Nếu anh đã yêu em
… thì đừng bao giờ hướng trái tim mình về một nơi nào khác, nhé anh!
Nếu anh đã yêu em…
Thì đừng giận vì sự trẻ con của em, anh nhé! Có thể, đôi lúc em cứ bắt anh phải nhường nhịn và quan tâm em mãi. Có thể, đôi lúc những lý lẽ của em thật ngớ ngẩn và vô lý. Có thể, em sẽ mưa nắng thất thường, cười thật nhiều và rồi lại khóc khi chẳng có lý do. Có thể, cái vẻ ngang bướng của em nhiều khi sẽ làm anh bực bội và quay cuồng lắm.
Nhưng mong anh hãy hiểu rằng, em chỉ là một cô nhóc mới rời khỏi thế giới nhỏ bé của mình để bước vào thế giới của anh. Và tất cả những việc ngốc nghếch ấy, cũng chỉ vì yêu anh nhiều quá đấy thôi.
Nếu anh đã yêu em…
Thì đừng ghen với quá khứ của em, anh nhé! Ai cũng có những khoảng kí ức riêng, dù nó ngọt ngào hay mặn đắng. Nếu em đã từng yêu người trước bằng tất cả sự thơ ngây thuần khiết, thì bây giờ những gì sâu sắc và ấm áp nhất em dành lại cho anh. Nếu như chuyện đổ vỡ ngày xưa đôi lúc vẫn khiến lòng em day dứt, thì giờ đây em gom góp tất cả yêu thương, tất cả dịu dàng để giữ anh lại bên mình. Vậy nên anh đừng buồn vì không là người đến trước, mà hãy cố gắng để trở thành người ở lại sau cùng, được không anh?
Video đang HOT
Chỉ cần anh không buông tay, trái tim ta sẽ luôn tìm lại được đường về (Ảnh minh họa)
Nếu anh đã yêu em…
Thì đừng bao giờ hướng trái tim mình về một nơi nào khác, nhé anh. Em biết, một ngày nào đó anh sẽ xuyến xao trước cô gái mới lạ và đáng yêu anh vừa gặp. Một vài ngày khác, mắt anh sẽ “vô tình” nhìn theo bóng ai đó trên đường. Em không đủ tự tin rằng mình luôn đủ cao thượng để bỏ qua tất cả. Nhưng em tự tin rằng, khi trái tim anh vẫn còn đặt ở đây, thì những giận dỗi của em sẽ biến mất nhanh thôi. Bởi yêu thương đâu nằm ở mắt, phải không anh?
Nếu anh đã yêu em…
Thì xin anh hãy luôn giữ chặt tay em, anh nhé. Dù cho mình sẽ có thêm bao lần cãi vã, dù cho có những lúc ta tưởng như đã để lạc mất nhau. Chỉ cần anh không buông tay, trái tim ta sẽ luôn tìm lại được đường về.
Bởi vì, ngốc ạ, nếu anh đã yêu em, thì em sẽ khiến anh luôn tin rằng lựa chọn của mình là đúng. Nói sao nhỉ, em cũng yêu anh mất rồi!
Theo 24h
Trai ly hôn không dám yêu gái tân
Anh nói một cô gái trẻ và trong sáng như em đáng được nhận những điều hạnh phúc nếu không ở bên anh.
Ba ngày ở bãi biển Cửa Lò, em như được sống một cuộc sống khác. Cuộc sống đó không còn áp lực công việc, chỉ có anh, có bé Tom (con trai anh), có nhiều niềm vui, nhiều nụ cười và nhiều khoảnh khắc đáng nhớ. Em muốn níu giữ thời gian, muốn nó ngừng trôi, để em cứ mãi được ở bên cạnh anh như thế. Em rất sợ mình lại tự huyễn hoặc mình, sợ những cử chỉ bình thường của anh cũng trở nên đặc biệt đối với em, khiến em không đủ tỉnh táo phán xét xem như thế có nghĩa là gì. Ba ngày, mọi chuyện cứ như mơ.
