Nạt nộ ‘ba mẹ cô không biết dạy con’,không ngờ con dâu đáp trả thẳng thắn khiến mẹ chồng..
Mẹ chồng là người phụ nữ sống theo tư tưởng phong kiến. Với bà, phụ nữ phải tận tụy hy sinh, chăm lo nhà cửa bếp núc chứ không phải làm việc ngoài.
Ảnh minh họa
Nhà anh và nhà tôi không phải thuộc dạng môn đăng hộ đối. Chúng tôi quen nhau từ thời đại học, vì thương con nên ba mẹ anh mới cho phép cưới tôi. Từ ngày về làm dâu, tôi chưa bao giờ sống yên ổn. Ba chồng vốn là người kiệm lời nên không nói nặng nhẹ gì tôi. Còn về phần mẹ chồng, lúc nào bà cũng bắt tôi phải trở thành một người vợ hoàn hảo, một lòng tận tụy vì chồng con.
Sau khi kết hôn, bà bắt tôi ở nhà nội trợ, không cho đi làm. Anh nể mẹ nên cũng khuyên tôi ở nhà phụ giúp bà công việc bếp núc. Vợ chồng tôi cũng vì chuyện này mà cãi nhau nhiều lần. Mỗi lần tôi có ý định đi làm là anh lại gạt ngang.
Tốt nghiệp với bằng loại khá nhưng tôi chưa có cơ hội làm nghề ngày nào. Mẹ chồng không hiểu thì không nói, đằng này chồng cũng hùa theo khiến tôi vô cùng thất vọng. Đúng là phụ nữ lấy chồng như chim trong lồng, mất tự do.
Mẹ chồng là người phụ nữ sống theo tư tưởng phong kiến. Với bà, phụ nữ phải tận tụy hy sinh, chăm lo nhà cửa bếp núc chứ không phải làm việc ngoài. Những người chị dâu bên chồng không chịu được tính khí của bà nên phải dọn ra ở riêng, lâu lâu mới về một lần.
Nhiều lần tôi cũng khuyên anh nên dọn ra sống riêng, anh đều nói thu nhậpchưa ổn định, sống với ba mẹ ngày nào đỡ ngày đó. Tôi nghĩ cũng đúng, kinh tế của chồng chưa đủ để chúng tôi tự lập, tôi cũng không phụ giúp được gì nên cũng đành chấp nhận.
Con dâu đáp trả thẳng thắn khi mẹ chồng mắng ‘ba mẹ cô không biết dạy con’ ảnh 1Tôi lên tiếng đáp trả câu nói của mẹ chồng sau những tháng ngày nhẫn nhịn – Ảnh minh họa: InternetTôi tự nhủ với bản thân, sống lâu rồi mẹ chồng sẽ thương mình hơn.
Video đang HOT
Nhưng mọi chuyện không như tôi nghĩ, cưới nhau đã lâu, tôi chưa có thai. Mẹ chồng kéo tôi đi khám chữa nhiều nơi, rồi bắt ép tôi uống hết thuốc này đến thuốc khác. Nhiều lần, tôi giải thích nguyên nhân không phải tôi mà là anh, nhưng bà không nghe, một mực bảo vệ con trai mình.
Bà còn mắng tôi phụ nữ không biết đẻ như đồ bỏ đi, sớm muộn gì cũng bắt anh ly hôn với tôi. Thực sự, vì anh chưa muốn có con nên chúng tôi dùng biện pháp phòng tránh. Thế nhưng anh biết mẹ mắng tôi mà cũng không lên tiếng bênh vực. Mọi việc đều là ý kiến của anh, vậy mà chính tôi lại trở thành “tội đồ” trong chuyện này.
Mỗi ngày bà đều bắt tôi uống thuốc. Tôi không chịu nổi nên lén đem đổ vào chậu cây ngoài sân. Cuối cùng mẹ chồng phát hiện, bà vừa mắng chửi vừa đem hết thuốc trong tủ ra quăng vào thùng rác như dằn mặt tôi. Chiều đó, bà gọi vợ chồng tôi ra phòng khách nói chuyện.
Vẻ mặt bà nghiêm nghị, trong lòng tôi cảm thấy hơi bất an. Một lúc sau, ba mẹ tôi đến. Nhìn dáng vẻ của ba mẹ, lòng tôi lại xót xa. Ông bà phải bắt xe từ quê lên ngay trong ngày, gương mặt phờ phạc thấy rõ. Chưa kịp ngồi xuống uống miếng nước, mẹ chồng tôi đã nói thẳng vào mặt ba mẹ tôi.
- Anh chị dạy con kiểu gì vậy? Cưới nhau đã lâu mà nó chưa có thai. Tôi thương, mua biết bao nhiêu thuốc về tẩm bổ nhưng nó lại mang thuốc đổ đi hết. Còn lên tiếng trả treo, đổ lỗi cho chồng nó nữa. Tôi không thể chấp nhận đứa con dâu như thế này, tôi trả nó về cho anh chị đó.
Mẹ tôi nhẹ giọng.
- Chị có việc gì từ từ nói. Vợ chồng là chuyện cả đời, chứ có phải ngày một ngày hai đâu mà chị bắt nó bỏ. Có gì chị cứ dạy bảo nó, tôi không dám chen vào.
Mẹ chồng tôi khinh khỉnh.
- Làm cha làm mẹ không dạy được con thì sao tôi dám dạy… À mà cũng đúng, nhà quê mà sao có đủ điều kiện để dạy dỗ.
