Nếu bị bỏ lại, phụ nữ nhất định phải ngẩng cao đầu sống thật mạnh mẽ và kiêu hãnh
Dù bạn có tổn thương như thế nào, phụ nữ cũng phải chấp nhận và tự mình vượt qua… Người bỏ đi rồi, cũng sẽ không ngoái đầu nhìn lại hay cũng không thể bên cạnh giúp mình sống tốt những ngày sau này được.
Đàn ông thích chinh phục, thích cảm giác mới lạ, còn đàn bà lại thích dựa dẫm, thích những thứ đồ thân quen. Có người từng nói rằng, khi đàn ông chưa tìm được người phụ nữ nào tốt hơn, đó được gọi là chung thủy. Nghe có vẻ phũ, nhưng nó là sự thật. Chuyện tình cảm muôn thuở, chỉ là cảm xúc nhất thời, đi bên nhau có dài lâu được hay không lại là một chuyện khác.
Thế nhưng đời chẳng được như mơ. Dù từng có một tình yêu tuổi trẻ nồng nhiệt, dù cùng nắm tay nhau đi qua những ngày “giông bão” ngập trời thế nhưng lại chia tay buổi mưa tan, phụ bạc nhau đến đau lòng, để rồi ngu muội dốc cạn cả thanh xuân mà lãng quên.
Nhiều người phụ nữ vì yêu quá nhiều để rồi họ không thể chấp nhận kết thúc chia tay. Họ ngu muội lụy tình, níu kéo người đàn ông đã thay lòng đổi dạ, họ lao đầu vào hủy hoại bản thân mình, đau khổ đến mức nhịn ăn nhịn uống, bỏ bê không chăm sóc bản thân, công việc thì trì hoãn, kế hoạch thì bỏ quên…Họ biến bản thân mình trở nên thật thảm hại.
Ảnh minh họa: Internet
Có thể sau khi chia tay, vì còn yêu người ấy rất nhiều, rất khó để có thể chấp nhận và quên đi. Với bạn, mọi thứ như sụp đổ ngay trước mắt, chếnh choáng và gục ngã, đau đớn và tổn thương. Đó có thể là những cảm xúc tiêu cực bạn sẽ gặp phải. Nhưng sau tất cả, khi bạn vượt qua được khoảng thời gian đầy sóng gió này thì đều nhận ra rằng cách tốt nhất để chữa lành một trái tim rạn nứt là học cách chấp nhận buông bỏ.
Nếu có buồn hãy cứ khóc để giải thoát mọi tâm sự trong lòng. Để có những ngày mạnh mẽ, trưởng thành thì phụ nữ cũng cần phải trải qua những ngày sống với cảm xúc đau đớn, tổn thương của mình. Nếu quá đau đớn, hãy cứ khóc thật thoải mái, trút hết tâm sự với một người bạn thân, đừng cố gắng giấu đi mọi thứ, đừng cố gắng thể hiện mình không sao cả. Hoặc hãy ở một mình, suy nghĩ về bản thân, về chuyện tình vừa qua để thay đổi, để bắt đầu một chặng đường mới.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Internet
Khi bạn buồn, sẽ không ai quan tâm nỗi buồn của bạn. Khi ai đó đã chủ động rời xa bạn, có nghĩa là họ không còn yêu bạn nữa. Hãy chấp nhận sự thật đau lòng đó. Điều họ muốn là được chấm dứt càng nhanh, càng gọn nhẹ càng tốt. Có buồn, có đau cũng chỉ tự biết, tự chịu chứ đừng bi lụy và cố gắng níu kéo. Đàn ông không ai là vô tâm hết, chỉ có điều tâm của họ có đặt ở nơi bạn không thôi.
Dù bạn có tổn thương như thế nào cũng phải chấp nhận và tự mình vượt qua.. Người bỏ đi rồi, cũng sẽ không ngoái đầu nhìn lại hay cũng không thể bên cạnh giúp mình sống tốt những ngày sau này được. Vì vậy, nếu bị bỏ lại, chặng đường tiếp theo nhất định phải đi một mình, ngẩng cao đầu mạnh mẽ và sống tốt hơn trước kia.
