Này chàng trai bằng t.uổi, em chờ anh trưởng thành
Đa phần những cặp đôi bằng t.uổi thường xuất phát từ tình bạn, mối quan hệ ấy được nuôi dưỡng và chẳng biết từ lúc nào con tim cảm thấy xao xuyến. Một ngày không
Đa phần những cặp đôi bằng t.uổi thường xuất phát từ tình bạn, mối quan hệ ấy được nuôi dưỡng và chẳng biết từ lúc nào con tim cảm thấy xao xuyến. Một ngày không gặp người đó, bạn như thiếu một cái gì đó, bồn chồn, thao thức và vu vơ buồn.
Chợt sự xuất hiện của người khiến tim bạn loạn nhịp. Cái vẻ mặt u sầu lúc bấy giờ được thay bằng nụ cười rạng rỡ. Và có lẽ, thời gian ngưng đọng ngay giây phút bạn cảm nhận được tình cảm của người đấy dành cho mình qua lời tỏ tình đơn giản, mộc mạc ” Tớ thích ấy”.
Từ giây phút đó, chúng mình chẳng còn gọi nhau là “bạn bè” mà là “ Người yêu”, “Anh, em”. Xuất phát điểm là bạn bè nên chúng mình đã quá hiểu về nhau nên tình cảm cũng tiến triển rất nhanh. Những cái nắm tay ngượng ngùng, những cử chỉ quan tâm vụng về mà đáng yêu. Cứ thế chúng mình cùng nhau bước qua những năm tháng của t.uổi học trò, của thời sinh viên.
Vậy có bao giờ bạn tự hỏi yêu một người bằng t.uổi khác gì với yêu một người nhiều t.uổi hơn mình chưa? Khi bạn yêu một người bằng t.uổi cái được đầu tiên đó chính là các bạn đồng cảm với nhau, có thể nói chuyện thoải mái với nhau mà chẳng cần phải e dè, thận trọng như yêu một người lớn t.uổi hơn.
Tuy nhiên, yêu một người hơn t.uổi bạn sẽ có cảm giác mình nhỏ bé và được chiều chuộng còn với một người bằng t.uổi đôi lúc bạn có cảm giác sao mà người ấy trẻ con đến vậy?
Bạn thấy suy nghĩ của mình và người ấy không giống nhau. Bạn thấy mình có lúc giống là một người chị hơn là người yêu. Cứ thế các bạn bất đồng quan điểm, giận nhau, không thèm liên lạc.
Có cặp vì đặt cái tôi của mình quá lớn mà cả hai cùng im lặng thế rồi xa nhau mãi mãi. Nhưng lại có cặp mà một trong hai nhắn tin “Ê! con/thằng người yêu kia sao mày giận tao lâu thế, tính lơ tao luôn à!” chỉ cần một câu nói đấy thôi thì cả hai có thể cười hè hè với nhau và sự giận dỗi kia dường như chưa từng xuất hiện.
Video đang HOT
Đặc quyền của yêu người bằng t.uổi đó chính là lúc vui vẻ gọi nhau anh yêu, em yêu đến lúc hờn dỗi có thể xưng “mày”, “tao” mà chẳng lo cư xử không đúng tại sao lại như vậy? Đơn giản bởi lẽ bạn và người ấy bằng t.uổi với nhau trước đây cũng gọi nhau như vậy rồi. Hờn dỗi chút cùng lắm quay lại làm bạn bè thôi.
Điều này đặc biệt không thể xảy ra khi bạn yêu một người hơn t.uổi. Lúc giận chỉ cần xưng “mày”, “tao” thì mối quan hệ lúc đó của các bạn không còn ở mức hờn dỗi bình thường nữa. Lúc này, bạn sẽ bị cho là hỗn, không biết cư xử và mối quan hệ của các bạn vì thế cũng có thể xấu đi đến mức không thể cứu vãn được.
