Nếu lúc ấy anh không chấp nhận buông tay em thật dễ
Thì em đã không thể rời xa anh, dù chỉ một phút giây…
Nếu ngày ấy anh đã hiểu rằng em không mạnh mẽ cũng không hề kiên quyết khi quay lưng bước đi. Nếu lúc ấy anh không chấp nhận buông tay em thật dễ dàng, anh đã chạy đến và giữ em bên mình cho suốt cuộc đời này. Thì em đã không thể rời xa anh, dù chỉ một phút giây. Giá mà ngày ấy anh hiểu càng cố tỏ ra cứng rắn bao nhiêu, em lại càng yếu đuối bấy nhiêu. Trái tim con gái chưa khi nào sắt đá, anh biết không?
Nếu ngày ấy anh đã hiểu khi chia tay, em đã khóc mỗi ngày. Những bài hát cũ cứ luôn day dứt trong em, đến mức chỉ cần một nốt nhạc ngân lên, kỉ niệm lại ùa về, rõ ràng, thao thức: cách anh nhìn em, cách anh vuốt mái tóc mềm, những con đường mình cùng nhau đi qua, những cơn gió mùa lạnh tái tê nhưng em không hề run sợ vì có anh kề bên. Em ném mình vào bận rộn, thả hồn mình vào ly cafe đắng ngắt như để chứng minh rằng: Em ổn lắm, em chẳng sao đâu. Nhưng chỉ cần một cái tên vô tình nhắc đến trong câu chuyện của lũ bạn, em sẽ bật khóc ngon lành như thể anh sẽ đến và dỗ dành em như xưa.
Nếu ngày ấy anh hiểu, em đã buồn biết bao nhiêu…
Nếu anh hiểu rằng chuyện cũ đã mãi là chuyện cũ. Yêu thương đ.ánh rơi sẽ không bao giờ tìm thấy và nụ hôn đã không còn nồng nàn, tha thiết. Em không còn đứng trước anh với một trái tim thổn thức. Em không còn nhìn anh như thể anh là tất cả trong đôi mắt thẳm sâu. Em không còn nhớ anh trong từng hơi thở, cũng không buồn thật nhiều khi cô đơn một mình. Thời gian đi qua, những nỗi đau tan biến, chỉ còn tình yêu ở lại – một thứ tình yêu không hề nuối tiếc, cũng không buồn đau – một thứ tình yêu, có lẽ là, đầy trân trọng những gì mình từng có trong nhau.
Video đang HOT
Nếu anh hiểu bầu trời không bao giờ mãi xám xịt. Sau cơn bão giông, ánh nắng lại chan hòa. Sau những nỗi đau tưởng như không thể đứng dậy em lại tìm thấy mình trong những yêu thương mới. Em đã yêu, tuy không bằng tình yêu với nhiều cuồng nhiệt và đam mê như xưa nhưng biết bao tin cẩn khi có cho mình một chỗ dựa bình yên. Cũng chính là lúc ấy, em nhận ra, đã đến lúc tha thứ cho những lỗi lầm, đã đến lúc để quá khứ ngủ yên trong dáng hình của kỉ niệm. Đã đến lúc anh trở thành một kí ức đẹp trong em, một kí ức chắc chắn không mang nhiều buồn phiền, chắc chắn lung linh như những ngày yêu dấu ấy.
Nếu anh hiểu những điều em muốn nói, hãy chỉ nhìn về phía trước nhé anh. Ngày hôm qua đã trôi xa mãi rồi. Giữ trong nhau làm chi những tiếc nuối, những trách móc để đôi chân nặng trĩu, để cứ đau đáu mãi một nỗi buồn quá khứ.
Sẽ có lúc trong những ngày xa xôi kia, kỉ niệm về anh lại bất chợt thao thức, nhưng sẽ chỉ như vệt nắng vàng rơi rớt bên hiên nhà. Vì biết thế nên em sẽ mỉm cười…
Theo Tiin
Cảm ơn anh đã buông tay em
- Để em nhận ra rằng không có anh, em vẫn sống tốt, thậm chí còn tốt hơn khi có anh bên cạnh.
Anh không nói "Chúng ta chia tay đi", hay "Em yêu người khác đi" như bao lần em nói với anh trong lúc dùng dằng giận dỗi... Anh chỉ để lại một dòng tin nhắn offline ngắn gọn: "Anh xin lỗi" rồi biến mất. Và em hiểu rằng, anh đã bước ra khỏi cuộc đời em, mãi mãi...
