Nếu em buông tay thì anh sẽ hạnh phúc chứ?
Thật lòng đấy anh, chỉ cần anh nói nếu em buông tay, anh sẽ hạnh phúc, thì dẫu có tiếc nuối hay tổn thương, dẫu có khó khăn để vượt qua rào cản tâm lý, em sẽ vẫn bằng lòng.
Có thể mọi người sẽ nói em thật ngốc, bởi vì ngoan ngoãn đứng sang một bên khi anh muốn ra đi mà không một lời than vãn hay trách cứ. Thì sao? Anh nói là ra đi có nghĩa là đã quyết tâm bỏ em lại rồi, cho dù em cố gắng bám víu lấy anh thì cũng chẳng thể mang anh trở lại vẹn nguyên như ban đầu.
Anh à, nếu em buông tay, có thật anh sẽ hạnh phúc không? Sẽ không còn gánh nặng phải ở bên cạnh em trong khi cảm xúc đã vơi đã cạn, sẽ không còn đột nhiên phát cáu trong khi chúng ta chẳng xảy ra chuyện gì, sẽ không còn mâu thuẫn và day dứt khi nửa muốn vứt bỏ để dứt khoát quay lưng, nửa thương xót em sẽ suy sụp mà không đứng lên được.
Không cần anh phải thương hại đâu anh, nếu đã là thương hại thì chẳng phải tình yêu nữa rồi.Mặc dù người ta vẫn nói, một khi đã thật lòng yêu thì tự trọng và sĩ diện sẽ dẹp sang một bên. Nhưng em vẫn cần giữ chút tự tôn cuối cùng, để quay lưng đi trước khi anh đi mất, để bình thản buông tay trước khi nước mắt rơi, để cho mọi chuyện qua đi mà không trách móc bất cứ ai, kể cả bản thân mình.
Lúc yêu thương thì chẳng cần lý do, đến khi chia tay lại vô vàn, chi chít. Đến độ em có thể nhận ra một sự thật khốc liệt rằng, dường như tình chẳng phải đậm sâu nên mới dễ dàng tìm kiếm lý do để buông tay vứt bỏ nhau như thế.
Buông tay rồi, anh sẽ hạnh phúc chứ? Không có em phiền phức bên cạnh nữa, anh sẽ chẳng cần phải hối lòng kiềm chế những cơn tức giận vô cớ, cũng chẳng phải thấy ấm ức khi mà cứ phải giả vờ nhập vai một người bạn trai theo danh nghĩa, của em.
Video đang HOT
Không thể kiên nhẫn ở bên cạnh em nữa, chỉ cần anh nói một lời thôi, rồi ra đi cũng được. Để em biết rằng chẳng còn hy vọng gì giữa chúng mình đâu, sẽ chẳng còn chuyện anh vì em mà làm tất cả mọi chuyện, cũng chẳng còn chuyện anh cảm thấy vui vẻ khi bên cạnh em.
Ừ, nếu đã chán nhau như thế, thôi thì em buông tay ra, anh ạ.
Bởi vì sự níu kéo ở thời điểm này, em biết, nó đã chẳng còn tác dụng gì nữa, và anh thì sẽ càng chán ghét em hơn. Buông tay rồi, em có đa.u đớ.n, em có khổ sở, nhưng sẽ là đáp án đúng nhất phải không anh?
Anh sẽ hạnh phúc chứ, một khi em buông tay ra ấy? Anh sẽ cảm thấy không còn gánh nặng hay bất cứ một mối bận tâm nào khác chứ?
Rồi em sẽ biết tự chữa lành vết thương cho mình, chỉ cần anh thấy hạnh phúc, với em đã là quá đủ…
Theo VNE
Nếu được làm lại thì em sẽ "giữ" cho anh
Tôi sợ là khi nói ra chuyện đó với anh, có thể, tôi sẽ mất anh mãi mãi nhưng còn hơn phải sống trong những ngày lo âu vì cảm thấy có lỗi...
