Này người yêu cũ! Tôi đã nhường cả chồng, cô còn muốn gì nữa?
Vì quá chủ quan nên lúc phát hiện chồng mình ngoại tình, tôi như chết đứng…
Chồng ngoại tình với người cũ khiến tôi chết đứng (Ảnh minh họa)
Tôi đã ly hôn được một tháng mà vẫn chưa yên với Lan, người yêu cũ của chồng cũ. Trước giờ vẫn nghe chị em nói phải cách ly chồng với tình cũ, tôi chỉ cười, giờ thì mới thấy thấm thía.
Mà cô người yêu cũ này gây rắc rối cho tôi từ khi tôi và chồng còn đang yêu nhau. Đến hôm cưới, tôi đã nói không mời Lan tới, chồng cũng đồng ý. Thế mà anh ta lại lén nhắn tin rủ cô ta tới chung vui. Giữa đám cưới vui vẻ, ai cũng nói lời hay ý đẹp, nhạc ngập tràn tình yêu thì cô ta ngồi khóc tu tu, tiếng khóc át tiếng hát. Tôi hoảng hồn, mặt chồng tôi cũng tái mét. Mẹ chồng tôi phải nhờ người đưa ngay cô ta ra ngoài. Dù chỉ 10 phút đã giải quyết xong “của nợ” ấy nhưng niềm vui ngày vu quy của tôi đã không được trọn vẹn.
Vì chuyện đó tôi giận chồng một tháng, bỏ qua đêm tân hôn. Nhưng sau nghĩ đằng nào cũng sống với nhau, tôi xuống nước, đồng ý làm lành. Chồng cũng đã hứa sẽ cắt đứt hoàn toàn với người cũ nên tôi cũng đỡ khó chịu hơn.
Ba tháng sau đó, tôi nghe tin Lan lên xe hoa về nhà chồng. Khỏi phải nói, cảm giác lúc đó như trút được cả tấn đá, nhẹ cả lòng. Tưởng vậy là yên, ai ngờ chồng tôi vẫn lén lút qua lại với cô ta.
Lấy nhau được một năm, tôi phải lên Hà Nội học nghiệp vụ, chỉ thứ 7, chủ nhật mới về nhà được (nhà tôi cách Hà Nội 60 km). Hôm đó là thứ 5, tôi được nghỉ liền nên bắt xe về quê mà không báo với chồng. Đến gần nhà, nhìn qua cửa kính ô tô, tôi đứng người thấy chồng đang đèo Lan, hai người ôm nhau tình tứ.
Video đang HOT
Đã ly hôn mà tôi vẫn không được yên (Ảnh minh họa)
Lập tức, tôi lấy điện thoại gọi thì anh ta nói đang họp rồi cúp máy. Lúc này, xe dừng lại trả khách. Chồng tôi đi vượt lên. Tôi cũng vội vàng xuống xe, vẫy nhanh xe ôm ở ngã ba đuổi theo, tới nhà nghỉ thì bã bời chân tay, lấy điện thoại gọi cho bạn thân, vừa nói vừa khóc.
15 phút sau, bạn tôi có mặt. Tôi ngồi thụp bên vỉa hè, không biết làm gì còn bạn tôi đã sẵn sàng để đánh ghen. Lúc chồng và người yêu cũ đi ra, bạn tôi lao vào đánh cả hai rồi kéo tôi về.
Sau đó, tôi nói chuyện với bố mẹ hai bên, kiên quyết ly hôn. Nhà tôi không cản, nhà chồng luôn miệng xin lỗi. Mẹ chồng tôi khóc nhiều lắm. Bố chồng tôi thì từ mặt con luôn. Ly hôn tôi lấy nhà, chưa có con nên không rắc rối gì chuyện phân chia ai nuôi, ai trợ cấp.
