng giờ đây, những điều đó sao bỗng quá xa vời… (Ảnh minh họa)
- “Anh vào nhà đi”.
Cu Bin ôm chầm lấy bố sau bao ngày xa cách. Tiếng nói cười ngây thơ của con càng làm lòng anh như có ai xát muối. Chính anh đã phá hủy đi tổ ấm này, sự ngu muội và ích kỉ của anh năm xưa đã làm tan nát mọi thứ. Để giờ đây, con anh có bố mà không được hưởng tình yêu thương của bố, để người vợ từng vì anh mà hi sinh mọi thứ phải vất vả một mình nuôi con. Còn anh, có nhà mà như người hành khất.
Ngân rót nước mời anh lên bàn nói chuyện. Cô tránh không dám nhìn vào mắt người chồng cũ vì cô sợ anh sẽ nhận ra rằng cô còn quá nặng lòng với kẻ phụ tình như anh:
- “Giờ anh sao rồi, cô ấy và anh đã cưới chưa?”
- “Huyền bỏ anh theo người đàn ông khác rồi. Cô ấy chê anh nghèo, không lo được cho cô”
Anh cúi gằm mặt vì xấu hổ. Ngày trước, khi anh kiếm được ra tiền, khi đồng tiền làm cho anh lầm đường lạc lối, anh đã bỏ vợ, bỏ con để chạy theo người đàn bà khác. Bất chấp sự níu kéo của người vợ trẻ, tiếng con thơ khóc xé lòng, anh vẫn một mực viết đơn ly hôn để chạy theo tiếng gọi của tình yêu. Cuối cùng thì Ngân đã buông tay để cho anh đi tìm hạnh phúc mới. Cô chấp nhận một mình nuôi con.
- “Em vẫn một mình ư? Sao em không tìm lấy cho mình một người làm nơi nương tựa? Lẽ nào, em còn chờ đợi anh quay về?”
- “Ngày anh ra đi em đã biết sẽ có ngày này. Đó chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Khi con người ta đến với nhau bằng sự toan tính,thiệt hơn thì hạnh phúc đó làm sao mà bền chặt? Còn em, em vẫn ở vậy để nuôi con không phải là để chờ đợi anh. Em chờ đợi một người thực sự yêu và thông cảm cho em”.
Anh cũng không hiểu sức mạnh nào cho anh cái động lực lớn đến như vậy để anh nắm chặt lấy tay Ngân mà cầu xin:
- ” Anh xin em cho anh một cơ hội. Anh biết mình đã sai lầm, xin hãy cho anh cơ hội được bù đắp cho em và con, để chuộc lại lỗi lầm năm xưa của mình”.
Anh không hề biết rằng, phía sau cánh cửa đóng chặt khi anh quay lưng, Ngân đã mím môi khóc thầm. Nếu như anh đủ chân thành, cánh cửa ấy sẽ mở ra. Nhưng liệu anh có hiểu…? (Ảnh minh họa)
Trong khoảnh khắc, cô đã để đôi bàn tay mình nằm gọn trong tay anh. Nhưng rồi bao nhiêu những đớn đau, tủi hận của tháng ngày bị anh phản bội lại ùa về thức tỉnh cô. Đúng là cô còn yêu anh,yêu người chồng đã từng gắn bó với cô nhưng giờ nói tha thứ là điều quá khó. Cô thương con nhưng không muốn vội vàng. Ai trong đời cũng phải chịu trách nhiệm với những quyết định của cuộc đời mình. Nếu người ta cứ thoải mái sống theo những gì mình thích dù cho điều đó có làm người khác khổ đau mà vẫn được tha thứ thì chẳng phải quá dễ dàng hay sao?
Video đang HOT
Ngân rút tay ra khỏi cái tay chồng. Cô quay mặt đi và nói:
- “Đã quá muộn rồi anh ạ. Em đã chai sạn cảm xúc vì nỗi đau anh mang tới cho em quá lớn. Hãy sống cuộc đời của riêng anh vì khi anh quyết định bước ra khỏi cuộc hôn nhân này, em đã vĩnh viễn xóa anh ra khỏi kí ức đời mình”.
