Nếu không ‘rắn tay’, tôi đã không trị nổi người chị dâu phách lối này
Khi tôi thông báo mình bị mất đôi hoa tai bằng vàng, mẹ chồng tôi sốt sắng đi tìm, còn chị dâu thì chối luôn: “Chị chẳng thấy đôi hoa tai nào cả, thím đánh rơi ngoài đường rồi”…
Tôi 24 tuổi, về làm dâu sau, lại ít hơn chị dâu 6 tuổi, nên mới về nhà chồng, tôi bị chị bắt nạt tơi bời.
Đầu tiên là giao hết việc nhà, nấu cơm, giặt giũ cho tôi. Tôi đi làm đến 6 giờ tối mới về đến nhà, vậy mà chị vẫn nằm gác chân đắp mặt nạ xem ti vi chờ tôi nấu cơm. Uất ức lắm nhưng nghĩ dâu mới, lại phận làm em nên tôi chỉ biết im lặng làm trong một tháng.
Bố mẹ chồng tôi thì hiền lành, chị dâu chỉ cần lấy lý do chị bận cái này cái nọ, chị bị đau lưng, hoặc chị đang huấn luyện dâu mới cho bố mẹ, thế là bố mẹ chồng tôi chẳng nói gì, kệ cho chị làm chủ gia đình, kệ cho chị sai khiến tôi. Chị sai bảo chèn ép tôi, ban đầu tôi còn nghe, về sau tôi mặc kệ. Việc gì cần thì tôi làm, không cần thì thôi.
Thế nhưng, điều bực bội nhất là chị dâu tôi rất thích “thó” đồ. Hồi đầu bố mẹ chồng tôi đã dặn tôi đi đâu thì khóa cửa phòng lại, lúc đó tôi nghĩ đơn giản rằng chắc bố mẹ bảo thế để tôi yên tâm rằng bố mẹ không đụng vào đồ đạc của tôi. Nên có ngày đi làm thì tôi khóa, có ngày thì không. Và rồi chỉ một tuần sau cưới, tôi đã phát hiện ra chai nước hoa và 2 cây son hàng hiệu đã biến mất, trong ngăn kéo tủ chỉ còn lại một lọ nước hoa bỏ túi và 2 cây son rẻ tiền.
Mới về nhà chồng, tôi bị chị dâu bắt nạt tơi bời. (Ảnh minh họa)
Tôi biết bố mẹ chồng tôi thì chẳng lấy những cái đó làm gì. Ông bà trông nhà cả ngày nên không thể có người lạ đột nhập. Vì thế chắc chắn chỉ có chị dâu. Đúng là vài hôm sau tôi liền ngửi mùi nước hoa trên người chị, nhìn thấy màu son của mình trên môi chị. Tôi hỏi chị sao lấy nước hoa và son của tôi. Chị bảo tôi vu khống, nước hoa chị mua ngoài shop, son bạn chị cho, tôi không có chứng cứ đừng có bôi xấu chị mà tổn hại danh dự chị.
Tôi ức lắm nhưng đúng là không có chứng cứ. Có ai đánh dấu tên mình lên mỹ phẩm kia chứ. Tôi quyết định im lặng tìm cơ hội “dạy” cho chị một bài học.
Nửa tháng sau, tôi giả vờ quên khóa cửa rồi đi làm. Chiều về, tôi thấy đúng là mất 1 cái túi xách, 1 đôi giày, và cay cú hơn là chị còn lấy cả đôi hoa tai bằng vàng của tôi nữa. Tôi cứ nghĩ chị chỉ thích trộm vặt vài món đồ về dùng. Ai ngờ chị còn tham lam đến mức dám lấy cả hoa tai bằng vàng trị giá 6 triệu của tôi. Lần này tôi quyết định làm lớn chuyện.
Bữa tối hôm đó, sau khi ăn cơm xong, tôi hỏi cả nhà có ai nhặt được đôi hoa tai của tôi đâu không? Nếu nhặt được thì cho tôi xin, tôi xin hậu tạ 500 ngàn đồng. Tôi nói vậy để cho chị ta có cửa mà trả tôi không xấu hổ. Bố mẹ chồng tôi sốt sắng hỏi tôi mất khi nào, mất ở đâu, có khi nào đánh rơi ngoài đường không? Giá trị bao nhiêu tiền, có đắt lắm không? Rồi mẹ chồng tôi toan đứng dậy đi tìm. Còn chị dâu thì chối luôn: “Không, chị chẳng thấy đôi hoa tai nào cả. Chắc thím đánh rơi ngoài đường rồi”.
