Nếu đàn ông không đòi “chuyện ấy”, phụ nữ cũng chẳng “cưỡng bức” các anh
Nhiều người con trai, khi yêu, không hề xác định rõ ràng rằng đó sẽ là người con gái của cuộc đời mình nhưngvẫn hồn nhiên đòi hỏi quan hệ tình dục với người ta và rồi đòi hỏi bạn gái mình vẫn phải còn zin…
Ảnh minh họa
Sau khi đọc bài viết của bạn Boy 9x, “9x giơ nghi khac vê trinh tiêt rôi cac anh a”, mình rất đồng tình, và rất vui vì đã thấy một người con trai nghĩ thoáng về vấn đề này như thế. Mình cũng học trường Kinh tế quốc dân, nhưng mình là con gái, và hơn bạn một tuổi.
Quan niệm về việc chấp nhận hay không một người con gái trinh tiết hay đã mất trinh, dù thời nào đi chăng nữa chẳng qua cũng phụ thuộc rất lớn vào hai chữ: nhận thức thôi bạn ạ.
Mình nghĩ với những người mà tầm nhìn của người ta hạn hẹp thì cho dù bạn có lấy bao nhiêu ví dụ hay bạn có nói hùng biện thế nào đi chăng nữa thì cũng vô ích. Hạn hẹp ở đây xuất phát không chỉ xuất phát từ nhận thức, mà còn từ cái sự ích kỷ của chính bản thân họ nữa.
Video đang HOT
Thời đại giờ thật giả lẫn lộn, người tốt thì ít mà kẻ xấu thì nhiều, người tử tế thì hiếm mà kẻ ranh ma, giảo hoạt thì ẩn núp bằng những vỏ bọc hoàn hảo, liệu chúng ta có nhận ra ngay nếu không nhìn thẳng vào nhân cách của họ? Thế nên đừng chỉ lấy cái thước đo của các cụ ngày xưa là cái màng trinh để đánh giá phẩm chất của một người con gái, nhiều người đã phải hối hận rồi đấy, bằng chứng là báo chí viết đầy rẫy kia. Và người ta lại càng nghĩ ra nhiều trò để tạo ra hiện trường giả, nếu các anh con trai vẫn còn những quan niệm cổ hủ như thế.
Tôi còn biết là rất nhiều người con trai, nhiều khi yêu họ không hề xác định rõ ràng rằng đó sẽ là người con gái của cuộc đời mình, rất nhiều anh có người yêu chỉ để cho… đỡ buồn, khi nào chán thì các anh sẽ chia tay, chứ không hề có trong đầu mình cái tư tưởng sẽ cưới hay tiến tới một mối quan hệ lâu dài với người đó. Điều này là có thực. Nhưng các anh vẫn hồn nhiên đòi hỏi quan hệ tình dục với người ta, hồn nhiên để người ta mất trinh, thậm chí là mang thai, rồi để người ta phải ngậm ngùi đi phá cái sinh linh bé nhỏ ấy, sao các anh không thấy mình thật tàn nhẫn???
Dĩ nhiên khi tôi nói đến đây sẽ có nhiều người phản pháo rằng, nếu người con gái đấy không dễ dãi thì làm gì có chuyện đấy xảy ra, nhưng xin hỏi khi đã yêu rồi mấy có ai lại không có những lúc ôm, hôn, hay đụng chạm vào người yêu mình? Và nếu các anh không lấn tới làm liều thì bọn con gái chúng tôi cũng chẳng dám nhảy xổ vào “cưỡng bức” các anh đâu!
Thế nên, khi yêu đa phần các anh đều muốn có quan hệ tình dục với bạn gái của mình, sau đấy bỏ rơi người ta, thử hỏi ai cũng thế thì còn lại được bao nhiêu cô còn sót lại cái màng trinh mỏng manh ấy cho các anh rước về làm vợ chứ? Bọn tôi mà cũng đòi hỏi chồng mình phải trong trắng thì các anh lấy ai? Bây giờ con gái bọn tôi cũng đòi hỏi cao lắm chứ, bọn tôi còn biết lần đầu tiên của các anh có nhiều người bị đứt dây hãm ở bao quy đầu kia, thế nếu các anh không còn thì làm thế nào?
Túm lại chỉ biết khuyên các anh một câu, là nếu yêu, hãy yêu thật lòng, và hãy có trách nhiệm với cô gái mà các anh đã yêu. Nếu đã lỡ quan hệ tình dục với người ta rồi, mà không đi đến một cái kết tốt đẹp thì sau này vợ của các anh mà không còn trinh trắng thì cũng hãy chung sống hòa thuận và tôn trọng người ta một chút, như thế là các anh đang tôn trọng chính bản thân mình đấy! Chung quy lại thì cũng là “của thiên giả địa” cả thôi!
