“Này chị, cướp chồng người thì cố mà sống hạnh phúc”
Hơn 1 năm sau, anh li dị vợ để đến bên tôi mặc cho người phụ nữ đó sốc và chửi mắng anh là vô liêm sỉ.
Mấy ngày nay, tôi thấy điện thoại của mình liên tục có những cuộc nháy máy và những tin nhắn lạ dạng như: “Chị sống hạnh phúc không, chị sống có vui vẻ không, anh ấy có yêu chị thật lòng không?”. Ban đầu, tôi chẳng bận tâm tới những tin nhắn đó, vì nghĩ đó là tin nhắn của ai nhầm hoặc đùa cợt này kia, không để ý thì đỡ mệt người. Nhưng lâu dần, những tin nhắn ấy cứ đến liên tục và càng ngày càng để lộ những chi tiết khiến tôi nghi ngờ. Tôi nghĩ, đó là của một người quen, biết rõ tôi, cố tình làm như vậy để tôi trêu ngươi tôi. Tôi nhất định tìm hiểu xem đó có phải là của cô gái đó, người phụ nữ mà tôi đã có một &’mối thù’ sâu đậm hay không.
Tôi chọn cách im lăng, chọn cách sống bình thản và không đáp lại bất cứ tin nhắn nào cho tới khi người đó xưng danh. Tôi biết rõ, khi mình im lặng thì đối phương sẽ tìm tới mình nếu như thực sự họ muốn gặp mình. Cô ta nói, cô ta chính là Nguyên, người bạn cũ của tôi và cũng là người vợ cũ của chồng tôi. Cái tên ấy với tôi mà nói, cả đời này sẽ theo tôi, chỉ là tôi cố quên mà không thể nào quên được, vì nó đã khiến tôi một thời điêu đứng, chịu điều tiếng của thiên hạ, còn bị bao nhiêu người khinh bỉ…
Có thể là tôi sai, sai khi đã có tình cảm với chồng của cô ấy và là người chồng hiện tại của tôi đây. Cô ấy đã cho tôi cơ hội được gần chồng cô ấy, để tôi nhận ra, người phụ nữ ấy thật là ghê gớm, đối xử quá tệ bạc với người đàn ông hiền lành kia. Trước đây, chúng tôi thân với nhau, tôi và cô ấy đã có một tình bạn đẹp và chồng cô ấy cũng chính là người đàn ông tôi đem lòng thương nhớ. Chỉ là mối tình câm lặng ấy mãi mãi không được nói ra, tôi đã chấp nhận làm một người phụ nữ yêu đơn phương, đứng sau anh, nhìn anh yêu bạn thân của tôi.
Rồi họ cưới nhau, họ có một mái ấm gia đình. Ngày tôi đến ăn cưới họ, nhìn họ hạnh phúc mà tôi không cầm được lòng. (ảnh minh họa)
Rồi họ cưới nhau, họ có một mái ấm gia đình. Ngày tôi đến ăn cưới họ, nhìn họ hạnh phúc mà tôi không cầm được lòng. Phần vì tôi quá buồn khi người tôi yêu đã lấy người con gái khác, phần vì tôi cảm thấy thương cho thân phận mình và cũng mừng thay cho họ dù lòng có chút đau. Thôi thì, yêu là mong người mình yêu được hạnh phúc. Tôi nuốt nước mắt vào trong, chấp nhận chuyện này vì anh cũng đâu biết, tôi thực sự yêu anh.
Video đang HOT
3 năm trôi qua, hai người ấy sống vui vẻ, hạnh phúc, đó là những gì tôi nhìn thấy, còn tôi vẫn chưa có người yêu. Tôi trở thành một cô gái lạnh lùng, đơn độc bước trên đường đời. Nhiều lần vợ anh có rủ tôi tới nhà chơi, tôi đã từ chối nhưng cô ấy vẫn muốn tôi đến. Già đình cô ấy giàu có mà tiền chủ yếu do cô ấy kiếm ra. Cô ấy muốn cho tôi thấy những gì cô ấy đang có vì tôi biết, cô ấy biết tôi đã từng rất yêu chồng mình.
