Nên quay về với chồng vũ phu hay đi theo tiếng gọi tình yêu?
Chúng tôi ly thân được 7 tháng. Anh ta đi tư vấn tâm lý, tìm người này người kia để xin lời khuyên. Sau đó anh ta đến khóc lóc, xin tôi tha thứ.
Người đàn ông tôi cưới làm chồng cũng chính là kẻ ngược đãi tôi suốt 15 năm qua. Với bản tính độc đoán và ưa kiểm soát, ngày nào anh ta cũng xúc phạm tôi, làm tim tôi tan nát. Còn chuyện “động tay động chân” thì không quá thường xuyên. Mấy năm đầu hôn nhân, tôi đã khóc rất nhiều, cố gắng chiều theo mọi mong muốn của anh ta.
Sau khi con gái chào đời (năm nay con bé 10 tuổi), trái tim tôi khép chặt trước người đàn ông ấy. Tôi dành tất cả thời gian, tình cảm cũng như năng lượng vào việc chăm sóc con, chăm lo nhà cửa và thỉnh thoảng đi từ thiện. Trong mắt người ngoài, tôi là người vợ hoàn hảo. Tôi không còn quá dễ tổn thương trước những lời nói, hành động của anh ta. Tôi cố gắng tránh cãi vã với anh ta bằng mọi cách.
Bao nhiêu lần tôi tâm sự với người nhà thì bấy nhiêu lần họ khuyên tôi cố sống vì con. Họ muốn tôi chấp nhận và chịu đựng để giữ gia đình. Nhưng anh ta thì không bao giờ thay đổi.
Tôi có bằng đại học, giỏi chuyên môn công việc. Mỗi khi tôi đạt được thành công nào đó trong công việc, anh ta tỏ ra khó chịu và không thích tôi ưu tiên những thứ khác hơn anh ta. Anh ta chỉ muốn tôi ở nhà làm một bà nội trợ lôi thôi và chậm tiến. Càng ngày tôi càng thấy xa cách với chồng.
Khi tôi đủ can đảm để đối diện và nói thẳng về những đau đớn, bất hạnh mà anh ta gây ra cho tôi, thì một trận “cuồng nộ” ập tới. Kết quả khắp người tôi xây xát và đầy vết bầm tím. Sau đó anh ta gọi cho mẹ và chị gái tôi bảo họ đến rước tôi về vì không cần tôi nữa. Thật không thể tin nổi, mẹ và chị tôi lại đứng về phía anh ta. Họ bảo tôi ích kỷ và rằng tôi phải cố mà sống cho yên ổn.
Video đang HOT
Khi tôi đủ can đảm để đối diện và nói thẳng về những đau đớn, bất hạnh mà anh ta gây ra cho tôi, thì một trạn “cuồng nộ” ập tới. Kết quả khắp người tôi xây xát và đầy vết bầm tím.
Chúng tôi ly thân được 7 tháng. Anh ta đi tư vấn tâm lý, tìm người này người kia để xin lời khuyên. Sau đó anh ta đến khóc lóc, xin tôi tha thứ, nói rằng vẫn yêu tôi và rằng không hề biết tôi bị tổn thương, đôi khi anh ta mạnh tay chỉ vì không muốn mất tôi.
Anh ta còn nói nếu ly hôn đồng nghĩa tôi sẽ hủy hoại cuộc đời của chính mình, của anh ta và con gái chúng tôi. Chưa hết, anh ta còn liên tục mua hoa, quà tặng tôi, tỏ ra quan tâm, chăm sóc và cầu xin tình yêu của tôi. Anh ta bảo rằng không có tôi, anh ta như kẻ quẫn trí.
Trong giai đoạn ly thân, tôi gặp được một người bạn. Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, dành cho tôi tình yêu và sự sẻ chia vô điều kiện. Tôi đã nghĩ đến việc cùng con gái chuyển đi nơi khác, vừa độc lập chồng cũ, vừa gần anh hơn và làm lại cuộc đời.
