Nếu em chấp nhận làm người tình, anh sẽ ở bên cạnh em chứ?
Nhiều lúc tôi tự hỏi bản thân, tình yêu là gì, anh là gì mà có thể khiến tôi vì anh mà chấp nhận là người thứ 3 vô duyên trong chuyện tình yêu của chính mình?
22 tuổi tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Dù rất đau lòng khi nhìn bạn bè lần lượt rời khỏi hội FA nhưng tôi vẫn mơ về bạch mã hoàng tử trong những câu chuyện ngôn tình mà chúng tôi vẫn truyền tay nhau đọc. Người đàn ông của tôi có thể lớn tuổi hoặc không nhưng nhất định phải trưởng thành, trầm ổn và làm cho tôi có cảm giác an toàn khi ở bên anh.
Sau khi tốt nghiệp, vì chưa tìm được việc làm nên tôi làm thêm cho quán cafe của anh họ. Anh làm ở ngân hàng ngay cạnh quán cafe mà tôi đang làm việc. Tôi đã vô tình làm đổ nước trà lên áo sơ mi của anh. Trái với lo lắng của tôi, anh đáp lại bằng nụ cười cảm thông cho cô nhân viên mới hậu đậu khiến trái tim tôi loạn nhịp vì cảm kích.
Mặc định anh chưa có vợ, tôi cứ để tình cảm của mình lớn dần lên mà không hay biết mình chính là người thứ 3 xen vào cuộc sống của anh. (Ảnh minh họa)
Cứ như thế tôi bắt đầu chú ý đến anh. Theo thói quen sáng sáng anh sẽ ra quán uống cafe, những hôm anh bận không đến tôi thấy nhớ anh đến lạ lùng. Vào những buổi đầu tiếp xúc, theo linh cảm tôi nhìn xuống tay anh và thấy anh chưa đeo nhẫn cưới. Chính vì thế tôi cứ để tình cảm của mình phát triển từ cảm mến sang nhớ nhung và tôi yêu anh từ lúc nào bản thân tôi cũng không nhận ra.
Video đang HOT
Cũng phải nói qua một chút về anh và tôi. Anh mới 30 tuổi nhưng đã giữ vị trí khá quan trọng trong cơ quan. Anh đẹp trai, ăn nói và phong thái rất đàng hoàng khác hẳn những cậu bạn nhí nhố của tôi. Tôi thì mới tròn 22 tuổi, được mọi người nhận xét là nhanh nhẹn, dễ thương và cũng hơi cầu toàn. Là tôi thích anh trước, tôi chủ động nói chuyện với anh, xin anh số liên lạc và thường free thêm cho anh phần cafe sáng.
Vì cứ đinh ninh rằng anh chưa có gia đình nên tôi tự do để cho tình cảm phát triển lớn dần lên. Có lẽ anh cũng không dằn lòng được trước sự trẻ trung, sôi nổi của tôi nên cũng đáp lại. Anh rủ tôi đi ăn, đi chơi và khi tôi nói tôi yêu anh, anh chỉ hơi sững sờ một chút và ôm tôi vào lòng. Tôi quá hạnh phúc trong vòng tay anh nên không nhận ra có một thoáng do dự trong đáy mắt anh.
Anh là tình yêu đầu tiên của tôi. Tôi chưa từng hỏi về chuyện tình yêu trước đó của anh chỉ hơi thắc mắc là đều đặn cứ vào tuần cuối cùng của tháng anh lại phải đi công tác 1, 2 ngày và đều là ngày cuối tuần.
Tôi nói thắc mắc của mình thì nhận được câu trả lời của anh là tôi ngốc quá, đặc thù công việc của anh nó thế. Tôi tin anh vô điều kiện cho tới khi một người phụ nữ xưng là vợ anh tới quán cafe gặp tôi.
Chị ấy lớn tuổi hơn tôi một chút nhưng rất đẹp. Hiển nhiên là chuyện của tôi và anh đã đến tai chị. Khác với những người phụ nữ khác, chị nói chuyện với tôi nhẹ nhàng như hai chị em gái. Trong suốt cuộc nói chuyện tôi chuyển từ trạng thái giận dữ sang ngỡ ngàng khi nghe chuyện của anh chị.
Lúc đầu tôi vô cùng giận anh vì biết anh lừa dối tôi, sau đó là sự ngạc nhiên vì cuộc hôn nhân không tình yêu của anh chị. Chị nói rằng anh chị cưới nhau không vì tình yêu nhưng trên vai anh có hai chữ trách nhiệm nên anh sẽ không bao giờ từ bỏ gia đình để đến với tôi. Và chị cũng thế, chị không bao giờ bỏ anh. Chính vì thế người thứ 3 như tôi nên là người từ bỏ. Vì tôi, vì anh và vì cả chị nữa.
Cảm giác bị lừa dối khiến trái tim tôi đau thắt. Anh là mối tình đầu của tôi, là người đàn ông đầu tiên của tôi mà tôi lại là người thứ 3 trong câu chuyện nhà anh. Anh đã kể cho tôi nghe về lời hứa của anh với bố anh trước khi bố anh mất, về quan hệ lằng nhằng giữa hai gia đình, về trách nhiệm của anh. Anh không thể bỏ mọi thứ mà đến với tôi mặc dù tình yêu của anh thật sự dành cho tôi.
