Nếu chồng không đưa con riêng đi khai trường, tôi đã không mất con
Tôi gọi điện hàng chục cuộc cho anh vẫn không được, đến khi tôi đến được bệnh viện thì đã chẳng còn giữ con được nữa rồi.
Nếu anh nghe lời tôi ở nhà, có lẽ tôi đã không mất con. (Ảnh minh họa)
Tôi biết chồng mình khi anh đang gặp trục trặc trong cuộc hôn nhân đầu. Khi đó ngày nào anh cũng gọi cho tôi để xin lời khuyên. Vì gần nhà nhau nên tôi hiểu rõ chuyện gia đình anh. Vợ anh không sinh được con, mẹ anh lại thèm cháu nên cứ xung đột liên tục. Cuối cùng họ chia tay nhau.
Rồi chúng tôi đến với nhau theo lẽ thông thường. Nhưng đa.u đớ.n thay, ngay trong ngày cưới của tôi, vợ cũ anh lại sinh con. Mẹ vợ cũ anh chạy đến báo, thấy đám cưới rình rang thì đi về, chỉ để lại một phong bì ghi rõ nơi vợ cũ anh sinh. Đêm tân hôn, tôi cùng chồng phải xuống bệnh viện để xem tình hình. Thằng bé quả nhiên giống chồng tôi như đúc.
Thì ra lúc hoàn thành thủ tục li hôn, chị ấy phát hiện mình có thai nhưng cố giấu. Giờ gia đình nhà gái cũng không đòi hỏi nhiều ở chồng tôi, chỉ mong chồng tôi đứng tên cha và trợ cấp nuôi con để đứ.a b.é không thiệt thòi.
Ngay từ ngày đầu bước chân vào hôn nhân, tôi đã phải chia sẻ chồng mình cho một người đàn bà khác. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế đấy, ngay ngày đầu tiên bước chân vào hôn nhân tôi đã phải chia sẻ chồng mình cho một người phụ nữ và một đứ.a tr.ẻ khác. Chồng tôi một tuần ở bên nhà vợ cũ hết phân nửa. Nửa còn lại là đi nhậu hoặc nằm nhà xem ti vi. Tôi rút kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân trước của anh nên không ở chung với mẹ chồng mà mua nhà riêng. Cô dâu mới là tôi không biết bao nhiêu đêm khóc ướt gối vì chồng bỏ đi chỉ sau một cuộc gọi của vợ cũ.
Lâu dần tôi đâ.m ra chán nản. Cũng vì đứ.a tr.ẻ mà tôi cáu kỉnh, khó chịu hơn. Mỗi khi thấy vợ cũ anh đăng hình anh bế con, nhìn con cười hạnh phúc là tim tôi thắt lại. Niềm vui của anh cũng là nỗi đau của tôi.
Mẹ chồng tôi thì liên tục làm công tác tư tưởng cho tôi. Khi thì bà nói hãy thông cảm với vợ cũ anh. Khi thì bà nói đứ.a b.é không có tội. Tôi cũng biết đứ.a b.é không có tội lỗi gì, tôi cũng không ghét bỏ nó. Nhưng tôi sợ chồng mình sẽ vì nó mà lạnh nhạt, bạc bẽo với tôi.
Để giữ chồng, tôi đã cố gắng có thai. Nhưng vì là kết quả của một đêm chồng say nên bào thai khó giữ. Từ lúc cấn thai tôi đã phải xin nghỉ việc để dưỡng thai. Chồng tôi cũng quan tâm tôi hơn. Anh giảm hẳn đến nhà vợ cũ. 3 tháng mang thai dường như là khoảng thời gian tôi hạnh phúc nhất.
Nhưng rồi dấu hiệu sảy thai càng lúc càng rõ rệt hơn. Tôi liên tục ra má.u và phải nằm một chỗ. Mẹ tôi phải đến chăm sóc tôi vì mọi sinh hoạt của tôi giờ đều gắn liền với cái giường.
Năm nay, con trai riêng của anh đi mẫu giáo. Ngay từ đầu tháng anh đã xin nghỉ mấy hôm để chở thằng bé đi mua cặp, quần áo. Cả việc đến trường đầu năm cũng do anh đưa thằng bé đi. Anh cũng nói trước với tôi ngày khai giảng sẽ đưa con đến trường cùng mẹ thằng bé cho con không tủi thân. Tôi không muốn đứ.a b.é thiệt thòi nên đồng ý.
Không ngờ đêm ngày 4/9 tôi đã đau bụng quằn quại. Linh cảm có chuyện không lành, tôi bảo chồng mai đừng đi, tôi sợ. Không ngờ anh trách tôi ích kỉ, dùng cái thai để bắt buộc anh từ bỏ quan tâm con riêng. Suốt đêm đó, tôi chỉ biết khóc và khóc.
Sáng sớm hôm sau anh đã vội vã đi vì còn đưa mẹ con họ đi ăn sáng. Khi mẹ tôi đi chợ, vì muốn tiểu nên tôi cố bước xuống giường. Đi tiểu xong, bụng tôi cũng đau dữ dội. Tôi gọi điện cho anh hàng chục cuộc nhưng anh không hề bắt máy.
Khi mẹ tôi về, tôi mới được đưa đến bệnh viện nhưng cái thai đã không thể giữ nữa rồi. Lúc bác sĩ gây tê để phẫu thuật bỏ thai, tôi đã bắt đầu hận chồng. Nếu anh không đi, có lẽ tôi sẽ không mất con.