Tôi trở thành kẻ bất đắc dĩ nhận lời mời của bạn khi tới nhà chơi. Thì ra là như vậy, cô ấy muốn thấy cảnh tượng chồng mình phục vụ mình, chồng mình cái gì cũng nghe vợ, sai một cái là phải đứng lên, phẩy tay một cái là phải hiểu ý. Cả bữa cơm, chồng cứ chạy như như con loăng quăng để nhận những lời sai bảo của vợ, còn tôi thì ái ngại thay vì làm khách mà cứ như vì mình mà anh phải vất vả. Cái gì cô ấy cũng chồng chồng, còn nói với giọng đầy kiêu hãnh &’làm đàn ông mà không kiếm ra tiền thì cứ ở nhà mà phụ nội trợ, chuyện đó không ai cấm’. Mặt anh nhìn tôi một cách khó hiểu, ái ngại, có lẽ là anh ngại tôi, xấu hổ khi tôi chứng kiến những chuyện ấy, vì đó thể hiện anh là người chồng kém cỏi, chỉ biết chịu đựng khi bị vợ sai khiến.Vợ anh ghê gớm chứ chẳng phải là do anh nhu nhược, vì nếu anh to tiếng thì cái gia đình ấy sẽ rạn nứt. Anh chấp nhận chuyện này chính là anh nghĩa hiệp, anh không chấp phụ nữ mà thôi. Nếu là tôi, tôi sẽ chẳng bao giờ cư xử như vậy, vì một người vợ là phải biết giữ sĩ diện cho chồng mình, nhất là khi nhà có khách.
Lâu dần, chuyện đó đã xảy ra. Anh nói với tôi rằng, giá như ngày trước anh yêu tôi thì gia đình đã hạnh phúc. (ảnh minh họa)
Sau ngày hôm ấy, anh liên tục gọi cho tôi nói chuyện vì dù sao chúng tôi cũng là bạn. Anh có vẻ muốn thanh mình vì tất cả những gì tôi thấy. Anh nói, vợ anh ghê gớm, cậy làm ra tiền nên hách dịch. Tiền anh kiếm cũng không ít nhưng vẫn thua vợ, gia đình anh cũng nghèo hơn nên anh bị vợ lấn lướt như vậy. Anh cảm thấy buồn khi nghĩ về những ngày tháng trước đây, tình yêu đẹp, thời sinh viên lãng mạn, hạnh phúc, vui vẻ bên nhau. Kể từ đó, những chuyện gia đình của anh tôi đều biết hết, anh luôn luôn tìm tôi để kể và tâm sự. Tình cảm trong tôi lại trỗi dậy khi thấy anh đau khổ, mệt mỏi. Tôi muốn được an ủi anh, muốn cho anh mượn bờ vai của mình.
Lâu dần, chuyện đó đã xảy ra. Anh nói với tôi rằng, giá như ngày trước anh yêu tôi thì gia đình đã hạnh phúc. Vợ anh cứ nghĩ sai khiến được chồng thì vui mừng, hạnh phúc vì mình được chồng chiều này kia. Đó là suy nghĩ sai lầm vì cô ấy không hiểu được, đàn ông rất cần sĩ diện, anh đang mệt mỏi vì vợ, vì gia đình mà cô ấy nào nhận ra. Anh đã nắm lấy tay tôi sau nhiều lần chúng tôi gặp gỡ và tỏ tình với tôi khi biết rằng, tôi chưa có gia đình.
Anh nói yêu tôi và muốn từ bỏ gia đình để đến bên tôi. Ban đầu tôi sốc lắm nhưng tình cũ quay lại, lại còn thương cảm với anh, tôi xúc động và đã ôm lấy anh, đã khóc trong vòng tay anh, thổ lộ tất cả những gì mà mấy năm qua tôi để trong lòng. Chúng tôi yêu nhau…
Hơn 1 năm sau, anh li dị vợ để đến bên tôi mặc cho người phụ nữ đó sốc và chửi mắng anh là vô liêm sỉ. Khi biết chuyện chồng có người mới, muốn ly hôn, cô ta còn chửi mắng anh như bà chằn, không năn nhỉ, không ngọt nhạt. Biết anh yêu tôi và muốn lấy tôi, cô ấy nổi khùng lên, nói tôi là loại đàn bà không ra gì.
Sau hơn 2 năm, cô ta đã không ít lần nhắn tin nói tôi là loại này, loại kia và còn nói, tôi sẽ bị quả báo. (ảnh minh họa)
Đúng, tôi thừa nhận mình vô liêm sỉ khi đã cướp anh khỏi cô ta. Nhưng một gia đình sống như thế, liệu có bền được không? Cô ấy không biết quý trọng chồng mình, coi thường chồng, chỉ nghĩ mình là tài giỏi thì chẳng bao giờ hạnh phúc được. Chút sĩ diện và tự trọng, cô ấy cũng không dành cho chồng. Cô ấy còn cố tình trêu người tôi, mời tôi tới nhà và tự hào là mình giỏi trị chồng và cũng tự hào rằng, chồng cô ấy không bao giờ yêu ai khác ngoài cô ấy. Người phụ nữ ấy đã sai khi nghĩ về chồng mình như vậy. Thực chất cô ta chưa từng hiểu anh một chút nào.