Khi yêu một người bằng t.uổi bạn phải tốn gấp đôi sự quyết tâm so với người khác. Bạn chấp nhận không được nũng nịu và được nuông chiều như khi quen người hơn t.uổi. Không những thế phải bỏ ngoài tai tất cả những lời khuyên răn của mọi người để giữ vững tình yêu này.
Chấp nhận những lúc người ấy trẻ con ham chơi, suy nghĩ không chín chắn, chưa có sự nghiệp ổn định. Nhưng chắc chắn sẽ có một ngày, người ấy hiểu và phấn đấu vì tương lai của hai bạn.Việc bạn cần làm là vị tha, động viên và chờ chàng trai của bạn trưởng thành!
Theo Guu
Tức giận nên tát vợ 2 bạt tai, chồng chỉ nghe thủ thỉ: “Anh ngủ đi, đừng gạt tay em ra, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải ôm nhau mà ngủ”
Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi rồi nói...
Mấy hôm nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện tối hôm đó. Tôi thấy có lỗi với vợ rất nhiều. Có lẽ tôi đã quá nóng nảy, tôi thật đáng trách.
Tôi kết hôn cách đây 5 năm, hai vợ chồng đã có với nhau 1 b.é t.rai 4 t.uổi kháu khỉnh. Vợ là mối tình thứ 2 của tôi, em xinh đẹp trắng trẻo và rất thông minh. Vợ ít hơn tôi 6 t.uổi, cả hai đều cùng làm truyền thông. Vì cùng ngành nghề nên em rất cảm thông cho tôi những lần tôi bận rộn ôm công việc.
Ảnh minh họa
Dù bên cạnh em có rất nhiều chàng trai giàu có theo đuổi nhưng em vẫn bền bỉ bên tôi, yêu tôi và lấy tôi. Giờ ngẫm lại tôi thấy mình tệ quá, suốt ngày lấy cơ làm việc để lo cho tương lai hai đứa nên nhiều khi tôi cũng bỏ bê em. Nhưng em chưa 1 lần than vãn hay đòi hỏi, tôi mặc nhiên nghĩ em sướng khi yêu được người biết lo toan như tôi. Tôi đâu nghĩ rằng em cũng rất tủi thân khi tôi chẳng hề lãng mạn như bao người khác.
Lấy nhau về em rất đảm đang, em không để chồng ăn sáng bằng đồ hàng quán như người khác. Em luôn dậy sớm nấu cho bố con tôi những bữa ăn ngon. Chuyện nhà cửa đều do em quán xuyến, tôi thương vợ nên cũng hay vào bếp phụ giúp em nấu ăn rửa bát. Nói chung cuộc sống vợ chồng chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi hài lòng với những gì mình có.
Vợ đẹp con ngoan chẳng có gì đáng vui mừng hơn, tôi chưa 1 lần đ.ánh v.ợ cho đến hôm đó. Bình thường vợ đảm nhiệm đưa con đi học đón con về, nhưng chiều hôm ấy vợ có việc đột suất phải đi gặp khách hàng thay sếp nên em nhắn tin cho tôi:
- Lát anh về đón con hộ em nhé. Em có chút việc.
Tôi cũng bận nên không đón con được, tự dưng công ty lại triệu tập 1 cuộc họp gấp. Tôi là phải báo cáo công việc nên nhắn tin qua loa lại cho vơ: "Anh bận rồi, em chịu khó về sớm đón con nhé". Nhắn tin xong tôi cũng không để ý vợ có nhắn lại hay không.
Tối đó 8 giờ tối về tới nhà vợ con chưa thấy đâu, nhà cửa tối thui. Tôi gọi điện thì thấy thuê bao, hoang mang quá tôi chạy ra trường thì thấy con đang chơi 1 mình may mà cô giáo vẫn ở lại cùng con. Thấy bố đến nó òa lên khóc. Tôi thấy rất tức giận, vợ con gì mà đi giờ này chưa chịu về. Tôi tưởng tượng đến cảnh cô ấy đi hát hò nhảy múa này nọ. 9 giờ vợ mới về đến nhà, tôi tức tối cho vợ luôn 2 cái bát tai.
