Nếu còn yêu thì anh sẽ quay về
Em muốn coi chuyện anh ra đi này như một thử thách cho tình yêu của hai ta.
Tiễn anh lên đường, em cố giữ nụ cười trên môi để anh không nặng lòng cho người ở lại. Em sợ hình ảnh đau khổ, khóc lóc của em sẽ làm anh nhụt chí.
Anh còn biết bao dự định cần phải làm và nếu yêu anh thì em phải động viên anh làm tốt chúng chứ không phải là mang những giọt nước mắt tới đây để làm chùn bước chân anh. Em nói cười hồn nhiên, em tỏ ra mình không hề lo sợ về khoảng cách và thời gian… Nhưng anh không hề biết rằng trong lòng em nỗi sợ hãi ấy lớn vô cùng.
Kể từ ngày yêu nhau đến giờ, em và anh chưa bao giờ xa cách nhau đến 1 tuần. Mọi việc em làm đều có anh và ngược lại. Chúng mình đã cùng nhau san sẻ biết bao hạnh phúc và vui buồn. Mọi công việc đều có người kia đồng hành. Em được anh quan tâm từ những điều nhỏ nhất. Những buổi tối anh sánh bước bên em, đưa đón em, chuẩn bị cho em từ chiếc áo ấm… Em đã quen với sự chăm sóc của anh. Em chưa bao giờ nghĩ có một ngày em sẽ cô độc, sẽ thiếu anh và tự mình làm mọi thứ. Vậy mà ngày đó đã đến, em chẳng có cách nào khác là chấp nhận.
Em còn nhớ ngày hôm ấy, anh dắt em đi ăn kem, đi dạo bên bờ hồ lộng gió. Anh luôn nắm chặt tay em, luôn nhìn em trìu mến… Nhưng em cảm nhận được trong ánh mắt đó một điều gì đó khác lạ. Tiếc là em đã không đủ thông minh để đoán ra anh định nói điều gì. Cho tới đêm khuya, anh cầm tay em và bắt đầu nói về việc sắp tới đây anh xa em. Không phải 1 ngày, 2 ngày mà là 3 năm… Một con số mà anh biết chắc chắn là với em quá khủng khiếp.
Xa cách làm chết tình yêu nhỏ và thổi bùng tình yêu lớn mà anh (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em không thể diễn ra cho anh biết cảm giác của em khi ấy. Em hậm hực, em tủi thân, em lo sợ nhiều lắm. Em cảm thấy dường như em đang bị lừa dối, em có cảm giác em sắp mất anh thật rồi. Tại sao anh không nói cho em biết điều đó sớm hơn. Anh không cho em có quyền được níu giữ chân anh mà chỉ được phép chấp nhận sự thật là anh sẽ rời xa em chỉ trong ít ngày tới.
Vậy là em còn chưa học được cách chấp nhận với việc sẽ phải sống mà không có anh bên cạnh thì anh đã đi… Anh đã nói với em rằng nếu em cần một đám cưới để chắc chắn cho tình yêu của mình, để không lo sợ bị bỏ rơi thì anh luôn sẵn sàng. Đúng là em rất sợ. Em sợ khoảng cách về thời gian, địa lí sẽ tạo ra khoảng cách trong lòng người. Em không muốn mất anh, không muốn mất tình yêu đã quá lâu gắn bó với em. Nhưng sẽ đi về đâu nếu như em cố giữ chân anh bằng một sự ràng buộc của pháp luật mà không phải là ràng buộc của con tim. Anh quay về bên em chỉ vì một tờ giấy kết hôn chứ lòng không còn yêu thì em có hạnh phúc không?
Em quyết định để anh ra đi mà không hề có một đám cưới nào cả. Trong mắt mọi người em chỉ là cô gái anh yêu. Rất có thể ngày mai, sau 3 năm anh trở về, anh sẽ yêu một người con gái khác. Em sẽ đau khổ nhiều lắm nhưng khi ấy em chẳng có gì hối hận. Với em, điều quan trọng là giữ được tình yêu trong tim anh chứ không phải là giữ anh bên mình. Nếu thời gian và địa lí xa cách khiến anh quên em, anh yêu một cô gái khác thì tình cảm này cũng đã đến lúc ra đi thật rồi. Khi ấy sẽ còn tội nghiệp cho em hơn rất nhiều lần nếu như em và anh đã cưới. Em muốn coi chuyện anh ra đi này như một thử thách cho tình yêu của hai ta. Em tin, nếu còn yêu thì anh sẽ quay về, vẹn nguyên bên em. Còn không, em chấp nhận mất anh vì tình yêu đó đâu còn nữa để mà níu kéo.
Anh hãy cứ lên đường, chỉ cần còn yêu thì thời gian và khoảng cách địa lí sẽ không dập tắt được tình yêu đó. Xa cách làm chết tình yêu nhỏ và thổi bùng tình yêu lớn mà anh.
Theo 24h
Suýt bị chồng bạn thân giở trò đồi bại
Tôi không ngờ sau cái mác hào hoa kia lại là một kẻ đồi bại đến như thế.
Ấn tượng của tôi về anh là người đàn ông lý tưởng, anh cao to hào hoa lại có nụ cười khiến ai cũng mê mệt. Tôi thầm ngưỡng mộ Hương vì đã lấy được người chồng như vậy. Mỗi khi nhìn anh, nghĩ tới chồng mình tôi lại lắc đầu "giá như chồng mình được một nửa của anh ấy thôi thì tốt biết mấy".