Biết chị vẫn cãi cối cãi chày nên chiều hôm sau tôi về sớm, nói với mẹ chồng tôi về kế hoạch của tôi. Bà cũng đồng ý vì biết tính con dâu cả hay để ý và tự tiện lấy đồ người khác. Khi chị dâu đi làm về (bình thường chị về sớm hơn tôi), rất ngạc nhiên vì thấy tôi ở nhà. Hỏi thì tôi bảo: “Nay em xin nghỉ làm để đi trình báo công an. Nhà mình bị trộm đột nhập, khoắng mất mất đôi hoa tai của em nên lúc chiều công an đến xem hiện trường”.
Video đang HOT
Tôi quyết phải để chị dâu chừa thói trộm cắp vặt này. (Ảnh minh họa)
Chị dâu tôi tái mét mặt mày. Rồi chị bỗng quát tôi: “Trộm gì mà trộm, bố mẹ ở nhà suốt thì làm sao mà có trộm, thím có rút đơn ngay không?”. Tôi cũng nói cứng: “Em mất vàng thì phải báo công an là đúng rồi. Em tìm khắp nơi không có, mọi người trong nhà cũng không nhặt được. Cửa nẻo không bị phá khóa, họ nói có thể là người trong khu vực này, giờ chỉ cần lấy dấu vân tay là truy ra ngay ai trộm”.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của chị, tôi quyết phải để chị dâu chừa thói trộm cắp vặt này. Chị dâu đi qua đi lại rồi vỗ tay nói: “À, chị nhớ ra rồi, hôm trước thím tắm xong bỏ quên trong nhà tắm, chị cất hộ. Hôm qua bận việc nên không nhớ. Đây, để chị vào tìm cho”.
Tôi ra vẻ không tin, chị liền chạy vào phòng chị, tìm một hồi rồi mang đôi hoa tai ra cho tôi. Tôi cũng giả vờ ngạc nhiên nhận lấy rồi bảo sáng hôm sau tôi sẽ ra trình báo lại với công an rằng chị dâu cầm hộ mà tôi không biết và xin rút lại đơn.
Từ sau hôm đó, chị dâu tôi không dám mon men lại gần phòng tôi nữa. Tôi cũng thử lại bằng cách để cửa phòng không khóa, nhưng chiều về không thấy mất đồ. Tôi nghĩ có lẽ chị đã cạch đến già rồi!
Hồng Bạch / Theo Thời đại
Thấy mẹ người yêu trong nhóm người khuân vác, chàng trai chỉ chụp ảnh lại rồi up Facebook
Bình luận xong, Lan cau có tắt facebook, khi ấy cũng không thấy Khánh gọi điện giải thích, Lan càng nổi điên.
Năm ngoái, Lan gặp Khánh trong 1 buổi đám cưới của bạn. Sau khi nhìn thấy cô, không hiểu sao Khánh đã ấn tượng ngay và lập tức làm quen. Khánh là 1 chàng trai rất mạnh mẽ, bạo dạn nhưng bản chất vô cùng lương thiện.
Sau khi tiếp xúc với anh chàng này 1 thời gian, Lan cũng dần nảy sinh tình cảm và nhận lời yêu anh. Yêu nhau được vài tháng thì Khánh đã dẫn người yêu về nhà ra mắt. Nhìn anh, thực sự Lan không nghĩ gia đình anh lại giàu có đến như vậy. Bố Khánh là giám đốc công ty còn mẹ anh thì làm cán bộ nhà nước lâu năm. Cả nhà chỉ có mỗi mình Khánh nên anh rất được cưng chiều.
Khi đến nhà bạn trai, được bố mẹ anh tiếp đón long trọng lại rất quý mến, Lan càng cảm thấy lo sợ. Mặc dù cô không nói ra nhưng ai cũng biết gia đình cô nghèo, chỉ có điều nghèo đến đâu thì vẫn chưa xác nhận được. Lúc đầu, Lan định giấu người yêu về hoàn cảnh gia đình mình bởi cô sợ sẽ không môn đăng hộ đối với người yêu, sợ bố mẹ anh chê bai. Thế nhưng, sau đó,1 hôm Lan lấy hết dũng cảm để đưa anh về nhà mình:
-Thật ra mẹ em chỉ là người bốc vác thuê, bố em đã mất từ lâu, nhà còn 3 đứa em trai nữa đang tuổi ăn học. anh không chê chứ.