Ảnh minh họa: Internet
Sau tất cả, hãy lau nước mắt, đứng dậy thật xinh đẹp. Không có người ấy thì một ngày vẫn có 24 giờ, trời vẫn xanh, nắng vẫn vàng và Trái Đất thì cứ quay, vậy mà mình lại mãi buồn. Cứ như vậy, có phải bản thân đang tự làm mất đi những cơ hội và phí hoài cuộc sống không?
Nâng lên được thì đặt xuống được, yêu được thì việc chia tay, đau khổ trong tình yêu là điều phải chấp nhận. Là phụ nữ, điều quan trọng nhất là biết yêu thương bản thân mình, luôn thật xinh đẹp, sống hạnh phúc với cuộc đời của chính mình. Nếu có bị bỏ lại, nhất định phải ngẩng cao đầu sống thật mạnh mẽ và kiêu hãnh.
Theo phunuvagiadinh.vn
Chỉ hôm nay thôi, cho phép bản thân chênh vênh một chút
Nếu khóc có thể giúp bạn ổn hơn một chút, ăn thứ gì đó có thể làm bạn vui hơn... Nhưng tất cả những điều đó, chỉ là những cách vượt qua mệt mỏi một cách tức thời, chứ không thể giúp vực dậy tinh thần đang héo mòn của bạn.
Thứ bạn cần, đó chính là hãy sống thật với mình, hãy cho phép bản thân được ấp ủ nỗi cô đơn, và tâm trạng chênh vênh của một kẻ chán nản, để rồi sau một giấc ngủ say, bạn có thể mạnh mẽ hơn mà đứng dậy để nói với bản thân mình rằng: "Mọi việc rồi sẽ trôi qua, và chỉ cần bản thân không từ bỏ là được".
***
Người ta thường bảo "Có những thời điểm khiến con người ta trở nên chán nản tất cả mọi thứ, đến thở thôi cũng khiến bạn mệt mỏi vô cùng". Tôi cũng thế, đã từng như thế... Dường như đối với tôi, cuộc sống này đã trở thành một nỗi áp lực tinh thần không hề nhỏ, từng giờ, từng phút, từng giây như đang trực chờ bào mòn tâm trí tôi... Chắc có lẽ bạn cũng thế?
Những ngày dài trôi qua, tất cả chúng ta có lẽ đã gánh trên vai một trách nhiệm nào đó đối với cuộc sống của chính mình và những người xung quanh. Những công việc cứ xếp chồng lên nhau chờ bạn giải quyết, những dự định ước mơ còn đang dang dở và chúng ta luôn phải đấu tranh với ý nghĩa nên từ bỏ hay tiếp tục cố gắng cho những điều không thể trở nên có thể...
Vốn dĩ, cuộc sống mà chúng ta đang trải qua không hề có một màu hồng nào như những gì chúng ta ao ước. Nhưng bằng tất cả một niềm tin nào đó, chúng ta vẫn phải cố gắng. Tôi cũng thế, cũng nhủ lòng phải cố gắng nhiều hơn...
Nhưng những đêm dài trôi qua, tôi lẳng lặng cảm nhận nỗi buồn thấm đẫm vào suy nghĩ, mà mặc cho thời gian trôi qua từng giây từng phút một cách vô định. Dõi mắt ra ngoài khung cửa sổ, bầu trời lấp lánh ánh sao đêm, nỗi chênh vênh trong tâm hồn lại càng ngấm sâu vào trong những dòng suy nghĩ vu vơ rằng, "lúc này đây, tôi thật sự mệt mỏi".
Tôi tin rằng tất cả chúng ta, ai rồi cũng cảm thấy như thế. Cảm thấy rằng, cuộc sống nhộn nhịp ngoài kia chẳng đủ sức lôi kéo chúng ta hòa mình vào không gian của ánh đèn lung linh hào nhoáng nơi phố phường nhộn nhịp. Ngược lại, bạn chỉ muốn về nhà, ôm một chiếc gối, pha một tách trà nóng, mở toang cửa sổ và bật một bài nhạc buồn vu vơ để trò chuyện với chính bản thân mình mà thôi.