Gã chồng tôi cao chưa được nổi 1m70, da ngăm đen, mặt lại xấu xí. Tôi cũng không hiểu vì sao ngày xưa anh tán mà tôi lại "đổ rầm" như vậy. Khi tôi dẫn anh về ra mắt mẹ tôi còn bĩu môi: "Cái An mày kiếm được ở đâu ra thằng rể xấu như vậy hả trời". Nhưng dần dà, sự thông minh, thật thà của anh khiến bố mẹ tôi dần thay đổi. Riêng mẹ tôi quý chàng rể ra mặt, nhiều khi bà con bênh anh hơn cả tôi.
Vì ở gần nhau, nên gia đình tôi và Hương thường tụ tập, tôi thỏa sức ngắm nghía, mơ tưởng đến chồng cô bạn thân. Dường như anh cũng nhận thấy tình cảm của tôi, nên đôi khi cũng đáp trả bằng một nụ cười và một cái nháy mắt. Có lần chồng tôi bắt gặp anh ta nháy mắt với tôi, chồng tôi tự ái lắm. Anh cũng không quên thuyết giáo tôi một bài về sự đoan trang, chung thủy của một người vợ.
Thấy không có gì nghiêm trọng, nên tôi phản ứng gay gắt và không quên chê anh xấu trai, lại hay ghen. Thế là chúng tôi cãi nhau to. Những lần khác tôi còn xin lỗi chồng, chứ lần này thì tôi kệ anh, thích làm gì thì làm.
Tôi thấy mình thật ngu ngốc khi chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đánh giá con người (Ảnh minh họa)
Tôi còn tuyên bố với anh "giận dỗi thì nghỉ sex, ra ngoài ăn hàng nhé". Lẽ ra khi vợ nói thế, chồng phải xin lỗi một câu đằng này anh đi thẳng vào phòng ngủ "thế tối nay em ngủ ở phòng khách đi".
Mấy tuần chồng và tôi giận nhau nên cũng không qua nhà Hương chơi. Rồi chồng bạn thân nhắn tin hỏi tôi vì sao lại không qua đấy, anh ta cũng không quên mời tôi đi uống cà phê nếu rảnh. Tất nhiên, nhân cơ hội vợ chồng đang giận nhau, lại được người mình ngưỡng mộ mời tôi đồng ý ngay. Cũng từ hôm đó, chúng tôi thường xuyên chat chit với nhau hơn. Thi thoảng anh lại rủ tôi đi cà phê, cà pháo. Nghĩ là tình bạn trong sáng nên tôi cũng không mấy khi nghĩ ngợi tới suy nghĩ của Hương và chồng mình.
Càng tiếp xúc tôi càng thấy Hương nói đúng, chồng Hương vừa đẹp trai, lại rất hiểu tâm lý người khác. Chắc vì thế mà Hương chết mê chết mệt ông chồng này.
Rồi một buổi trưa khi tôi tan sở, chồng Hương qua cơ quan tôi chơi rồi đi ăn trưa. Tôi cứ như người mộng du theo anh để rồi anh đưa tôi vào một nhà nghỉ mà cũng không hề phản đối. Cho đến khi cửa phòng đóng lại là lúc anh ta hiện nguyên hình một gã trai đồi bại, tôi mới như sực tỉnh. Anh ta không quên chê bai vợ, rồi kể chiến tích đã lên giường với cô này, cô kia.
Tôi cự tuyệt, anh ta còn nói: "Khi em nhìn anh bằng ánh mắt thèm khát, anh thừa hiểu cái em muốn là gì. Chắc gã chồng em không đủ sức để lo cho em cái khoản sex đâu nhỉ". Tôi thấy ân hận cho mình vô cùng. Tôi không ngờ sau cái mác hào hoa kia lại là một kẻ đồi bại đến như thế.
Để thoát khỏi gã sở khanh đó, tôi đã phải giả vờ nói với anh ta rằng, mỗi khi sex tôi rất thích cùng tắm với đối phương. Anh ta tưởng thật nên lao vào phòng tắm. Nhân cơ hội, tôi chạy thẳng ra cửa. Về tới nhà thấy chồng đang cặm cụi nấu ăn, tôi không quên chạy lại ôm chầm lấy anh và xin lỗi chuyện hôm đó. Tất nhiên chuyện hôm nay tôi sẽ dấu kín và không bao giờ thổ lộ, vì tôi không muốn anh lo lắng.
Từ hôm đó, tôi không bao giờ qua nhà Hương nữa. Tôi thấy mình thật ngu ngốc khi chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đánh giá con người. Tí nữa thì tôi phản bội chồng, cũng may là tôi đã tỉnh ngộ và không làm gì xấu xa để rồi ân hận cả đời.
Theo VNE
Anh đã yêu cô ấy mất rồi Khi em nhận ra rằng anh đã san sẻ trái tim mình cho cô ấy, em sẵn sàng chấm dứt tất cả. Sau khi mình chia tay, mọi người đều nói là em quá dại dột khi để mất anh như thế. Mọi người nói em phải đấu tranh đến cùng để giữ anh lại. Ngần ấy năm yêu nhau, tại sao em...