Tôi mới yêu anh hơn hai tháng, thời gian đó vẫn chưa đủ dài để thử thách cho một tình yêu bền chặt. Nhưng nó cũng làm tôi biết được, anh là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi.
Quanh anh bao người theo đuổi, họ dường như ganh tỵ với tôi. Chính vì vậy, tôi tìm mọi cách để thử thách anh, xem anh có tình cảm với tôi thật lòng hay chỉ là những câu nói suông ngọt ngào như những tên sở khanh khác.
Nhưng rồi, tôi thật sự yên tâm khi tình yêu anh dành cho tôi còn nhiều hơn cả bản thân mình. Từ khi quen nhau đến giờ, dù bận mấy, hằng ngày, anh vẫn gọi điện hỏi thăm tôi, nhắc tôi ăn uống điều độ, ngủ sớm. Và nhất là những lần tôi đi công tác xa, anh chuẩn bị cho tôi không thiếu một cái gì ngay cả bịch ni lông để tôi dùng khi say xe...
Là con gái, ai không ích kỷ khi có được một người yêu thương, quan tâm che chở mình hết mực. Yêu anh, tôi không muốn giấu anh điều gì, nhưng tôi sợ là khi nói ra chuyện đó với anh, có thể, tôi sẽ mất anh mãi mãi nhưng còn hơn phải sống trong những ngày lo âu vì cảm thấy có lỗi...
Ngồi bên anh, tôi thú thật, mình đã bồng bột cho đi sự trinh trắng đời con gái cho mối tình đầu trước khi đến với anh. Anh đã ngồi như trời trồng, lặng thinh không nói một lời, mà lòng tôi đau nhói. Tôi cảm nhận được nỗi đau tột cùng trong con người anh nhưng cũng đã quá muộn màng...
Nếu cho tôi làm lại từ đầu, tôi vẫn muốn giữ cái trinh trắng nhất của mình cho người chồng tương lai của mình... (Ảnh minh họa)
Trầm ngâm đôi lát rồi tự dưng anh bật khóc: "Anh bảo dù đi chơi với không ít cô gái nhưng... vì anh không muốn làm tổn thương họ khi chưa quyết định đi đến với nhau". Anh càng nói, tôi càng thấy mình đáng ghét, đáng ghét lắm và tôi cũng khóc...
Hồi lâu, dù rất buồn nhưng anh đã ôm tôi tựa vào lòng an ủi: "Em đừng buồn, anh không trách em, trong đời ai không mắc sai lầm, anh yêu em của ngày hôm nay và sau này anh không muốn chuyện đó làm ảnh hưởng đến tình cảm của chúng mình nữa em nhé".
Những ngày sau đó, tôi thấy mình không còn xứng với tình cảm anh, tôi tìm mọi cách trốn tránh để anh ghét bỏ, quên tôi đi và tìm cho mình người con gái xứng với anh, tôi tắt luôn cả điện thoại.
Không ngờ, anh xin nghỉ việc ở cơ quan để đi tìm tôi. Đứng nấp sau cánh cửa nhà, nhìn dáng người gầy nhom của anh sau những ngày mất ngủ tôi thật sự không biết làm gì hơn để có thể bù đắp lại cho anh.
Tôi biết mình thật sự may nắm khi được anh yêu thương và tha thứ. Nhưng tận sâu trong đáy lòng, nếu cho tôi làm lại từ đầu, tôi vẫn muốn giữ cái trinh trắng nhất của mình cho người chồng tương lai của tôi, để tôi tự hào nói rằng: "Em mãi là của anh".
Theo VNE
Sẽ quên được nhanh thôi... Bất giác nó yêu cầu được nghe "Khúc hát mừng sinh nhật" trong buổi tiệc nhỏ mà anh - người nó yêu và các em tổ chức sớm. Nó thích giai điệu đó, và vì đó là một kỉ niệm! Lần đầu tiên nó cảm thấy vui vì một người nhớ ngày nó chào đời... Ừ, kí ức! Gần đây nó dễ dàng...