“Nếu có thể yêu em, chắc anh đã yêu rồi?”
Cuối cùng thì em cũng quyết định buông anh. Trong khoảnh khắc đưa ra quyết định ấy, lòng em đa.u đớ.n đến nhường nào. Nhưng rồi khi tờ đơn l.y hô.n viết xong, lại cảm thấy như vừa trút xong một gánh nặng.
Có một lúc nào đó, ngủ dậy với bờ mi sưng mọng sau cuộc tranh cãi, anh đã hỏi em: “Chắc em hối hận vì đã lấy anh lắm?”. Thật ra, hai từ “hối hận” ấy em chưa từng nghĩ đến.
Ngày ấy, vốn dĩ anh đâu có yêu em. Anh yêu chị ấy, còn em chỉ là “bồ câu đưa thư”. Anh vì chị ấy đã làm bao nhiêu điều, chỉ tiếc trái tim chị ấy lại hướng về người khác. Em đã từng nghĩ chị ấy thật ngốc, sao có thể không rung động trước một chàng trai ưu tú như anh. Em cứ thế, lặng lẽ lẽo đẽo theo anh, nhìn anh vui, anh buồn, đôi khi còn làm “cái thùng rác” cho anh xả giận nữa.
Rồi một ngày, anh nói: “Em có muốn lấy anh không? Mẹ anh thích em lắm. Mẹ nói em chắc chắn sẽ là một người vợ tốt”. Em hạnh phúc ngỡ như một giấc mơ. Mãi đến sau này mới cay đắng nhận ra, ngay cả lời tỏ tình dành cho em cũng thật đặc biệt, là mẹ anh thích em, không phải anh.
Em đã nghĩ, chỉ cần anh cho em cơ hội, em nhất định sẽ khiến anh yêu em. Em có gì không tốt? Em xinh đẹp, em ngoan hiền, em giỏi giang. Lấy em, chắc chắn anh sẽ không phải hối hận.
Bao năm làm vợ anh, em đã cố gắng làm dâu hiền, vợ thảo. Mẹ anh thương em như con gái trong nhà. Anh cũng hoàn thành trọn vai trò người chồng người cha. Hai đứa con trai sinh ra giống anh, đẹp tựa như tranh vẽ. Anh chưa một lần nói yêu em, không ngọt ngào, cũng không quá lạnh nhạt với em. Em nghĩ chỉ cần thế thôi cũng đủ để sống hết quãng đời.
Nhưng, sau đêm mưa gió ấy, anh về nhà rất khuya. Anh nói chị ấy bị chồng phản bội, đau khổ và tìm anh. Em nhìn anh, nhận rõ sự xó.t x.a dành cho người cũ ánh lên trong mắt.
Video đang HOT
Linh cảm của phụ nữ về những chuyện không lành hình như ít khi sai. Trong quãng thời gian chị ấy vượt qua nỗi đau bị phản bội, rồi l.y hô.n, anh chính là người đồng hành bên cạnh. Tại sao anh phải lo lắng cho chị ấy nhiều đến như vậy, với tư cách gì?
Anh hét lên với em: “Trong lúc cô ấy như vậy mà em còn thời gian để ghen ư? Chẳng phải anh đang là chồng em sao?”. Em đã không khóc khi nghe anh thốt ra câu nói ấy. Tại sao em lại không thể ghen? Nhưng em tuyệt đối không để cho mình khóc.
“Nếu ngày ấy em chọn anh thì giờ đã không như thế này. Em biết không, trái tim anh đã không còn biết yêu kể từ ngày em lên xe hoa”. Tin nhắn anh gửi cho chị ấy cũng là thứ cuối cùng dập tắt hi vọng hạnh phúc trong lòng em.
Mẹ đã mắng em rất nhiều. Mẹ nói em “muốn hạnh phúc thì phải đấu tranh, còn con, địch chưa tìm đến đã đầu hàng”. Anh cũng bảo: “Em nỡ lòng sao, còn con của chúng ta?”. Em cần gì nghĩ cho ai chứ. Em nghĩ cho em một lần, có được không?
Em chưa từng hối hận vì yêu anh, càng chưa từng hối hận đã lấy anh làm chồng. Em chỉ thương bản thân em thôi. Vì em đã nghĩ rằng, chỉ cần em cố gắng, chỉ cần em hết lòng thì sẽ cảm động được anh, hóa ra chỉ là em tự cảm động chính mình. Em chỉ không hiểu, em đã vì anh nhiều như vậy, sao cuối cùng vẫn không bằng một người phụ nữ chưa từng vì anh một ngày?
Anh không thể yêu em, em dù yêu anh cũng không thể làm cho anh hạnh phúc. Thôi thì mình cùng tha thứ cho nhau đi. Tha thứ cho nhau rồi nhẹ nhàng buông tay để giữ lại những điều tốt đẹp đã từng.
