Nếu có lần thứ hai?
Anh sẽ mỉm cười khi nhớ những đêm mùa đông lạnh giá, anh kéo chăn đắp cho em vì vợ của anh hay giẫy khi ngủ, anh cũng không quên hơi thở ấm áp của em khi gối đầu lên vai ôm anh ngủ.
Anh muốn buông xuôi, cố gắng muốn không nhớ, không muốn lo lắng gì cho em nữa nhưng liệu anh có làm được không?
Em đã khóc và quay mặt bước đi, em chạy trốn tất cả quá khứ về anh và em, về hiện tại, về quãng thời gian hạnh phúc của 2 đứa mình ở bên nhau. Em không dám liên lạc vì sợ anh buồn, sợ anh lại không quên được em. Nhưng em trong biết rằng, trong trái tim anh luôn hướng về em, luôn có nụ cười hình bóng em trong tim. Anh vẫn hy vọng ngay cả khi biết rằng mình đang thất vọng.
Em chạy trốn anh vì thế ư hay là vì em cũng sợ phải đối diện với anh? Em sợ phải nghe tiếng nói của anh để rồi em không thể quên anh, em sợ phải suy nghĩ lại sao? Tại sao em phải chạy trốn anh khi lòng em không hề thay đổi. Anh biết em cố gắng tìm mọi cách để quên anh , em cố dựa vào một người khác . Nhưng trong những phút tĩnh lặng của tâm hồn của tình yêu thì từ trong trái tim em có quên được anh không. Em vẫn lo lắng cho anh dù chỉ là trong suy nghĩ.
Gần 1 tháng nay anh không liên lạc được với em, anh lo lắng, anh nghĩ về em về cuộc sống hàng ngày của em sẽ như thế nào, có vui vẻ và hạnh phúc không? Chắc chán là vui vẻ và hạnh phúc rồi đúng không em? Em chỉ buồn khi nghĩ và nhớ về anh thôi nhỉ? Anh là người phải làm em buồn nhiều, anh không thể ở bên cạnh em, chăm sóc em, dành cho em những phút giây hạnh phúc… anh là người không tốt, đúng không em?
Từ bây giờ anh sẽ không nói “anh yêu em” nữa đâu vợ ngốc ạ. Anh sẽ im lặng. Anh sẽ tôn trọng mọi quyết định của em như trước đây anh đã luôn làm thế!
Trong cuộc đời ai cũng có những lỗi lầm nhưng quan trọng nhất là phải biết sửa sai những lỗi lầm ấy!
Anh đã có lỗi với gia đình em khi trong lúc không kiềm chế được đã nói những lời thiếu văn hoá với bố mẹ em!
Anh đã có lỗi với em vì anh đã không thể ở bên em đến 70 tuổi như anh đã hứa, anh có lỗi vì anh chưa làm được những điều mà em hằng mong muốn và mơ ước nơi anh!
Nhưng anh không hối hận đâu vì ngày hôm qua đã qua rồi và ngày hôm nay đang tiếp tục. Anh không hối hận vì ngày hôm qua đã yêu em, vì có ngày hôm qua mà anh mới hiểu được hạnh phúc trong tình yêu là như thế nào, hạnh phúc là những điều giản dị nhất trong cuộc sống của 2 đứa mình mà khi xa nhau rồi anh mới hiểu!
Sau tất cả những gì đã xảy ra, giờ đây em đã buông xuôi tất cả…(Ảnh minh họa)
Chắc chắn anh sẽ luôn mỉm cười khi nhớ về quãng thời gian 2 đứa mình ở bên cạnh nhau!
Anh sẽ mỉm cười khi nhớ lúc anh bị ngã chảy máu ở đầu và em thức trắng cả đêm chăm sóc cho anh và những giọt nước mắt lăn dài trên má vì thương anh!
Video đang HOT
Anh sẽ mỉm cười khi nhớ lúc anh đi làm xa về, bất ngờ em nhìn thấy anh và chạy lại ôm chầm lấy anh hét lên trong hạnh phúc!
Anh sẽ mỉm cười khi nhớ những đêm mùa đông lạnh giá, anh kéo chăn đắp cho em vì vợ ngốc của anh hay giẫy khi ngủ, anh cũng không quên hơi thở ấm áp của em khi gối đầu lên vai ôm anh ngủ.
