Này anh, anh đã hiểu hết cô gái của mình chưa?
Em ngoan hiền như thỏ con trong mắt người lớn, em mềm mại như con mèo trong lòng anh. Em là biến thể của mong muốn người khác.
Em thích mưa mùa bão. Em thích nhiều thứ dở hơi, điên rồ và liều lĩnh. Đêm qua em đã ngồi xem “How I met your mother” và ngồi cười như trúng số một mình. Đã rất lâu em không cười như thế. Có lúc em cảm tưởng bản thân mình như một mặt hồ phẳng lặng, mặc cho dưới lòng hồ trong vắt, hay chất chứa đầy cáu cặn thì mặt nước vẫn xanh mướt, in bóng bầu trời thơ mộng với vài gợn mây lơ thơ,lãng đãng.
Em ngoan hiền như con con thỏ trong mắt người lớn, em mềm mại như con mèo con trong lòng anh. Em là biến thể của mong muốn người khác. Đấy, sau hai mươi mấy năm trên đời, tự nhiên em nhận ra mình đã được dạy dỗ, rèn luyện để vừa lòng người khác.
Em đọc được rằng chúng em không sinh ra là phụ nữ mà được dạy dỗ trở thành phụ nữ. Đó là lý do tại sao khi còn bé em được mua cho hàng tá búp bê xinh đẹp, dễ thương, long lanh trong khi có thể ao ước của em chỉ là cái máy chơi điện tử cầm tay hay ho của thằng bạn hàng xóm. Lớn lên em luôn được văng vẳng nghe những lời răn dạy của mẹ, của dì, của cô thậm chí của bác hàng xóm rằng “con gái phải thế này, con gái phải thế kia, con gái không được làm thế này, con gái không được làm thế kia”.
Chắc hẳn mẹ em sẽ tá hỏa lên khi thấy con gái mình nhong nhong giữa trưa nắng khắp hang cùng ngõ hẻm cùng với thằng bạn thân nối khố với đủ trò trèo tường, đánh nhau, bẻ cành hái quả trộm nhà người ta. Nhưng đến bây giờ nghĩ lại em vẫn thấy tuổi thơ của mình đẹp quá chừng. Khi còn là một đứa trẻ, chúng ta ít sợ hãi và được bộc lộ bản thân thật thà nhất.
Ấy vậy mà, càng trưởng thành em lại càng giỏi giấu diếm những màu sắc rực rỡ của bản thân mà trao lại sự tô vẽ mờ nhạt cho thế giới xung quanh. Ngay cả tuổi trẻ, ngay cả sự cuồng nhiệt dại khờ nhất cũng không giúp em đủ sức thoát ra khỏi những kiểu mẫu được xây dựng lên từ kì vọng của xã hội, của những người xung quanh em. Những ánh mắt hiếu kì, muôn vạn câu hỏi vì sao em lại làm cái này cái kia mà không làm như người khác tiêu hao sức lực của em. Quá nhiều sức ép và mỏi mệt khi em chọn một lối đi riêng của mình.
Video đang HOT
Ở chiều ngược lại nếu em ngoan ngoãn đi theo số đông em được yên thân. Giống như những đứa trẻ sớm học được rằng nếu chịu khó nghe lời người lớn chúng sẽ không bị đòn roi, quở trách. Cứ như thế từng bước em đi, em lại đánh rơi mất một phần bản thân và bấu víu thêm một phần xa lạ từ những người xung quanh.
Rồi ngay cả khi anh đến, anh đã nói sẽ yêu thương em vì chính bản thân em. Nhưng ngày tháng trôi qua, em nhận ra mình đã không còn là mình khi ở bên cạnh anh. Em biến mình thành một bản sao cho những mong ước của anh. Em miệt mài chạy đuổi theo từng tiêu chuẩn bạn gái, người yêu, vợ tương lai hoàn hảo của anh. Có nhiều khi ở bên cạnh anh, em giống như một diễn viên đại tài nơm nớp lo sợ đánh rơi lớp mặt nạ của mình.
Nếu em chỉ là em liệu anh sẽ còn ở lại? Nhưng em lại không nhớ ra em là ai nữa, đã quá lâu rồi em không còn chỉ là em. Vì vậy em quyết định lên đường tìm em.
Em đã không tìm thấy mình như em nghĩ. Vì hóa ra em là một tổng thể hỗn hợp của tất cả các ký ức, trải nghiệm, vấp ngã, trưởng thành. Em không chỉ là A, là B, là C. Có lẽ em có thể là cả cái bảng chữ cái đó. Nhưng người khác thì cứ luôn bắt em phải là A, là B, là C.
Bởi nếu em là quá nhiều thứ thì họ sẽ không định nghĩa, không đoán bắt và cư xử phù hợp với em được. Hay thôi chúng ta cứ bỏ qua khái niệm phù hợp và hiểu đi nhé. Phụ nữ là để yêu, không phải để hiểu. Nhưng được hiểu cũng hay lắm, có điều để hiểu thì tốn thời gian quá. Mà thời gian là vàng, là bạc cho nên có lẽ em đừng đi tìm em nữa, cứ làm con mèo ngoan ngoãn trong lòng anh để được yêu thương.
