Nếu là vì tài sản của anh, em sẽ tuyệt đối không kết hôn
Tôi cũng không hề biết gia đình anh bề thế như vậy. Tôi thấy tự ái , nếu Mẹ lo ngại tôi dòm ngó đến tài sản gia đình anh thì tôi tuyệt đối không kết hôn.
Tôi năm nay 30 tuổ.i. Tôi đã l.y hô.n và có một b.é tra.i 3 tuổ.i. Một năm trước, tôi quen anh. Anh cũng đã l.y hô.n được 4 năm và có một cháu trai 9 tuổ.i. Chúng tôi nói chuyện, tâm sự nhiều rồi nảy sinh tình cảm. Vì hai nhà cách nhau gần 100km nên chúng tôi không thường xuyên gặp gỡ. Tuy nhiên, anh chưa ngày nào không gọi điện, nhắn tin với tôi.
Tôi cũng từng nghĩ , tôi chỉ yêu anh cho có người sẻ chia chứ không nghĩ đến chuyện sẽ kết hôn. Tôi nhận lời yêu anh được chừng hai tháng thì phát hiện ra mối quan hệ của anh với một người phụ nữ khác. Khi vô tình cầm điện thoại của anh thì tin nhắn của chị kia đến. Kéo lên, là những tin nhắn hẹn đi khách sạn của họ. Khi tôi biết chuyện anh đã xin tôi tha thứ, anh nói mối quan hệ của họ không phải là mối quan hệ tình cảm. Họ quen biết nhau đã lâu và đó chỉ lần giải quyết nhu cầu sinh lý vì chồng chị kia đang đi xuất khẩu lao động bên Nhật.
Tôi đã bỏ qua cho anh lần đó. Người ta nói, khi thực sự yêu nhau sẽ không ngần ngại nói với bạn bè, người thân. Nhưng khi chúng tôi gặp nhau, thỉnh thoảng tôi có vào đọc tin nhắn zalo, facebook của anh ấy với bạn bè. Chủ yếu là những người phụ nữ trong giới l.y hô.n mà tôi cũng biết, tôi nhận thấy dường như anh không hề yêu tôi nhiều như anh nói. Cách anh nhắc đến tôi như thể chỉ tôi đang yêu anh ấy vậy. Có lần, tôi đọc được tin nhắn của anh với người yêu cũ, khi chị ấy hỏi về tôi anh đã nói ” anh đang có mối quan hệ không đi đến đâu”.
Sau lần đó, tôi tự buông. Nhưng anh lại kéo tôi lại. Anh nói anh cần tôi và sẽ làm mọi cách để giữ tôi bên anh. Anh nói anh sẽ thay đổi theo tôi muốn. Tôi cũng nhận thấy sự thay đổi ở anh. Và thật lòng mà nói, tôi ngày càng yêu anh. Vì sao yêu anh thì bản thân tôi cũng không rõ. Chúng tôi lại bên nhau. Chúng tôi cũng gặp nhau thường xuyên hơn và đã bàn đến chuyện kết hôn.
Mẹ anh còn nhắc đến con trai anh và nói ý rằng, tài sản của gia đình anh sẽ chỉ để lại cho con trai anh. Tôi thấy chạnh lòng. Khi chỉ còn anh và tôi. Tôi cũng nói thẳng thắn rằng, tôi cảm thấy tự ái thế nào. Tôi cũng không hề biết gia đình anh bề thế như vậy. Nếu Mẹ lo ngại tôi dòm ngó đến tài sản gia đình anh thì tôi tuyệt đối không kết hôn. Tôi cần mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi có nên tiếp tục hay dừng lại?
Video đang HOT
Theo blogtamsu
Tôi không bao giờ nói cho chồng biết tôi giàu cỡ nào
Sau nhiều năm chung sống, ông xã gần như biết mọi thứ về tôi: nhóm má.u, cỡ giày, đồ ăn yêu thích... nhưng không hề biết gì về "quỹ đen" của tôi.
ảnh minh họa
Chúng tôi đã thề nguyền sẽ cùng nhau chia sẻ mọi thứ trong đời, nhưng riêng về tiề.n bạc, tôi tuyệt đối không hé răng một lời cho chồng biết tôi kiếm được bao nhiêu và số tiề.n tôi có nhiều tới mức nào. Tôi coi tiề.n tôi kiếm được là của tôi và gửi nó vào nhiều tài khoản ngân hàng khác nhau, để chi tiêu bất cứ thứ gì tôi thích.
Ngay sau khi cưới, tôi và ông xã đã thống nhất quan điểm về tiề.n bạc. Hơn chục năm sống chung, tôi và anh chưa bao giờ cãi nhau về tiề.n. Cảnh tượng anh chồng chì chiết cô vợ vì "dám" vác về một chiếc túi xách xa xỉ hay cô vợ cằn nhằn mãi không thôi việc anh chồng sa đà vào thú vui cờ bạc khiến tiề.n mất tật mang. Nhưng gia đình tôi chưa từng có cảnh đó.
Tôi tiêu những gì mà tôi kiếm được, và những gì tôi kiếm được là việc của tôi. Chống tôi biết điều đó và anh tỏ ra khá hài lòng với sự sắp xếp này. Anh không hề biết tôi kiếm được bao nhiêu, mặc dù có thể đôi lần anh cũng đưa ra phỏng đoán và tìm cách xác thực. Tôi luôn duy trì nguyên tắc "cần mới biết" và chồng tôi, cho tới thời điểm này, vẫn không cần phải biết nên tôi cũng chẳng phải nhọc công giấu diếm làm gì.
