Nếu anh biết em đã từng bỏ thai, liệu anh có còn yêu?
Trong mắt anh, em là một cô gái hiền lành và trong sáng nhưng nếu anh biết em đã từng là một người đàn bà độc ác từ bỏ đứa con của mình thì anh sẽ thất vọng về em lắm.
Em năm nay là sinh viên năm cuối. Thời điểm thi tốt nghiệp lớp 12, em nhận lời yêu một người hơn em 7 tuổi. Anh ta là sĩ quan, đóng quân gần trường em học. Sau đó em đậu đại học và lên thành phố đi học. Hai đứa yêu xa khoảng 400km.
Em đau khổ không dám nhận tình yêu của anh ấy vì lo sợ quá khứ lầm lỡ của mình.
Mặc dù vậy em thấy rất hạnh phúc. Cả hai cùng nhường nhịn và hi sinh cho tương lai. Lâu lâu hai đứa mới gặp nhau nhưng tình cảm em vẫn dành cho người ấy trọn vẹn (mặc dù bên cạnh em vẫn có nhiều người theo đuổi).
Cho đến kì nghỉ hè của cuối năm thứ 2, trong một lần bất cẩn em mang thaingoài ý muốn và lúc này người đó hiện rõ là một người đàn ông vô trách nhiệm, lăng nhăng. Anh ta không chỉ có quan hệ yêu đương với em mà còn có mối quan hệ với một cô gái khác, nghe đâu người con gái ấy ở gần nhà và được bố mẹ anh ta rất yêu mến.
Còn em không được sự đồng ý của gia đình anh ấy. Vậy mà trong lúc em nghỉ hè, anh ta vẫn tỏ ra yêu thương và quan tâm em. Hai đứa đã có khoảng thời gian rất hạnh phúc, cho tới khi người con gái đó gọi điện chửi mắng em với những lời lẽ rất nặng nề, em mới biết anh và người đó sắp cưới nhau. Thật sự em rất sốc và đau khổ nhưng em quyết định chia tay.
Video đang HOT
Sau đó phát hiện mình mang thai, em đã rất hoang mang và lo lắng không biết phải bấu víu vào đâu. Em không thể cho cha mẹ biết được, mà một mình em thì không biết giải quyết như thế nào nên đã gọi lại cho anh ta để cùng nhau giải quyết.
Thật sự lúc đó em đã không nghĩ được gì nhiều nhưng câu nói: “kệ hai mẹ con em, bây giờ tôi lấy vợ, đừng lấy cái thai ra ép buộc tôi phải cưới em, nên tốt nhất em tự tìm hướng giải quyết cho mình đi”. Em đã sốc vì câu nói ấy rất nhiều. Một người đàn ông bên cạnh em trong suốt một thời gian dài lại có thể nói ra những câu lạnh lùng và tàn nhẫn như thế.
Sau đó em lên thành phố và cùng một người bạn đi “giải quyết”. Em rất buồn và dằn vặt vì tội lỗi mà mình gây ra với đứa con. Em tự hứa sẽ quyết tâm học thật giỏi và làm lại cuộc đời. Em hoạt động trong một nhóm tình nguyện giúp những bé bị ung thư ở một bệnh viện. Và nơi đây em gặp anh.
Anh là bác sĩ trong khoa nên lâu lâu vẫn ghé qua thăm bọn trẻ. Dịp noel vừa rồi, mọi người có tổ chức phát quà cho mấy bé và anh cũng có tham gia. Những lần gặp nhau em cũng không có ấn tượng gì đặc biệt. Nhưng rồi hôm đó anh xin số điện thoại và nói chuyện. Hai đứa em tâm sự rất nhiều về ước mơ và khát vọng của mình.
Em rất ngưỡng mộ ý chí vươn lên của anh. Bố bỏ hai mẹ con anh để theo một người đàn bà khác. Anh và mẹ đã cố gắng để có được ngày hôm nay. Hơn nữa em mến anh ở cách nói chuyện hoạt bát, hòa đồng với mọi người.
Em đã trốn tránh khi nhận ra anh có tình cảm và muốn phát triển mối quan hệ với em. Em mặc cảm về quá khứ của mìnhm và nói với anh rằng anh là người tốt nên sẽ có một người xứng đáng với anh hơn em nhưng thật ra lúc đó em buồn lắm. Em trách mình quá dại khờ vì những lỗi lầm trong quá khứ. Nếu tốt hơn em đã có thể ngẩng cao đầu và đến với anh để cùng nhau vun đắp tình cảm.
Hằng ngày mặc dù rất bận nhưng anh vẫn hỏi han quan tâm em, điều đó làm em hạnh phúc và em nghĩ mình nên ích kỉ chút xíu để có được anh. Nhưng em biết cái kim trong bọc sẽ có ngày lòi ra thôi. Trong mắt anh, em là một cô gái hiền lành và trong sáng nhưng nếu anh biết em đã từng là một người đàn bà độc ác từ bỏ đứa con của mình thì anh sẽ thất vọng về em lắm.