Theo Phununews
Chồng đòi ly hôn khi biết tôi biếu bố mẹ 10 triệu đồng tiêu tết
Sau khi cho tôi 2 cái tát đau điếng, chồng tôi nói rằng: "Cô mau viết đơn đi, tôi muốn ly hôn, tôi không thể chấp nhận kiểu vợ gian dối, giấu giếm chồng cho bố mẹ mình tiền được".
Tôi và chồng cưới nhau được 7 năm nay, trong suốt thời gian đó, cuộc sống của vợ chồng tôi không mấy hạnh phúc, vì chồng tôi khá chặt chẽ trong chi tiêu đối với vợ và gia đình vợ. Về làm dâu đã lâu, nhưng chồng tôi luôn trọng bên nội hơn bên ngoại.
Dù gia đình hai bên cách nhau có 13km, nhưng Tết năm nào chồng cũng chỉ cho tôi về đúng duy nhất 1 ngày sau Tết. Anh nói: "Cô là dâu trưởng, đã là dâu trưởng phải trực Tết lo mâm cỗ, tiếp khách, còn vui chơi thì ngày khác".
Anh nói ngày khác, nhưng thực ra bình thường tôi đầu tắt mặt tối 8 tiếng công sở, chăm 3 đứa con, còn đâu thời gian để về nhà bố mẹ. Đã lâu rồi, tôi thèm được ngủ với mẹ một đêm, muốn được trò chuyện, tâm sự với mẹ, nhưng chồng tôi cho rằng đó là mong muốn "lãng xẹt".
Chồng tôi nổi nóng, cho vợ 2 cái tát như trời giáng, còn đòi ly hôn (Ảnh minh họa).
Chưa kể, từ ngày cưới nhau, Tết nào anh cũng sắm hàng chục triệu đồng quà Tết cho gia đình bên nội, còn bên ngoại anh chỉ biếu duy nhất 1 triệu đồng. Anh nói: "Cô may có tôi rước là tốt phước rồi, ông bà bên đó cũng coi như may mắn khi cho đi được quả bom nổ chậm".
Tôi nghe anh nói không ít lần, nhưng chỉ biết im lặng. Bởi chồng tôi nóng tính lắm, nếu vợ nói cái gì không vừa ý, anh sẵn sàng nhảy bổ lên mà mắng, chửi, thậm chí đánh vợ không tiếc tay. Cũng vì lý do đó, mà anh luôn cho mình quyền áp đặt với vợ. Không ít lần, tôi khóc vì tủi nhục, cảm thấy không được chồng tôn trọng.
Gia đình tôi, bố mẹ về hưu đã lâu, hơn 2 năm nay, mẹ tôi bị tai biến, nên tiền nong góp được bao nhiêu đều chữa bệnh cho mẹ. Vì thế, không ít lần về chơi, thấy cảnh bố tôi phải bán thêm hàng nước tôi thương lắm. Bố tôi kể, mỗi ngày cũng chỉ được vài chục nghìn nhưng lo ăn uống vừa hết.
Năm ngoái về, thấy cảnh bố tôi phải giặt quần áo bằng tay, tôi thương lắm, tôi cũng đã ráng để tích góp lại, Tết năm nay mua cho bố mẹ chiếc máy giặt.
Đợt vừa rồi cũng vừa đủ 10 triệu đồng, tôi gửi về quê biếu bảo bố mua chiếc máy giặt, trời mùa đông giặt tay nước giếng lạnh lắm. Bố tôi khi nhận được tiền cũng đã mua máy giặt mới, phần còn lại mua sắm Tết.
Hôm đó, về nhà thấy tôi anh đã lao vào chửi bới, còn bảo tối giấu giếm tiền cho bố mẹ. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi hôm trước chồng tôi có việc nên qua thăm bố mẹ tôi (lúc đó có người hàng xóm qua chơi), thấy chồng tôi người hàng xóm cứ khen vợ chồng tôi có hiếu khi gửi biếu 10 triệu đồng, còn mua máy giặt cho bố mẹ vợ. Anh biết chuyện giận tôi lắm.
Hôm đó, về nhà thấy tôi anh đã lao vào chửi bới, còn bảo tối giấu giếm tiền cho bố mẹ. Anh còn áp đặt: "Chắc đây không phải là lần đầu". Hôm đó, vợ chồng tôi cãi nhau to, tôi cũng không nhịn nữa, tôi nói những gì tôi nghĩ.
Chồng tôi nổi nóng, cho vợ 2 cái tát như trời giáng, còn đòi ly hôn. Anh cũng nói rõ: "Tôi cho cô 2 tuần sửa soạn rồi ra khỏi nhà tôi. Tôi không chấp nhận người vợ như cô". Tôi giận chồng lắm, tôi cũng muốn chấm dứt cuộc hôn nhân với người chồng ích kỷ như anh, nhưng nghĩ tới 3 đứa con, tôi không biết nên làm gì nữa. Giờ tôi phải làm sao để giải quyết bi kịch này đây. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Phununews
Phụ nữ chẳng cần gì nhiều, chỉ cần thế này thì bao nhiêu muộn phiền cũng tan biến! Trong khi Tết mua mấy chai rượu ngoại tới cả mấy chục triệu, tiền lì xì cho con cháu bên nội cũng ít nhất là 500 nghìn, tiền sắm sửa linh tinh, mẹ chồng cũng chẳng tiếc... Cầm 500 nghìn trong tay, Hiền nhìn theo bóng mẹ chồng vừa rời khỏi nhà, trong đầu vẫn vọng lại câu nói của bà: - Ở...