Nếu anh ấy nói lời chia tay trước, hãy gật đầu
Chúng ta xa nhau như những chiếc lá rời cành, không biết là vì gió quá to, hay vì bản thân chiếc lá đã quá cũ, cây cần thay lá mới để xanh tươi hơn, để cao lớn hơn, để bản thân cây được đâm chồi nảy lộc…
Con người ta thường hay sợ cô đơn, vì sợ nên muốn níu kéo ai đó, bằng cách này hay cách khác ở lại trong cuộc đời mình, mặc dù cả hai duyên đã cạn, tình đã mòn, suy nghĩ đã chệch hướng nhau nhưng vẫn cố chấp không muốn buông tay, để rồi khi cả hai thật sự bị tổn thương ta mới nhận ra rằng mình đã sai, bản thân đã quá ngu ngôc.
Nếu cảm thấy trong cuộc tình của mình, có anh ở bên cạnh mà vẫn cô đơn trống trải thì xin hãy buông tay.
Nếu khi cảm thấy tình yêu mình đem đến cho anh không đủ làm anh hạnh phúc bằng cô gái khác thì xin đừng níu kéo.
Nếu anh nói lời chia tay trước, hãy gật đầu, vì giữ lại một người ở bên cạnh mà trái tim người hướng về một nơi ngoài kia thì khác gì chúng ta đang ép buộc anh một cách ngu ngốc và ác độc.
Nếu cả hai ở bên nhau chỉ vì ràng buộc bản thân trong khi đã hết tình cảm, thì xin hãy rời xa nhau.
Yêu một người không yêu hay yêu đơn phương là thứ tình cảm đã biết trước sẽ không có kết quả nhưng vẫn can tâm tình nguyện cá cược mình vào đó, để rồi cuối cùng chỉ riêng mình nhận lại nỗi đau, nỗi đau những ngày lạc lối sống trong nước mắt.
Xin hãy xa nhau khi sự tồn tại của bản thân ở cạnh một người chỉ đem đến khổ đau và mệt mỏi.
Nhưng trước khi quyết định rời xa, hãy nghĩ đến lí do mà bấy lâu nay chúng ta bên cạnh nhau.
Chúng ta đều biết, xa nhau là khi ta không còn gặp gỡ, không còn xuất hiện trong cuộc đời của nhau dù ít dù nhiều, nhưng đó là trên lí thuyết. Một khi đã thật sự xa nhau, ta mới hiểu được cái cảm giác xót xa đến nghẹt thở kia, cái cảm giác chơi vơi loay hoay kiếm tìm một bóng hình quen thuộc, khi ấy mới là lúc ta hiểu được rõ ràng xa nhau có nghĩa là chúng ta đã mất nhau thật rồi.
Video đang HOT
Nhưng đôi khi, mất nhau lại đem đến hạnh phúc cho nhau. Vì hai ta không còn xem nhau là tất cả nữa, vậy thì ràng buộc nhau càng làm ta thêm bận lòng.
Khi chúng ta ở bên nhau, đã từng rất vui vẻ, kỉ niệm của cả hai là vô vàn, vì ở bên nhau quá lâu nên tạo cho nhau những thói quen khó bỏ, và khi ấy cũng là khoảng thời gian đẹp nhất của thanh xuân, chúng ta mỉm cười khi nghĩ đến nhau, khi nghĩ đến thanh xuân của ta có nhau.
Nhưng một khi ta đã quyết định rời xa nhau, thì lúc đấy, nụ cười trên môi dành cho nhau cũng mất, tim đau, lệ tuôn rơi và đôi khi điên cuồng vì những cái thói quen ngày xưa kia ôi sao mà quen thuộc, sao mà khó bỏ quá.
Và một khi rời xa nhau, đừng quá lụy tình, đừng quá nhớ mà làm tổn thương thêm trái tim đã vụn vỡ của ta.
Chúng ta xa nhau như những chiếc lá rời cành, không biết là vì gió quá to, hay vì bản thân chiếc lá đã quá cũ, cây cần thay lá mới để xanh tươi hơn, để cao lớn hơn, để bản thân cây được đâm chồi nảy lộc, để ra hoa kết trái hay vì một lí do nào khác đi nữa thì cuối cùng cây và lá cũng đã và phải rời xa nhau, như một nguyên lí, một chân lí bắt chúng phải thực hiện.
