Nếu anh cưới em thì đã khác
Ngày đó, anh kiên quyết bỏ em chạy theo người phụ nữ giàu có hơn anh 2 tuổi. Em nói anh tại sao lại như vậy thì anh nói, đó mới là tình yêu đích thực của anh.
Em tin là vậy, và em cũng biết, nếu đã là tình yêu đích thực thì chẳng có gì ngăn cấm được. Và em từ bỏ, từ bỏ một cách dễ dàng. Anh còn tưởng em không yêu anh nhiều nhưng hoàn toàn không phải. Em quá yêu anh, yêu đến điên dại nhưng em luôn sống với phương châm, nếu người khác không cần mình thì mình cũng nên từ bỏ, nếu người khác không thuộc về mình thì cũng không nên níu kéo làm gì.
Anh đi theo người ta, còn em cô đơn, một mình sống với nỗi đau đợi chờ suốt mấy năm trời. Và rồi, cái ngày anh cưới người phụ nữ ấy cũng đã đến. Em luôn tự hỏi, em xinh xắn, có học hành, công việc đàng hoàng lại là người đến trước, vậy tại sao anh không yêu em, anh lại chọn người phụ nữ ấy. Đơn giản vì chị ta có tiền.
Đồng tiền khiến con người ta thay lòng, khiến anh từ bỏ cả tình yêu của em để chạy theo chị ta. Em chấp nhận chuyện này một cách vô điều kiện vì khi đó em không biết lý do. Nhưng bây giờ, em đã biết lý do rồi. Người đàn ông như anh thực sự không đáng để em phải đau khổ. Nhưng sự thực là em đã khổ vì anh suốt mấy năm trời, giờ nghĩ lại thật dại dột và phí hoài tuổi trẻ.
Anh đi lấy vợ, người vợ ấy cho anh cuộc sống khác. Về với chị ta, anh không phải nai lưng kiếm tiền, không phải lo gánh nặng gia đình, miếng cơm manh áo, lo cho vợ con như khi lấy em. Anh từng vẽ ra một tương lai trong mơ với em, có vợ, có con và anh là người kiếm tiền, em ở nhà nội trợ. Nhưng đồng tiền khiến anh cảm thấy bị cuốn hút và cũng khiến anh cảm thấy mệt mỏi, anh chọn cách sống nhàn hạ hơn: lấy vợ giàu.
Thế đó, sau 3 năm lấy vợ, anh chưa có con. Anh biết được, chị ấy không thể sinh con và rồi anh thất vọng, tìm tình yêu bên ngoài, tìm mối để có một đứa con. Nhưng anh luôn tìm cách nịnh nọt người phụ nữ ấy vì cô ta có tiền, nếu làm trái ý người vợ đó, anh sẽ chẳng có gì trong tay, lại trở về anh ngày trước.
Ở nhà vợ, anh chẳng lo tiền tiêu, sống cuộc sống như đại gia. Anh không thích xin con, cũng đã làm đủ cách để có thể có con nhưng dường như, ông trời không mỉm cười với anh. Không biết có phải, đó là cái giá anh phải trả khi phản bội em lấy người khác không, dù không muốn vậy nhưng em nghĩ, ông trời luôn công bằng.
Hôm nay, anh gọi cho em, nói là anh sống không hạnh phúc, anh hối hận vì quãng thời gian trước đây đã phụ bạc em. Anh thừa nhận tất cả những điều em đã biết rằng anh lấy người phụ nữ ấy chỉ vì tiền, còn tình yêu dành cho em mới là duy nhất. Anh nói thế làm gì khi mà giờ đây, anh đã có vợ, chúng ta hoàn toàn không còn quan hệ gì nữa. Chẳng lẽ, vì thấy em chưa lấy chồng mà anh còn muốn quay lại, còn muốn van xin tình cảm của em hay định lợi dụng sự yếu mềm của đứa con gái quá yêu anh này?
Video đang HOT
Em thất vọng tràn trề khi anh kể xấu vợ. Anh nói vợ anh là bà chằn, là người không biết điều, lúc nào cũng chỉ coi mình là người có quyền hành trong nhà. Em cười, thì chị ta có tiền, chị ta có quyền làm vậy. Còn anh, ở nhà ăn bám vợ thì chẳng lẽ nào anh dám nói gì sao? Trước đây, anh cũng vì tiền mà bám theo chị ta, giờ anh còn than thân trách phận gì?