- Cô làm gì mà giờ mới về hả? Để con đứng khóc 1 mình 8 giờ chưa ai đón, làm mẹ mà như vậy à?
- Em nhờ anh đón con hộ em rồi mà, hôm nay em phải đi gặp khách hàng thay sếp. Với lại máy em hết pin rồi nên không gọi cho anh được.
- Đi cả tối chẳng lẽ không xạc được cái pin hay mượn điện thoại gọi về à?
- Em sai rồi, em xin lỗi.
Cô ấy lại ôm lấy con rồi xin lỗi con rối rít. Nghĩ đến cảnh con khóc nức nở tôi thấy giận lắm, nhưng tự nhiên tát vợ xong cũng thấy thương thương. Cô ấy khóc rồi lặng lẽ đi lên phòng thay đồ, tắm rửa cho con.
Tôi ngồi lại phòng khách và hút thuốc, muốn lên xem vợ con thế nào nhưng vừa giận, vừa thấy có lỗi. Đêm đó khi tôi lên phòng thì vợ đã tắt điện đi nằm, chắc sợ tôi thấy khuôn mặt bị sưng do cái bạt tai lúc nãy. Tôi nhẹ nhàng nằm xuống, nếu như thường ngày tôi sẽ ôm vợ ngủ thì hôm nay tôi nằm hơi xa ra 1 chút.
Tôi không biết cảm xúc mình lúc đó là gì nữa có lẽ tôi sợ cô ấy giận. Tôi muốn xin lỗi nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Bỗng dưng vợ tiến đến ôm rồi đắp chăn cho tôi, cô ấy thỏ thẻ:
- Anh đừng giận em nữa, em biết em sai rồi. Em cứ tưởng anh sẽ về đón con nên chủ quan quá. Anh ngủ đi, đừng gạt tay em ra, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải ôm nhau mà ngủ. Vì nếu giận nhau mà bỏ nhau được thì hãy giận còn giận nhau mà ngày mai mình vẫn là vợ chồng và hết cuộc đời này vẫn bên nhau thì đừng giận nhau nữa chỉ thêm mệt anh à.
Câu nói của em khiến tôi bật khóc, tôi nghĩ lẽ ra em phải là người giận tôi. Tôi sợ mình chạm vào sẽ bị em gạt ra mới đúng đằng này em lại tha thứ và suy nghĩ rộng lượng như vậy.
- Anh xin lỗi, tại anh nóng nảy quá, để anh lấy đá chườm cho em.
- Em không sao đâu, em chườm lúc nãy rồi. Anh cứ ngủ đi.
- Em không giận anh à?
- Em bảo rồi mà, vợ chồng dù có giận nhau thì cũng phải bỏ qua và ôm nhau ngủ. Phụ nữ chỉ cần 1 cái ôm đôi khi có thể xua tan hết mọi thứ, vì thế anh hãy ôm em nhiều vào. hì
Tôi siết chặt vợ trong vòng tay, nước mắt tuôn ra: "Anh thật may mắn khi lấy được 1 người vợ vị tha và ấm áp như em".
Theo WTT
Bạn gái liên lạc với tình cũ khi chúng tôi cãi vã Sau này cô ấy có tìm đến người cũ tiếp khi chúng tôi giận nhau? Tôi sợ chuyện này sẽ ám ảnh mình về sau. Tôi và cô ấy quen nhau từ năm ngoái, trải qua bao khó khăn cuối cùng hai đứa yêu nhau được hơn một tháng rồi. Tôi 27 t.uổi, làm việc tại Hà Nội, cô ấy 22 t.uổi, làm...