Em nhớ khoảnh khắc trên sàn nhảy, anh mời em điệu bachata ngọt ngào, ánh mắt trìu mến, vòng tay ấm nóng khi anh kéo em lại gần trong tư thế kề sát. Chưa bao giờ ta lại gần nhau đến thế! Em nhớ khi ngồi ở hàng ghế khán giả xem các cô trong câu lạc bộ biểu diễn văn nghệ và làm trò khiến mọi người cười nghiêng ngả. Anh cũng cười thật tươi và luôn ngoảnh lại tìm ánh mắt em. Em sẽ chẳng bao giờ quên ánh mắt và nụ cười rạng rỡ ấy. Em sẽ nhớ khoảnh khắc chúng ta cùng nhau đạp xe đạp đôi đi dạo bờ biển, cảm giác giống như một đôi tình nhân thật sự. Con phố nhỏ yên bình, gió biển thổi mơn man làn tóc, nụ cười sảng khoái của anh... Tất cả như đã khắc sâu vào trong tâm trí của em.
Em sẽ nhớ buổi đi hát karaoke với câu lạc bộ tới 1 giờ rưỡi sáng hôm đó. Chúng ta đã song ca lại bài hát kỷ niệm trong lần gặp đầu tiên. Những cảm xúc trong em như ùa về, nguyên vẹn. Còn anh, em không biết khi hát bài hát ấy, anh cảm thấy thế nào? Em sẽ nhớ lúc đi tắm biển, anh đã chơi đùa hồn nhiên với bé Tom như thế nào. Khi Tom ốm, anh đã lo lắng và chăm sóc con ra sao. Tất cả những điều ấy đều quá đỗi dịu dàng...
Em sẽ nhớ lúc cả đoàn trở về Hà Nội, anh đã đội mưa đứng bắt taxi giúp em. Trời mưa, con phố nhà em là trung tâm tắc nghẽn, taxi nào dừng lại rồi cũng lắc đầu không đi vì sợ tắc đường. Vì nhà ngay gần đó nên anh đi bộ về nhà lấy xe rồi chở em và Tom đi ăn tối. Anh đã nhờ em cho Tom uống thuốc. Có một điều kỳ lạ là rất nhiều người từ Cửa Lò về đến Hà Nội đều nhầm em là mẹ cậu bé. Em cũng thấy mình dịu dàng đến lạ khi ở bên anh và Tom, được nghe cậu bé líu lo kể chuyện về cuộc thi đua ở nhà của hai bố con. Khoảnh khắc ấy, em ước gì mình được là một phần của gia đình nhỏ bé này.
Em sẽ nhớ, nhớ rất nhiều... Ngay lúc này đây em cảm thấy lòng mình dường như chật chội, không đủ rộng để chất chứa được hết những nỗi nhớ này. Trở về sau chuyến đi, em và anh lại gặp nhau hàng sáng ở câu lạc bộ, lại là sự im lặng và có gì đó như ngượng ngùng, lảng tránh. Nó làm em thấy đau đớn và dằn vặt. Đâu rồi những cử chỉ dịu dàng, những nụ cười vui vẻ, những cuộc gọi kéo em ra khỏi giường đi thể dục và tắm biển buổi sớm, những cuộc điện thoại và cái nhìn nhớn nhác kiếm tìm khi chưa thấy em xuống nhà ăn ở khách sạn? Em sẽ nhớ, nhớ cả những gì trước đây chúng ta đã trải qua và chia sẻ với nhau. Tất cả những điều ấy giờ trở nên xa xôi quá khi anh bỗng im lặng và giữ khoảng cách với em. Anh bảo rằng em quá tốt và trong sáng, em xứng đáng được hưởng một hạnh phúc khác trọn vẹn hơn nếu không gắn bó với anh.
Em không biết tại sao lại yêu anh nhiều đến như vậy? Em còn trẻ, mới 24 tuổi, chưa trải qua mối tình nào, học hành, công việc, thu nhập, ngoại hình đều ổn, có một cơ số chàng trai theo đuổi nhưng em chỉ có cảm giác mình thực sự đồng cảm và rung động khi ở bên anh - người đàn ông 35 tuổi, đã trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ và có một cậu con trai 8 tuổi. Em chỉ biết cuộc sống của em đã thay đổi theo chiều hướng tích cực từ khi gặp anh, cảm thấy an toàn và bình yên khi ở bên anh, thấy mình được lắng nghe và thấu hiểu khi ở gần anh. Em không biết mình phải làm gì vào lúc này?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có vợ, người cũ vẫn 'đeo bám' tôi Anh không chịu hiểu rằng người tôi đang yêu là chồng của tôi mà cứ bám riết dai dẳng. Trong chuyên mục này, tôi đã đọc nhiều bài viết hỏi có nên gặp lại người yêu cũ hay không? Hôm nay, tôi muốn chia sẻ cùng các bạn về câu chuyện của tôi. Tôi và anh yêu nhau hai năm, gia đình tôi...