Anh sẽ mỉm cười khi nhớ những gì là tất cả của 2 đứa mình suốt hơn một năm qua, có bao nhiêu giọt nước mắt của anh và em đã rơi, có nhứng giọt nước mắt vui, có giot nước mắt buồn… nhưng vượt lên tất cả là sự yêu thương đúng không em? Tình cảm của 2 đứa mình dành cho nhau là sự thật chứ không phải là giấc mớ của ngày hôm qua!
Sau bao nhiêu chuyện xảy ra, em hỏi anh trong nước mắt “Anh yêu em nhiều tại sao anh lại làm như vậy”. Tại vì sao ư?
Tại vì anh muốn hàng ngày sau giờ làm việc được tự tay vào bếp nấu những món ngon mà em thích ăn!
Tại vì anh muốn mình là bờ vai cho em dựa, chia sẻ những niềm vui nỗi buồn cùng em!
Tại vì anh muốn nắm lấy tay em đi dạo trên bãi biển như em hàng mong muốn!
Tại vì anh muốn sống bên em đến 70 tuổi để được chăm sóc và làm cho trái tim em luôn hạnh phúc như anh đã hứa!
Tại vì rất nhiều những lý do giản di mộc mạc khác từ trong trái tim anh muốn dành hạnh phúc đến cho em!
Tại vì em yêu anh rất nhiều mà phải không em?
Tình yêu làm anh mù quáng , làm anh trở thành thằng ngốc nhưng tình yêu mà em, nhờ có nó anh mời hiểu thế nào là hạnh phúc khi em ở bên cạnh quan tâm đến anh!
Sau tất cả những gì đã xảy ra, giờ đây em đã buông xuôi tất cả, cố gắng quên anh và xa anh. Anh không biết phải liên lạc với em bằng cách nào vì em không muốn!
Nếu có lần thứ hai trong đời, anh cầu mong sẽ không có rào cản nào cả… (Ảnh minh họa)
Chúng mình phải dừng lại ở đây ư? Dừng lại trong nụ hôn và giọt nước mắt khi biết biết rằng em còn yêu anh rất nhiều! Anh sẽ cố gắng bước đi và luôn dõi theo em trên con đường anh đã chọn, trong hành trang của anh luôn có nụ cười và bóng hình của em, ngốc ạ!
Nếu có lần thứ hai trong đời, anh cầu mong sẽ không có rào cản nào cả, cầu mong chúng mình sẽ mãi được ở bên cạnh nhau, em sẽ có hạnh phúc trọn vẹn và em sẽ là mẹ của các con anh! Vì chỉ khi ở bên nhau, chúng ta mới là chính mình và anh em hạnh phúc!
Anh sẽ chờ sẽ đợi vì anh luôn có niềm tin và anh mong rằng một lúc nào đó gặp lại em, anh sẽ nhìn thấy em mỉm cười và nói với anh “Anh ơi! Em hạnh phúc!”.
Anh sẽ không nói “ Anh yêu em” nữa đâu, vợ ngốc ạ!
Sao Sáng (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Lẽ nào cứ phải phục tùng người yêu?
An chỉ biết đòi hỏi mà không biết rằng Hoàng đã mệt nhoài khi cứ phải chạy theo lối sống quá thực dụng của cô (Ảnh minh họa)
"Mình chia tay đi. Tôi không thể nhắm mắt trao thân gửi phận cho một kẻ ngây ngô như anh để rồi chịu nghèo, chịu khổ suốt đời". An đã tức tưởi thốt lên những lời ấy rồi bỏ đi.
Chẳng khẩn nài níu kéo như những lần người yêu ngúng nguẩy dọa chia tay trước đó, cũng chẳng ngạo nghễ, bất cần. Lòng Hoàng tựa khoảng lặng sau cơn bão...
Bền bỉ theo đuổi mãi mới chinh phục được An, vậy mà khi hạnh phúc tưởng như đã cận kề, đã chắc chắn trong tầm tay thì chính Hoàng lại ngột ngạt, muốn buông xuôi tất cả.
Sau những trải nghiệm, Hoàng hiểu ra rằng để duy trì ngọn lửa tình yêu mãi nồng nàn, thắm thiết, vượt lên trên sự khắc nghiệt của thời gian thì sự vun đắp, nỗ lực từ một phía là chưa đủ...
Vì An, Hoàng đã thay đổi rất nhiều. Hoàng ăn mặc chỉn chu hơn, nói năng thận trọng hơn, không còn là trung tâm gây cười trong những buổi gặp gỡ như bản tính vốn có bởi An muốn một người bạn trai lịch sự, chín chắn, đàng hoàng từ phong thái đến tính cách.