Anh lặng lẽ bước ra khỏi cánh cửa, tay xách chiếc vali với một trái tim nặng trĩu đau thương. Anh đang phải trả giá cho những gì mình đã làm. Điều đó đáng lắm chứ. Anh gạt nước mắt quay đi và bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc đời sắp tới. Anh không hề biết rằng, phía sau cánh cửa đóng chặt khi anh quay lưng, Ngân đã mím môi khóc thầm. Nếu như anh đủ chân thành, cánh cửa ấy sẽ mở ra. Nhưng liệu anh có hiểu…?
Theo VNE
Dường như em đã yêu (P.13)
Cô chỉ có một mình người thân duy nhất là Rượu Vang thì anh cũng bỏ cô đi... San không liên lạc với Lâm nữa, cô đến hội tình nguyện nhưng tránh những ngày có mặt anh, cũng để tránh nhìn thấy cảnh Lâm và Mai Chi bên nhau. Cô buồn bã như bị ai đó lấy đi một thứ gì đó thật quý giá.
Những ngày khủng hoảng chỉ có duy nhất Rượu Vang bên cô, anh thấu hiểu và trầm ngâm lắng nghe mọi điều San nói cho dù đó là những câu chuyện không đầu không cuối. San hết cười rồi lại khóc, hết vui rồi lại buồn... Lâm đã làm cô tổn thương quá lớn. Nhưng cũng chỉ có duy nhất Rượu Vang chứng kiến được cảnh ấy. Đôi khi San thấy nếu không có Rượu Vang có lẽ cô sẽ đơn độc và bị bỏ rơi tàn tệ trong cuộc sống tẻ nhạt của chính mình.
San không đến lớp, San tìm đến thứ mà khi buồn người ta thường tìm đến, là rượu. San triền miên trong những cơn say. San muốn quên đi mọi thứ về Lâm, muốn uống để những hình ảnh về Lâm tan biến hết. Lần đầu tiên San biết được cảm giác tình yêu làm cho con người ta đau khổ thế nào.
Quán rượu vắng tanh, trước kia chỉ có Hạ hay đến đây, rồi San là người dìu Hạ về. Nhưng lần này chính San lại tìm đến đây. Cô uống thật nhiều, chẳng cần biết có bao nhiêu rượu được tống vào cổ họng nữa. San say và khi chẳng thể nào đứng vững được thì Rượu Vang lại xuất hiện và đưa cô về. Rượu Vang chẳng hề nói gì, chẳng hề trách mắng cho dù trong cơn say San lải nhải đủ thứ trên đời, thậm chí nói anh chẳng ra gì.
- Anh buông tôi ra, anh là đồ tồi, anh cũng giống như anh ta thôi, đồ đểu.
***
Sáng thức dậy, đầu San đau như búa bổ, cô thấy mình trong căn phòng của Rượu Vang, anh gục bên cạnh cô, có lẽ vì đêm qua anh đã thức trông cô. Nhìn bộ dạng của anh, San cảm thấy mình như một đứa trẻ mắc lỗi.
Nhưng anh chẳng hề trách mắng, cũng chẳng hề nói gì đến việc đã xảy ra hôm qua.
- Cháo anh nấu trên bếp, tý dậy rồi ăn nhé, anh đi làm đây!
Rượu Vang dặn dò. Anh không nhìn vào mắt cô. Chẳng hề thấy anh biểu lộ một điều gì. San thấy anh lạ lùng và xa cách.
Cô gật đầu, chẳng dám nói thêm điều gì, cô định nói lời xin lỗi anh nhưng lại thôi.
Khi Rượu Vang đi rồi, San bật dậy, đầu cũng đã đỡ đau hơn. San nhìn mình trong gương, trông thật tệ hại. Cô thở dài. Cô không muốn mình sống như thế này nữa, cô muốn sống thanh thản hơn, không phải chờ đợi hay hy vọng vào bất cứ một ai nữa. San bắt đầu có những suy nghĩ khác, mạnh mẽ và quả quyết hơn.
Căn phòng của Rượu Vang sạch sẽ, ấm áp, gió ùa vào thổi tung những tấm rèm trắng và nắng ngập tràn, San mở cửa sổ hít một hơi thật sâu. Dường như mọi u sầu cũng phần nào tan biến. San tự dưng thích căn phòng này, thích cái cách mà Rượu Vang bài trí mọi thứ, tất cả mang lại cho cô cảm giác vui vẻ và yên bình. Dù anh đang không ở bên cô nhưng rõ ràng cô vẫn nhận thấy cảm giác được chở che trong chính căn phòng của anh.