Chúng tôi trở thành một cặp sau đám cưới. Tôi đã không màng tới người xung quanh, không màng tới gia đình dị nghị, bạn bè khó chịu, tôi quyết tâm chọn anh. Tôi và anh có với nhau một đứa con gái rất xinh xắn. Người đời chửi rủa là tôi cướp chồng người khác, cô ta tung tin là tôi đê tiện, vô liêm sỉ còn chồng mình là kẻ phản bội, tôi chấp nhận.
Sau hơn 2 năm, cô ta đã không ít lần nhắn tin nói tôi là loại này, loại kia và còn nói, tôi sẽ bị quả báo. Tôi không biết rằng mình sẽ đi đến đâu, sống ra sao nhưng ít ra, tôi biết cách tôn trọng chồng và chúng tôi đang hạnh phúc. Cô ta thua trận mà còn nói rằng, chồng tôi là gã đàn ông vô dụng, không kiếm được tiền, chỉ biết ăn bám… Những lời nào xấu xa nhất cô ta cũng dùng được để nói về chồng và còn nói anh là của thừa mà cô ta bố thí cho tôi. Tôi yên tâm với từ &’bố thí’, thôi thì coi như thế là cô ta chấp nhận vứt bỏ người chồng ấy lại cho tôi.
Bây giờ, chúng tôi đang hạnh phúc, còn cô ấy sống ra sao tôi không rõ. Chỉ là, mỗi ngày tôi đều nhận được những tin nhắn khủng bố, xúc phạm. Cô ta còn nói tôi &’này chị, cướp chồng thì cố mà sống cho hạnh phúc, đừng để chồng coi thường, không thì thiên hạ họ cười cho’. Tất nhiên rồi, tôi sẽ cố mà sống cho hạnh phúc, sống sao cho xứng đáng với những gì tôi đã cố gắng giữ gìn. Nhất là tình yêu anh dành cho tôi. Tôi biết chỉ có cách sống hạnh phúc mới chứng minh được cho người ta thấy, tôi đến với anh bằng tình yêu chân thành…
Theo Eva
Cha mẹ là người giàu nhất
Thuở nhỏ, nhà tôi nghèo lắm, ba tôi làm công nhân, lương chẳng đủ nuôi bốn đứa con. Mẹ phải buôn bán thêm để nuôi chúng tôi ăn học. Dù vậy, mấy chị em tôi đều học giỏi. Đó cũng là điều an ủi lớn nhất của ba mẹ.
ảnh minh họa
Tôi luôn mặc cảm mình nghèo nên chẳng dám rủ bạn về nhà chơi cũng như chẳng dám thừa nhận với bạn bè mẹ tôi chính là người bán hàng ăn nhỏ xíu ở chợ. Cho đến một ngày...
Mẹ chở tôi đi thi bằng xe đạp trên con đường đầy dốc, chiếc xe cũ liên tục tuột xích, tôi sợ trễ nên cứ hối mẹ đạp nhanh mà không mảy may chú ý lưng áo mẹ ướt đẫm mồ hôi. Gần đến trường, sợ bạn thấy người mẹ nghèo lam lũ, tôi hối mẹ về khi mẹ định nán lại. Mẹ không nói được tiếng nào vì vẫn còn thở dốc, rồi quay xe đạp thật nhanh, nhìn vai mẹ rung rung, cái dáng gầy vội vã, trong tôi bỗng trào lên nỗi ân hận khôn cùng. Lần đầu tiên, tôi khóc khi nghĩ về mẹ.
Tôi nay đã là mẹ. Có lần, đón con bằng xe đạp, con có vẻ ái ngại như sợ bạn thấy mẹ mình đi xe đạp làm tôi nhớ lần mẹ chở tôi đi thi. Có điều, khác với ngày xưa, tôi đã hiểu ra rằng: chỉ khi còn trẻ, người ta mới có thể cư xử như thế dù cha mẹ có thể nghèo vật chất nhưng không ai giàu bằng họ về sự yêu thương dành cho con.
Theo VNE
Chồng ki bo với vợ nhưng lại vung tiền cho gái Cuộc sống hôn nhân của tôi làm tôi cảm thấy chán nản, bây giờ tôi không biết phải làm thế nào trong hoàn cảnh này. khi mà chồng vui vẻ mang tiền giúp đỡ người khác, còn với vợ thì anh chi li tính toán từng đồng. ảnh minh họa Chúng tôi lấy nhau đã được gần 4 năm. Khoảng năm 20013 tôi...