Ném trả nhẫn cưới, vợ tôi nhất quyết ly hôn
Nhìn vợ rút nhẫn cưới trên tay ném trả lại cho tôi, lòng tôi đau xót. Lúc đó tôi mới biết tôi đã thực sự mất đi người vợ của mình.
ảnh minh họa
Sau 7 năm kết hôn, vợ chồng tôi đã có một đứa con gái thông minh và ngoan ngoãn. Đó là quãng thời gian hạnh phúc của cả gia đình tôi. Một thằng đàn ông 35 tuổi có vợ đẹp, con ngoan, cuộc sống khá giả thì còn mong gì hơn nữa. Nhưng tôi không bằng lòng với những gì tôi đã có hiện tại. Tôi ghen tỵ với bạn bè nên quyết tâm lao vào kinh doanh để kiếm tiền.
Từ khi đâm đầu vào những dự án, tôi triền miên trong những cơn say, cuộc nhậu với khách hàng. Vì muốn kiếm được nhiều tiền, tôi trượt dốc dài chạy theo những đòi hòi của đối tác.
Tôi đưa đối tác vào quán massage có những cô chân dài nóng bỏng để chiều lòng họ. Những cuộc gọi của vợ, tôi đều từ chối không nghe. Tôi không còn thời gian dành cho gia đình nữa. Nửa đêm tôi mò về nhìn vợ bơ phờ chăm sóc con gái ốm tôi cũng không mảy may động lòng. Tôi còn quay ra trách cô ấy có mỗi chuyện chăm con cho tốt cũng không làm được.
Vợ tôi vẫn nín nhịn, không nói nửa lời chỉ bảo tôi đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi. Sự ân cần, dịu dàng của vợ làm tôi thấy nhàm chán. Giờ đây tôi chỉ thích những cô em nóng bóng, khiêu khích ánh mắt đàn ông. Tôi chẳng còn để tâm đến vợ mặc cho vợ xoay xở con cái với gia đình. Chỉ cần hàng tháng đưa tiền đầy đủ cho vợ là được. Tôi hết trách nhiệm với gia đình.
Video đang HOT
Tôi cuốn mình đi theo ma lực hấp dẫn của đồng tiền. Hai năm sau tôi đã mua được xe riêng cho mình. Trên tay lấp lánh ánh kim của đồng hồ và nhẫn vàng. Chiếc nhẫn cưới bao lâu nay tôi cũng không còn đeo đến nữa. Tôi hãnh diện với những gì mình có.
Đã rất lâu tôi không còn biết đến bữa cơm gia đình. Tôi không còn nghe tiếng con gái bi bô gọi bố, nũng nịu bố đi chơi nữa. Đã lâu rồi tôi không còn nhìn thấy nụ cười quyến rũ của vợ. Phải chăng tôi đã bỏ qua quá nhiều thứ rồi.
Hôm đó tôi rẽ vào cửa định bụng mua hoa dành cho vợ một bất ngờ. Nhưng trước mắt tôi là vợ cùng một người đàn ông dắt tay nhau cùng con gái tôi đang thả bộ trên đường. Tôi quyết định bước ra bắt quả tang vợ ngoại tình tại trận.
Tôi bước lại, giật tay vợ và tát cô ấy một cái đau điếng. Người đàn ông kia cũng cho tôi một cú đau đớn. Tôi định lao vào tiếp thì cô ấy đứng giữa ngăn cản chúng tôi lại. Tôi chỉ mặt vợ: “Cô giỏi lắm, dám công khai ngoại tình à. Đóng vai người vợ đảm đang cũng giỏi phết đấy”.
Con gái tôi chứng kiến hết những cảnh đó, con khóc và lên tiếng: “Tại sạo bố lại đánh mẹ và chú, tại sao bố cứ bỏ mẹ con con mà đi. Bố không nhớ con sao?”. Lời con gái nói làm tôi nghẹn lại. Tôi bảo với con rằng: “Bố đi kiềm tiền để hai mẹ con được sống sung túc, con hiểu không?”. Con gái tôi lắc đầu quầy quậy.