San đi lại xung quanh và nhìn ngắm mọi thứ. Trên giá tủ, San bỗng bật cười vì những thứ nhỏ nhặt mà có lần San tặng cho Rượu Vang được anh cất cẩn thận, mấy bức ảnh chụp cùng anh khi hai đứa lang thang cũng được anh lồng trong khung ảnh rất trang trọng.
"Anh ấy thật tốt với mình" - San tự nhủ, không hiểu tại sao nhưng San có cảm giác tội lỗi với Rượu Vang.
Cả ngày hết đứng lại nằm, San bắt đầu thấy chán nản nhưng San chẳng muốn đi đâu và cũng chẳng có chỗ nào để đi. Về nhà ư, căn nhà trọ ấy thì cũng đâu có khá khẩm gì hơn ở đây? Chị gái San đi công tác hàng tháng trời vẫn chưa về. San đã cảm thấy đỡ buồn hơn và dường như hình ảnh Lâm không còn vương vấn gì nữa. Sau mọi chuyện xảy ra, San tự nhủ lòng mình sẽ quên Lâm bởi, cô và anh là hai thế giới khác biệt. Thật khó khăn để San có thể bước vào thế giới ấy.
Để cảm ơn những gì Rượu Vang đã làm cho mình, San quyết định đi chợ mua đồ và nấu cho Rượu Vang một bữa thật ngon coi như lời "xin lỗi" anh. Cô sẽ nói cho anh biết rằng, cô sẽ thay đổi, sẽ không buồn nữa và chắc chắn sẽ phải sống khác đi. Cô sẽ quên và vứt bỏ hình ảnh Lâm ra khỏi cuộc sống của mình.
San đi chợ, chuẩn bị mọi thứ kỹ lưỡng rồi hì hục nấu nướng. Đã lâu rồi San không nấu ăn nhưng cô thấy thật vui khi những món ăn vẫn rất ngon và đẹp mắt. San bày ra bàn và nhìn ngắm mọi thứ, thích thú với cái cảm giác khi anh sẽ nếm từng món ăn này do chính tay cô nấu.
Trời mùa Đông tối đến thật nhanh, nhìn dòng người hối hả, San từ trên ban công nhìn xuống xem có khi nào là Rượu Vang đang hòa vào dòng người ấy chăng? Cô đợi anh về, có lần anh nói với cô rằng anh rất thích ăn những món nấu ở nhà. San nhìn mâm cơm, vui với cảm giác là Rượu Vang sẽ ăn từng món và thích thú.
San đợi, đợi mãi...
Những ánh đèn đêm leo lắt.
San đợi... dòng người đông đúc nhưng không có bóng dáng quen thuộc của Rượu Vang.
10h đêm... San không thấy anh về. Mâm cơm ảm đạm và lạnh lẽo.
"San à, mày đang đợi chờ điều gì thế này?".
Cô giật mình với suy nghĩ ấy.
San đóng cửa cẩn thận và đi về. Nhìn lại mọi thứ trong căn phòng, cô thấy trống trải...
Những cảm xúc hỗn độn khó diễn tả thành lời.
***
Đã gần một tuần kể từ lần cuối San gặp Rượu Vang, cũng không thấy anh liên lạc với cô. Cô vẫn thỉnh thoảng nhìn điện thoại nhưng chẳng hề có số quen thuộc gọi đến, cũng chẳng có một tin nhắn nào. Dường như Rượu Vang đang muốn tránh mặt cô? San có nhiều điều muốn nói với anh nhưng giờ cũng chẳng còn cơ hội. San định đi tìm anh nhưng rồi lại có một cái gì đó ngăn cô lại.
Dường như San đã quen nhận được sự quan tâm của anh và bây giờ, khi không có anh bên cạnh, cô có cảm giác hụt hẫng và trống trải vô cùng. Cảm giác như mọi thứ xung quanh đều rời bỏ cô. Lâm, người đã từng làm cho cuộc sống của cô đảo lộn giờ cũng không có ý nghĩa gì nữa. Hạ, đứa bạn thân nhất giờ cũng đang ở một nơi xa lắc mà chẳng hề có một sự liên lạc nào và Rượu Vang, nơi vững chãi và yên bình mỗi khi San mỏi mệt giờ cũng biến mất và rời xa cô. San chán ngán với những suy nghĩ ấy. Trống trải và đơn độc biết chừng nào.
