Nếu bạn đang cảm thấy quá mệt mỏi, bế tắc, chán nản hay tuyệt vọng hãy đọc ngay bài này!
Con người không tránh khỏi những lúc cảm thấy quá mệt mỏi, tuyệt vọng, chán nản… đây là cảm xúc bất cứ ai cũng sẽ gặp phải, vậy làm gì để vượt qua?
Chúng ta thường cảm thấy tuyệt vọng, chán nản nhất khi đặt niềm tin vào thứ gì đó quá nhiều rồi thất vọng. Ta cảm thấy cuộc đời thật chông chênh, không biết phải dựa vào đâu, bấu víu vào đâu. Mọi thứ hoang hoải, mông lung, không có gì làm điểm tựa, không tin được ai và chán chường mọi thứ…
Khi tuyệt vọng tâm ta trở nên lu mờ hơn bao giờ hết, ta nhìn mọi thứ bằng con mắt bi quan chán chường và có cảm tưởng như mình không còn gì để sống. Sự thật là đất trời vẫn đang ôm ấp nuôi dưỡng ta, những người thân yên vẫn luôn bao bọc che chở ta, những điều kiện thuận lợi vẫn tồn tại yên ổn bên ta. Chỉ tại trong khi hy vọng vào đối tượng này, ta đã vô tình hoặc giới hạn hoặc chấm dứt niềm tin vào những đối tượng khác, ta bị năng lực khát khao quá lớn trong lòng thúc đẩy đi về phía ấy mà bất chấp tất cả.
Khi ta đau khổ, đừng vội buông xuôi, phải nghĩ vì sao, ai đã làm ta đau khổ… Nếu câu trả lời là chính người ấy thì ta hỏi thêm rằng: người ấy là ai mà sao ta lại dễ dàng phó thác cuộc đời mình cho họ thao túng như vậy? Họ chỉ có thể làm cho ta mất niềm tin nhưng họ không có quyền làm cho ta khổ. Bởi đời sống mà ta đang sở hữu không phải là đời sống của riêng ta, ta không có quyền coi thường hay hủy hoại nó.
Có phải khi đau khổ, chúng ta thường từ dằn vặt mình bằng hai từ “giá mà”…
Thực ra mọi thứ khi đã xảy ra rồi, cứu vãn thế nào thì cũng không bao giờ nguyên vẹn được. Càng mong muốn “giá mà” hay ” giá như” sẽ càng khiến bản thân thêm mỏi mệt và chán nản.
Người ta vẫn nói, cuối cùng mọi chuyện đều sẽ ổn, nếu chưa ổn thì sẽ không phải cuối cùng. Nghe có vẻ vô lý, nhưng thực tế là vậy, dù là chuyện gì to tát, nghiêm trọng hay khiến bạn suy sụp cỡ nào thì cũng sẽ đều qua. Thời gian sẽ làm phai phôi mọi thứ, bao gồm cả nỗi đau.
Đừng tự giam mình trong suy nghĩ tiêu cực, nếu không tự mở cửa cho mình, sẽ không ai có thể tìm ra bạn hay kéo bạn lên…
Video đang HOT
Nếu một ngày người bạn yêu thương hết mực bỗng dưng lạnh lùng nói câu từ biệt…
Nếu một ngày bạn lỡ cáu giận, làm cha mẹ phiền lòng…
Nếu một ngày đám bạn thân lâu năm quay lưng lại, nói những lời nặng nề khiến bạn tổn thương…
Nếu một ngày công việc của bạn không thuận lợi, gặp quá nhiều trắc trở mà không nhận được sự trợ giúp của bất cứ ai…
Thì bạn hãy nhớ rằng…
Có thể bạn không nhận ra nhưng bạn luôn là cả thế giới đối với một ai đó.
Nụ cười của bạn khiến người khác cảm thấy hạnh phúc, kể cả những người không thích bạn.
Có những người không mấy thiện cảm với bạn, rất có thể vì họ đang mong muốn được như bạn.
Trung bình, bạn được ít nhất một tá người yêu thương theo cách của riêng họ.
Ngay cả khi bạn mắc sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mình, thì hãy tin rằng vẫn luôn có một điều tốt đẹp đi kèm theo đó.
Khi bạn cảm tưởng cả thế giới đều bỏ rơi bạn, hãy cố gắng nhìn sự việc từ một góc độ khác. Bạn sẽ hiểu mọi chuyện không bi đát như bạn nghĩ vì một thứ kết thúc là để nhường chỗ cho một điều khác bắt đầu.
Mọi sự có thể không được như bạn mong muốn, nhưng hãy nhớ rằng bên cạnh bạn còn rất nhiều người chân thành. Bạn có thể trải lòng cùng họ và nhờ họ giúp đỡ khi cần thiết. Hoặc không thể giúp đỡ, thì chí ít ra bạn vẫn được lắng nghe,
Mọi điều không mong muốn có thể đến bất ngờ, hoa có thể nở giữa mùa đông. Mây có thể vẫn bay giữa trời mưa gió… vì thế hãy luôn tin rằng, điều tốt đẹp vẫn có thể xảy đến ngay cả trong u tối nhất.
Những ai từng đi qua cuộc đời bạn cho dù là bỏ rơi bạn, thù ghét bạn, yêu thương bạn hay giúp đỡ bạn đều là những người “thầy” đáng quý. Hãy mở rộng lòng mình để yêu và vị tha cuộc sống. Và mỗi sáng thức dậy, hãy chọn niềm vui thay vì nỗi buồn!
