Nếu còn yêu…Hãy yêu lại từ đầu!
Thời gian này, cô gái ấy có lẽ đang rơi vào một trạng thái mông lung và cô độc lắm!
Tôi chưa từng gặp cô ấy, mới chỉ biết cô ấy qua mạng xã hội, cô ấy là vợ của người tình tôi. Khi tôi bắt đầu xảy ra mối quan hệ ngoài luồng với chồng cô ấy, tự dưng tôi thấy mình có liên quan đến cô gái này, dù trên thực tế tôi và cô ấy chẳng liên quan gì đến nhau, chỉ là có chung một mối quan tâm với một người đàn ông thôi.
Tôi không nghĩ mình là người thứ ba xen vào hạnh phúc của cô ấy (dù trên thực tế thì thiên hạ họ vẫn nghĩ những người ở vị trí của tôi là ả hồ ly tinh cướp chồng), bởi vì nếu cô ấy và chồng thật sự hạnh phúc thì sẽ chẳng bao giờ có chỗ cho tôi bước vào cuộc đời họ. Nhưng nói vậy không có nghĩa là tôi thấy mình không có lỗi. Nhưng biết nói sao? Đôi khi trong cuộc đời, có những duyên phận rất kì lạ mà ta không thể ngờ tới, dù phủ định hoàn toàn bằng lý trí thì những thứ xúc cảm lạ lùng hỗn loạn trong tim chẳng bao giờ nguôi nghỉ. Vậy là…
Cái tình cảm mà tôi với chồng cô ấy là như thế, dù sao ngay cả trong lúc tôi mê muội nhất khi bên anh ấy, tôi vẫn thường nghĩ đến người đàn bà của anh một cách vô thức. Một sự buồn nảy nòi trong tôi khi chính tôi lại là kẻ “cướp” đi những giây phút mà lẽ ra người đàn ông bên tôi nên ở bên cô ấy, chính tôi lại là kẻ “cướp” đi những lời yêu thương mà lẽ ra người tình của tôi nên nói với vợ mình. Tôi chưa từng hỏi xem mối quan hệ của anh và vợ ra sao vì tự bản thân tôi biết mình là ai và có quyền can thiệp đến đâu trong cuộc đời anh, cũng như anh chưa bao giờ hỏi về quá khứ hay hiện tại của tôi, cả hai cứ bình lặng và tôn trọng cái mảnh đời riêng của nhau như thế.
Nhưng tôi vẫn luôn nghĩ về người phụ nữ ấy, thi thoảng tôi vẫn vào facebook để ngắm cô ấy, như một người có một mối quan hệ vô tình ràng buộc dù cô ấy chẳng biết tôi (lạy trời là cô ấy không biết), cô ấy đẹp, những dòng status chứng tỏ là một cô gái có cảm nhận về cuộc sống, cách cô ấy viết về chồng, về con đủ thấy cô ấy yếu đuối và cần một miền yêu thương từ hai con người ấy như thế nào? Tôi không muốn hỏi người tình tôi rằng “bao lâu rồi anh không nói lời yêu vợ? tại sao mối quan hệ lại đi đến mức đó?” vì đơn giản đó không phải là việc của tôi, ai cũng có những đau đớn của riêng mình và nên học cách chấp nhận với nó, một là bạn gục ngã, hai là bạn sẽ bước qua, đừng bao giờ đổ lỗi cho tác nhân ngoại cảnh.
Hôn nhân – tình yêu – các mối quan hệ xã hội tương tự, chỉ có bạn mới là người điều khiển được nó chứ không phải phép màu hay một tác nhân ngoại cảnh nào cả. Cũng như tôi, cũng như anh ấy, và người phụ nữ kia, thay vì cảm thấy ân hận vì những cái “dối trá” mình đang mang, hãy chấp nhận rằng trong mỗi chúng ta ai cũng có những phần ham muốn rất xấu xí, những cái mơ mộng về một tình yêu tuyệt đích giữa người với người, và chúng ta thường yêu cầu nó ở mức quá cao so với cái mà chúng ta có thể làm được cho cuộc đời mình.