Không có con, anh đổ tại chị ta. Anh bảo chị muốn xin con nuôi nhưng anh không đồng ý. Anh sẽ từ bỏ gia đình này nếu như không thể sinh được con. Thật bỉ ổi, nếu như chị ấy không thể sinh con thì anh nên ở bên chị, quan tâm chị, hoặc hai người cùng nhau vượt qua khó khăn bằng một cách nào đó. Đằng này, anh tìm cách con con bên ngoài, và không biết anh đã có mấy đứa con bên ngoài bằng luận điệu xảo trá của anh rồi. Chắc anh lại nói mình chưa có vợ và cho cô gái nào đó dính bầu, rồi lại giả giọng yêu thương và muốn có trách nhiệm đúng không?
Bây giờ, anh còn muốn quay về với em, anh định coi em là cái gì vậy, là của thừa thãi, anh thích vứt thì vứt, thích nhặt về thì nhặt sao anh? Em vốn đã yêu anh, yêu cho tới tận khi anh lấy chị, nhưng bây giờ, thật may mắn vì bộ mặt của anh đã lộ ra. Em hoàn toàn ghê sợ con người khôn ngoan một cách lươn lẹo ấy. Em đã xóa bỏ được tình yêu bao năm nay dành cho anh, thật quá tốt. Em còn tưởng cả đời này mình sống và nhớ anh nhưng bây giờ thì hết thật rồi.
Đời không dễ dàng như vậy, nếu em cho anh cơ hội, chẳng phải quá tốt cho anh sao? (ảnh minh họa)
Lẽ ra ngày đó anh lấy em thì bây giờ, mọi chuyện đâu ra nông nỗi này, và có thể anh cũng không xấu xa như thế, không bị đồng tiền làm cho bỉ ổi. Và có thể bây giờ, anh cũng sẽ là một người chồng tốt, cùng vợ cố gắng vun vén cho gia đình. Cuộc sống nghèo nó có cái giá của cái nghèo, giàu có cái giá của giàu anh ạ. Đừng cứ thấy tiền là sáng mắt. Một người phản bội, vì tiền bà phụ tình sẽ khó mà có được hạnh phúc. Anh nên nhớ điều đó. Và cũng đừng hi vọng quay về bên em, sẽ chẳng có điều gì dễ dàng như vậy đâu anh.
Đời không dễ dàng như vậy, nếu em cho anh cơ hội, chẳng phải quá tốt cho anh sao? Một người phản bội lại có thể lấy được người giàu, bỏ người ta rồi lại muốn quay về van xin tình cũ. Anh thật không có lương tâm đó anh ạ. Anh còn muốn giữ em, dày vò em đến bao giờ. Bây giờ thì em đã sáng mắt rồi, thật may cho em. Ngày đó anh không lấy em và đây là kết cục của anh, người đàn ông bội bạc.
Theo Khám phá
Tủi nhục cô gái trẻ bị gã đàn ông bội bạc bỏ rơi vì nhà quá nghèo
Em đã nhiều lần đến phòng làm thủ thuật nhưng lại không đủ can đảm làm việc đó. Em không nỡ bỏ đi giọt máu đang thành hình hài trong mình.
ảnh minh họa
Em quen anh ấy cách đây 2 năm. Anh hơn em 16 tuổi, chững chạc, chín chắn. Khi đó, em mới ra trường và đang làm kế toán cùng công ty anh.
Yêu nhau 6 tháng, anh ấy muốn quan hệ và em đã trao đời con gái cho anh ấy. Từ đó, cứ mỗi khi gặp nhau là anh ấy đòi hỏi. Rồi em dính bầu. Ngày báo tin, anh chẳng vui cũng chẳng buồn, anh chỉ hỏi đúng một câu: "Có chắc chắn không?"
Rồi hai đứa dẫn nhau đến một phòng khám tư kiểm tra. Kết quả em đã có bầu 6 tuần. Em đưa anh về quê chơi ra mắt và để tính chuyện trăm năm. Lúc đó, anh cũng hứa hẹn sẽ lấy em làm vợ và sinh con.