Để chấp nhận sự thật ấy, để thay đổi những thói quen suốt 3 năm yêu nhau, để học cách bước đi một mình, em đã phải đ.ánh đổi bằng 4 tháng ủ dột và một kỳ thi với một kết quả không thể tệ hơn...
Ảnh minh họa
Nhưng ở thời điểm hiện tại, em có thể tự tin để nói với anh rằng, em của ngày hôm nay đã khác, khác rất nhiều...
Bắt đầu bằng việc em tự dậy sớm hơn, không còn đợi anh gọi điện "báo thức" mỗi ngày. Em mở cửa căn phòng của mình nhiều hơn, nói chuyện với bác chủ nhà mà trước đây, em vẫn hay than vãn với anh là suốt ngày bác ấy chỉ biết càu nhàu chuyện em quên đổ rác từ những câu chuyện về thời tiết, giá cả, đường sá, em nhận ra rằng bác ấy chẳng khó gần như em vẫn tưởng...
Em đã tham gia tình nguyện và đã có những ngày thực sự vui vẻ bên những người bạn mới quen. Hóa ra hòa nhập trong một tập thể xa lạ cũng dễ dàng lắm anh ạ, chỉ cần em mở lòng mình ra thôi... Sau 3 ngày, em đã có thêm rất nhiều bạn bè và hơn hết, em thấy mình "có ích".
Em còn phát hiện ra một niềm đam mê khác của mình là viết báo, để rồi mỗi tháng em lại có lý do để chờ đợi ngày 20 và lĩnh t.iền nhuận bút.
Điều "lớn lao" nhất mà em làm được là xin một công việc part time ở một công ty lớn, điều mà trước đây em nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ làm được. Lần đầu tiên hòa nhập trong một môi trường làm việc chuyên nghiệp, em đã phải cố gắng rất nhiều. Đã có những lúc đầu em muốn nổ tung do áp lực công việc, đã có những ấm ức khiến em phải bật khóc, nhưng rồi tất cả đã qua, dù chẳng có ai an ủi, dỗ dành em. Giờ em có thể tự tin đến công ty và cười nói vui vẻ với những chị đồng nghiệp khó tính.
Ảnh minh họa
Anh! Cảm ơn anh đã buông tay em, để ngày hôm nay em biết sống cho bản thân mình hơn, để mạnh mẽ mà bước đi hơn... Nếu như anh vẫn bên cạnh em như ngày ấy, che chở, chăm lo cho em từng chút một có lẽ giờ đây em vẫn chỉ là cô bé yếu đuối, ưa dựa dẫm vào anh, hay khóc, hay ốm, hay than vãn và dễ dàng bỏ cuộc... một cô bé chỉ ngày ngày biết đi học, lên thư viện rồi về nhà đóng cửa nằm nhắn tin thủ thỉ với anh những câu chuyện trên trời dưới đất.
Anh! Cảm ơn anh đã buông tay em, để em có cơ hội nhìn lại bản thân, nhận ra mình đã tệ đến thế nào khi yêu anh. Em ích kỷ quá, luôn muốn "kiểm soát" anh, luôn muốn anh làm theo ý em và kiêu hãnh trong cái ý nghĩ dại khờ rằng: "Anh chẳng bao giờ bỏ em trừ khi em bỏ anh trước"... Em thực sự xin lỗi.
Anh! Cảm ơn anh đã buông tay em, để em biết không phải anh là người con trai duy nhất tồn tại trong cuộc đời này. Thì ra vẫn còn những người con trai khác, có thể tốt hơn anh, có thể yêu em hơn anh và có thể sẽ là một nửa đích thực của em.
Anh! Cảm ơn anh đã buông tay em, để em nhận ra rằng không anh, em vẫn sống tốt - thậm chí còn tốt hơn khi có anh bên cạnh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con đường ta đã dạo chơi Nếu có ngày anh buông tay em về bên ai kia thì anh hãy nhớ rằng, con đường chúng mình từng đi, em không muốn có ai đó đặt lên dấu chân mình. Nếu anh đi với người yêu Thì xin hãy nhớ một điều nhỏ thôi Con đường ta đã dạo chơi Xin đừng đi với một người khác em! Hàng cây...