Này phụ nữ, cần biết tự yêu mình!
Đôi lời cùng các chị em nhân tuần lễ chăm sóc bản thân của em. Thực tế thì tuần lễ này diễn ra hàng tháng, hàng năm, bởi em là kẻ luôn yêu mình nhất trên đời.
Tất nhiên, em mà không yêu em, không quan tâm bản thân mình thì còn định trông chờ ai. Em không khỏe mạnh, lấy ai săn sóc chồng con em, nên xin đừng ai nhiếc em là ích kỷ!
Cứ thế sáng sáng, tiếng gà gáy từ nhà đối diện, tiếng chim hót nhà bên, kể cả tiếng chó sủa rinh rang nữa, toàn tầm lúc năm rưỡi, đã tạo thành bản hòa tấu hữu ích, độc đáo hơn bất cứ nhạc chuông báo thức nào của em.
Đó chính là giây phút mỗi buổi ban mai, em hân hoan chào đón và cảm ơn cuộc đời cho em một ngày nữa để yêu thương.
Em nhàn tản nhìn ra ngoài cửa sổ, dù trời mưa thì em cũng vẫn cười và thầm nghĩ, “Mưa cho mát, cho đỡ bụi, cho lây phây càng thêm lãng mạn”. Nếu nắng lên quá rực rỡ, em lại tự nhủ: “Để má hồng thêm xinh”. Còn hôm nào đẹp trời chắc chắn em sẽ phấn khích chẹp miệng: “Không ra ngoài sẽ thật có lỗi với thời tiết”. Nói chung “nhạc nào cũng có thể nhảy”, và em quyết không để những việc khách quan như thời tiết ảnh hưởng đến tâm trạng mình.
Tiếp theo em sẽ nhón chân khỏi phòng, xoay xoay vài điệu thể dục nhẹ nhàng cho các khớp xương, cũng như tinh thần mình được khởi động, khẽ vào guồng. Em thả từng bước thư thái xuống lầu dưới, rót mật ong, vắt chanh vào ly nước ấm, nhẩn nha uống cho thanh lọc cơ thể, tốt cho tiêu hóa và hứa hẹn một làn da mịn màng…
Em vẫn thường cầm chiếc ly và tưởng như đang sang trọng uống cocktail hay sâm panh, ở buổi đại dạ tiệc hào nhoáng nào đó, tự thấy mình quyến rũ và thật đáng yêu.
Video đang HOT
Bạn em ai ai cũng thấy kêu bận, bận đến mức không thể tập thể dục, (lâu dần thành lười), bận đến không thể đọc sách, không thể đắp da mặt, chăm sóc bản thân, bận đến chẳng thể đến thăm nhau… Trong khi đó thì bộ phim nào cũng thấy hay, và ngủ nướng thì sao mà đã đời, sướng mắt thế! Rồi họ ước một ngày có bốn tám tiếng, có người lại tham lam bảo, để hạnh phúc và làm được đủ thứ mình thích thì họ cần đến bảy mươi hai giờ đồng hồ. Với em, hai tư tiếng là vừa đủ, vì thật ra có mong nhiều hơn cũng được đâu, tốt nhất là cứ vui và hài lòng với những điều hiển nhiên phải thế.
Em có một ông chồng và hai đứa con. Em luyện cho các con ra ngủ riêng từ sớm. Mỗi tối, nếu không cho con đi chơi, cả nhà em thường ngồi vui đùa bên nhau, hoặc em tranh thủ dọn dẹp. Tám giờ em đã cho các bạn uống sữa, rồi “lùa” hai anh em đi đánh răng, đọc truyện, để chín giờ là đã lên ổ cuộn tròn chăn. Sau đó thành ra em có cả một tiếng đồng hồ để yêu mình, để tập thể dục, để đắp mặt nạ và đọc cuốn sách mình thích…
Được cái hai vợ chồng em đều cùng có sở thích đọc sách, có hôm vừa ngồi trên giường vừa nắm tay nhau, mỗi đứa một cuốn, đọc đến khi đồng hồ nhắc nhở đã mười giờ, mới buông cả xuống đi ngủ, một giấc ngon. Nếu không đọc sách thì hai đứa lướt mạng, vào diễn đàn mà mình thấy có hứng thú. Có khi em được nhàn tản ngắm những con tem em sưu tầm hơn hai mươi năm nay, thấy cả thế giới như trong tầm tay.
Vậy thôi, mà em thấy yêu cuộc sống và yêu mình quá!
Theo Giadinh
"Tôi là chồng cô đấy chứ không phải là con"
Một đêm nhóm đàn ông ở khu phố tụ họp uống rượu, Thế Anh mới tâm sự thật. Từ ngày lấy vợ anh như thể phải sống và làm việc dưới sự chỉ đạo của cô vợ trẻ.
Khi bước chân về nhà chồng hầu như cô gái nào chẳng ít nhiều mang theo những lời giáo huấn của mẹ, của chị đại ý rằng đàn bà là người giữ lửa cho tổ ấm, muốn được yêu thương thì hãy săn sóc chồng thật chu toàn. Và chị em đã không ngại lao vào việc chăm chồng con như một bí quyết để giữ gìn hạnh phúc.
Ấy vậy nhưng không lâu sau khi bước chân vào hôn nhân, nhiều phụ nữ đã phải tức tưởi khóc lóc với bạn thân rằng: Không hiểu ông ấy muốn gì nữa, vợ chăm chút đến từng chân tơ kẽ tóc thế mà vẫn kêu khổ. Còn các ông chồng thì thẳng toẹt với đám bạn nhậu: Mình đàng hoàng là thằng đàn ông mà cô ấy cứ coi mình như con không bằng ấy.
