Nếu em chờ được thì cứ chờ!
Anh nói rằng 5 năm nữa anh mới lấy vợ, nếu tôi chờ được thì cứ chờ. Có nên tin vào tình cảm hời hợt đó của anh hay không? Tôi có nên chờ đợi hay không?
Tính đến nay mối tình này đã được gần 4 năm. Chúng tôi yêu nhau từ khi còn là sinh viên, khi đó tôi đã rất hạnh phúc, rất sung sướng khi được anh yêu thương, chiều chuộng. Ai cũng bảo chúng tôi đẹp đôi! Tôi đã đặt tất cả niềm tin vào anh, hy vọng sau này sẽ có được gia đình hạnh phúc với anh. Và chúng tôi đã đi đến quyết định sống chung với nhau như vợ chồng.
Rồi anh cũng đưa tôi về quê ra mắt gia đình anh, phải nói là tôi rất may mắn khi ba mẹ anh rất quý mến và yêu thương tôi. Sau rất nhiều lần tôi về nhà anh, cuối cùng ba mẹ anh đã xem tôi như là con dâu và cũng bàn đến chuyện đám cưới của chúng tôi.
Những tưởng đã có được hạnh phúc, nhưng khi anh ra trường về quê làm việc còn tôi vẫn tiếp tục học năm cuối ở đây thì mọi thứ đã thay đổi. Khi xa nhau như vậy, một mình tôi đối mặt với nỗi cô đơn, đi đâu làm gì cũng chỉ toàn hình bóng của anh. Tôi nhớ anh nhiều lắm! Nhưng anh dường như đã trở thành một người khác hoàn toàn. Anh thờ ơ, lạnh nhạt, hời hợt hơn.
Xin nói qua rằng khi yêu nhau tôi đã biết tính anh rất ham chơi, nhưng tôi cứ nghĩ đó chỉ là tạm thời khi còn là sinh viên mà thôi. Vậy mà lúc ra trường, đi làm anh lại càng ham chơi hơn. Rảnh rỗi là anh lại đánh bài, chơi game, nhậu nhẹt… Vì thế đương nhiên thời gian anh dành cho tôi càng ngày càng ít. Chỉ toàn là tôi gọi điện cho anh, nhiều lúc thậm chí anh còn không muốn nghe máy.
Anh hay nói dối tôi, viện lý do này nọ bận bịu để không nói chuyện điện thoại với tôi. Đã có lần vì quá nhớ anh tôi đã gọi cho anh và khóc, cứ tưởng sẽ được anh dỗ dành và an ủi tôi cố gắng, ngờ đâu anh lại quát tôi và nói rằng đó không phải lỗi của anh vì anh còn có gia đình, anh cho rằng tôi quá ích kỷ khi cứ muốn anh lên thăm tôi dù chỉ một lần.
Video đang HOT
Dường như đã trở thành một người khác hoàn toàn… (Ảnh minh họa)
Tôi rất đau khổ khi anh thay đổi như vậy, rồi niềm tin trong tôi cũng mất dần, mất dần… Cuối cùng tôi cũng đã quyết định chia tay mặc dù rất đau đớn. Lúc này anh cũng có đôi chút tỏ ra ăn năn hối lỗi và hứa sẽ quan tâm tôi nhiều hơn. Nhưng vì sau thời gian xa nhau anh thờ ơ với tôi, niềm tin và tình yêu trong tôi cũng cạn dần nên tôi vẫn cương quyết chia tay.
Khoảng thời gian sau đó là những chuỗi ngày khó khăn nhất mà tôi không bao giờ muốn nhớ lại. Chưa bao giờ tôi đơn độc như thế! Nỗi nhớ anh da diết, cồn cào. Mặc dù nói chia tay nhưng tôi vẫn rất hy vọng có ngày sẽ quay lại vì khoảng thời gian chúng tôi yêu nhau và chung sống với nhau không phải là ngắn mà có thể dễ dàng quên như vậy. Nhưng đó chỉ là những suy nghĩ của một người con gái như tôi, còn anh thì khác, từ lúc nói lời chia tay đến giờ chỉ mới khoảng 3 tháng mà anh đã dường như quên hết tất cả. Anh đi chơi nhiều hơn, ngày đi làm, tối về đi chơi hát hò, nhậu nhẹt. Anh chẳng có ý chí phấn đấu gì cho tương lai, sự nghiệp cả.
