Nếu là tôi, tôi sẽ chọn ‘xấu trai nhưng có tiền’
Và tôi cá là, nhiều người cũng cùng nỗi lo như tôi. Đồng tiền có sức mạnh ghê gớm và nó có thể khiến một người thay lòng bất cứ lúc nào. Người nhiều tiền quá thay lòng vì không biết tiêu tiền vào việc gì, họ sẽ phóng túng, ăn chơi, buông thả, thậm chí là ngoại tình. Người ít tiền quá thì sẽ bị đồng tiền chi phối, rồi bị tiền làm cho hoa mắt, cũng dễ sa vào vũng lầy.
Những anh chồng đẹp trai luôn là mối đe dọa của chị em phụ nữ, nếu mà có tiền nữa thì thật sự chẳng biết đâu mà lần. Tôi thích mấy anh chàng đẹp trai kiểu Hàn hay đóng phim nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức thích, thần tượng diễn viên phim ảnh mà thôi. Còn đối với tôi, một người chồng không cần đẹp, nhìn đàn ông là được, đẹp quá lại có tiền thì chỉ tổ ở nhà ngồi lo ngay ngáy xem giờ này ông ấy đi đâu, làm gì, với ai, có ngoại tình hay không.
Tôi có chị bạn, ngày nào cũng gọi điện cho tôi nói, không biết hôm nay chồng chị ấy có đi đâu với ai không mà gọi không nghe máy. Dường như ngày nào chị ấy cũng một nỗi lo chồng có bồ. Nếu mà anh ta có nghe máy rồi bảo có việc bận, chị cũng lại có cớ nói này kia. Nói chung với chị, chỉ khi chồng chị kè kè ở bên cạnh thì chị mới vui lòng. Còn khi nào anh rời chị ra, thì chị nghi ngờ hết. Chị chẳng biết đầu đuôi thế nào cũng cứ làm toáng lên, nói là chồng ngoại tình này kia với tôi.
Tôi có chị bạn, ngày nào cũng gọi điện cho tôi nói, không biết hôm nay chồng chị ấy có đi đâu với ai không mà gọi không nghe máy.
Nghe chị kể lể nhiều khi tôi thấy mệt. Tôi có cảm giác, chị quá đa nghi khi chồng chị quá đẹp trai lại giàu, có tí chức vụ nhỏ nên chị không bao giờ yên tâm về chồng. Mà chồng chị đẹp trai thật, lại có tiền nữa chứ. Giờ thì đi xe hơi, ga lăng, cao hơn 1m8, lại là người khéo ăn khéo nói, có người vợ nào lại không lo mất chồng?
Khi cưới nhau, anh chưa có tiền, chỉ là người có công việc bình thường. Ngày đó, chị chẳng thua kém gì ai, cũng tiểu thư đài các, gia đình gia giáo. Nhưng từ ngày chị sinh con, mọi việc bắt đầu khác. Chồng chị thì giàu hơn, có tiền hơn, chị cũng có cuộc sống sung túc hơn nhưng cái thân hình xồ xề của chị mãi không lấy lại được.
Video đang HOT
Về sau, nghe chị em dọa nhiều quá, chị quyết định đi tập thể dục để lấy lại vóc dáng. Trong vòng hơn 1 năm, chị lấy lại được &’phong độ’, nhìn người đẹp ra, xinh ra nhưng mà từ đó, chị sống trong hoài nghi, buồn khổ. Lúc nào chị cũng sợ chồng mình có bồ nhất là khi chị đi cùng chồng, ai cũng khen ngợi chồng chị đẹp lại khéo ăn khéo nói… Tính ra, chị có thua gì ai, nhưng mà giờ đứng bên chồng thì chị lép vế, nói gì chị cũng cảm thấy nghi ngờ chồng. Chị lo lắng, nếu chồng mình có bồ thì chắc chị sốc không thể nào sống nổi.