Nhìn thái độ khinh miệt của mẹ chồng, tôi tức điên. Không thể nhịn được nữa, tôi liền lên tiếng.
- Nếu mẹ đã không chấp nhận con là dâu thì con xin phép về với ba mẹ con. Dù gì con cũng không muốn sống với gia đình ngoài mặt gia giáo nhưng lại không biết phải trái, trắng đen. Con mẹ sai rành rành ra đó mà cứ đi đổ lỗi cho người khác.
Tôi quay sang nhìn anh.
- Người chồng không biết bảo vệ vợ mình, tôi không cần nữa. Chúng ta ly hôn thôi.
Cả hai chết đứng trước màn đáp trả đanh thép của tôi. Ngay trong hôm đó, tôi theo ba mẹ về quê, sống thoải mái, chẳng lo nghĩ. Anh cũng nhiều lần liên lạc nhưng tôi từ chối gặp mặt. Người chồng không biết tôn trọng vợ, tôi chẳng cần.
Theo Phunutoday
Gần ngày cưới, phát hiện bí mật 'động trời' về người yêu
Cứ ngỡ sẽ kiếm được người đàn ông tốt, yêu thương mình hết lòng nhưng nào ngờ gần ngày cưới tôi đã phát hiện sự thật động trời về anh.
Cứ tưởng yêu nhau sau hơn 2 năm, đã quá hiểu nhau rồi thì chuyện hôn nhân chỉ là sớm hay muộn. Không còn gì phải hoài nghi về đối phương nữa nên tôi rất yên tâm rằng anh ấy sẽ không bao giờ lừa dối mình.
Ngày về nhà anh ra mắt, bố mẹ anh quý tôi ra mặt, ai cũng vui vẻ chào đón con dâu tương lai. Tất cả đều mong cho tôi nhanh chóng trở thành con dâu của gia đình anh. Khỏi phải nói cũng biết tôi tự hào và hãnh diện cỡ nào. Tôi tin rằng chúng tôi sẽ là một cặp vợ chồng hạnh phúc với những sướng khổ vui buồn mà chúng tôi có với nhau.
Gia đình anh mang lại cho tôi cảm giác yên tâm, vui vẻ. Tôi cảm thấy chẳng còn sợ hãi việc phải xem xét xem người mẹ chồng như thế nào, sống có chân tình, có tốt hay không.Tôi tin tưởng rằng mình sẽ là một cô con dâu tốt bằng tình yêu tôi dành cho anh và sự yêu mến của bố mẹ anh dành cho mình. Sau hôm đó, chúng tôi đã được gia đình thúc giục chuyện cưới xin. Tôi gật đầu đồng ý sau khi anh cầu hôn vì tin rằng, anh chính là một nửa cuộc đời mình.
Khi cái thai trong bụng được 3 tháng, anh nói với tôi phải cưới nhanh chóng trước khi bụng to. Có chút lo lắng hồi hộp, tôi quyết định về quê làm thủ tục đăng kí kết hôn. Nhưng cái ngày đó chính là ngày định mệnh đời tôi.
Không thể tin nổi, người đàn ông tôi yêu thương vô cùng, hết lòng vì anh, hi sinh cả đời con gái để mang bầu trước cho anh lại là người đã có một đời vợ. Hôm đăng kí mới vỡ lẽ. Anh lừa dối tôi suốt bao nhiêu năm. Tôi chửi bới anh, mắng mỏ anh thì anh bảo tôi "thôi thì ván đã đóng thuyền, em cũng mang bầu con của anh 3 tháng rồi, giờ em muốn làm sao? Không lẽ em định phá thai, hay em định làm mẹ đơn thân? Liệu em có đủ bản lĩnh không?'.
Vì anh và tôi có hai quê xa nhau, quen nhau trên thành phố nên tôi không hề biết gì về quá khứ của anh. Cứ yêu và tin, nghĩ rằng anh sẽ chẳng lừa dối mình. Ai ngờ tôi ăn một cú lừa đau đớn.
Tôi khóc như mưa nhưng lời anh ta nói quá đúng. Tôi bây giờ một thân một mình còn đang sung sướng hạnh phúc thì sao có thể nói với bố mẹ tôi hủy hôn, nói với bố mẹ anh là kẻ đã có vợ và lừa tôi có bầu?
Nhưng phải chấp nhận người đàn ông bỉ ổi này liệu rằng tương lai có hạnh phúc không? Giá như anh ta cầu xin tôi, anh ta khóc lóc mong tôi tha thứ thì lại là lẽ khác. Không một lời động viên, không một câu hối lỗi, anh ta mặc định rằng không lấy anh ta, tôi chẳng thể lấy ai, cũng không dám hủy hôn.
Hận, hận vô cùng. Nhưng phải làm sao bây giờ? Tôi không thể nào vì đời mình mà bỏ đi đứa con vô tội. Tôi phải chấp nhận sự thật này và cố gắng sống với người đàn ông đó, hi vọng có một kết cục tốt đẹp mà thôi. Vì tôi đâu còn sự lựa chọn nào hơn thế khi bị ép vào bước đường cùng?
Theo Tinmoi24
Nắm chiếc hoa tai trong tay mà đầu óc tôi chếnh choáng, tim đau nhói Tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn vì hồi hộp. Cầm chiếc hoa tai lên ngắm nghía, tôi có cảm giác rất đau đớn. Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm nay. Tuy sống với nhau lâu như vậy, cũng đã có hai đứa con nhưng chúng tôi vẫn rất hạnh phúc. Mỗi sáng khi tỉnh giấc, anh lại đặt nhẹ một...