Chồng tôi cũng biết về người bạn đó và một mực tin rằng chính vì anh ấy mà tôi đòi ly hôn. Anh ta đòi tôi chấm dứt quan hệ với người đó và nghĩ rằng đó là cách giải quyết cho tình cảnh hiện nay.
Thay vì tức giận, tôi bắt đầu cảm thấy thương hại người tôi từng gọi là chồng. Khi anh ta khóc, tôi thấy áy náy. Tôi không dám dứt khoát và tìm cách né tránh vấn đề. Về phía gia đình tôi vẫn khuyên nên đợi đến khi con gái đủ 18 tuổi rồi thích làm gì thì làm. Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống trước kia, nhưng tôi sợ. Không biết anh ta sẽ còn làm gì nữa, gia đình tôi sẽ phản ứng ra sao và sợ nhất là ảnh hưởng tới con gái. Giờ đây cuộc đời tôi hoàn toàn bế tắc. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Người Đưa Tin
Giây phút hối hận kịp thời của người chồng tệ bạc
Anh hối hận vì đã đề nghị ly hôn, quãng đường từ nhà đến ga tàu, anh rất sợ, anh sợ không tìm thấy cô, sợ mất cô mãi mãi.
ảnh minh họa
Buổi tối, anh ôm thân hình mảnh mai của cô vào lòng, từ thời khắc đó, anh thề rằng cả đời này nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho cô. Từ một nhân viên bình thường, anh lên chức tổ trưởng, từ một nhóm kiến trúc nhỏ giờ đã trở thành công ty xây dựng, công ty làm ăn phát đạt cũng đồng nghĩa với việc bên anh có quá cám dỗ.
Còn cô thì càng ngày càng già hơn, thân hình mảnh mai ngày nào giờ trở nên thô cứng, làn da không còn trắng trẻo, mịn màng như trước nữa. Một người đàn ông thành đạt như anh có muôn vàn cô gái theo đuổi, họ đều xinh đẹp, ăn nói nhẹ nhàng, còn cô thì suốt ngày cáu kỉnh khiến anh ngày càng chán. Anh nghĩ nên chấm dứt cuộc hôn nhân này tại đây. Trước khi ly hôn, anh gửi vào tài khoản của cô một số tiền đủ để cô trang trải chi phí cuộc sống sau này, anh còn mua cho cô một căn biệt thự sang trọng ở trung tâm thành phố. Anh không phải là người không biết điều, nếu không sắp xếp ổn thỏa cho cuộc sống sau này của cô, lòng anh cũng không yên. Cuối cùng, anh cũng đề nghị ly hôn cô. Cô ngồi trước mặt anh, im lặng nghe anh nói lý do ly hôn, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì vậy. Nhưng hơn 20 năm làm vợ chồng, anh quá hiểu cô, khuôn mặt tỏ vẻ bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng cô đang chảy từng giọt máu, lòng đau như cắt. Bõng nhiên, anh thấy mình thật tàn nhẫn. Ngày cô phải rời khỏi nhà cuối cùng cũng đến. Hôm đó đúng lúc công ty anh có việc gấp, anh bảo cô ở nhà đợi. Buổi trưa anh về giúp cô chuyển đồ đến căn hộ mà anh mua cho cô, cuộc sống vợ chồng 20 năm của họ cũng kết thúc từ đây. Trở về công ty, đang làm việc nhưng trong lòng anh thấy bất an. Anh vội chạy về nhà, căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng, cô đi rồi. Trên bàn có chiếc chìa khóa của căn hộ anh mua cho cô cùng với số tiền anh gửi tài khoản cho cô, ngoài ra còn có một bức thư cô viết cho anh. Cô không được học nhiều, đây là bức thư đầu tiên cô gửi cho anh: "