Trong những cuốn tiểu thuyết tôi đã đọc, nhân vật nam chính và nữ chính trải qua bao sóng gió sẽ về với nhau còn tôi và anh dường như sẽ không gặp nhau ở điểm cuối. Anh không muốn tiếp tục mối tình này vì trước sau gì tôi cũng sẽ là người đau khổ nhất. Nhưng trái tim tôi không theo lí lẽ đúng sai, nó vẫn hướng về anh, thậm chí còn yêu anh hơn trước.
Tôi đã nói với anh: “Tình yêu của em lớn được như thế này anh cũng nên là người chịu trách nhiệm. Nếu em chấp nhận làm người tình, anh sẽ ở bên em chứ?”. Ai cũng bảo tôi dại khờ, ngu ngốc nhưng trái tim tôi hiểu, tôi chỉ sống có 1 lần và chỉ có 1 tình yêu này thôi. Tôi chấp nhận đánh cuộc và nếu anh không thể – tôi chấp nhận chịu thua.
Theo VNE
Đã có một đời chồng rồi mà vẫn không biết sex thế nào à?
Khi bước sang tuổi 30 mới thấy thấm thía những lời mẹ tôi từng nói: "Phận đàn bà tủi nhục lắm, hạnh phúc chỉ nhờ việc gặp may khi lấy chồng mà thôi".
Khi bước sang tuổi 30 mới thấy thấm thía những lời mẹ tôi từng nói: "Phận đàn bà tủi nhục lắm, hạnh phúc chỉ nhờ việc gặp may khi lấy chồng mà thôi". Bởi vì tôi không phải là người may mắn, người chồng đầu tiên của tôi là một người bạn học cùng Đại học. Thủa mới yêu nhau, đúng những năm tháng sôi nổi của tuổi trẻ, tôi là một cô gái Hà thành, sinh ra trong gia đình nền nếp nên khá truyền thống, anh cũng là công tử sống khá giả. Nói chung mọi thứ đều tương đối hoàn hảo, và cứ thế tình yêu nảy sinh từ những năm còn trên giảng đường.
Tôi không có nhiều kĩ năng...
Đến khi ra trường, tôi được nhận vào làm ở một công ty lớn, còn anh cũng ổn định với công việc kinh doanh trong công ty của gia đình. Tuổi 25, chúng tôi lên xe hoa và sống hạnh phúc. Một năm sau đó, tổ ấm của chúng tôi chào đón một thành viên nhỏ bé mới chào đời. Những tưởng cuộc sống cứ thế trôi đi trong êm đẹp nhưng những năm sau đó, hôn nhân của chúng tôi như một sự tra tấn về tinh thần khi anh làm việc không tốt, rơi vào cảnh nợ nần rồi rượu chè, suốt ngày về chửi vợ, chửi con. Ban đầu tôi cố gắng nhẫn nhịn, nhưng càng về sau thì không thể chịu nổi và quyết định đâm đơn ly hôn. Anh không đồng ý, nhưng cuối cùng, mọi thứ cũng được thu xếp, tôi một tay ôm con ra đi.
Hai năm sau thì tôi gặp người đàn ông hiện tại, một doanh nhân thành đạt nhưng cũng không gặp may trong chuyện tình duyên, cũng có một đời vợ và một đứa con nhỏ, nhưng vợ anh là người nhận nuôi, giống như tôi vậy. Đồng cảm với hoàn cảnh của nhau nên chúng tôi hay trao đổi, tâm sự, cái tôi cảm mến nhất ở anh là anh không hề đòi hỏi chuyện thể xác, anh sợ làm tôi tổn thương và tôi rất trân trọng điều đó, không phải người đàn ông nào cũng có thể làm được những thứ tưởng chừng đơn giản ấy.
Rồi tôi đi bước nữa với người đàn ông này. Nhưng bi kịch xảy ra còn khiến tôi choáng váng hơn nữa, bởi ngay trong đêm đầu tiên hai vợ chồng thân mật, tôi đã cố gắng chiều chuộng anh những gì tôi có thể, nhưng đúng thật là tôi không có nhiều kĩ năng trong chuyện giường chiếu. Anh ấy tỏ vẻ khó chịu và nói với tôi:"Đã có một đời chồng rồi mà vẫn không biết sex thế nào à?". Tôi cảm thấy vừa xấu hổ vừa nhục nhã ê chề, không ngờ rằng người đàn ông này cũng không quá đẹp như tôi tưởng tượng. Nhưng chưa dừng lại ở đây, dù biết tôi không giỏi nhưng anh vẫn tự "giải quyết" đến 3 lần, tôi thực sự choáng váng.
Hơn nữa, nếu anh đã giỏi sex và có nhu cầu cao như thế thì trong suốt những ngày anh "nhịn" vì "tôn trọng" tôi thì anh giải quyết ở đâu? Những nỗi sợ cứ hiển hiện, tôi sợ sẽ phải chứng kiến cảnh người chồng ngoại tình vì anh cũng không tôn trọng tôi như tôi vẫn nghĩ. Tôi biết phải làm sao bây giờ?
Theo Phunutoday
Lên giường với anh có thích như với người cũ của em không? Đôi khi, đang trong lúc ân ái tôi có hỏi những câu so sánh mình với người yêu cũ của cô ấy. Lúc đó, người yêu tôi sững người lại, ánh mắt vô hồn rồi nước mắt lăn dài. Nhưng tôi vẫn không dừng lại, vì lúc đó sự ích kỷ đã lấn át lý trí. Tôi năm nay 24 tuổi đang là...