Từ khi yêu anh em luôn mong cầu anh hạnh phúc. Nhưng lần này có lẽ em không thể nói lời chúc phúc cho anh đâu. Em không muốn tự dối lòng, cũng không muốn giả vờ tỏ ra cao thượng. Nhưng có một điều em chắc chắn, em không hề hận anh. Bởi em biết, bao nhiêu năm sống cùng nhau, nếu có thể yêu em, chắc anh đã yêu rồi.
Nhìn thấy mẹ và vợ quỳ trước mặt nhau, tôi đau xé lòng nhưng không biết làm gì ngoài bỏ trốn khỏi hai người phụ nữ mình yêu thương nhất
Tôi biết mình có lỗi với vợ, nhưng lòng tự trọng khiến tôi không thể mở lời.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào chị Hướng Dương.
Khi gửi những dòng này đến chị, tôi vẫn chưa dám về nhà và đối mặt với vợ. Tôi cảm thấy mình bất lực và có lỗi với vợ vô cùng. Nhưng nghĩ kỹ lại, là một người đàn ông, tôi cũng cần có sĩ diện và lòng tự trọng của mình.
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm nhưng vẫn chưa có con. Nguyên nhân xuất phát từ phía tôi chị ạ. Tôi bị vô sinh bẩm sinh, tin.h dịc.h của tôi không có tin.h trùn.g, vì thế việc có con đối với tôi là không thể.
Sau khi chậm con, vợ chồng tôi mới đi khám và biết chuyện này. Tôi đã xin vợ giấu kỹ chuyện này chị ạ. Mẹ tôi đặt quá nhiều kỳ vọng vào con trai, tôi không muốn bà biết sự thật để rồi cả đời nghĩ mình không có một đứa cháu.
Tôi cũng hiểu thời gian qua, vợ mình đã khổ tâm như thế nào. Vì yêu tôi, em đã chấp nhận giấu kín mọi chuyện. Tôi biết nhiều lần mẹ mình mặt nặng mày nhẹ bởi bà nghĩ nguyên nhân chúng tôi chưa có con xuất phát từ phía con dâu. Những lúc ấy, tôi thương vợ nhưng không đủ can đảm để mở lời chị ạ.
Hôm nay tan làm, tôi trở về nhà và thấy một chuyện khiến bản thân day dứt. Cả mẹ và vợ tôi đều quỳ dưới đất, mẹ tôi khóc nấc lên đòi con dâu b.ỏ chồn.g. Còn vợ tôi cứ cúi gằm mặt xuống, nước mắt rơi lã chã. Chị Hướng Dương ạ, tôi biết mình quá kém cỏi, không đủ bản lĩnh để đương đầu với chuyện này. Vì thế, tôi mong chị cho tôi một lời khuyên, có được không chị? (thanhdatez...@gmail.com)
Chào bạn,
Hôm nay khi trở về nhà, Hướng Dương hy vọng việc đầu tiên mà bạn làm đó là xin lỗi vợ. Vợ bạn quá tuyệt vời, suốt thời gian qua, cô ấy đã ở bên và bảo vệ bạn. Cô ấy rất đáng được trân trọng bạn ạ.
Về nỗi khổ tâm của bạn, Hướng Dương rất thông cảm. Tuy nhiên trên cương vị một người đàn ông, bạn cần đối diện với khó khăn, trốn tránh không phải là giải pháp hiệu quả. Có thể lúc này, bạn nghĩ việc giấu mẹ là tốt. Nhưng bạn có bao giờ nghĩ cái kim trong bọc cũng sẽ có ngày lòi ra. Và đến lúc mọi chuyện vỡ lở, Hướng Dương e rằng không chỉ mẹ bạn và cả vợ bạn cũng không thể chịu đựng được.
Vậy nên bạn ạ, hãy đứng lên và đương đầu với thử thách này. Hãy nói ra mọi chuyện cho mẹ để giải tỏa gánh nặng tâm lý trong lòng bạn, cũng như giảm bớt nỗi khổ tâm mà vợ bạn đang chịu đựng. Hướng Dương tin rằng khi biết tình trạng của bạn, mẹ bạn sẽ bớt hà khắc với con dâu và quan trọng hơn, bà sẽ ủng hộ những quyết định của vợ chồng bạn, như là mang thai nhờ thụ tinh nhân tạo hoặc xin con nuôi chẳng hạn.
Thân gửi.
Hướng Dương.
Huong Duong
"Quỹ đen" của chồng cứu tôi trong mùa dịch Tôi từng nghĩ, nếu một ngày biết chồng cất tiề.n riêng, tôi sẽ làm ầm ĩ, nhưng lần này, tôi cảm thấy quá may mắn vì "quỹ đen" của chồng. Mấy tuần nay, tôi không ngủ được vì lo lắng khi nhận được thông báo cho nghỉ việc không lương từ công ty. Công việc của chồng tôi cũng gặp khó khăn do...