Tưởng thế là xong mà người yêu cũ của chồng vẫn chưa buông tha cho tôi. Ngày nào cô ta cũng gửi ảnh tin nhắn, ảnh tình cảm của cô ta với chồng cũ của tôi cho tôi xem. Không hiểu để làm gì? Chọc tức tôi để làm gì khi tôi đã ly hôn, không hề tranh giành gã đó với cô ta? Tôi nghe nói cô ta cũng bỏ chồng rồi, giờ sống cùng chồng cũ của tôi.
Để tránh phiền toái, tôi chặn hết facebook, số điện thoại, zalo của Lan. Thế mà cô ta lại lấy số điện thoại khác, lập facebook mới để gửi ảnh cho tôi. Lần này, tôi thay mới toàn bộ thông tin liên lạc cá nhân thì Lan lại tìm đến tận nhà đưa ảnh với tin nhắn cho tôi xem.
Chưa hết, cô ta còn đánh ghen với tôi. Dù đã chia tay nhưng ngày lễ lạt, tôi vẫn qua thăm bố mẹ chồng cũ. Chuyện chẳng liên quan gì đến Lan mà cô ta đến nhà tôi chửi bới ầm ĩ, nói: “Ai cho mày tới thăm bố mẹ chồng tao?”. Nghĩ cô ta không bình thường, tôi không buồn tiếp lời nhưng chuyện này cứ diễn đi diễn lại khiến tôi rất khó chịu. Không biết báo chính quyền thì người ta có giải quyết những việc như thế này không? Tôi cũng đã nói chồng cũ quản Lan, đừng để cô ta tới làm phiền tôi nữa nhưng có vẻ không hiệu quả vì Lan lại sang nhà, chửi bới tôi là đồ đĩ thõa, dám nhắn tin với chồng-cô-ta.
Giờ tôi chỉ có một câu duy nhất muốn hỏi Lan: Tôi đã nhường cả chồng cho cô, cô còn muốn gì nữa?
Theo PNO
"Kiểm tra buồng trứng chưa, còn sinh con được không?"
Biết chuyện, Quân chỉ buông lời lạnh nhạt: "Kiểm tra buồng trứng chưa, còn sinh con được không?"
Quân là dân lái xe nay đây mai đó, còn Huyền vẫn là cô sinh viên nhí nhảnh của một trường kinh tế. Cả hai quen nhau rất tình cờ trong dịp sinh nhật một người bạn. Thấy Quân từng trải lại chu đáo, săn đón nên Huyền cũng động lòng.
Ngày đưa Quân về ra mắt gia đình, bố mẹ Huyền thở ngắn than dài sau khi nghe con gái giới thiệu nghề nghiệp của Quân. Quân về, bố Huyền quát lớn: "Tao cho mày ăn học mà mày ngu thế hả? Ăn học để sáng mắt ra chứ ăn học để rước cái thằng lái xe nay đây mai đó ấy về rồi khổ một đời. Đến lúc nó đưa vợ con về bắt nhận thì đừng có hối tiếc. Tao là tao cấm cửa".
Nhìn vẻ mặt bừng bừng giận dữ của bố, Huyền khóc. Cô nghĩ bố quá coi trọng chuyện bằng cấp, nghề nghiệp, cái chính là ở tính cách con người kia mà. Mẹ Huyền nén vẻ buồn gọi con gái vào buồng nhỏ nhẹ: "Bố giận lắm đấy. Mẹ thì không ngại chuyện nó không được ăn học đàng hoàng nhưng dân lái xe, biết thế nào hả con...".
Bất chấp sự phản đối của gia đình, sau khi tốt nghiệp, Huyền đã vội vàng lên xe hoa. Bạn bè ai nấy đều tiếc nuối nhưng Huyền gạt đi, với cô, chỉ cần có 1 gia đình nhỏ hạnh phúc là đủ rồi.
Nhưng ước mơ giản dị của Huyền hoàn toàn bị dập tắt khi cô bắt đầu mang bầu sau tháng thứ 2 về làm dâu. Áp lực công việc cộng với việc bầu bí khiến Huyền khá mệt mỏi, cô cần sự giúp đỡ việc nhà thì Quân lạnh nhạt "Không làm được thì đập hết".
