Nếu được chọn lại tôi vẫn chọn trở thành một cô gái
Trước đây tôi đã từng ước rằng giới tính của mình không phải như vậy.
ảnh minh họa
Với tôi làm con gái, cô gái hay một người phụ nữ đều thấy thiệt thòi đủ thứ trên đời. Các bậc cha mẹ luôn muốn một thằng cu để khi già có người chống gậy, lúc mất rồi thì có người thờ phụng hương khói, quan niệm là thế. Nên những đứa trẻ nhỏ ấy, là con trai thì có được chỗ đứng lớn hơn trong lòng các bậc cha chú. Khi lớn lên, các nỗi đau và phiền toái “cơ học” của các cô gái xuất hiện định kỳ, và là một quy luật tất yếu. Và rất nhiều vết xước về tinh thần, những thứ mà chúng tôi băn khoăn, phải chịu đựng từ những giới hạn hà khắc mà chỉ dành riêng cho phái nữ.
Các chàng trai thì khác. Vốn dĩ được ưu tiên ngay từ trước khi anh ấy sinh ra đời. Em bé được hân hoan chào đón lắm lắm. Không phải là các bé gái không được đón nhận rất nhiều tình thương, chỉ có điều, tôi chợt thấy thương những đứa trẻ chưa từng được ra đời với lí do giới tính. Vì sao? Khi lớn lên, các bạn nam đó không hề bị bó buộc trong những khuôn khổ. Họ có quyền và họ được tạo điều kiện để bay bổng, để xông pha.
Con gái thì nên dừng lại ở một ngưỡng nào đó, vì nhiều lí do nào đó mà tôi không thể hiểu được, nhưng mọi người xung quanh tôi đều nói thế. Hơn nữa, nếu những chàng trai kia mắc lỗi thì những lỗi lầm của họ dễ dàng được tha thứ. Đối với con gái thì đó là tội đồ, là không thể chấp nhận được, còn với các chàng ấy thì mọi người thường tặc lưỡi cho qua, “nó là con trai mà”.
Video đang HOT
Bạn bè tôi, những cô gái đều ít nhất từng ước mình là nam giới. Còn các bạn nam của tôi ngay cả trong ý nghĩ cũng chưa từng muốn trở thành nữ, dù những ngày lễ kỉ niệm đều dài mồm đòi quyền lợi.
Bây giờ thì khác. Không phải những phiền toái dừng lại, không phải do những quan niệm đáng ghét biến mất, mà là tôi thấy là một cô gái thì thật là hạnh phúc. Tôi được cảm nhận, tôi được sở hữu những thứ tuyệt vời mà các chàng trai không bao giờ có đâu.
Tôi có thể phấn son hàng giờ, nghịch ngợm với các kiểu tóc, và đặc biệt là được mặc váy và nhận được hàng tá lời khen là xinh xắn dịu dàng. Và tôi sẽ cười thật là tươi, được khen như thế thật là thích. Con gái có thể ăn mặc bụi bặm như một chàng trai, chẳng sao cả. Nhưng nếu một chàng trai mà mặc váy thì thật là buồn cười. Nếu anh ta chỉ điệu đà một chút thôi cũng đã đủ trở thành thảm họa.
Là con gái tôi có thể thoải mái trong việc biểu lộ cảm xúc của mình. Ví dụ như là khóc. Tôi đã từng thích khóc, không chỉ mọi thứ chất chứa trong lòng được giải phóng mà những bụi trần còn vương trên mi cũng trôi đi hết, rất tốt cho mắt. Hơn nữa, khóc giữa những người bạn thật sự, thấy ánh mắt cảm thông lo lắng của bọn nó, có chút gì đó rất thú vị. Lúc đó dù có đang buồn thật đấy nhưng mà thấy vui vui kiểu gì ý. Một cô gái có thể không bao giờ khóc, còn một chàng trai thì không thể sướt mướt được.
Tôi thấy thế mạnh của con gái là dễ chia sẻ và dễ dàng nhận được sự giúp đỡ. Tôi cũng phải thú nhận rằng một số việc thì các bạn nữ được ưu ái hơn so với các bạn nam. Ví dụ như việc xách đồ, khuân vác, các thứ tự dưng hỏng hóc như bóng đèn, ống nước hay là các việc liên quan đến xe cộ, vi tính, điện tử. Ý là việc khó cứ để các bạn ấy lo. Và tôi thấy vui vui vì điều đó.
