Nếu chồng bạn vẫn còn tư tưởng trăng hoa, hãy đưa anh ta đọc câu chuyện này
Thoa điếng người. Lúc đó, cô mới biết chồng mình trăng hoa bên ngoài. Từ khi cưới nhau đến giờ, Thoa đâu được Bình tặng cho thỏi son nào. Và cũng từ lâu lắm rồi cô không biết son phấn là gì.
Đã có một khoảng thời gian dài Thoa gần như quên mất bản thân mình, trong tâm trí của cô, chồng con mới là điều quan trọng nhất. Đi đâu thì đi, bận bịu đến mấy cô cũng phải nghĩ ra những món mới để nấu cho chồng khỏi ngán. Ai cũng bảo Bình lấy được Thoa là phúc bảy đời, bởi Thoa không những xinh xắn mà còn đảm đang, khéo léo.
Quả thật, những năm đầu tiên sống chung với nhau, Bình không để ý đến ai ngoài vợ. Hễ có thời gian rảnh là anh ở nhà, quanh quẩn nấu ăn cùng vợ, đưa vợ đi mua sắm. Nhưng sau khi Thoa sinh 2 đứa con, niềm đam mê đó của Bình cũng giảm dần theo thời gian. Bình không còn thấy vợ hấp dẫn nữa. Đêm đêm nằm cạnh bà vợ còn phảng phất mùi khai do nước đái của con, Bình thấy chán. Vòng hai thon gọn ngày xưa của vợ anh đã nhường chỗ cho cả “rổ mỡ”.
Rồi Bình phải lòng một cô gái xinh đẹp, trẻ trung cùng cơ quan. Dĩ nhiên, cũng như nhiều thằng đàn ông ngoại tình khác, anh tìm mọi cách giấu vợ. Bình tận dụng mọi khoảng thời gian rảnh và nói dối vợ để đi với người tình.
(Ảnh minh họa)
Ngày lễ Tình nhân, Thoa nấu cơm, đợi chồng về ăn. Từ sớm, cô đã đi chợ, tìm mua đủ mọi nguyên liệu cần thiết để nấu những món chồng thích. Vì để làm cho Bình món bò nhúng dấm, cô đã phải đến tận lò mổ để mua thịt bò từ sáng tinh mơ. Lúc đi, Thoa cứ vơ vội cái áo phao chống rét, quàng khăn kín mít. Đến khi về ngoài ngõ, thấy bóng dáng của Thoa, nhiều chị hàng xóm xung quanh cứ trêu “bà Thoa”. Nghe những lời trêu chọc đó, Bình thấy khó chịu. Không hiểu sao cô vợ xinh xắn của anh lại thành ra thế này. Bình nhớ trước kia, anh tự hào khi đi bên vợ bao nhiêu thì bây giờ, anh lại thấy ngại bấy nhiêu.
Thoa lại không biết điều đó, cô cứ nghĩ rằng, chỉ cần mình tận tâm với chồng là được đền đáp. Cô chăm chồng từ bữa ăn, giấc ngủ đến quần áo. Nhưng hôm đó, Bình không về nhà, anh bảo rằng công ty có việc đột xuất. Mình Thoa ngồi trơ trọi trước mâm cơm đầy ứ.
Sáng hôm sau, khi Thoa giặt quần áo cho chồng, cô phát hiện ra một thỏi son gãy trong túi quần của Bình. Thoa đang định mang vào hỏi chồng thì nghe tiếng Bình thì thầm trong phòng ngủ: “Rồi, cây son đó tụi nó bảo là bán nhầm. Em bẻ gãy là đúng. Để anh mua son mới cho em. Xin lỗi em về chuyện tối qua nhé. Anh sẽ đền đáp xứng đáng cho em”.
Thoa điếng người. Lúc đó, cô mới biết chồng mình trăng hoa bên ngoài. Từ khi cưới nhau đến giờ, Thoa đâu được Bình tặng cho thỏi son nào. Và cũng từ lâu lắm rồi cô không biết son phấn là gì, khi nào cũng mộc mạc, giản dị vì ngày nào cũng đầu tắt mặt tối.
Video đang HOT
Thoa lẳng lặng cầm thỏi son vứt vào thùng rác rồi bỏ dở cả chậu quần áo đang giặt. Thoa đi lên sân thượng, nhìn bầu trời xanh ngắt rồi tự hỏi: “Sao mình phải cố gắng vì những thứ không đâu thế này”.