Lí do để hai người xa nhau rất nhiều, có thể là can tâm tình nguyện, cũng có thể là nỗi day dứt và hối hận không nguôi, nhưng xa rồi, tức là đã thành người cũ của nhau, mà người cũ chỉ được nhớ, không được thương. Tình cũ cũng như một chiếc li vỡ, đã chịu đựng những nỗi đau và tổn thương, hoài nghi về nhau, thì bây giờ quay lại cũng khó có thể mặn nồng như ban đầu, vì thế một lần xa, đã là xa mãi mãi. Thế nên xa nhau, rất khó để có thể ở cạnh nhau lần nữa.
Tuy xa là sẽ nhớ, nhưng thời gian qua đi, mỗi người có một cuộc sống rồi, mọi sự bận rộn kia sẽ làm ta điên cuồng trong guồng quay của công việc và rồi quên đi phần nào sự ra đi của một ai kia. Mỗi người giờ cũng đã làm lại từ đầu, thói quen cũng bắt đầu sửa, vậy thì chỉ có thể gắng mà hạnh phúc nhất có thể thôi.
Nhưng đó là những viễn tưởng em tưởng tượng đến ngày chúng ta thực sự xa nhau thôi, bây giờ đối mặt với sự thật, với thực tại, với anh, với hoài nghi mà anh dành cho em lâu nay, hay là mình xa nhau, anh nhé.
Xa nhau, vì hạnh phúc của nhau.
Theo St/Phununews
Vì hiểu lầm mà vợ sắp cưới đã làm một chuyện khiến tôi chẳng thể nào tha thứ
Khi tôi đang dìu cô đồng nghiệp ở cửa khách sạn thì Lam đi ngang qua. Cô ấy không gọi tôi luôn mà đi theo chúng tôi lên phòng. Thực sự khi ấy, áo của tôi ướt hết, bẩn thỉu thì tôi không thể nào mặc nổi...
Tôi và Lam quen nhau từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, mối tình của chúng tôi cũng trải qua biết bao giận hờn nhưng tính đến thời điểm hiện tại, chúng tôi đã bên nhau gần 8 năm. Dự định, Tết xong chúng tôi sẽ làm đám cưới và hiện Lam đã mang thai đứa con của tôi.
Ngay khi ra trường, hai đã xin được việc làm ổn định, vì không làm cùng công ty nên chúng tôi có những mối quan hệ, những người bạn riêng mà người kia không biết được. Cũng chính vì thế mà Lam thường xuyên bóng gió, nghi ngờ rồi hờn dỗi.
Tôi làm ở một công ty mỹ phẩm nên đồng nghiệp chủ yếu là nữ, nhưng thề có trời, tôi chỉ xem họ là chị em đồng nghiệp chứ chưa hề có ý gì khác với bất cứ ai. Tôi cũng hiểu Lam một phần, vì tôi biết mình là người đầu tiên, duy nhất cô ấy yêu và hơn nữa so về ngoài hình thì bạn gái không bằng tôi nên lúc nào cũng sợ hãi, tự ti.
Để Lam yên tâm thì tôi hạn chế đi cùng đồng nghiệp, bạn hay khách hàng khác giới... Vậy mà hết lần này đến lần khác cô ấy ghen tuông, giận dỗi, đôi khi khiến tôi mất mặt với bạn bè.
Mối tình của chúng tôi cũng trải qua biết bao giận hờn nhưng chúng tôi đã ở bên nhau 8 năm. (Ảnh minh họa).
Nhớ năm ngoái, khi công ty tôi tổ chức tất niên, tôi cũng đưa bạn gái đi cùng. Tôi và một đồng nghiệp nữ có hát song ca cùng nhau, rồi chụp một tấm ảnh kỷ niệm... Lam thấy thế thì ghen tuông ra mặt, chạy lại, giật tay tôi khỏi cô đồng nghiệp kia rồi đùng đùng bỏ về. Sau lần ấy, đồng nghiệp cơ quan tôi cũng hiểu nên hạn chế rủ tôi đi liên hoan, hay ít chụp ảnh tag facebook với tôi.
Tất cả mọi chuyện tôi có thể thông cảm, bỏ qua cho em nhưng chuyện mới xảy ra gần đây khiến tôi khó chấp nhận và cảm tưởng những cảm xúc mà Lam nói là tình yêu, là ghen tuông và giữ chồng kia như một thứ gì đó cực đoan vậy.