Vợ tôi nói với tôi rằng: “Anh đúng khi anh phải đi kiếm tiền chăm lo cho gia đình. Nhưng anh đã quá ham tiền rồi, mẹ con em cần anh, cần một người bố chứ không chỉ là những đồng tiền lạnh lẽo. Đã bao giờ anh chăm được con ốm một lần nào chưa? Đã bao giờ anh đưa con đi chơi một lần chưa? Đã bao giờ anh nhớ đến con gái anh chưa? Anh ra ngoài đi chơi gái, cung phụng cho tình nhân tôi đều biết hết. Tôi có gọi anh về cũng không được. Anh cho rằng anh có tiền nên anh có quyền à. Tôi không cần những đồng tiền của anh đâu, chúng ta ly hôn đi”.
Nói rồi, vợ rút chiếc nhẫn cưới trên tay ném trả lại cho tôi, lòng tôi đau xót. Lúc đó tôi mới biết tôi đã thực sự mất đi người vợ của mình.
Tôi đứng như trời trồng giữa đường. Những lời nói của vợ như cảnh tỉnh tôi. Tôi không còn bao biện được cho mình nữa. Tôi trở về căn nhà trống hoắc lạnh lẽo, không còn vợ con tôi ở đó nữa. Tôi vẫn mong vợ con tôi quay về. Vợ tôi có đi ngoại tình thì cũng là do tôi. Chỉ cần vợ quay về tôi cũng chấp nhận tất cả. Phải làm sao để tôi lấy lại được gia đình hạnh trước đây của tôi. Cuối cùng tôi vẫn chỉ là kẻ thất bại trong mắt vợ con mà thôi.
Theo blogtamsu
Chồng chưa cưới đòi cầm chắc đơn ly hôn trước khi vào lễ đường
Đám cưới là một dịp trọng đại đáng mong ngóng của người khác, còn đối với cô, cái đám cưới này chỉ toàn cay đắng và đau đớn...
"Được, vậy tổ chức đám cưới, sẽ có đăng kí kết hôn để con cô sinh ra có bố như cô muốn. Nhưng cô hãy viết trước 1 lá đơn li hôn rồi kí vào đấy, khi nào khai sinh cho con cô xong, tôi sẽ mang ra tòa nộp! Tôi chỉ có thể nhượng bộ đến mức ấy thôi, cô không nghe thì tùy, thích tung hê thì tung hê đi, tôi cần mặt mũi vậy chắc cô không cần chắc!" - những lời anh ta nói vẫn văng vẳng bên tai cô, khiến cô như muốn khuỵu ngã. Anh ta - một con người ấy đã từng nói yêu thương cô, đã từng bên cô trải qua quãng thời gian yêu đương nồng nàn, vậy mà giờ đây lại có thể nói những lời bạc bẽo, tuyệt tình tới mức như thế!
Cô biết, để níu kéo 1 người đang muốn ra đi sẽ thật vô cùng khó khăn.
Cô và anh ta đã có quãng thời gian hơn 1 năm yêu nhau chứ nào phải ít ỏi gì. Nhưng vào cái lúc cô phát hiện anh ta thay lòng đổi dạ, có người khác thì cũng là lúc cô biết mình đã mang trong bụng giọt máu của anh ta. Thật lòng mà nói, cô vẫn còn tình cảm với anh ta, vì thế, vào lúc ấy, chỉ cần anh ta thật lòng hối cải, quay lại với mẹ con cô để làm lại từ đầu thì cô sẽ tha thứ cho anh ta tất cả. Nhưng khi cô thông báo về sự tồn tại của đứa con thì anh ta thẳng thừng đề nghị cô đi phá. "Đứa con này xuất hiện không đúng lúc chút nào, em thấy có đúng không? Nếu không còn tình yêu mà cố gắng bên nhau chỉ vì đứa con thì đó đúng là 1 bi kịch. Em hãy suy nghĩ cho kĩ đi!" - anh ta đã thản nhiên nói như thế. Cô biết, để níu kéo 1 người đang muốn ra đi sẽ thật vô cùng khó khăn. Nhưng cô không cam tâm. Tình yêu của cô, chẳng lẽ vì thế mà tan thành mây khói? Nhất là con của cô, bỏ nó đi cô thực sự không làm được. Cô sẽ sinh nó ra, và phải cho nó một gia đình toàn vẹn có cả bố lẫn mẹ!