San đến lớp học, sự trở lại sau một tuần nghỉ học làm đám bạn có vẻ quá khích khi thấy bộ mặt của San. Lấy lý do là "có việc riêng" nên đám bạn cũng chẳng tra hỏi gì thêm. Vài chuyện nhí nhố của đám bạn làm cho San cười thích thú. Nhưng sau đó, nụ cười của San sao cứ nhàn nhạt. Hình như San thấy thiếu thiếu một điều gì đó và nhớ nhớ một thứ thật thân thuộc nhưng cô vô tình quên mất đó là gì...
Cuộc sống của San quay về với những thứ trước đó: giảng đường, về nhà ôm mặt với máy tính, vài người bạn chẳng mấy thân thích, gia đình ở xa và chỉ qua quýt bằng vài cuộc điện thoại.
San vẫn mở máy điện thoại hàng đêm nhưng chẳng hề thấy có số gọi đến...
Day dứt...
Khó hiểu...
Cảm giác khó chịu cứ thế len lỏi trong người San.
***
San thấy nhớ một điều gì đó thân thuộc đã không còn bên cô (Ảnh minh họa)
Chiều Đông ảm đạm. Tiết học cuối ngày làm cho đám sinh viên khá mệt mỏi. Xe bus chen lấn, tắc đường. Mọi thứ xung quanh khiến San chán ngán đến tận cổ.
Về nhà, thấy sáng đèn. Hình như chị gái San đã đi công tác về. Gần một tháng nay chị đi vắng cũng chỉ có mình San đi đi về về với căn nhà này. Những chuyến công tác dài ngày và bất thường của chị gái đã là điều khá quen thuộc với San. Mọi thứ có vẻ như chị mới đi về. San vui mừng định mở cửa bước vào thì thấy tiếng ồn phát ra. Có vẻ như là một cuộc tranh cãi khiến San chùn lại lắng nghe.
Sau cánh cửa là chị gái San và một người phụ nữ trung tuổi. Cái dáng quen thuộc ấy khiến San nhanh chóng nhận ra đó là người bạn của chú mà San đã gặp và gọi cô ấy là "dì Vy" . Chị gái San giữ vẻ mặt lạnh lùng và tức giận, còn người phụ nữ kia như đang khóc lóc, cầu xin. Tiếng cãi vã chợt to dần lên.
- Cô hãy tránh xa gia đình cháu ra, từ trước tới giờ mọi thứ như thế nào thì cô hãy để nó trôi đi như thế. Đừng cố làm đảo lộn mọi thứ.
- Cô xin cháu, cô muốn gặp con gái cô, cô muốn nó biết rằng cô là mẹ nó.
- Cô không phải là mẹ nó, cô đã bỏ nó và người chú đáng thương của tôi để chạy theo người khác. Bây giờ cô đừng về đây mà giả ân nghĩa nữa.
- Cô biết cô có tội với gia đình cháu, với chú nhưng SanSan vẫn là con gái cô và nó có quyền biết điều ấy.
- Khi chú còn sống, chú đã không muốn SanSan biết cô là mẹ nó và cũng không muốn nó phải chứng kiến cảnh chú ra đi. Cô đừng gây thêm chuyện nữa, tốt nhất hãy để SanSan có bố, có mẹ và có gia đình như bây giờ. Cô đi đi.
San lặng đi "SanSan... là mình!". Trong một giây, San lờ mờ nhận thức được những gì họ đang nói nhưng mọi thứ lẫn lộn...
Trong tâm trí San là hình ảnh chiếc bút mực chưa kịp đậy nắp và người chú chẳng bao giờ tỉnh lại nữa, là hình ảnh người phụ nữ đã rời bỏ đứa con của mình. " Họ chính là bố mẹ của mình sao?"- San kịp nhận ra tất cả những điều họ vừa nói, rồi như vô thức cô chạy đi, nước mắt nhòe mọi thứ... Phía sau là tiếng hai người phụ nữ đang cố đuổi theo San.