Hoàng ít giao du với bạn bè, đồng nghiệp, dành thời gian học thêm ngoại ngữ, vi tính, nỗ lực phấn đấu công danh, sự nghiệp bởi mẫu người đàn ông hấp dẫn An là giỏi giang, có chí tiến thủ.
Hoàng ấp ủ tham vọng làm giàu bởi không ít lần, hoặc bóng gió, hoặc thẳng thắn, An thổ lộ rằng người phụ nữ xinh đẹp như cô thì đương nhiên phải được hưởng thụ cuộc sống giàu sang, sung túc.
Hoàng đã cố gắng rất nhiều nhằm thỏa mãn niềm mong mỏi của người yêu. Nhưng trò đời, có một lại muốn có hai và còn muốn nhiều hơn thế nữa.
Không phải ai cũng đủ bản lĩnh để biết dừng lại trước ranh giới giữa hoài bão, khát vọng và sự tham lam, ích kỉ. An chỉ biết đòi hỏi mà không biết rằng Hoàng đã mệt nhoài khi cứ phải chạy theo lối sống quá thực dụng của cô.
Hoàng chắt chiu, dành dụm, thậm chí hà tiện với bản thân mới mua được căn hộ chung cư với niềm tin đó sẽ là tổ ấm tràn ngập tiếng cười của cô và anh, là bước ngoặt đánh dấu sự khởi đầu tràn đầy hi vọng. Vậy mà khi vừa đặt chân vào, cô lại thản nhiên thốt lên: "Tưởng anh mua được căn hộ cao cấp, hiện đại lắm mới hãnh diện khoe với em, nào ngờ chỉ là căn hộ cũ này".
Giá như An biết điểm dừng... (Ảnh minh họa)
Rồi An thao thao bất tuyệt kể cô bạn nọ, chị đồng nghiệp kia may mắn lấy được chồng giàu, sắm được biệt thự, ô tô, có điều kiện trưng diện váy áo thời trang. Cố nén tiếng thở dài hụt hẫng mà lòng Hoàng như nổi sóng. Anh chợt nhận ra anh và An khác xa nhau nhiều quá...
Hoàng đã quá mệt mỏi, chán chường khi luôn phải nghe những yêu cầu của An. Đôi lúc, cái cảm giác mình đang sống thay cuộc đời người khác, chẳng còn là chính mình nữa cứ đeo bám, ám ảnh Hoàng.
Nghe nhận xét "khác xưa nhiều quá" từ bạn bè, Hoàng thấy tái tê, nhức nhối. Đã có lần, Hoàng đọc ở đâu đó triết lí sống: " Tồi tệ nhất là khi con người không làm chủ được cuộc sống của chính mình, phải khoác trên thân bộ mặt của một kẻ khác".
Lẽ nào để có được tình yêu đôi lứa thì phải cam chịu, phải phục tùng người yêu? Câu hỏi ấy cứ xoáy sâu vào tâm trí Hoàng...
Việc An đưa ra điều kiện Hoàng phải tranh thủ cơ hội họp lớp nhờ cậy cậu bạn đang làm giám đốc một công ty lớn xin chuyển công việc cho An để nhàn hạ hơn, thu nhập cao hơn... thì cô mới chịu làm đám cưới tựa giọt nước tràn ly.
Hoàng đã nhìn thẳng vào mắt An, gay gắt thốt lên: "Em đừng biến anh thành kẻ toan tính, thực dụng với cả người thân và bạn hữu. Suy cho cùng thì sướng hay khổ, thành công hay thất bại không đơn thuần do vật chất mà phụ thuộc vào việc con người có biết nâng niu, trân trọng thành quả lao động, có biết hài lòng với những gì mình đang có trong tầm tay hay không".
Phản ứng của Hoàng đã dội "gáo nước lạnh" xuống đầu cô gái vốn kiêu hãnh thái quá như An...
Có nhiều lí do đưa người ta đến với nhau song cũng có không ít nguyên nhân đưa họ về hai ngả đường đời riêng biệt. Chia tay là kết cục chẳng ai muốn, nhất là với người đã mơ tưởng về một mái ấm như Hoàng. Giá như An biết điểm dừng...
Theo Phụ nữ online
Suýt "trao thân" cho người không yêu Dù em có buồn, có đau, có hối hận... nhưng mọi chuyện dường như đã quá muộn màng để cứu vớt một tình yêu! (Ảnh minh họa) Khi anh ta rót những lời đường mật vào tai tôi và hứa hẹn về tương lai tươi sáng, tôi đã không ngần lại từ chối "lên giường" với anh... Tôi và anh yêu nhau đã...