Với suy nghĩ ấy, cô đã làm mọi cách để anh ta hồi tâm chuyển ý. Nhưng từ năn nỉ, cầu xin lẫn mang tình nghĩa đã có với nhau ra để khuyên nhủ mà anh ta vẫn trơ như đá vững như kiềng không hề hồi tâm chuyển ý. Cực chẳng đã, cô đành phải buông lời dọa dẫm: "Nếu anh không cưới em, em sẽ làm um lên cho tất cả mọi người đều biết anh khiến em có thai rồi ruồng rẫy em ra sao. Chắc hẳn anh không muốn xấu hổ, gia đình anh gia giáo như thế cũng không muốn mất mặt chứ?". Đến lúc này anh ta mới thay đổi sắc mặt và ngồi xuống thương lượng với cô. Nhưng sau cùng, con người bạc bẽo ấy vẫn nhất quyết không muốn cùng mẹ con cô đi chung 1 con đường, vì thế mới đưa ra cái đề nghị lạ đời như thế.
Đám cưới là một dịp trọng đại đáng mong ngóng của người khác, còn đối với cô, cái đám cưới này chỉ toàn cay đắng và đau đớn. Biết trước cưới xong sẽ ngay lập tức phải đối mặt với chuyện li hôn, ai mà vui cho nổi? Nhưng anh ta nói đúng, cô cần đám cưới này, trong giấy khai sinh của con cô cần điền tên bố, cô sinh nó ra cũng cần danh chính ngôn thuận để đối mặt với gia đình, họ hàng... dù biết rằng chẳng thể mong chờ gì trách nhiệm ở người cha một mực muốn bỏ đi đứa con của mình như thế.
Trước ngày 2 người đi đăng kí kết hôn, cô phải đưa cho anh ta lá đơn li dị do mình viết, vì anh ta sợ sau khi sinh con xong cô sẽ thất hứa không chịu li hôn, còn anh ta thì lại không có quyền yêu cầu li hôn khi con dưới 1 tuổi. Đám cưới của cô chẳng có lễ ăn hỏi, không chụp ảnh kỉ niệm, không có nhẫn cưới, khách mời cũng rất hạn chế, thủ tục thì bị cắt xén tối đa. Chú rể của cô thì lúc nào cũng mặt mày lạnh tanh, đối xử với cô như người dưng nước lã trong khi cô đang mang thai, thi thoảng lại còn trốn ra 1 góc nói chuyện rất ngọt ngào với ai đó. Mọi người không hiểu nội tình đều thấy lạ lùng vô cùng, có người bất bình thay cho cô, có người thì thầm phỏng đoán hay chú rể bị "úp sọt" nên sinh bất mãn. Còn cô chỉ biết cười buồn, tránh những câu hỏi tò mò của một số người.
Đám cưới đã cho cô một cảm giác đau xót không gì sánh nối.
Cô và anh ta trong vai trò cô dâu - chú rể khoác tay nhau bước vào lễ đường, gương mặt anh ta không chút biểu cảm, chẳng liếc cô lấy 1 cái. Cô sờ xuống bụng, nghĩ đến đứa con đang dần thành hình, lại nghĩ đến kết cục đã được định trước của cái đám cưới mang tính thủ tục này, cô không sao ngăn được nỗi chua xót dâng đầy trong lòng...
Theo Afamily
"Nếu anh muốn tôi chiều thì anh đưa 300 ngàn đây" "Nếu anh muốn tôi chiều thì anh đưa 300 ngàn đây". Vừa dứt lời thì chồng thẳng tay cho tôi một bạt tai đau điếng. Chúng tôi nhiều lần cãi vã chỉ vì chồng quá keo kiệt. (Ảnh minh họa) Vì quá lứa lỡ thì nên tôi lấy anh mà không dám đòi hỏi hay ước mơ gì nhiều. Nhưng 3 năm qua,...