San chạy, chạy mãi, chân nhừ đi và rồi đổ sụp xuống. Đường phố vắng tanh, đèn léo lắt, bóng đêm bao xung quanh đáng sợ.
Mọi thứ lẫn lộn trong tâm trí San dần dần ghép lại. Những mảnh quá khứ và hoài niệm chắp vá. Cuộc sống vốn dĩ trước đây dường như đang vụn vỡ, những con người xung quanh, cuộc sống San đang sống lúc này hóa ra chẳng thuộc về San. Sự thật và dối trá lẫn lộn, San đã sống 20 năm qua trong sự giả dối ấy. Nhìn lại mình, San có gì? Chẳng có gì hết, người cha đã mất, người mẹ đã bỏ rơi mình, gia đình của San giờ chẳng còn thuộc về San, người con trai mà San thầm yêu chẳng dành cho San mảy may dù chỉ là ánh mắt nhìn, đứa bạn thân giờ chẳng biết nơi nào. Còn người duy nhất là Rượu Vang giờ cũng rời bỏ cô. Mọi thứ đều rởi bỏ cô, đắng cay và đau đớn đến tột cùng !
Nước mắt cứ thế chảy, San ôm lấy thân mình. Sao cô đơn độc thế này? Sao cuộc sống cứ trêu đùa cô mãi thế? Hai mươi năm đối diện với sự thật rằng, cô không phải con đẻ của bố mẹ đã nuôi nấng cô. Bố mẹ đẻ của cô người đã chết, người ruồng rẫy khi cô còn chưa biết gì về thế giới này. Ai đã tạo nên cuộc sống của cô? Cô muốn đi thật xa, muốn những điều vừa xảy ra đây thôi chỉ là một giấc mơ, nhưng mọi thứ vẫn hiện hữu và cấu xé đau đớn.
Những mảng chắp vá, quá khứ và hiện tại đan xen...
Những mảnh vỡ...
Những giọt nước mắt...
Những kí ức...
Tất cả vá víu thành nỗi đau....
(Còn nữa)
Theo 24h
Vợ đi "một mình"... với người tình Vợ bảo: "em đi một mình"... nhưng lại tình tứ với người tình đi ăn trưa. Gửi Bạn trẻ cuộc sống! Tôi đang rất hoang mang không biết giải quyết chuyện gia đình mình thế nào nữa? Thực sự tôi cảm thấy chán nản và muốn buông xuối tất cả... Tôi là giám đốc của một chi nhánh công ty của Nhật nên...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Cận cảnh căn bếp có giá 600 triệu đồng: Nhìn sơ qua là thấy toàn đồ bếp siêu xịn xò
Sáng tạo
00:58:39 11/03/2025
Bruno Fernandes ngồi cùng mâm với Mohamed Salah & Erling Haaland
Sao thể thao
00:56:14 11/03/2025
Bà mẹ nhờ ChatGPT hướng nghiệp cho con, ai ngờ tìm đúng ngành yêu thích, câu nói 28 chữ cuối cùng mới sốc
Netizen
00:55:41 11/03/2025
Drama không hồi kết: Trịnh Sảng bị tố làm "tiểu tam" nhận bao nuôi và mang thai với đại gia, con trai bà cả đích thân bóc phốt
Sao châu á
23:38:32 10/03/2025
Top 5 con giáp được hưởng tài lộc dồi dào trong tuần mới
Trắc nghiệm
23:24:12 10/03/2025
Mỹ nhân Hàn gây sốt MXH vì hóa Bạch Tuyết đẹp hơn bản gốc, từ làn da cho đến mái tóc đều như "xé truyện bước ra"
Hậu trường phim
23:23:53 10/03/2025
Quỷ Nhập Tràng: Hù dọa chất lượng nhưng kịch bản thì không!
Phim việt
23:17:32 10/03/2025
Đám cưới đang viral khắp MXH: Chú rể đẹp trai vô địch thiên hạ, cô dâu xinh yêu "hết nước chấm"
Phim châu á
23:09:00 10/03/2025
Cô giáo tiếng Anh không muốn làm dâu, đồng ý hẹn hò ông bố một con
Tv show
22:47:49 10/03/2025
Tom Cruise lo lắng khi 'đọ nhan sắc' cùng Brad Pitt
Sao âu mỹ
22:42:20 10/03/2025