Có thể nhiều người nói tôi là con gái, và chắc tôi cũng chẳng con trong trắng thì mới viết bài báo này giống như kiểu biện minh cho một bộ phận các cô gái thời nay “yêu hết mình”, nhưng xin khẳng định rằng tôi năm nay 21 tuổi, đã có bạn trai và vẫn còn là con gái. Chẳng phải tự hào gì đâu, nhưng tôi rất bức xúc với những bài viết của các boy lên án gay gắt về việc trinh tiết, thế nên muốn viết bài báo này, hy vọng là các bạn sẽ suy nghĩ lại về quan điểm của mình. Tôi tin vào quan hệ nhân quả, thế nên nếu các bạn sống tốt thì sẽ nhận được điều xứng đáng với lòng tốt của mình thôi!
Theo Afamily
Vợ tôi đi lấy chồng
Ngày mai, vợ tôi sẽ lên xe hoa về nhà chồng, làm vợ của người ta. Giờ phút ấy với vợ mà nói thật thiêng liêng và trọng đại, nhưng với tôi, đó chỉ là một ngày đau khổ và đầy nước mắt.
Yêu nhau 3 năm, cuối cùng chúng tôi cũng cưới nhau. Thêm 3 năm nữa, chúng tôi chưa thể có con và mọi chuyện trở nên phức tạp hơn nhiều. Suốt thời gian đó, tôi bị stress nặng vì nguyên nhân của chuyện này, chính là do tôi. Thời gian đầu, khi biết mình không thể sinh con, tôi đã đau khổ rất nhiều. Tôi cố gắng tự động viên mình phải tin vào bản thân, phải cố gắng kiên trì vì biết đâu, một ngày nào đó, tôi sẽ có hi vọng.
Nhưng thời gian đã 3 năm, tôi đã che đậy chuyện này với cả gia đình, bạn bè quá lâu. Và vợ tôi luôn phải chịu trận, chịu điều tiếng và mọi lời xì xào từ mọi người xung quanh. Ai cũng thắc mắc nguyên nhân vì sao, chắc lại do vợ tôi này kia. Nhiều khi muốn bảo vệ vợ mà tôi không đành lòng.
Nhưng tôi nghĩ rất nhiều, mình không thể sống ích kỉ như vậy được, phải cho cả nhà biết chuyện này, để mọi người hiểu và thông cảm cho vợ tôi. Khi tôi công khai chuyện mình vô sinh, cả nhà tôi choáng váng, ai cũng ngạc nhiên vì không thể tin nổi vào tai mình. Trước giờ, dù chưa tìm hiểu nhưng mọi người vẫn cho đó là lỗi của vợ tôi, nên cô ấy đã chịu nhiều ấm ức.
Sau thời gian đó, tôi quyết định từ bỏ cuộc hôn nhân này, từ bỏ người vợ hiền mà tôi yêu thương. Dù cô ấy đã cam chịu, hi sinh vì tôi nhưng tôi không còn cách nào khác, giữ cô ấy ở bên mình thật là ích kỉ, tôi không tài nào làm như thế nữa.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chia tay trong nước mắt, dù vậy, cô ấy cũng phải tìm cho mình con đường riêng. Là phụ nữ, ai chẳng muốn sinh con, chẳng muốn có được người gọi mình là mẹ. Vợ tôi cũng vậy, cô ấy cần một mái ấm, một người đàn ông cho cô ấy được làm mẹ của các con. Ngày đó, cả hai chúng tôi đều khóc rất nhiều nhưng cuộc sống là vậy, dù có bao dung thế nào cũng không thể nào chấp nhận người chồng vô sinh như tôi được, nhất là khi cô ấy còn quá trẻ.
Ngày mai, cô ấy lên xe hoa về nhà chồng mà lòng tôi đau như cắt. Đã hơn 1 năm chúng tôi chia tay nhau, cô ấy cũng đã quên tôi và tìm vui bên tình mới. Nghe nói, cô ấy đã có bầu. Thật là hạnh phúc biết bao, giá như tôi cũng có cảm giác khi biết tin vợ mình có bầu. Có lẽ, cả đời này cũng không thể được.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. Còn cách nào khác đâu, chúng tôi không thuộc về nhau, cô ấy xứng đáng được hạnh phúc. Cầu chúc cho vợ tôi được vui vẻ, sống thoải mái bên người chồng mà cô ấy đã chọn cùng với những đứa con yêu...
Theo VNE
Đàn bà khôn không giữ ví chồng Đàn bà muốn quản được chồng, đừng chỉ chăm chăm vào cái ví tiền... Đàn bà muốn quản được chồng không phải là quản kinh tế, quản tiền nong, quản giờ giấc và các mối quan hệ của chồng. Những điều ấy tuyệt đối cấm kị đối với hạnh phúc gia đình, bởi người đàn ông sẽ chỉ càng cảm thấy bị kìm...