Lúc tôi được đưa ra thì anh vừa tới. Thấy tôi, anh cũng chẳng nói năng gì chỉ hỏi mẹ tôi vì sao tôi bị nặng như vậy. Mẹ tôi cũng vì giận nên mắng anh mấy câu. Thế mà anh đùng đùng trách mẹ con tôi cùng một ruột rồi bỏ về.
Hiện tại tôi đang ở bên nhà mẹ đẻ và đang chờ tòa gọi li hôn. Tôi xó.t x.a cho chính mình quá. Nếu tôi không dại dột chấp nhận làm vợ anh thì cuộc đời tôi đâu bế tắc như vậy. Giờ làm lại cuộc đời có được không hả mọi người?
Theo Afamily
Nỗi khổ của người đàn bà tìm cách kiếm con trai cho chồng
Trước đây, trong đầu em từng có phương án để chồng ra ngoài kiếm con riêng. Nhưng bây giờ, khi sự việc xảy ra em lại không thể chấp nhận được.
Chị Thanh Tâm thân mến!
Em lấy chồng từ năm 17 và đã sinh được 1 cháu gái. Hồi em mới đẻ xong, kinh tế khó khăn nên vợ chồng em có đặt vòng kế hoạch. Sau này nhà điều kiện hơn, em đi gỡ vòng để đẻ nhưng lại chẳng thấy đậu thai. Em cũng đã đi khám ở nhiều nơi nhưng không tìm thấy nguyên nhân, bác sỹ nói khả năng sinh sản của hai vợ chồng em đều bình thường và động viên tiếp tục cố gắng. Nhưng, đến nay con gái em đã sắp bước vào tuổ.i 16 mà chúng em vẫn không thu được kết quả gì. Bản thân em không còn hi vọng nhiều, nhưng chồng em vẫn muốn có 1 đứa con trai để nối dõi. Điều này khiến em vô cùng khó nghĩ và chưa tìm được cách giải quyết nào.
Cách đây vài ngày, có một cô gái gửi lời kết bạn với em trên face. Tuy không đồng ý nhưng em có vào xem, trong đó em bắt gặp những bức ảnh của chồng mình và cô ấy. Cô gái còn rất trẻ và đang là hướng dẫn viên du lịch. Em thấy hai người họ rất hạnh phúc và có vẻ còn có dự định lâu dài với nhau... Tuy trước đây, trong đầu em cũng đã từng có phương án để chồng ra ngoài kiếm con riêng. Nhưng bây giờ khi sự việc xảy ra em lại không thể chấp nhận được. Em phải làm sao đây chị, xin cho em lời khuyên.
Nguyễn Thị Thịnh (Tam Đảo, Vĩnh Phúc)
Họ không thể có thêm con dù bác sỹ khẳng định sức khỏe của cả hai hoàn toàn bình thường (ảnh minh họa)
Thịnh thân mến!
Chuyện con cái là nhân duyên mà đôi khi không phải các cặp vợ chồng cứ muốn, cứ cố gắng là sẽ có được. Vợ chồng em may mắn hơn nhiều gia đình khác là các em đã có một b.é gá.i xinh xắn làm "của để dành". Lẽ ra điều vợ chồng em nên nghĩ phải là "làm thế nào để yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ cho con gái duy nhất của mình thật tốt" chứ không phải mải mốt chạy theo hình bóng một cậu con trai với mục đích để nối dõi tông đường.
Trong thư, chính em cũng thú nhận rằng mình từng thử rất nhiều cách, thậm chí đã nghĩ đến phương án để chồng kiếm con trai ở bên ngoài. Cho nên không có gì đáng ngạc nhiên khi chồng em cũng có cùng suy nghĩ này. Mà bao giờ suy nghĩ cũng là khởi nguồn của mọi hành động.
Vào thời điểm này, có lẽ việc tốt nhất các em có thể làm là cùng ngồi lại, trò chuyện thẳng thắn với nhau. Em có thể bắt đầu từ việc nói cho chồng biết về tầm quan trọng, sức ảnh hưởng của anh ấy với gia đình. Em và con gái yêu thương, tôn trọng, cần anh ấy như thế nào? Gia đình các em đã, đang và sẽ hạnh phúc ra sao? Nếu như có vấn đề ngoạ.i tìn.h xảy ra, mọi chuyện sẽ đi theo chiều hướng nào? Các em có thể mất đi những gì? Và đâu là giới hạn chịu đựng cuối cùng của em và con gái.
Tất nhiên, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" trong chính em và chồng em sẽ rất khó và cần nhiều thời gian để thay đổi. Tuy nhiên, nếu em muốn thoát khỏi sự bế tắc này thì nên bắt đầu từ chính mình. Em cũng có thể nhờ người thân, bạn bè có tư tưởng tiến bộ và sức ảnh hưởng góp ý với chồng.
Chị hi vọng các em có đủ tỉnh táo và sáng suốt để nhận ra những điều thực sự ý nghĩa.
Theo PNVN
Nữ tiến sĩ vô sinh và nỗi khổ khi chồng có con riêng Chị là người thành đạt. Ngoài 35 tuổ.i, chị đã có học vị tiến sĩ cùng vị trí Phó Viện trưởng của một Viện rất oách ngay giữa lòng Thủ đô. Chị có một người chồng luôn yêu vợ. Lẽ ra chị đã có thể là một phụ nữ rất hạnh phúc... Khi chị lấy chồng được 6 tháng, cơ quan chị có...