Nhưng về nhà, thấy gia đình em nghèo quá, bố mẹ đều làm nông, chân chất. Anh im lặng không bảo gì rồi về thành phố cắt đứt liên lạc với em. Anh nhận đi công trình xa tận trong Quảng Ngãi, để mình em xoay xở ngoài này với bao tủi nhục, ánh mắt khinh thường của người đời, bạn bè, đồng nghiệp.
Em đã nhiều lần đến phòng làm thủ thuật nhưng lại không đủ can đảm làm việc đó. Em không nỡ bỏ đi giọt máu đang thành hình hài trong mình. Sợ lắm cảm giảm tội lỗi với con và căm hận người đàn ông bội bạc đó tột cùng.
Em âm thầm làm việc, tiết kiệm để một mình sinh con. Giờ thai nhi em mang đã được 8 tháng, em thuê nhà trọ sống một mình, bố mẹ vẫn chưa biết chuyện của em. Em không muốn làm bố mẹ đau lòng...
Rồi vào ngày 19/11, em nghe tin hắn ta làm đám cưới với một cô gái cùng quê, giàu có, bố làm to. Em nghe tin không thể khóc cũng chẳng vui được, chỉ cười mỉa một cái khinh thường kẻ đốn mạt đó.
Càng gần đến ngày sinh, em càng thấy lo lắng. Bạn bè thương em, tội em một mình nên đã tìm đến nói chuyện với vợ chồng hắn ta. Vợ hắn hẹn gặp em nói chuyện.
Hắn lừa dối vợ hắn rằng, hôm đó quan hệ với em có thêm vài thằng nữa, hắn dám bảo em ăn ốc đừng bắt hắn đổ vỏ, đừng bắt hắn chịu trận. Em lại cười mỉa vào mặt con người đó. Em bảo "Tôi tuy nghèo nhưng chẳng đến mức phải ngửa tay xin vợ chồng anh. Còn anh, khẩu nghiệp rồi sẽ gánh vào người. Con người không còn phần người nữa nên mới là con như anh rồi để xem...".
Trong suốt buổi nói chuyện, vợ chồng họ mắt cứ liếc ngang liếc dọc không ai dám nhìn thẳng vào mắt em. Thật nực cười và đáng khinh bỉ.
Con dĩ nhiên là em mang em tự đẻ và tự nuôi được. Sau khi bị bố nó chà đạp lên nhân phẩm mẹ nó và cả nó, sau này em sẽ bắt họ phải cầu xin mẹ con em tha thứ.
Mọi oan ức bây giờ em đang gánh chịu chắc chắn sẽ được sáng tỏ trong nay mai, khi con em ra đời thôi. Mới hôm qua, em lại nghe tin vợ hắn đuổi đánh mẹ chồng chỉ vì bà ấy yêu cầu đóng tiền sinh hoạt phí. Em không phải là kẻ ác mồm độc miệng nhưng có lẽ, anh ta bắt đầu gánh cái nghiệp chướng do mình gây ra.
Giờ em chỉ trách mình sao quá ngu dại, đi trao thân cho một kẻ đốn mạt. Thương bố mẹ ở quê, nghèo khó, đặt hết hi vọng vào con gái, vậy mà bây giờ em lại làm nên chuyện tày đình như thế này.
Bây giờ gần đến ngày sinh rồi, em có chút lo sợ. Xin hỏi có ai đã từng một mình sinh con như em? Có ai vượt qua được hoàn cảnh tương tự như em không để cho em chút động lực nuôi con, làm lại cuộc đời và sẽ cho những con người tráo trở đó phải quỳ gối tìm đến em mà cầu xin tha thứ?
Theo blogtamsu
Hận anh bội bạc, tôi mặc áo cô dâu tới dự lễ cưới và chuyện không ai ngờ xảy ra Trong lòng tôi tràn đầy nỗi oán hận, tôi chỉ sợ nếu lúc này gặp anh, tôi sẽ chẳng giữ nổi bình tĩnh mà phá tan lễ cưới của anh ra mất. Tôi tới tiệm váy cưới, thuê cho mình một chiếc váy thật lộng lẫy, trang điểm thật xinh đẹp, rồi đón taxi tới thẳng nơi anh tổ chức hôn lễ. (Ảnh...