Cuộc sống là thế đấy, phải mang thật nhiều khuôn mặt khác nhau, phải luôn nở nụ cười thân thiện mặc dù bạn chẳng thấy thích thú những gì họ nói. Đôi lúc tôi cũng tự hỏi bản thân rằng cứ sống mãi như thế liệu mình có thấy mệt không? Đúng là rất mệt mỏi, nhưng tôi chẳng thể làm điều gì khác hơn nữa. Khi đứng giữa đám đông, dường như tôi chẳng còn là mình nữa, những nét mặt nụ cười giả tạo khiến tôi trở thành một kẻ khác. Một kẻ mà chỉ có thể vui vẻ chốn đông người, và không bao giờ dám sống thật với cảm xúc bản thân, trừ khi màn đêm buông xuống và chỉ còn tôi và nỗi cô đơn bên cạnh.
Thật ra, những điều này không phải là những cảm xúc tiêu cực, mà chỉ là có những khoảnh khắc khiến bạn nhận ra mình cần phải buồn một chút như thế, để có thể lấy động lực bước tiếp chặng đường phía trước. Nếu như cứ mãi mang trong mình những cảm xúc giả tạo mà không được sống thật với bản thân một phút nào, liệu rằng chúng ta vẫn còn là chính mình nữa hay không?
Vì vậy đôi lúc bạn cũng phải nói với bản thân rằng: "Chỉ hôm nay thôi, tôi cho phép bản thân chênh vênh một chút", để lắng nghe cảm xúc trái tim mình, và hơn hết là để cho tâm hồn được quay về đúng bản ngã của nó, để được sống là chính mình. Và hơn hết là để bỏ lại những cảm xúc tồi tệ cho cuộc sống này tạo ra. Vậy, thì sao chúng ta không cho mình cái quyền được buồn, được tận hưởng nỗi cô đơn trong một thời điểm nhất định mà thôi.
Ai rồi cũng sẽ thế, sẽ cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống xô bồ ngoài kia, cảm thấy mình lạc lõng chênh vênh, bước những bước vô định mà không biết điểm dừng lại sẽ là một nơi như thế nào. Tôi đã từng có những ngày dài, đối mặt với cảm giác đó. Tôi có thể vui vẻ tươi cười với rất nhiều người, nhưng chưa bao giờ tôi lại cười với chính bản thân mình khi soi gương, vì tôi biết chỉ khi đối mặt với con người thật của mình, thì chính khoảnh khắc đó tôi mới nhận ra, dường như chưa một giây phút nào tôi thật sự hài lòng với những gì mình có.
Nếu khóc có thể giúp bạn ổn hơn một chút, ăn thứ gì đó có thể làm bạn vui hơn... Nhưng tất cả những điều đó, chỉ là những cách vượt qua mệt mỏi một cách tức thời, chứ không thể giúp vực dậy tinh thần đang héo mòn của bạn. Thứ bạn cần, đó chính là hãy sống thật với mình, hãy cho phép bản thân được ấp ủ nỗi cô đơn, và tâm trạng chênh vênh của một kẻ chán nản, để rồi sau một giấc ngủ say, bạn có thể mạnh mẽ hơn mà đứng dậy để nói với bản thân mình rằng: "Mọi việc rồi sẽ trôi qua, và chỉ cần bản thân không từ bỏ là được".
Huỳnh Thị Thảo Nguyên
Theo blogradio.vn
Nếu một ngày ta cảm thấy chán nhau, hãy nhớ về lý do lúc ta bắt đầu... Tình yêu không phải lúc nào cũng đẹp đẽ, lãng mạn. Yêu lâu rồi đến một lúc nào đó, ta bỗng cảm thấy chán nhau. Thế nhưng, trước khi vội vã buông tay hãy tự hỏi, tại sao chúng ta lại gặp nhau giữa vạn nghìn người xa lạ? Tình yêu không phải lúc nào cũng đẹp đẽ, lãng mạn. Yêu lâu rồi...