Cách đây 2 tuần, tôi có đi đám cưới đồng nghiệp. Một đồng nghiệp nữ vì quá vui nên nhỡ uống say, cô ấy sợ về nhà bố mẹ mắng nên nhờ tôi và chị trưởng phòng đưa về khách sạn nghỉ.
Trên đường đi, cô ấy nôn hết vào áo tôi và xe của sếp ướt nhèm bẩn thỉu, nên đến cổng khách sạn, chị trưởng phòng nói tôi cứ dìu cô bạn lên phòng, chị lái xe đi mua áo khác cho tôi rồi quay lại ngay. Điều không may khi tôi đang dìu cô đồng nghiệp ở cửa khách sạn thì Lam đi ngang qua.
Cô ấy không gọi tôi luôn mà đi theo chúng tôi lên phòng. Thực sự khi ấy, áo của tôi ướt hết, hôi hám, bẩn thỉu thì tôi không thể nào mặc nổi nên vào nhà tắm cởi ra.
Lam gõ cửa phòng, tôi không biết, cứ ngỡ chị trưởng phòng nên cởi trần ra mở cửa. Dĩ nhiên, trong hoàn cảnh đó chẳng ai không nghi ngờ vì trong phòng chỉ có tôi và cô đồng nghiệp say rượu kia.
Lam làm om sòm lên rằng tôi phản bội cô ấy đi nhà nghỉ cùng người con gái khác, trong khi cô ấy đang mang giọt máu của tôi, chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới. Rồi cô ấy khóc lóc, than trách mà chẳng để tôi giải thích lời nào.
Mấy phút sau, chị trưởng phòng quay lại, cố gắng giải thích nhưng Lam không những không nghe mà còn nói chị là đồ hư hỏng: "Chị bao che cho anh ta hay chị đang bao che cho thói bệnh hoạn, đáng khinh bỉ của các người?".
Lam chạy đi chẳng để cho ai giải thích lời nào. Cho dù tôi có nhắn tin, gọi điện bao nhiêu lần cô ấy cũng không trả lời. Rồi cô ấy tắt hẳn điện thoại, xin nghỉ phép ở cơ quan khiến tôi chẳng biết ở đâu mà tìm.
Chính tôi cũng không hiểu nổi giờ tôi yêu thương, giận hờn hay cảm thấy ghê sợ người con gái ấy nữa. (Ảnh minh họa).
Tôi tìm hết bạn bè của hai đứa, rồi về tận quê Lam nhưng không thấy. Tôi ngày ngày nhắn tin, gửi mail để cầu xin Lam cho tôi cơ hội giải thích. 2 tuần không tin tức thì bỗng nhiên Lam trở về, cô ấy gầy sọp, xanh xao không còn sức sống.
Vừa nhìn thấy tôi, Lam lại buông những lời chửi rủa. Nhưng tôi vẫn có cơ hội giải thích. Tôi nói lại cho cô ấy mọi chuyện, giống những bức email, tin nhắn mà tôi đã gửi, Lam òa khóc. Cô ấy xin lỗi vì giận dữ, tưởng tôi phản bội đã bỏ đi đứa con trong bụng.
Trời đất trước mắt tôi như sụp đổ, tôi biết bạn gái đau đớn, tuyệt vọng và hiểu lầm mình nhưng không thể nghĩ nổi vì chuyện đó mà cô ấy dễ dàng bỏ đi giọt máu của mình. Lam vẫn mong tôi bỏ qua, để mọi chuyện trở về như trước, nhưng tôi thấy giận em vô cùng.
Tôi không nghĩ cô ấy lại nhẫn tâm, tuyệt tình và dễ dàng từ bỏ như vậy. Dẫu cho đau đớn tuyệt vọng nhưng sao Lam không thể tự chủ cảm xúc của mình, cô ấy suy nghĩ nông nổi, và không hề tin tưởng tôi.
Theo mọi người tôi nên làm gì đây? Chính tôi cũng không hiểu nổi giờ tôi yêu thương, giận hờn hay cảm thấy ghê sợ người con gái ấy nữa.
Theo TTT/Phununews
Hạnh phúc của anh nếu không phải là em thì sẽ chẳng thể là ai khác Cho dù ta đã không thể bên nhau đến năm dài tháng rộng về sau, anh vẫn mãn nguyện vì đã gặp em, yêu em như định mệnh đời mình. Ai nói đàn ông không biết khóc, chỉ là nước mắt ấy vô hình mà bạn không thể chỉ nhìn bằng mắt được, mà phải cảm nhận từ sâu trong tim. Suy cho...