Nếu bạn là… người thích ảnh khỏa thân?
Bạn không cần lắc đầu làm gì, cứ công nhận là thích đi rồi chúng ta tiếp tục câu chuyện. Mà trước tiên là khởi đầu với truyện cười quen thuộc này:
Một nông dân sống trên một quốc lộ nông thôn yên tĩnh. Nhưng thời gian trôi qua và giao thông dần dần lên đến một mức độ báo động. Giao thông quá đông đúc và quá nhanh đến độ gà của ông bị cán ở mức độ ba đến sáu con mỗi ngày. Vì vậy một ngày kia ông gọi văn phòng cảnh sát trưởng và nói:
- Ông phải làm cái gì đó về tất cả những người lái xe quá nhanh và giết tất cả gà của tôi.
Ngày hôm sau cảnh sát trưởng cho cho nhân viên hạt đi dựng lên một tấm biển đề: ĐI CHẬM LẠI, ĐIỂM BĂNG NGANG TRƯỜNG.
Ba ngày sau, bác nông dân gọi cảnh sát trưởng và nói:
- Tấm biển “điểm băng ngang trường” có vẻ làm họ đi nhanh hơn.
Video đang HOT
Một lần nữa, cảnh sát trưởng cho nhân viên hạt đi và dựng một tấm biển mới: ĐI CHẬM LẠI, TRẺ EM ĐANG CHƠI ĐÙA.
Và tấm biển đó vẫn làm người ta đi nhanh. Vì thế bác nông dân gọi và gọi cho cảnh sát trưởng:
- Những tấm biển của ông không có tác dụng. Tôi dựng lên tấm biển của tôi có được không?
Cảnh sát trưởng nói với bác:
- Việc đó được, hãy dựng lên tấm biển của riêng ông.
Ba tuần sau cảnh sát trưởng quyết định gọi cho bác nông dân:
- Vấn đề với những tài xế kia ra sao rồi? Ông có dựng lên tấm biển của ông không?
- Tôi đã dựng rồi. Và không có con gà nào bị giết từ khi đó cả. Cánh lái xe đi chậm hẳn.
Và bác nông dân gác điện thoại. Viên cảnh sát trưởng tò mò tự hỏi: – Tấm biển gì ở đó mà những người lái xe đi chậm lại?
Hôm sau viên cảnh sát lái tới nhà bác nông dân, và ông ta thấy tấm biển: ĐI NHANH, KHU VỰC TẮM KHỎA THÂN NỮ. Viên cảnh sát lái xe chầm chậm rồi bất chợt dáo dác nhìn quanh!
*
* *
Và tranh vui dưới đây hoàn toàn mang tính… không minh họa.
Nếu bạn là… người thích ảnh khỏa thân, khi đi ngang qua khu vực trong tấm ảnh vui trên, bạn có nhìn không? Có loạng choạng tay lái không? Và có đề xuất gì với cảnh sát về tấm biển không? Hãy chia sẻ để độc giả 24H cùng… gật gù.
Jap Tiên Sinh (24H.COM.VN)
Chơi đểu quan huyện
Bị chơi nhiều vố đau quá, quan huyện dò mãi mới biết là Xiển, tức quá, nhưng có muốn gây chuyện cũng không được vì ông là người khác huyện.
Lão huyện bèn đem chuyện ấy nói lại với án Tiêu và tỏ ý nhờ quan thầy trả thù hộ.
Lần ấy, án Tiêu về quê ngoại là làng Yên Lược ăn giỗ. Lão bắt dân làng phải dọn dẹp đường sá sạch sẽ, mang cờ quạt đón rước thật long trọng. Sáng sớm mai, án Tiêu mới về thì chiều nay đường làng đã được quét sạch như chùi, cây cối hai bên đường phát quang cả.
Gà gáy, Xiển dậy lấy cứt chó đem ra đường cái, cứ cách một quãng bỏ một bãi, bãi nào cũng cắm một quả ớt lớn (Thanh Hoá gọi ớt là hạt tiêu).
Sáng ra, khi mọi người kính cẩn đón rước án Tiêu, Xiển vác cờ đi trước, cứ hễ trông thấy bãi cứt có cắm quả hạt tiêu, ông lại chửi: "Tổ cha đứa nào ỉa ra tiêu".
Án Tiêu nằm trong cáng nghe tiếng chửi, biết là Xiển chửi mình nhưng không đủ lý do để bắt bẻ, đành gọi bọn lý hương lại, quở trách không chịu đôn đốc dân phu quét dọn đường sá cho sạch và bảo chúng truyền lệnh rằng: "Quan huyện trong người khó ở, mọi người không được to tiếng, ồn ào!"
Theo Bưu Điện Việt Nam