Chưa kể, mỗi lần nhậu cùng bạn bè anh đều lớn tiếng như để Huyền hiểu: "Tôi nói cho mấy ông biết, tôi nói 1 câu mà vợ không làm thì tôi đuổi ra khỏi nhà. Thằng đàn ông mà không dạy được vợ thì làm cái quái gì được...". Khi đó, Huyền chỉ biết im lặng và gượng cười khi bắt gặp ánh mắt thương hại của những người bạn chồng hướng về phía mình.
Huyền bị động thai. Bác sỹ khuyên cô nên dưỡng thai, cần phải được nghỉ ngơi và hạn chế đi lại. Vậy mà Quân vẫn cố tình không chịu hiểu. Anh tỉnh bơ: "Cô mà không giữ được cái thai thì đừng nhìn mặt tôi".
Nỗi tủi thân chưa kịp nguôi ngoai thì anh chị chồng qua chơi. Huyền nhắc khéo Quân: "Mình để anh chị và các cháu lên trên ngủ, vợ chồng mình ngủ tầng 1 vì em sợ leo cầu thang sẽ ảnh hưởng đến con", nhưng Quân gạt phắt: "Cô thích thì lên, không thích thì ở dưới đó, đừng hỏi tôi".
Chuyện không chỉ dừng tại đó. Hôm sau Huyền thấy Quân có vẻ tức giận và gọi riêng cô vào phòng: "Tôi nói cho cô biết, con tôi đẻ ra tôi còn bóp mũi cho ấy chứ, cô đừng mang bầu ra dọa tôi...". Huyền đứng ngẩn người chưa kịp hiểu gì thì anh đã đe dọa: "Cô đừng tỏ thái độ khó chịu với tôi trước mặt gia đình, động thai thì tự lo lấy, đừng có bép xép".
Thì ra, tối qua thấy Huyền có vẻ buồn mọi người hỏi mới biết chuyện cô bị động thai và trách Quân không chăm lo, nên anh mới quát nạt như vậy. Huyền chỉ kịp quay đi khi nước mắt rơi. Với con người này, cô chợt nghĩ: "Có thực sự cần phải giải thích hay là buông xuôi?".
Nỗi đau về tinh thần chưa nguôi thì cô bàng hoàng nhận tin bác sĩ thông báo thai nhi đã bị sẩy cách đây vài ngày, do cô hoạt động quá nhiều và không chịu nghỉ ngơi. Biết chuyện, Quân chỉ buông lời lạnh nhạt: "Kiểm tra buồng trứng chưa, còn sinh con được không?".
Tim cô như nghẹn lại, thấy Huyền khóc anh lớn tiếng: "Tôi làm gì mà cô khóc, tôi lo đầy đủ hết cho cô, cô còn muốn gì nữa? Không giữ được con thì ráng chịu, khóc nữa thì ra khỏi nhà".
"Bốp" Huyền chỉ nhớ, cô đã dùng tất cả sức mạnh từ những nỗi đau dai dẳng để tát Quân một cái thật mạnh khiến anh nghiêng ngả. Cô còn hét lên: "Anh đúng là đồ cầm thú, đến con mình không còn anh vẫn có thể nói những lời đó sao ? Tôi đã cố chịu đựng vì con, vì gia đình này, nhưng anh chính là kẻ đã đập nát tát cả. Không cần anh phải đuổi, tôi cũng sẽ đi. Tôi ghê tởm con người của anh từ lâu lắm rồi". Huyền lao như bay ra khỏi nhà, mặc cho Quân đứng ngây người chưa hết bàng hoàng.
Cô chạy thật nhanh giữa trời đen như mực và cơn mưa đang chực ập xuống. Nhưng lúc này Huyền chợt ngộ ra rằng, dẫu trời có sập thì cũng không bao giờ quay lại căn nhà đáng sợ đó nữa, đó mới chính là địa ngục và đau khổ hơn bất cứ điều gì.
Huyền tự nhủ, ngày mai trời sẽ sáng thôi!
Theo PLXH