Từ ngày lấy vợ anh như thể phải sống và làm việc dưới sự chỉ giáo của một bà mẹ khó tính là cô vợ trẻ.
Thế Anh, 32 tuổi, Ba Đình, HN là một ví dụ. Khi lấy được Mai, một cô gái gốc Hà Nội vô cùng đảm đang việc nhà cửa và chăm sóc chồng từng ly từng tý, gia đình ai cũng mừng cho Thế Anh. Mẹ đẻ chàng kỹ sư công nghệ thông tin này thở phào nhẹ nhõm vì từ nay con trai đã có người săn sóc.
Ấy thế nhưng nửa năm sau khi kết hôn, hai vợ chồng giữa đêm khuya đã có nhiều trận cãi nhau lôi đình. Hàng xóm vô cùng ngạc nhiên khi thấy Thế Anh sừng sổ bảo: "Tôi nói cho cô biết nhé, tôi không phải là con cô. Tôi là chồng cô đấy". Nghe câu chuyện ai cũng tưởng Mai có hành động nào đó coi thường hay xấc xược với chồng.
Nhưng một đêm nhóm đàn ông ở khu phố tụ họp uống rượu, Thế Anh mới tâm sự thật. Từ ngày lấy vợ anh như thể phải sống và làm việc dưới sự chỉ giáo của một bà mẹ khó tính là cô vợ trẻ.
Ngày nào anh cũng phải dậy vào một giờ nhất định, phải mặc những bộ đồ do vợ chọn, phải đi những đôi giày mà vợ cho là "hợp với dáng anh".
Đặc biệt, khổ nhất là anh không còn được ăn mấy món khoái khẩu bao năm nay anh vẫn dùng nữa đó là món thịt chó chấm mắm tôm. Vợ anh bảo mắm tôm là thứ đồ ăn quá mất vệ sinh, Tây có bao giờ dám dùng. Vậy nên nếu có mua thịt chó về nhà thì vợ chỉ cho dùng nước mắm hoặc bột canh. Ăn thịt chó mà không có mắm tôm thì hỏi còn gì là ngon?
Trong khi đó những món ăn nào vợ cho là bổ dưỡng thì dù có ngán tận cổ anh vẫn bị nhồi nhét ăn. Nếu hôm nào đó có lỡ lời chê món này món khác thì lập tức sẽ phải nghe tràng giang đại hải những lời giáo huấn của vợ nào bổ dưỡng, nào lành, ít mắc bệnh.
Thế Anh cũng không phải là trường hợp hiếm hoi, nhắc đến người vợ chăm sóc chồng đến "tận răng", trong lúc dốc bầu tâm sự chuyện đàn ông, nhiều ông chồng đã cùng nhận định: Lấy vợ đúng là bước vào ngục tù.
Chuyện này cũng không mấy khó hiểu. Đàn ông vốn tính giản đơn và đôi khi ăn mặc ngẫu hứng. Ấy vậy nhưng từ ngày lấy vợ, chuyện mặc của họ luôn phải tuân theo sự sếp đặt của vợ.
Quần áo là ủi xong, vợ treo sẵn theo từng bộ và yêu cầu chồng mặc đúng theo sự sắp đặt đó. Hôm nào chồng đổi cách mặc đi là vợ phản đối ngay, thậm chí còn giận dỗi.
Khi đi mua quần áo cũng vậy, vợ luôn là người quyết định kiểu dáng, màu sắc cho chồng. Nếu hôm nào không được làm theo ý là thể nào vợ cũng giận dỗi, mặt nặng như chì rồi suy diễn này nọ. Thành ra vì nể vợ mà nhiều ông chồng đột nhiên đánh mất niềm hứng khởi mỗi khi diện đồ đi làm hay đi chơi đơn giản bởi họ không còn được làm theo ý mình nữa.
Quần áo đã vậy, đến lời ăn tiếng nói cũng bị vợ bắt bẻ. Mà đàn bà thì 9 hôm 10 ý hôm nay thế này ngày mai lại thay đổi 180 độ, chẳng biết đâu mà lần. Hôm thì vợ bảo anh cứ ăn nói trống không vậy sau này con nó lớn lên học anh là hỏng hết chuyện, hôm thì lại bảo anh khô cứng, nói đúng ngữ pháp như đài.
Đã thế lại thêm tính hay giáo điều. Nào là "giờ anh đã có gia đình đàng hoàng, cứ chè thuốc suốt ngày với hội trẻ trâu người ta cười cho". Nào là anh phải "xây dựng cho con hình tượng người cha hoàn hảo chứ ai lại rượu chè bê bết thế".... Dẫu biết lời vợ nói không phải là không có lý nhưng các ông chồng vẫn thấy như thể họ có một người mẹ thứ hai.
Và đây chính là lý do đàn ông trước khi cưới đi đâu cũng muốn dẫn bạn gái đi cùng nhưng sau khi cưới, họ lại thích và kiếm cớ đi một mình bởi lẽ đơn giản họ muốn có những khoảnh khắc tự do.
Theo Meyeucon
Cô gái kết hôn 3 năm vẫn còn trinh Sau khi ly hôn, A Tuấn có qua lại với một nữ bác sĩ, được nửa năm thì bị 'đá' bởi cô bác sĩ phát hiện anh 'không bình thường' Chuyện sống thử trước hôn nhân luôn là đề tài gây tranh cãi trong suốt nhiều năm nay. Mấy ngày gần đây, vì câu chuyện của một cô gái 30 tuổi kết hôn...