Theo Phunutoday
Yêu 4 năm, tốn biết bao tiền chạy chữa việc "yếu" cho anh nhưng vô hiệu
Tôi mệt mỏi vì việc phải giúp anh suốt 4 năm qua. Thật lòng, tôi muốn dừng lại, nhưng thương anh đang trong cơn chán nản, bế tắc tôi lại không đành lòng.
Có thể nói, cuộc tình của tôi và anh hoàn toàn không đơn giản như những cặp đôi khác. Giữa chúng tôi không chỉ là người yêu mà còn như tình chồng vợ. Thế nhưng, đã hơn 4 năm trôi qua, sau bao nỗ lực và tiền của, mọi thứ không như mong đợi khiến tôi mệt mỏi lắm rồi. Giờ tôi muốn chia tay, muốn gặp gỡ người đàn ông khác để tương lai của mình đỡ khổ. Tội một điều, anh cứ bám lấy tôi không chịu buông tha khiến tôi không đành lòng.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi và anh phải đối diện với một sự thật là anh "yếu" trong chuyện đó. Thực tế lúc ấy, gia đình hai bên chưa đồng ý chuyện tình cảm của hai đứa nên chúng tôi tính chuyện có con xong rồi cưới. Nào ngờ, hơn 1 năm, tôi và anh "thả cửa" mà vẫn không thể có con, chúng tôi mới bắt đầu đi khám. Điều đáng buồn là nguyên nhân từ anh, chẳng những khó có con mà trong "chuyện ấy" anh cũng rất yếu.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi và anh phải đối diện với một sự thật là anh "yếu" trong chuyện đó. (Ảnh minh họa)
Nhưng tôi không hề than trách hay nói điều gì khiến anh buồn. Tôi hiểu tình cảm chân thành anh dành cho tôi, thấy anh là người tốt nên tôi quyết tâm cùng anh chạy chữa. Vậy là hơn 3 năm tiếp theo, tôi đồng hành cùng anh trong việc chữa trị...
Anh đi làm, lương tháng cũng chỉ đủ cho sinh hoạt, thế nên tiền chữa trị của anh hầu như do tôi lo liệu. Chuyện này liên quan đến sĩ diện của đàn ông, thế nên anh chẳng cho tôi tâm sự với ai, mà tôi cũng không muốn thế. Ngay cả với gia đình anh cũng giấu. Hơn 3 năm, đi làm được bao nhiêu, tôi lại dành dụm để có tiền thuôc thang, chữa trị cho anh. Mặc dù "chuyện đó" được cải thiện phần nào nhưng khả năng có con thì vẫn vô cùng khó khăn.
Trong khi tôi dần chán nản với việc giúp anh thì phía nhà anh vẫn cứ nghĩ tôi bám riết lấy anh vì được lợi. Chẳng lẽ tôi lại tung hê hết mọi chuyện cho mọi người hiểu, nhưng như thế thì anh lại bẽ mặt. Tôi càng cố yên lặng để chờ kết quả thì gia đình anh lại càng coi thường tôi.
Tôi càng cố yên lặng để chờ kết quả thì gia đình anh lại càng coi thường tôi. (Ảnh minh họa)
Điều tôi mong đợi là anh có tác động, lời nói nào đó để bố mẹ hiểu vấn đề và có sự tôn trọng dành cho tôi. Nhưng khổ nỗi, tính anh quá sĩ diện, anh nhất nhất không chịu thừa nhận việc của mình với ai dù là người thân trong nhà. Thế nên tôi vẫn cứ mãi bị nhìn nhận là loại con gái không ra gì trong khi suốt 4 năm qua tôi thiệt thòi quá nhiều vì anh.
Giờ tôi đã 30 tuổi rồi, chuyện của anh vẫn còn rất mơ hồ, chẳng biết kết quả thế nào. Tôi hao tiền tốn của, suy nghĩ quá nhiều trong suốt 4 năm qua... Tôi mệt mỏi quá rồi nên không biết phải làm sao nữa. Tôi thực sự muốn dừng lại, tìm một mối quan hệ khác và sớm lập gia đình... Nhưng... anh không chấp nhận. Anh níu kéo tôi bằng mọi giá, làm khó cho tôi.
Tôi biết dừng lại anh sẽ đau khổ và tuyệt vọng lắm, nhất là khi tôi biết bí mật của anh. Nhưng tôi không thể hi sinh thế này mãi được. (Ảnh minh họa)
Tôi biết dừng lại anh sẽ đau khổ và tuyệt vọng lắm, nhất là khi tôi biết bí mật của anh. Nhưng tôi không thể hi sinh thế này mãi được. Nếu yêu tôi, ít ra anh cũng phải làm điều gì đó để tôi được đón nhận từ phía gia đình anh. Đằng này, anh chỉ nghĩ đến cảm xúc của mình, bao sự cố gắng và nỗ lực mà tôi làm vì anh đều không được thừa nhận.
Giờ tôi phải làm sao? Tuyên bố chấm dứt thẳng thừng hay cứ lặng lặng quen người khác, đến bao giờ có người mới thì thông báo để anh ngừng hi vọng?
Theo Khám phá
Lý do đằng sau chuyện chồng cho vợ về nhà ngoại 4 tháng sau sinh Ngày sinh xong, chồng nói anh cho tôi về quê ngoại, khi nào đến thời điểm đi làm thì lên khiến tôi mừng rơi nước mắt. Con gái đi lấy chồng, suốt ngày chỉ mong mỏi về nhà bố mẹ đẻ. Tôi cũng mong muốn được ở bên bố mẹ mình lúc khó khăn, được mẹ chăm sóc. Bao nhiêu lần muốn về...