Chúng tôi cũng thỉnh thoảng liên lạc với nhau, anh nói anh vẫn còn thương tôi, bản thân tôi thì vẫn rất yêu anh, không thể nào quên anh được. Rồi ba mẹ anh nói chuyện khuyên tôi nên bỏ qua mà quay lại với anh. Và rồi tôi đã nói với anh về chuyện quay lại với nhau nhưng lúc này anh lại tỏ ra là người lạnh nhạt và không muốn quen tôi nữa.
Anh nói rằng chỉ thương tôi như một người bạn, không còn chút tình cảm yêu thương nào với tôi cả. Bây giờ anh chỉ muốn được rong chơi thoải mái, vô tư không phải suy nghĩ gì. Tôi đau đớn tột cùng khi anh đối xử với tôi như vậy. Cuối cùng tôi cũng quyết tâm gạt bỏ anh ra khỏi tâm trí để mọi thứ chìm vào quên lãng. Nhưng trớ trêu thay khi đó anh lại liên lạc và muốn quay lại với tôi. Tôi đã rất bất ngờ, cảm tưởng như anh đang đùa cợt tôi vậy. Nhưng ba mẹ anh lại khuyên tôi nên bỏ qua tự ái mà quay lại vì biết đâu nếu quay lại chúng tôi sẽ hạnh phúc hơn. Thế là tôi lại mềm lòng và chấp nhận yêu anh một lần nữa.
Nhưng vẫn ngựa quen đường cũ, anh vẫn cứ ham chơi và vẫn hời hợt với tôi. Anh ít liên lạc với tôi và chưa bao giờ tôi nghe anh nói được lời nào tình cảm cả. Anh nói rằng 5 năm nữa anh mới lấy vợ nếu tôi chờ được thì cứ chờ. Biết làm sao đây khi mà tôi đã quá yêu anh, qua thời gian dài chung sống với anh thì tôi không thể nào quên được, tôi vẫn duy trì mối quan hệ này nhưng thật sự tôi rất hoang mang, không biết có nên tiếp tục hay không? Có nên tin vào tình cảm hời hợt đó của anh hay không? Tôi có nên chờ đợi hay không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lấy vợ vụng, ớn quá!
Là con gái độc nhất, được cha mẹ cưng như trứng mỏng nên từ nhỏ, Hồng chỉ có mỗi việc là học cho giỏi mà không bao giờ phải đụng tay vào bất cứ việc gì.
Tốt nghiệp, Hồng được tuyển chọn làm trợ lý giám đốc một công ty nước ngoài. Xinh đẹp, ăn mặc hợp thời trang, có chức vị, nói tiếng Anh như gió...Tất cả những ưu thế đó của Hồng khiến không ít chàng trai "trồng cây si" với hi vọng chiếm lĩnh được trái tim nàng. Trong cuộc đua cam go đó, Vĩ, một trưởng phòng kinh doanh của công ty đối tác đã chiến thắng. Sau ngày cưới, Vĩ đưa người vợ xinh đẹp, có học thức của mình đi giới thiệu với bạn bè một cách hãnh diện. Mọi người thành thật chúc mừng. Quả thật, họ rất đẹp đôi.
Tưởng lấy vợ về được yên ổn, nào ngờ ôm thêm việc vào người... Ảnh minh họa
Vậy mà, hôm rồi gặp lại, chúng tôi không nhìn thấy trên mặt Vĩ vẻ rạng rỡ, ngời ngời hạnh phúc nữa. "Có gì trục trặc sao?" - mọi người gặng hỏi. Vĩ khoát tay: "Đâu có gì. Mọi việc đều ổn!". Qua vài chầu bia, bắt đầu lúy túy, Vĩ mới bộc bạch. Thì ra, điều khiến Vĩ buồn là chàng nhận ra người vợ mới cưới mà chàng từng rất hãnh diện ấy lại quá đoảng. Nếu trước đây, Vĩ từng mê mẩn vẻ ngoài xinh đẹp, sự thông mình và năng động trong công việc của Hồng, thì giờ đây có vẻ như những ưu điểm ấy chẳng giúp ích gì cho Hồng trong việc làm vợ của nàng.
Ngay sau tuần trăng mật, trở về với cuộc sống đời thường, Hồng tỏ ra rất lúng túng khi gánh vác vai trò người vợ. Mặc dù trước đó, Vĩ đã mua sắm đầy đủ các tiện nghi sinh hoạt trong nhà để công việc nội trợ sẽ dễ dàng hơn cho Hồng. Song, thật buồn là Hồng chẳng hề biết sử dụng thứ gì. Động vào đâu nàng cũng réo chồng: "Anh ơi, cái này sử dụng như thế nào? Cái kia vặn làm sao?...". Thương vợ vụng về, thời gian đầu, đến bữa, hai vợ chồng đèo nhau ra quán hay tranh thủ "ăn ké", lúc bên bố mẹ chồng, lúc sang nhà vợ.