Tôi bảo chị ngày trước dại cứ khăng khăng lấy anh đẹp trai làm gì. Đã khuyên nhủ bao nhiêu rồi, chồng đẹp trai sau này khó giữ mà chị có nghe đâu.
Sự thật là, có rất nhiều anh chồng đẹp trai có tiền bị gái bủa vây. Thú thực, phải một người có lập trường lắm mới vững vàng được trước cám dỗ của gái đẹp. Đàn ông có máu lăng nhăng mà gặp phải mấy cô thích tiền, bâu vào thì chỉ có xiêu lòng. Chị nghi ngờ chồng cũng đúng nhưng mà sống vậy mệt mỏi lắm, bệnh ấy ngấm vào máu làm chị cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Lúc nào nghe chị gọi điện là biết ngay, chị lại than về chồng…
Tôi bảo chị ngày trước dại cứ khăng khăng lấy anh đẹp trai làm gì. Đã khuyên nhủ bao nhiêu rồi,chồng đẹp trai sau này khó giữ mà chị có nghe đâu. Vậy mà chị còn cố tình cưới rồi bây giờ thì cứ tự ti vào bản thân mình rồi than thân trách phận. Thật ra, tôi thấy chị đẹp, đẹp hơn người khác rất nhiều thì có gì mà không tìm cách khiến chồng phải sợ mất chị, sao cứ sợ mất chồng?
Tôi cũng là một cô gái xinh đẹp, có ngoại hình, nhiều người nói vậy, tôi cũng từng nghĩ, mình phải lấy một người chồng giàu đẹp trai. Nhưng đó là suy nghĩ trước khi gặp chị, còn bây giờ, nhìn chị tôi hốt luôn. Tôi nhất định không cưới người nào đẹp trai, chỉ chọn người chồng nào có tiền chút để sau này đỡ khổ, nhưng đẹp thì không cần. Tôi thà là chọn người xấu có tiền còn hơn chọn người đàn ông vừa đẹp vừa có tiền.
Chồng xấu dễ giữ, chồng đẹp tuột lúc nào không biết mà sống nghi ngờ nhau thì mệt mỏi quá cơ! Xấu lại dễ giữ khỏi lo mất chồng.
Theo Afamily
Tôi không thoát khỏi "cơn say tình" của cô chủ
Cơm no, ngà ngà hơi men, tối hôm ấy cô chủ đã ngọt ngào, khéo léo dẫn dụ tôi vào đam mê, nhục dục. Tôi đã biến thành đàn ông trong vòng tay sành sỏi của cô chủ khi bước sang tuổi 19. Hết kỳ nghỉ lễ, lấy lí do đông người chật chội, cô chủ chỉ giữ mình tôi lại, 2 thằng bạn cùng phòng phải đi tìm chỗ trọ khác.
Cả xóm cùng vui với gia đình tôi khi nghe tin tôi đậu đại học. Nhưng sau phút hân hoan là nỗi lo của cả nhà khi không biết lấy đâu ra tiền cho tôi theo đuổi 5 năm đèn sách. Cầm đồng tiền ít ỏi của gia đình, họ hàng, làng xóm quyên góp cùng với bộ quần áo sờn cũ trong ba lô, tôi tạm biệt quê nghèo với tâm niệm phải gắng hết sức để học thành tài, đền đáp công ơn của gia đình, họ mạc.
Nhập học nhưng hết chỗ ở ký túc, tôi và mấy đứa trai nghèo rủ nhau đi tìm nhà trọ. Bỏ qua không biết bao nhiêu mối vì túi tiền có hạn, tôi và 2 thằng bạn cùng khóa mới quen thuê được 1 căn phòng ở căn hộ mà chủ của nó là một cô trạc 30 tuổi, đã ly hôn chồng và chưa có con. Cô chủ ở phòng lớn, 3 chúng tôi trải hiếu ngủ và học luôn ở phòng nhỏ. Hàng ngày chúng tôi đi học, ăn cơm bụi đâu đó rồi mới về nhà, còn cô chủ tối mới có mặt nên tuy đông mà cũng không phiền đến nhau mấy.