Em đi đây, em về quê đây! Tất cả đồ đạc em đã lau rửa sạch rồi đem phơi ngoài nắng, chiều đến anh nhớ mang vào cất nhé! Giày của anh em đều đánh bóng hết rồi, bao giờ hỏng anh mang ra tiệm sửa giày gần nhà mình sửa lại. Áo sơ mi của anh em treo hết vào tủ, các thứ nhỏ như tất, cà vạt em cất vào ngăn dưới tủ. Lúc mua gạo anh nhớ mua gạo thơm của Thái, mua ở siêu thị sẽ chất lượng hơn bởi không sợ mua phải gạo giả. Cuối tuần nào cũng có người đến dọn dẹp vệ sinh, cuối tháng anh nhớ trả tiền đầy đủ cho họ nhé. Còn nữa, quần áo có cái nào cũ không mặc nữa thì cho cô dọn rác đi, cô ấy gửi về quê cho người thân, họ sẽ vui lắm đấy. Em đi rồi anh nhớ uống thuốc thường xuyên nhé, dạ dày của anh không tốt, em đã nhờ người mua thuốc dạ dày đủ cho anh dùng trong nửa tháng rồi đấy. Còn nữa, anh luôn quên chìa khóa khi ra ngoài, em đã cắt thêm chìa khóa rồi, anh bỏ vào túi một vài cái phòng khi quên nhé. Sáng sớm trước khi ra ngoài anh nhớ đóng cửa sổ, nếu không trời mưa ướt hết bàn ghế. Em đã chuẩn bị các món ăn sẵn để vào tủ lạnh, khi về nhà anh hâm nóng lại rồi hãy ăn nhé!..." Chữ viết của cô nghuệch ngoạc, vô cùng khó đọc. Nhưng từng chữ từng chữ giống như một viên đạn, nó mang tình cảm của cô bắn sâu vào não của anh vậy. Anh từ từ đi xuống bếp, tủ lạnh đầy ắp các món ăn anh thích, mỗi một món chứa đựng tình cảm cũng như sự ân cần của cô dành cho anh.
Bỗng nhiên, anh nhớ về 20 năm trước, mỗi ngày anh đi làm về, cô đều chuẩn bị sẵn các món ăn anh thích, anh nhớ mùi vị của mâm cơm năm đó bởi nó mang lại niềm hạnh phúc và sự vui vẻ cho anh, mỗi một giây phút thưởng thức các món cô nấu, anh tưởng chừng như cô đang ăn ở một bữa tiệc sang trọng, anh nhớ đến lời thề năm đó: anh nhất định phải mang lại hạnh phúc cho người phụ nữ của anh... Anh vội chạy xuống dưới nhà và phóng xe đi. Nửa tiếng đồng hồ sau, toàn thân anh ướt đẫm mồ hôi, cuối cùng anh đi đến ga tàu tìm cô.
Nhìn thấy cô, anh nổi giận hét lên: "Em định đi đâu hả? Anh làm việc cả ngày mệt rồi, về nhà ngay cả một bữa cơm nóng hổi cũng không có, em làm vợ như thế à? Em quá đáng lắm rồi đấy, nhanh theo anh về nhà!" Dáng vẻ anh rất dữ tợn, rất thô bạo. Cô khóc nức nở rồi ân cần đứng dậy, ngoan ngoãn theo anh về nhà. Kể từ giờ phút đó, nước mắt của cô như biến thành một đóa hoa tươi tắn... Cô không hay biết rằng lúc đó anh cũng đang khóc, quãng đường từ nhà đến ga tàu, anh thật sự sợ hãi, anh sợ không tìm thấy cô, anh sợ mất cô mãi mãi. Anh tự trách mình vô tâm, không giữ lời thề. Anh nhận ra, thì ra mất cô, lòng anh đau như bị rút hết gân cốt, cắt xé tim gan vậy. 20 năm tình nghĩa vợ chồng sâu đậm, vậy mà chỉ vì một lý do vớ vẩn, suýt chút nữa anh đánh mất người phụ nữ đời mình.
Theo Motthegioi
Tình yêu của chồng giảm sút sau khi tôi sinh con Mọi chuyện sẽ không xấu đi khi một ngày anh ném dép vào vai tôi vì tôi có trả lời hơi to tiếng. Chúng tôi quen nhau 9 năm trước khi cưới, trong khoảng thời gian đó có lúc chúng tôi gần đi đến hôn nhân rồi lại chia tay mà không ai nói với ai câu nào. Sau đó chúng tôi lại...