Mọi chi tiêu trong gia đình, chi phí cho bọn trẻ, các kỳ nghỉ và việc họ hàng đều được chia đôi, không bàn cãi gì. Tất nhiên, vẫn có những ngoại lệ. Như năm trước, khi chiếc nồi hơi bỗng dưng dở chứng, mà tôi lại có một tháng thu nhập rất khá nên tôi lấy tiề.n của mình mua ngay chiếc mới, thay thế chiếc cũ trước khi chồng đi làm về. Anh ấy cũng làm tương tự nếu có sự cố xảy ra.
Đó là lý do tôi cảm thấy mình đã làm đúng khi cuối tuần qua, tôi đọc được một nghiên cứu cho thấy ngày càng có nhiều cặp vợ chồng chia sẻ cách nghĩ về tiề.n bạc như chúng tôi. Một nửa trong số những đôi được hỏi cho biết họ không rõ bạn đời của mình kiếm được bao nhiêu.
Các bạn có thể đặt câu hỏi: Tôi chặt chẽ về tiề.n bạc của mình như vậy, còn tiề.n ông xã kiếm được, tôi có quan tâm không? Tất nhiên là có. Tôi phải thừa nhận, tôi biết rõ anh ấy có bao nhiêu tiề.n trong tài khoản và thậm chí dùng tiề.n chi tiêu việc gì.
Không lâu sau khi cưới, tôi tình cờ biết được mật khẩu tài khoản ngân hàng trên mạng của anh. Và từ đó, tôi thường kiểm tra xem tình hình tài chính của chồng thế nào. Dù vậy, tôi không bao giờ soi xét tới từng khoản tiêu pha của anh, hay cằn nhằn anh vì "tội" bỏ ra mấy chục triệu để tậu một chiếc xe Dream Thái xịn (xin lỗi anh yêu, thực ra là em biết hết đấy).
Tôi chỉ kiểm tra để chắc chắn rằng mọi việc cũng ổn. Ông xã cũng biết việc tôi theo dõi anh nhưng không tỏ thái độ phiền lòng gì. Tôi cũng biết anh còn có tài khoản này kia nhưng không rõ cụ thể thế nào. Riêng việc biết có những khoản đó cũng khiến tôi thấy an lòng rồi.
Có một lý do khác khiến cuộc hôn nhân của chúng tôi cho tới thời điểm này vẫn vô cùng suôn sẻ: cả tôi và ông xã đều khá giống nhau về tư tưởng, cách nghĩ, lối sống... Tôi thực sự không cho rằng có thể sống hòa thuận, êm ấm với người không cùng quan điểm về tiề.n bạc với tôi.
Có thể nói, truyền thống một gia đình trung lưu với những người phụ nữ luôn tằn tiện, luôn biết giữ cho riêng mình một khoản nhất định, phòng những trường hợp xấu nhất, đã có tác động sâu sắc tới cách sống của tôi.
Mẹ tôi, bà tôi, cụ tôi đều có "quỹ đen" cho mình, để đảm bảo an toàn cho cuộc sống của họ và cho chính những đứa con thân yêu. Họ luôn xác định phải làm việc hết sức vì bản thân mình, để không phụ thuộc tài chính vào chồng.
Hơn nữa, hoàn cảnh gia đình lại dạy tôi thêm một bài học quý giá về tầm quan trọng của những kiểu "ngân quỹ dành cho khủng hoảng" ấy. Đó là thời điểm trước khi gặp ông xã tôi bây giờ, ba tôi bất ngờ ra đi sau một ta.i nạ.n giao thông. Nhưng với sự lo xa chu toàn của mẹ, hai anh em tôi vẫn được đảm bảo một cuộc sống bình thường.
Nhiều người nói tôi quá chặt chẽ về tiề.n bạc. Rằng cuộc sống ngắn ngủi lắm, tôi nên học cách hưởng thụ đi là vừa. Một khi nhắm mắt xuôi tay, tiề.n bạc cũng chẳng mang theo được.
Vâng, tôi thực sự tận hưởng cuộc sống với những gì mà tôi kiếm được đó chứ. Nhà cửa khang trang, những kỳ nghỉ tuyệt vời, đôi lúc tự chiều chuộng bản thân bằng những thứ tôi thích. Việc ông xã không bao giờ dò hỏi từng khoản chi tiêu hay nhận xét nọ kia cũng giúp tôi thấy thật thoải mái. Và nhất là, nếu điều gì xấu nhất có xảy ra, với quỹ khủng hoảng của mình, tôi tin tôi vẫn ổn.
Theo blogtamsu
"Đừng mà anh... Em còn về lấy chồng" Anh dỗ ngọt My, yêu chiều và nịnh nọt hết mức để cô đồng ý nhưng lần nào đáp lại cũng là chỉ là cái lắc đầu. Phong bắt đầu sốt ruột và bực dọc vì điều đó. Phong yêu My và sung sướng khi cô nhận lời yêu sau nhiều tháng trời theo đuổi. Từ đó đến nay đã 6 tháng trôi...