Khánh nghe xong ngay lập tức mỉm cười:
-Chê gì cơ? Anh yêu con người em chứ đâu phải yêu điều kiện hoàn cảnh của em.
Nghe người yêu nói vậy, Lan mới thở phào nhẹ nhõm, khi đó mẹ cô cũng vừa đi làm về. Người bà ướt đẫm mồ hôi nhưng vừa thấy con gái và bạn trai thì mỉm cười vội vã tay bắt mặt mừng.
Sau hôm đó, Lan vẫn suy nghĩ vì không biết bố mẹ người yêu sang trọng như thế có chấp nhận được gia đình thông gia nghèo khổ như nhà cô hay không. Ngờ đâu, sáng hôm sau, đang làm việc, Lan tranh thủ lướt facebook thì ngạc nhiên khi thấy bạn trai đăng tấm hình mẹ mình trong nhóm người lao động đang khuân bao tải nặng trên vai mà bạn trai chỉ chụp ảnh lại rồi up Facebook với dòng caption "Khổ quá đi, huhu". Lan nổi giận comment vào ảnh:
-Anh định bêu xấu mẹ tôi phải không? Nếu không thích thì nói ngay từ đầu, sao phải làm trò này, chia tay đi.
(Ảnh minh họa)
Bình luận xong, Lan cau có tắt facebook, khi ấy cũng không thấy Khánh gọi điện giải thích, Lan càng nổi điên. Cô chạy về nhà hỏi mẹ:
-Mẹ, hôm nay mẹ có gặp anh Khánh không?
Mẹ cô trả lời:
-Không, sáng nay mẹ đi khuân vác cho người ta mà.
Lan nghe xong chỉ ậm ừ:
-Rõ ràng gặp mẹ mà làm như không biết lại còn chụp ảnh đăng lên mạng, láo thật.
Nhưng thật không ngờ, tối hôm đó bỗng nhiên thấy điện thoại báo tin nhắn. Lan đọc xong thì chết lặng người khi ngân hàng báo tài khoản của cô có thêm 100 triệu.
Còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra thì nghe tiếng xe của bạn trai, Khánh bước vào nhà với bó hoa cầm trên tay. Vừa thấy Khánh, Lan đã sa sầm mặt:
-Anh còn dám vác mặt đến đây à? Tôi biết gia đình anh giàu có nhưng cũng đừng bao giờ khinh thường người lao động chân tay như thế chứ. Mẹ tôi làm gì thì cũng làm bằng sức lao động chân chính, kiếm tiền bằng mồ hôi nước mắt để nuôi chúng tôi, anh có quyền gì mà chụp ảnh mẹ tôi rồi đăng lên mỉa mai như thế.
Khánh nắm tay người yêu:
-Anh không mỉa mai, em đừng hiểu lầm, anh đến đây hôm nay là muốn cầu hôn em. 100 triệu anh vừa chuyển vào tài khoản, em nhận được chưa?
- 100 triệu...là anh chuyển?
Khánh gãi đầu:
-À..thực ra là bố anh. Lúc trước anh từng kể về hoàn cảnh gia đình em cho bố mẹ nghe nhưng bố anh vẫn không tin, nghĩ rằng em kể khổ để vòi tiền anh. Hôm nay, Anh đăng bức hình đó để bố anh nhìn thấy sự vất vả của mẹ con em, bố anh quyết định tặng em 100 triệu coi như tiền đính hôn. Nếu em đồng ý họ sẽ đi xem ngày cưới ngay.
Lan nghe xong quay sang nhìn mẹ rồi lại nhìn người yêu, cô rưng rưng nước mắt:
-Anh...anh...nói thật à?
Khánh gật đầu rồi quỳ xuống lôi chiếc nhẫn kim cương ra cầu hôn. Lan bất ngờ và hạnh phúc vô cùng, lúc ấy cô giống ý 1 cô bé lọ lem bắt gặp hoàng tử. Cuộc đời đúng là vẫn có những câu chuyện giống như cổ tích.
Bình An / Theo Thể thao Xã hội
Cô ô sin ngày nào cũng vào phòng con trai 2 tiếng đồng hồ Chỉ 10 ngày sau bà đã tìm về được tận nhà của Huê. Lần này bà phải bắt cô ta khai hết xem thời gian qua đã lấy cắp những gì của nhà bà. Vì bà có nhiều đồ cũng không kiểm soát được. Bà Hậu chỉ có Thành là con trai duy nhất, chồng bà mất năm con lên 10 từ đó...