Số tiền còn của tôi nhanh chóng hết veo, tôi phải muối mặt đến trình bày hoàn cảnh với cô chủ, vì ở quê bố mẹ làm ăn thất bát do thiên tai, bão lũ, không kiếm đâu ra tiền gửi cho tôi. Tôi hứa với cô chủ sẽ ra ngoài làm thêm trả hết nợ cho cô trong thời gian ngắn nhất. Cô chủ thông cảm đáp ứng nguyện vọng của tôi với nụ cười thân thiện.
Ảnh: theatlantic
Mấy ngày nghỉ lễ, 2 thằng bạn cùng phòng quê ở gần nên về hết. Tôi không có tiền nên đành nằm chèo queo ở trong phòng mà gặm nhấm nỗi buồn vì nhớ nhà, tủi thân vì nghèo khổ, thiếu thốn. Trời tối lúc nào cũng không hay, đến khi cô chủ thấy tôi đã muộn mà chưa cơm nước gì nên ân cần hỏi han.
Biết tôi buồn vì gia cảnh, cô an ủi tôi và một hai bắt tôi phải dùng cơm cùng cô. Thú thật là từ bé đến lúc ấy tôi mới được ăn một bữa cơm ngon như vậy. Cô chủ không để bát cơm của tôi kịp vơi thức ăn, cô còn ép tôi uống mấy cốc rượu bổ tự tay cô ngâm nữa. Cơm no, ngà ngà hơi men, tối hôm ấy cô chủ đã ngọt ngào, khéo léo dẫn dụ tôi vào đam mê, nhục dục. Tôi đã biến thành đàn ông trong vòng tay sành sỏi của cô chủ khi bước sang tuổi 19. Hết kỳ nghỉ lễ, lấy lí do đông người chật chội, cô chủ chỉ giữ mình tôi lại, 2 thằng bạn cùng phòng phải đi tìm chỗ trọ khác.
Ngày đến giảng đường, tối về tôi lại mang sức trai ra làm dịu cơn khát tình của cô chủ sung mãn. Đổi lại tôi có đủ tiền để tiêu pha, đóng học và được ở miễn phí. Tôi nhắn về quê là đã kiếm được việc làm thêm cho thu nhập tốt, nên bố mẹ không phải gửi tiền ra cho tôi nữa.
Nhờ "bán" đời trai mà tôi ung dung sống và hoàn thành mấy năm đại học. Ra trường tôi xin được việc làm ở một công ty và đã có người yêu là một cô gái xinh đẹp, hiền lành. Tôi mạnh dạn nói cùng cô chủ, xin cô cho được chuyển ra ngoài thuê trọ và chấm dứt quan hệ tình - tiền với cô chủ.
Nghe xong cô chủ nhảy dựng lên, nhất quyết không buông tha cho tôi. Cô còn đe dọa tôi nếu tôi bỏ thì lập tức cô ấy sẽ thông báo cho bố mẹ, làng xóm, công ty và người yêu của tôi rằng tôi là trai bao, đã sống như vợ chồng với cô ấy, đã tiêu tiền của cô ấy như thế nào với đầy đủ bằng chứng. Tôi hoang mang quá. Có lối thoát nào cho kiếp trai bao này của tôi không? Tôi phải làm gì đây? Mọi người hãy rộng lòng để cứu tôi với!
Theo VNE
Nếu một ngày mình chán nhau Lời em hứa, sẽ đi cùng anh hết con đường khó khăn này, có lẽ em không thực hiện được. Em đã từng hỏi anh - sẽ ra sao nếu một ngày mình chán nhau? Anh trả lời "đừng nói chuyện một hôm thôi", vậy nếu không nói chuyện mình quên nhau luôn thì sao, "làm sao anh biết được", đó là lúc,...