Nếu có kiếp sau…
Em tin vào tình yêu của chúng ta đủ sức để vượt qua những thử thách cuộc sống (Ảnh minh họa)
Nếu có kiếp sau, em xin rằng chúng ta sẽ được gặp lại nhau, được cùng nắm tay nhau đi trên một con đường hạnh phúc của số phận và rằng chúng ta sẽ luôn ở bên nhau”.
“Trong đôi mắt em anh là tất cả…”, anh là nắng ấm, là nụ cười, là vòng tay ngọt ngào hạnh phúc, và là… anh hề của riêng em.
Hơn hai năm làm việc cùng nhau để chia sẻ những vui buồn, khó khăn… những tưởng là mãi mãi, vậy mà giờ đây chúng ta đang đếm từng ngày…
Mỗi buổi cuối làm việc bên nhau, giữa bộn bề những giấy tờ và công việc, chúng ta vẫn kịp dành cho nhau ánh nhìn động viên, cái nắm tay san sẻ và sự lo sợ cho ngày chia tay… Em tinh nghịch nói với anh “ Chỉ cần chấp nhận em một thời gian ngắn nữa thôi là hết bị em “bắt nạt” rồi”, anh cười buồn quay qua hỏi “hết hay là mất?”, em không biết nói gì khác ngoài việc im lặng.
Anh luôn là người chịu khó trả lời những câu hỏi tưởng chừng như vu vơ và trẻ con của em, kiên nhẫn dạy em những điều người khác không quan tâm…
Video đang HOT
Anh là người con trai duy nhất thấy em khóc và đưa khăn tay cho em, anh cũng là người con trai duy nhất em đưa tay lau nước mắt và vòng tay ôm chia sẻ… Lúc đó anh hỏi “ Có phải anh quá yếu đuối không em?”. Không đâu anh, em biết anh thiếu vắng sự cảm thông và an ủi, anh bị ức chế, bị căng thẳng vì sự chỉ trích nhưng em hiểu bản tính của anh…
Em ghét mỗi lúc anh bệnh vì số phận đã sắp xếp em không được chăm sóc cho anh. Em không thể là người phụ nữ bên cạnh anh nhưng em sẽ luôn là người đứng phía sau anh, sẵn sàng cùng anh đi qua những khó khăn chông gai bất kỳ lúc nào anh cần, anh nhé!
Nếu có kiếp sau, em xin rằng chúng ta sẽ được gặp lại nhau… (Ảnh minh họa)
Ngày phỏng vấn em, anh đưa ra câu hỏi “ Nếu được quay lại, em có chọn con đường mình đã đi khi biết nó nhiều khó khăn?“, vô tình câu trả lời đó hôm nay được vận dụng vào chuyện của chúng ta: “Dù biết khó khăn nhưng em không hối hận khi đã chọn vì có khó khăn em mới biết nó đáng trân trọng đến thế nào và em vẫn sẽ đi lại con đường đã đi!“. Anh nói rằng “Anh không biết có kiếp sau không… nên anh không nói đến”, còn riêng em, em chỉ mong: “ Nếu có kiếp sau, em xin rằng chúng ta sẽ được gặp lại nhau, được cùng nắm tay nhau đi trên một con đường hạnh phúc của số phận và rằng chúng ta sẽ luôn ở bên nhau”.
Anh bảo khi yêu chuyện gì cũng đẹp nhưng chưa hẳn cưới nhau sẽ tốt cho anh hay cho em! Nhưng em tin rằng nếu được là của nhau trọn vẹn, chúng ta sẽ tốt, không phải vì em tự tin vào bản thân mình mà là em tin vào tình yêu của chúng ta đủ sức để vượt qua những thử thách cuộc sống.
Em sẽ làm gì đây nếu thời gian tới em quá nhớ anh, nhớ những bài hát chung của chúng ta, nhớ những lúc ngồi bên nhau và nhớ nụ cười toe toét như chú hề để em bật cười “Anh hề của em”?
Hơn một lần anh hỏi em “Vì sao yêu và chấp nhận anh khi anh không thể đem lại cho em bất kỳ điều gì?”, em đã im lặng không trả lời.
Anh ạ! Em yêu anh vì đơn giản duy nhất một điều: Em yêu anh!