Nhưng rồi, Vĩ thấy không ổn nên quyết định tập cho Hồng làm việc nhà. Song, nếu Hồng thông minh bao nhiêu khi ở công ty thì cô lại ra đoảng bấy nhiêu khi ở nhà. Đơn giản nhất là việc nấu cơm bằng nồi điện, Hồng cũng phải hỏi Vĩ. Nhưng cơm nấu ra, lúc thì nhão nhoét, lúc lại khô khốc. Nàng cũng chẳng biết đi chợ nên lúc đầu Vĩ phải "tháp tùng" vợ. Đến chợ, Vĩ chỉ từng thứ, giảng giải cho Hồng cách phân biệt cá tươi, ươn, thịt ngon, dở, rau tươi, héo...Thậm chí, cả cách trả giá từng loại, Vĩ cũng phải chỉ dẫn. Về nhà, cũng là Vĩ ngồi kè kè bên Hồng để hướng dẫn vợ cách làm cá, xắt thịt, lặt rau...
Ảnh minh họa
Vĩ rất kiên trì trong việc "huấn luyện" vợ. Song, dường như sự tiến bộ của Hồng lại rất chậm chạp. Sau 3 tháng "học tập", tay nghề của Hồng vẫn "dậm chân tại chỗ". Hôm nào Vĩ bận, Hồng vào bếp thì y như rằng hôm đó hai vợ chồng phải kéo nhau ra quán, vì bữa cơm dọn ra không ai nuốt nổi: Canh không mặn đắng thì cá kho cũng tanh rình. Cơm không sống thì món thịt rim cũng cháy khét...
"Cái vụng của nàng đâu phải chỉ chừng đó?"- Vĩ ngán ngẩm lắc đầu. Hồng chẳng bao giờ để ý đến việc dọn dẹp nhà cửa thì chớ, lại còn rất hay bày bừa bộn. Khi Vĩ nhắc: "Nhà dơ quá! Chủ nhật này em tranh thủ lau dọn nhé!". Nàng lơ đãng nhìn quanh : "Em đâu có thấy dơ!". Quen thói tiểu thư khi còn ở nhà mẹ, đồ đạc của Hồng tiện đâu quăng đó, khi cần phải lục tung lên tìm. Hôm nào cũng vậy, trước khi ra khỏi nhà, hai vợ chồng lại cuống quýt tìm chìa khóa xe máy. Có hôm thấy nó trên kệ sách, hôm khác lại trong phòng ngủ... Nếu Vĩ có góp ý hay nhắc nhở, Hồng xịu mặt: "Có chút xíu đó mà sao anh cũng kêu? Chắc là không còn thương em nữa phải không?".
Cứ vậy, mỗi thứ một chút. Nhưng gom góp lại thành nhiều khiến Vĩ bắt đầu chán... vợ. Anh nói: "Tưởng lấy vợ để ổn định cuộc sống. Ai dè, có vợ rồi lại thấy lộn xộn, xô bồ hơn cả hồi còn độc thân. Sắp tới có con nữa, không biết Hồng làm sao nuôi con nữa đây! Nghĩ tới là thấy ớn!". Nghe Vĩ than, bạn bè đành an ủi: "Thôi ! Chịu khó dành thời gian huấn luyện nàng. Cha ông ta vẫn nói: "Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về" mà.
Mà chuyện nhà Vĩ đâu chỉ là trường hợp hiếm. Trong cuộc sống hôm nay, nhiều cô vợ hiện đại rất năng động trong công việc nhưng lại rất vụng trong vai trò làm vợ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Váy cưới thời trang của Đinh Ngọc Diệp Cùng với diễn viên Ngọc Thuận, mỹ nhân của điện ảnh Việt hóa thân thành cô dâu - chú rể trong bộ ảnh thời trang cưới 2011 thật đẹp đôi và lãng mạn. Model: Ngọc Thuận - Ngọc Diệp Photo: Cường C, Anh Tú Make-up: Hồ Khanh Hair: Ngọc Duyên Flowers: Những Chàng Trai Fashion: 201 Nguyễn Đình Chiểu, quận 3, TPHCM Theo...