Tôi rất yêu quý các cô gái, ở mỗi người tôi luôn nhìn thấy một nét đẹp, một nét quyến rũ nào đó mà làm tôi không ngừng yêu thương. Đó có thể là những món ăn cầu kì nóng hổi, là những vết sẹo sần sùi sau sinh mổ, những câu hát thánh thót như họa mi. Đó có thể là những cái ôm ấm áp, những giọt lệ giấu vội đi rồi lại nghẹn ngào vì kiềm chế. Hay đơn giản là sự quá khích vì những câu chuyện về anh Kim kết tủa. Vì là con gái, được sinh ra đã chất chứa bao nhiêu sự dịu dàng, bao nhiêu dòng tâm sự.
Vì là con gái, để lớn lên, để thấu hiểu chính mình và tìm hiểu cuộc sống này, cần bao nhiêu mạnh mẽ. Và hẳn là bên trong mỗi cô gái đều tiềm tàng vô vàn nội lực để đứng vững, để bước đi. Thực tế là, mỗi chúng ta trong lòng đều thầm phục ít nhất một cô gái, một người phụ nữ làm ta thấy ngạc nhiên và kính nể. Và được là một phần tử trong nửa thế giới tuyệt vời đó, đối với tôi là một niềm vinh hạnh lắm. Tôi yêu các cô gái, và tôi yêu chính bản thân tôi.
Nếu được chọn lại, tôi vẫn chọn trở thành một cô gái, còn bạn thì sao?
Theo VNE
Anh hạnh phúc nhé
Kết thúc không phải là câu "mình đừng quen nhau nữa" mà là câu "anh hạnh phúc nhé!".
Giờ nghĩ lại lúc ấy, tại sao em lại không hề khóc? Tại sao em lại không tỏ ra yếu đuối một xíu mà lại vẫn mạnh mẽ, vẫn mỉm cười để nói ra câu "anh hạnh phúc nhé". Bình thường khi có những điều khiến em cảm thấy đau khổ, hoặc là nước mắt chảy dài không ngăn được, hoặc không thì sẽ nghẹn không nói được lời nào. Thế mà tại sao lúc đấy em vẫn bình thường vậy? Vẫn nói, còn có thể mỉm cười được mà. Chẳng lẽ tình cảm trong em với anh không nhiều như em nghĩ? Nhưng nếu như thế thì tại sao khi ngồi trên xe, một mình, em lại khóc nhiều đến vậy để đến giờ mỗi lần nhớ lại lúc ấy em lại thấy quặn lòng.
Anh biết không, câu làm em đau lòng nhất chính là khi anh nói tình cảm với em chỉ là rung động nhất thời, nhưng sau một thời gian tìm hiểu anh cảm thấy không phù hợp. Uh, không hợp nên em cũng chẳng còn quyền gì để níu kéo. Mọi thứ đối với em trong thời gian qua tất cả chỉ do em lầm tưởng, ngộ nhận thôi. Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải, sao lại để đến lúc anh phải nói thẳng ra với em như thế này. Nhưng cũng phải cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã nói rõ ràng, bản thân em là người rất cố chấp, nếu điều gì không rõ ràng sẽ không bao giờ chịu từ bỏ. Nếu anh không nói rõ, có lẽ em vẫn cố gắng lao vào một cách mù quáng rồi đấy.
Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải (Ảnh minh họa)
Em đã từng tự trách bản thân mình rất nhiều, từng tự hỏi tại sao lại như vậy, tại sao anh với em là không phù hợp. Nhưng rồi em cũng có thể nhận ra ANH và EM KHÔNG HỢP không có nghĩa là em là một đứa tồi tệ hay em với tất cả những người khác không hợp. Có thể em không hợp với anh, nhưng ở đâu đó sẽ có người hợp với em, và anh cũng vậy. Việc của em chỉ cần chờ cho đến khi người phù hợp với mình xuất hiện mà thôi.
Ai cũng hỏi em thích anh ở điểm nào? Thật sự em không biết, đến bây giờ em vẫn chưa có câu trả lời rõ ràng cho câu hỏi đó. Em chỉ nhận ra rằng ở bên anh em có cảm giác rất thân thuộc, em rất thích nhìn thấy anh cười, sao nhỉ, nụ cười rất hiền, rất ấm áp. Nên sau này, anh hãy hạnh phúc, hãy cười thật nhiều nhé.
Theo VNE
Nhật ký Hà Nội chớm đông Đã lâu rồi chẳng còn cảm xúc để cảm nhận thời gian trôi qua chầm chậm như vậy. Yên bình làm sao. Cơn gió mùa đầu tiên tràn về mang theo những hạt mưa dạt dào mà nhẹ nhàng đúng như vốn có của một mùa đông vẫn thế. Không gian chỉ còn tiếng mưa, tiếng gió thổi vi vu và cảm giác...