(Ảnh minh họa)
Kể từ giây phút đó, Thoa không còn lúi húi quanh bếp nữa. Cô tập trung vào công việc rồi móc nối với bạn bè để kinh doanh. Có tiền, Thoa gửi vào tài khoản riêng, cô cũng theo học một lớp quản trị kinh doanh, buổi tối, thay vì ở nhà ngồi chờ chồng, Thoa đi tập thể dục. Chỉ sau 6 tháng, cô đã lấy lại được vóc dáng săn chắc. Thoa tự nhủ với mình rằng, từ bây giờ, cô sẽ tự yêu lấy bản thân mình.
Bình cứ mải mê với cuộc vui bên ngoài. Tiền làm được bao nhiêu, anh cung phụng hết cho người tình. Cho đến một hôm, giám đốc đích thân gọi Bình lên làm việc. Thì ra, để có tiền cung phụng cho người đẹp, Bình đã làm khống giấy tờ để lấy số tiền gần 1 tỷ. Vụ việc đổ bể, Bình bị đuổi việc và phải hoàn lại số tiền cho công ty.
Lúc này, người tình của Bình cũng cao chạy xa bay. Bình đơn thương độc mã, và cũng chính vào lúc này anh mới nhớ mình còn một người vợ và 2 đứa con. Tối hôm đó, Bình ngồi đợi vợ về, nhưng bước vào nhà anh là một người đàn bà lạ hoắc.
(Ảnh minh họa)
Trước mắt Bình bây giờ không còn là bà vợ sồ sề nữa, thay vào đó là một người phụ nữ năng động, tự tin, vóc dáng săn chắc. Bình không thốt nên lời. Thoa nhìn bộ dạng của chồng thì chỉ lặng lẽ. Cô đã nghe được toàn bộ sự việc của chồng nhưng kể từ hôm cô thấy thỏi son gãy, biết được thói trăng hoa của anh, Thoa đã quyết định sẽ sống khác. Thoa nhẹ nhàng nói: “Vì đây là nhà thuê nên em sẽ đưa con ra khỏi đây, anh tự liệu mọi việc còn lại. Đơn ly dị em đã ký sẵn”.
Lúc này, Bình mới ngớ người. Giờ anh mới biết mình trắng tay hoàn toàn. Vợ anh không giống như những người phụ nữ mà anh đã đọc trong các câu chuyện, vẫn cam chịu và đợi chờ chồng quay về sau những cuộc vui. Thoa đã quyết định sống khác, để chồng cô biết rằng, cơ hội cho những kẻ trăng hoa trở về là vô cùng ít.
Theo Một Thế Giới
Trắng tay sau 5 năm lui về làm hậu phương cho chồng
5 năm sau ngày chị rút về nhà làm nội trợ, giao cơ ngơi cho chồng quản lý, một ngày anh bỏ nhà đi, ôm theo toàn bộ tiền bạc...
Bài viết dưới đây là của chị Nguyễn Phương Thảo, bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ tại TP HCM, người từng trải qua thời kỳ "sống chỉ là tồn tại", cũng từng gặp nhiều chị em có cuộc đời bất hạnh khi mải chăm lo gia đình mà quên chăm sóc bản thân:
Bạn có thấy ai mà trong một tuần không tiêu vặt đồng nào không? Đó chính là tôi của 5 năm về trước.
Khi đó, sáng tôi thức dậy 6h, nấu món gì đơn giản cho con ăn sáng rồi đi học, còn mình thì luôn là cơm nguội. Trưa tôi ăn cơm ở bếp công ty. Chiều tối 7h về nhà ăn cơm bà ngoại nấu. Cuộc sống cứ thế trôi, cả ngày tôi chỉ biết công việc mổ xẻ, xong rồi về nhà, chẳng cafe, quán xá bù khú gì cả. Và đương nhiên, tôi không tiêu xu nào.
Rồi có những lúc stress, buồn trong công việc, trong cuộc sống, tôi muốn đi đâu đó giải khuây mà chẳng biết đi đâu. Bạn bè không có ai. Mấy đứa bạn bác sĩ thì cũng cặm cụi làm phòng mạch. Rồi tôi lại lững thững về nhà.
Một ngày nhìn lại, tôi thấy mình đã ở trong bóng tối quá lâu, đã đứng sau lưng người khác quá lâu. Mình cần bước ra, đưa tay với lấy mặt trời. Cuộc đời này rạng rỡ biết bao nhiêu. Vì vậy mà bạn mới biết đến bác sĩ Thảo như hôm nay - biết yêu bản thân, làm đẹp cho mình và tận hưởng cuộc sống. Tôi hôm nay khác và ngày mai sẽ luôn mới.