Thật sự tình cảm em dành cho anh là thật và muốn được ở bên cạnh anh nhưng giờ em phải làm sao đây? Nói về quá khứ đau buồn ấy cho anh nghe và tự anh quyết định hay em im lặng đến bên anh trong vỏ bọc hoàn hảo ấy? Hoặc là em sẽ im lặng và chôn chặt những tình cảm em dành cho anh? Em xin mọi ngươi hãy cho em lời khuyên vào lúc này. Em thật sự đau khổ lắm!
Theo Khám Phá
Nếu gặp lại, xin đừng gọi nhau là người yêu cũ...
Biết rằng cũng chỉ là một cuộc tình quá vãng, một chiếc tàu tạm dừng chân ở một nhà ga, đến giờ tàu phải lăn bánh đi rồi nhưng sao ba từ đó lại nhói lòng như thế?
Một chiều mùa đông ảm đạm, con phố cũ nhuốm hơi lạnh nằm im lìm nghe tiếng lá rơi, tôi co ro siết chặt bàn tay đang lạnh cóng và nghĩ "nếu gặp lại người ấy ở đây, chúng tôi sẽ gọi nhau là gì?"...
Đã từng là tất cả trong nhau, đã từng nghĩ sẽ chẳng thể rời xa nhưng duyên gãy, tình đứt, đành bước về hai ngả không nhau; gặp lại và gọi nhau với ba từ "người - yêu - cũ" khô khốc, vô tình. Bỗng thấy lòng quặn đau, gọi nhau là gì cũng được, nhưng gặp lại, đừng gọi nhau là người - yêu - cũ...
Chẳng phải lòng còn yêu, còn thương, còn nhớ để rồi đặt ra giả định có thể xảy ra ấy, vì cuộc sống xoay vần, thành phố chật chội; gặp lại nhau là chuyện không ai biết trước được. Người ta giờ đã nắm lấy một bàn tay khác, không phải là mình nữa, vô tình chạm mặt nhau trên phố; có thể người ta sẽ gọi mình là người yêu cũ? Ừ, biết rằng cũng chỉ là một cuộc tình quá vãng, một chiếc tàu tạm dừng chân ở một nhà ga, đến giờ tàu phải lăn bánh đi rồi nhưng sao ba từ đó lại nhói lòng như thế?
Kết thúc một cuộc tình, lời chia tay đã nói ra, tất cả cũng là chuyện đã qua; nhắc lại về nhau cũng chỉ là nhắc lại để nhớ về một thời từng yêu, chứ không phải để yêu thêm.
Người ta nói rằng những người đã từng yêu nhau, từng đến bên cuộc đời nhau, từng xem nhau là tất cả cũng chỉ như hai mảnh ghép trái tim vừa khít ở một thời điểm nào đó nhưng đến một thời điểm khác thì mảnh ghép đó không còn phù hợp nữa. Thế là rời xa, là buông tay.
Cái lúc buông tay, cái lúc chẳng là gì của nhau nữa cũng là lúc đặt một mối quan hệ khác cho người kia: người dưng, người lạ, người xưa hay là người yêu cũ...
Là gì cũng được, nhưng đừng là cũ kỹ. Dù hết yêu nhưng cũng đừng để thời gian phủ dày lên cuộc đời nhau sự lãng quên. Vì lãng quên coi như suốt chặng đường về sau sẽ chẳng còn dấu vết gì về người ta. Thực tâm chẳng ai muốn như thế. Hãy nghĩ về nhau như những điều ngọt ngào và êm đềm nhất từng có, ít nhất là trong quá khứ. Hãy có thể để cả hai chỉ một vòng tròn chưa trọn vẹn trong nhau được không?
Môi bật lên ba từ người - yêu - cũ khi vô tình chạm mặt nhau hay khi kể cho ai đó nghe về người kia cũng chính là lúc bản thân đang gợi lên vô vàn điều cũ, vô vàn kỉ niệm về nhau. Như thế nhức nhối và đau lắm.
Chia tay rồi, có chăng nên gói ghém lại những gì đã xa, những gì thuộc về ngày xưa, đừng gượng mở xem nữa bằng cách bước qua đời nhau một cách bình thản nhất.
Nếu sau này, trên phố đông tấp nập, ai cũng hối hả bước vội qua nhau, tôi và anh ấy có gặp lại nhau thì mong rằng ba từ người-yêu-cũ đừng bật ra khỏi môi ai...
Theo Blogtamsu
"Mẹ đã chối bỏ người chồng đốn mạt khi con chưa chào đời!" Tôi xin lỗi vì từ ngày con sinh ra đến giờ đã hơn 2 năm, tôi chưa từng mua được cho con một bộ quần áo mới. Hơn 2 năm qua, tôi cũng chưa từng sắm được cho con dù chỉ là một đồ chơi mới. Đọc bài "Rớt nước mắt trước bà mẹ đơn thân lập nghiệp từ 200 nghìn" của bạn...