Với những người vợ có chồng ngoại tình, nhiều khi họ “dựa hơi” vào dư luận, vào chân lý xã hội quá nhiều để cho rằng “tôi đúng – anh sai – ả kia là loại cướp chồng người” khi hôn nhân có dấu hiệu trục trặc, mà ít khi họ tự hỏi bản thân mình “Mình muốn gì ở cuộc hôn nhân này? Mình có thể làm được gì cho nó? Mình cần anh ấy đến đâu? Anh ấy cần mình đến đâu?”. Hãy tập quên lãng hết tất cả mơ mộng của ngày mới yêu, đừng bới móc quá khứ màu hồng lên hít hà rồi đổ lỗi cho thực tại, vì đơn giản con người ta sống cho ngày hôm nay, ngày mai ai biết đời ra sao? Nhìn vào ngày hôm nay, khi thấy chồng không về, khi thấy anh ấy không còn nói lời yêu thương, khi thấy con tim mình nguội lạnh và chấp nhận cho người đàn ông của mình bay nhảy tự do bên ngoài rồi ru ngủ bản thân rằng “anh ấy bận việc”, bạn biết mình cần phải làm gì rồi chứ? Nếu như bạn còn yêu thương, hãy nghĩ đến yêu thương và tập yêu lại từ đầu, đừng nhìn con mình rồi tặc lưỡi “nghĩ cho hai người”. Khi con bạn lớn, nó cũng sẽ chẳng thể hạnh phúc khi chứng kiến sự bất hạnh trong cuộc đời của cha mẹ nó. Vì thế, tự hỏi mình đi, còn yêu không? Nếu còn yêu, hãy tập yêu lại từ đầu…
Theo Emdep
Video đang HOT
"Anh chỉ là 1 thằng cóc ghẻ"
Khi anh tới chỗ hẹn, tôi bẽn lẽn để nhìn quanh và không thấy ai khác ngoài một anh chàng đen đúa như dân tộc, quần áo dép guốc thì lôi thôi lếch thếch. Tôi tiến lại gần hỏi "Có phải anh Tuấn không?". Anh vui mừng pha thêm một chút trầm tư.
Chào bạn Anh Quân - Tác giả tâm sự "Tôi muốn dùng clip ân ái bỉ ổi để đe dọa em".
Đọc bài viết của bạn, bản thân tôi rất cảm thông với nỗi lòng bạn đang mang. Nhưng đúng như bạn nghĩ, tôi đánh giá bạn là người đàn ông tốt.
Vì quá yêu và hối tiếc cho tình yêu mình vun đắp bấy lâu nên bạn mới có ý định níu kéo chứ chưa thực hiện. Như vậy bạn còn rất biết suy nghĩ hơn khối đàn ông khác. Lòng con người tham lam vô đáy, có được cái này rồi thì lại muốn có thêm cái kia. Kể cả trong tình cảm cũng vậy, có người yêu rồi nhưng vẫn muốn được người khác quan tâm và để ý tới.
Điều đơn giản đó tôi cũng không ngoại lệ. Tôi rất thích mình được nhiều người quan tâm và để mắt tới. Nhưng trong lòng tôi thì chỉ ấp ủ hình bóng của một người duy nhất. Một người có thể làm trái tim tôi đau và biết làm cho tôi vui, hạnh phúc.
Nhưng dường như tình yêu nó như một trò đuổi bắt. Tôi cố chạy theo cuộc tình mà tôi cho là lý tưởng thì tôi lại phải đối mặt với những anh chàng si mê tôi đến điên dại. Tôi phải chạy trốn để không gặp họ nữa vì tôi không thể mở lòng để đón nhận họ được.