Trong những năm trong nghề chăm sóc sắc đẹp cho chị em, tôi gặp và nghe khá nhiều nỗi đau của những người phụ nữ quên mất bản thân. Tôi muốn kể một câu chuyện để chị em nhìn lại cuộc sống, thói quen của mình mà yêu lấy bản thân và hạnh phúc.
Bác sĩ Nguyễn Phương Thảo. Ảnh: NVCC.
Một ngày nọ, khi đang làm giảm mỡ cho khách, sau khi cho một ít thuốc giảm đau, tự nhiên tôi nghe tiếng nấc từng hồi. Chị khách khóc. Chị khóc đến nghẹt cả mũi thở không được, oxy trong máu giảm xuống, làm tôi phải dừng cuộc mổ để ổn định và an ủi chị. Rồi chị kể...
Chị khóc vì nỗi tủi thân. Chị nhà ở Long An, năm nay đã 40 tuổi. Chị kết hôn năm 27 tuổi với anh chồng 32. Ngày ấy hai vợ chồng tay trắng, cưới nhau xong được ít vốn liếng, hai người mở một cửa hàng tạp hóa tại thị xã Bến Lức. Ăn nên làm ra, cửa hàng của chị trở thành nơi bán sỉ, tiền ngày một nhiều hơn. Anh chồng tham gia mua bán nhà đất. Đùng một cái, khi anh bước vào tuổi 33 -34, nạn tam tai làm anh mất sạch vốn liếng. Anh bị nợ nần, thưa kiện pháp luật... Chị vội gom góp tiền họ hàng anh em giải quyết. Sau đó, chị giao lại cửa hàng tạp hóa cho anh, rồi lui về sinh con và cơm nước cho chồng.
Chị chẳng mấy khi ra ngoài đi chơi đâu cả. Quần áo cũng chẳng sắm cho mình cái nào hợp thời. Tóc lúc nào cũng búi một cục. Ngày ngày, chị đưa đón con đi học, về cơm nước cho chồng và chăm lo nhà cửa, phụ chồng chăm sóc cửa hàng. Có mấy người bạn học chung rủ chị đi chơi mấy lần nhưng chị toàn bận con cái nhà cửa nên chẳng đi. Riết chẳng còn ai gọi điện thoại liên lạc với chị nữa.
Sau 5 năm kể từ ngày giao cơ ngơi, chồng chị bỏ nhà đi mất, ôm theo toàn bộ tiền bạc kinh doanh mấy năm qua, bỏ lại chị cái cửa hàng và 2 đứa con. Anh có người đàn bà khác, đã một thời gian mà chị chẳng hay. Đi tìm chồng, chị bị anh mắng chửi. Anh ta không quay về.
Một mình chị về, xem xét và tiếp tục mua bán những hàng hóa còn lại. Mối lái chị chẳng biết ai là ai, hàng hóa giá nào không biết. Chị y như người mò trong bóng đêm. Chị phải cố gắng vực dậy cửa hàng trong 2 năm khốn khó.
Sau khi ổn định, một ngày chị giật mình nhìn vào gương. Một người đàn bà có 2 cục nám trên má, bụng to đầy mỡ, và một mớ tóc búi tỏi trên đầu.
Rồi chị tìm đến bác sĩ, và nằm khóc tu tu vì những khổ cực, vì những tổn thương, vì sự chịu đựng âm thầm những năm qua.
Tôi chỉ biết bảo chị rằng, chị ơi, anh ấy không xứng đáng, chị hãy quên đi. Chị còn quá trẻ, hãy yêu lấy mình và tìm những niềm vui khác. Không cần phải yêu ai đó, phải có đàn ông khác mới là hạnh phúc.
Hãy nhìn thấy niềm vui ở sự khôn lớn của các con. Hãy làm việc có ích cho xã hội như tham gia các hội từ thiện. Hãy cafe với bạn bè, liên lạc và chăm sóc họ đi. Hãy mở rộng trái tim để đón chờ tình yêu mới, tại sao không? Hãy mặc những bộ quần áo đẹp và đánh son lên môi. Hãy chăm sóc cho mình khỏe mạnh và tươi trẻ...
Theo VNE
Tôi chấp nhận cho chồng ... đổi gió Tôi chấp nhận chồng đi "đổi gió", nhưng yêu cầu anh luôn nhớ mình là đàn ông đã có gia đình, để sống có trách nhiệm với vợ con. Bây giờ chuyện đàn ông có bồ, hay đi "đổi gió" bên ngoài chẳng còn là chuyện hiếm. Ngày mới cưới, tôi nghĩ đến việc một ngày chồng mình ôm ấp đứa khác mà...