“Nếu ngày mai… nếu chúng mình xa nhau…”
Hải Hương (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Gửi gió cho mây ngàn bay...
Từ nỗi đau trong quá khứ đến những rắc rối hiện tại... tất cả dường như nhấn chìm tôi từ đó (Ảnh minh họa)
Không biết tôi nên gọi anh là tình yêu của mình hay là những giọt nước mắt đắng chát của mình nữa?
"Gửi gió cho mây ngàn bay"... Tôi mới chỉ nghe cái tên ấy thôi, chưa hề biết nội dung của nó ra sao nhưng trong lòng trào dâng một cảm giác rất buồn! Có lẽ vì tôi đã chịu đựng quá nhiều nỗi buồn? Tôi chỉ ước sao mình có thể gửi những chuyện buồn đó để gió cuốn đi... Gió hãy cuốn đi hết tất cả u sầu để tôi hát vang lên rằng "Buồn ơi, chào mi".
Gia đình tôi đáng lẽ ra phải rất hạnh phúc. Vậy mà chỉ vì những bàn tay xấu xa đã khiến không khí gia đình trở nên chăng thẳng hơn bao giờ hết và tôi đã phải đối mặt với biết bao hệ lụy từ chuyện đó. Từ nỗi đau trong quá khứ đến những rắc rối hiện tại... tất cả dường như nhấn chìm tôi từ đó.
Tôi đã bị ám ảnh rất nhiều, đã bị tổn thương ghê gớm... và có ai biết rằng, tôi đã phải chịu đựng những gì? Tôi buồn và căm giận khi họ coi đó là những chuyện tầm phào, thậm chí có cả những cái cười nhạt dành cho nỗi đau của mình. Chua chát thay! Vậy mà tôi vẫn như đang đau đớn một điều gì ghê gớm lắm! "Ta vẫn sống tốt mà" - đấy chỉ là tự mình an ủi tinh thần mình thôi! Nhưng thực sự, tôi thấy mình đã thấy bại... Tôi không có gì cả, không có gì hết. Gia đình rạn nứt và đang trên bờ vực của sự đổ vỡ, còn những người bạn tôi tưởng chừng như thân thiết lắm lại đang cố tình lợi dụng lòng tin và vật chất nơi tôi... dù hơi buồn một chút thôi nhưng nó cũng khiến tôi mất lòng tin vào con người, vào cuộc sống.
Gửi những nỗi buồn cho mây ngàn bay...
Tôi không thể phủ nhận vẫn có những người thực sự rất tốt với mình. Vậy mà tôi không có lòng tin vào họ, hay nói chính xác hơn là tôi không còn lòng tin vào bất cứ ai nữa. Ngay cả tình yêu của tôi, người tôi yêu thương nhất cũng đang dần dần đánh mất niềm tin nơi tôi! Tôi cảm thấy anh ấy đang dần hủy hoại những cảm xúc của mình... nhưng anh đâu biết được chính sự vô tâm của anh từng ngày đã dằn vặt em, khiến em chênh vênh trong những suy nghĩ và nỗi nhớ anh thật nhiều...
Và có lẽ cũng vì sự vô tâm của anh khiến tôi phải rời xa anh... Hi vọng thời gian sẽ làm vơi bớt tình cảm tôi dành cho anh, hoặc tốt nhất là để tôi yêu một người khác và quên đi mối tình mà tôi đã từng có với anh. Không biết tôi nên gọi anh là tình yêu của mình hay là những giọt nước mắt đắng chát của mình nữa? Tôi không muốn tiếp tục những ngày buồn đau... vì cuộc sống của tôi phải thay đổi!
Tôi muốn có một cuộc sống nhẹ nhàng... và gửi những nỗi buồn cho mây ngàn bay...
ĐG (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Vũng lầy tình yêu Tại sao chị phải chạy theo bóng hình của gã đàn ông hèn hạ ấy? (Ảnh minh họa) Tôi thấy thương chị khi chị phải chạy theo bóng hình của một gã đàn ông bạc bẽo, hèn hạ... Mối tình đầu trôi qua với những vết thương lòng không thể hàn gắn được. Những ân hận và hối tiếc... nhưng rồi tôi cũng...