Dù không yêu nhau nhưng tôi vẫn luôn nhớ về một người làm cho tôi vui nhưng cũng làm cho tôi phải suy nghĩ.
Nhân đây tôi cũng kể một câu chuyện buồn. Lúc là sinh viên năm thứ hai, đợt đó tôi nạp card điện thoại xong, tôi kiểm tra tài khoản hiện ra một số rất đẹp. Tinh nghịch tôi liền lấy máy nháy vào số điện thoại y như số tiền trong tài khoản điện thoại của tôi.
Sau khi nháy máy thì có đổ chuông, tôi sợ quá tắt máy. Khoảng nửa tiếng sau có người gọi lại, tôi bắt máy và bảo do nhầm và xin lỗi. Người đàn ông đó tắt máy đi và một lúc sau anh gọi lại hỏi tôi đang ở đâu? làm gì? bao nhiêu tuổi? cho anh làm quen.
Thấy anh cũng nói tiếng dễ thương thân thiện nên tôi đồng ý. Từ đó ngày nào anh cũng "nấu cháo" điện thoại với tôi. Chúng tôi cứ nói chuyện như thế khoảng 5 tháng. Ngày nào không nghe được giọng nói của tôi là anh điên cuồng ngộ dại.
Anh làm nghề sữa xe máy. Tôi không phân biệt nghề nghiệp gì hết miễn sao người ta tốt và làm bạn mình. Có một ngày anh ta tỏ tình nói rất yêu và muốn gặp mặt ngay thời điểm bây giờ. Tôi thì lại sợ sau khi gặp mặt sẽ làm cho chúng tôi xa cách nên vẫn ngần ngại.
Rồi anh nhắn tin tôi ít trả lời, anh gọi điện tôi ít nghe máy. Anh quan tâm tới tôi từng ly từng tí, có lúc tôi tưởng anh đã yêu được mấy năm và quá hiểu về tôi nữa thì phải.
Tôi suy nghĩ một thời gian và một buổi sáng tôi nhắn tin "Em nhớ anh và rất muốn được gặp anh". Chiều hôm đó anh chạy mấy trăm cây số xuống thành phố gặp tôi. Lúc nghe anh xuống thăm lòng tôi thấy vui vì không biết nhìn anh như thế nào.
Khi anh tới chỗ hẹn, tôi bẽn lẽn để nhìn quanh và không thấy ai khác ngoài một anh chàng xấu trai đen đúa như dân tộc, quần áo dép guốc thì lôi thôi lếch thếch. Tôi tiến lại gần hỏi "Có phải anh Tuấn không?". Anh vui mừng pha thêm một chút trầm tư.
Tôi dẫn anh về phòng chơi nhưng thực sự trong lòng không được vui với bạn bè. Tôi cũng cố tình đi xa anh ra. Lúc đó sắc mặt tôi biến chuyển rõ rệt, nhưng lời nói tôi dành cho anh vẫn rất tế nhị và ngọt ngào.
Tôi biết anh đang rất buồn và đang tự ti về hình thức xấu trai của chính mình. Thấy ngoại hình của anh là tôi cũng sởn gai lấy đâu ra cảm hứng mà đánh mắt đưa tình. Tôi biết anh là người rất tốt, nhưng tôi không thể cho anh một tia hi vọng.
"Chạy 200 cây số chắc anh mệt lắm" tôi vẫn rất quan tâm để anh không thấy mình bị bỏ rơi khi xuống gặp tôi. Ngồi được một tiếng thì anh xin phép về vì trời đã tối. Tôi tiễn anh ra về mà thấy buồn vì quá thất vọng. Dường như anh cũng cảm nhận được chúng tôi thuộc hai thế giới khác nhau nên nhìn ánh mắt anh xa xăm vô vọng.
Sau khi về tới nhà, anh nhắn tin cho tôi "Anh vui và hạnh phúc khi gặp được em - người anh thương nhớ bấy lâu". Trời ơi tôi nghe lạnh hết cả người. Lấy lại bình tĩnh tôi hỏi "Anh đi xa có mệt không?". Anh nói "Gặp được và thấy em là anh vui quên hết mệt nhọc".
Tôi biết anh dành thiện cảm cho tôi nhiều lắm. Anh cũng không quên nói rằng "Nhìn em như một cô tiên nữ kiêu sa, còn anh chỉ là một thằng cóc ghẻ. Em có yêu anh nữa không?". Lúc đó tôi chẳng biết nói gì nên bảo "Thôi cứ để thuận theo tự nhiên anh nhé. Anh là người tốt, em vẫn rất yêu quý anh".
Điện thoại và tin nhắn giữa chúng tôi thưa dần, tôi biết anh mặc cảm. Tôi có động viên để anh ít buồn nhưng anh chìm trong men rượu. Câu cuối cùng anh dành cho tôi "Em mãi mãi không bao giờ thuộc về anh. Hai chúng ta ở hai thế giới khác nhau. Anh chúc em hạnh phúc".
Và thế là anh đổi luôn số điện thoại, tôi không còn liên lạc được nữa. Giá như ngoại hình của anh cũng ấm áp như trái tim anh thì có lẽ tôi đã yêu.
Tôi không quá ham về hình thức nhưng ít ra anh cũng phải nhìn được. Đằng này anh ấy quá xấu, xấu trai nhất trong những người tôi đã từng gặp (người đen như dân tộc, răng cũng đen, môi cũng đen. Ngoại hình thì nhìn khắc khổ và không muốn nói là quá lôi thôi).
Anh nói: "Nhìn em như một cô tiên nữ kiêu sa, còn anh chỉ là một thằng cóc ghẻ. Em có yêu anh nữa không?"
Tôi biết ngoại hình đó cũng không phải anh tự muốn vậy nhưng đúng là quá thiệt thòi cho anh. Tôi hi vọng anh sẽ kiếm được người con gái thật sự yêu về tâm hồn và yêu hết con người anh.
Vì thế, đúng là hình thức không là tất cả nhưng nó cũng đóng một vai trò trong tình yêu. Có tấm lòng tốt nhưng không có ngoại hình thì cũng không thể có tình yêu trọn vẹn. Anh đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng đẹp mà tôi không bao giờ quên. Dù không yêu nhau nhưng tôi vẫn luôn nhớ về một người làm cho tôi vui nhưng cũng làm cho tôi phải suy nghĩ.
Như bạn Quân đây, tình yêu không thuộc về mình nữa bạn níu kéo cũng không bao giờ hạnh phúc. Mà có được nhau rồi thì nó đã không còn nguyên vẹn để bạn không nhớ về sai lầm của cô ta sao?
Cũng như anh chàng trong bài, anh ấy có níu kéo tôi thì anh ấy chỉ nhận thêm đau khổ nên tự động rút lui để khỏi suy nghĩ cho nặng đầu. Tôi suy nghĩ thiển cận nên cũng đâu có xứng đáng với tâm hồn anh ta.
Bạn hãy quên và tìm cho mình người con gái khác. Đừng dằn vặt chẳng có lợi cho bản thân đâu bạn mặc dù bạn rất cay cú vì đầu tư cho tình yêu quá nhiều. Tôi hi vọng bạn sẽ gặp được người con gái.
Theo VNE
Cách vạch mặt cô nàng "thợ mỏ" chính hiệu quá trơ tráo? Chị ấy than laptop hỏng, sửa đi sửa lại tốn cả đống tiền. Anh trai em mang luôn macbook của anh cho mượn mà chẳng thấy đòi lại. Cái iphone mua bằng cả tháng lương, anh cũng đưa luôn cho người yêu "dùng tạm" sau một lần chị ấy than điện thoại tậm tịt. Nói thật, em cũng không phải độc giả thường...