Não nuột thấy chồng suốt ngày nhớ nhung bồ cũ
Khi bị vợ bắt gặp ngoại tình, đòi ly hôn, chồng vẫn nhớ nhung người tình. Chỉ khi người tình cũng đòi chia tay mới quay về với vợ.
Chồng vẫn còn nhớ nhung người tình, liệu tôi có thể hạnh phúc? (Ảnh minh hoạ)
Vợ chồng tôi kết hôn đã được 6 năm và có một con trai 4 tuổi. Khoảng 6 tháng trước đây, tôi phát hiện chồng tôi có quan hệ với một phụ nữ làm cùng cơ quan anh ấy. Tôi đã theo dõi và bắt quả tang hai người đang hôn nhau.
Trước tấm hình bị tôi chụp bằng điện thoại di dộng, anh ấy hứa cắt đứt với người đó nhưng từ đó anh ấy không làm gì để cải thiện mối quan hệ trong gia đình mà còn tỏ ra rất buồn nản, hay ngồi thở dài như thể đã mất một người tri âm tri kỷ.
Không những thế anh ấy còn nói cái gọi là “tình yêu” của anh ấy với tôi chẳng qua chỉ vì tôi là mẹ của con trai anh ấy. Tôi tức điên lên nói thẳng nếu anh không đi khỏi nhà thì tôi sẽ đem con về bà ngoại và tiến hành thủ tục ly hôn. Bởi vì đến bây giờ chồng tôi vẫn không cho rằng mình có lỗi khi quan hệ với một phụ nữ khác. Theo anh ấy, nụ hôn mà tôi bắt được là chuyện quá bình thường.
Tuy thế, mấy ngày nay tôi được biết hai người đã bàn bạc với nhau chấm dứt mối quan hệ. Cô ta đã biết tôi chụp ảnh họ hôn nhau. Cô dự định chuyển tới một nơi khác để tránh tiếp xúc hàng ngày với chồng tôi. Anh ấy cũng ngỏ ý muốn chuộc lại lỗi lầm nhưng còn e ngại không biết vợ chồng có thể sống hạnh phúc được không?
Tôi muốn tha thứ cho chồng nhưng đối diện với vẻ mặt dài thượt, nhớ nhung nhân tình của anh ta khiến tôi nổi giận. Tôi cũng nghi ngờ không rõ, nếu quay về, liệu chồng tôi có quên được nhân tình, hôn nhân của tôi liệu có hạnh phúc?
Video đang HOT
Lê Vân Oanh (Hà Nội)
Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hoà tư vấn
Cách giải quyết của bạn, cho đến lúc này có thể nói là khá hợp lý. Kết quả là chồng bạn và người tình đã quyết định kết thúc mối quan hệ. Cô ấy sắp chuyển đi nơi khác và anh ta đang muốn khôi phục tình yêu với bạn. Bây giờ, bước tiếp theo là hàn gắn tình cảm vợ chồng.
Trước hết, bạn cần phải hiểu tâm trạng của chồng bạn lúc này. Ngoại tình thông thường không phải là một lựa chọn, mà là sự si mê. Chồng bạn có thể cũng biết những gì anh ấy cần phải làm lúc này nhưng không dễ gì làm được, bởi vì anh ấy vẫn còn tơ tưởng cô gái kia.
Chưa biết chồng bạn có còn yêu bạn nữa không nhưng chắc là anh ấy không muốn bỏ bạn và càng không muốn phải xa con. Tuy nhiên anh ta vẫn đang bị những hiệu ứng của sự si mê tác động, giống như người nghiện rượu nhớ rượu và thật khó chống lại sức cám dỗ của nó.
Quan hệ ngoại tình cũng gần như thế. Nhiều khi nó diễn ra chỉ trong một dịp tình cờ họ có một cơ hội. Nhất là những mối quan hệ đơn thuần vì tình dục chứ không phải tình yêu, thường chấm dứt một cách dễ dàng. Khó có thể biết một mối quan hệ có phải là tình yêu thật sự không cho đến khi người trong cuộc dứt bỏ nó một cách khó khăn hay dễ dàng. Lúc này, bạn có thể làm gì để hỗ trợ anh ấy? Muốn chồng quên đi người phụ nữ kia, bạn phải tìm cách lấp chỗ trống trong trái tim anh ấy chứ không phải là khoét sâu thêm. Nếu vợ chồng bạn vẫn chưa làm lành được với nhau thì anh ấy sẽ hẫng hụt.
Thử nhớ lại xem cái gì đã thay đổi khi đứa con ra đời? Có thể chính đó là nguyên nhân cản trở bạn đáp ứng những nhu cầu của chồng. Bởi vì bạn không có nhiều thời gian để trò chuyện, chăm sóc nhau. Sợi dây liên kết tình cảm bị gián đoạn. Trong khi cô nhân tình lại làm được điều đó.
Bạn nói rằng bạn đã có 6 năm chung sống. Nhưng có thể trong thời gian ấy, bạn chưa có ý thức nuôi dưỡng tình yêu trong hôn nhân. Bạn tưởng rằng đã lấy nhau vì tình thì cứ thế mà hưởng hạnh phúc suốt đời. Ngờ đâu cuộc hôn nhân ngày càng nhiều những cơn bùng nổ giận dữ, những phán xét coi thường nhau, những đòi hỏi ích kỷ làm cho tình yêu tàn lụi.
Muốn củng cố lại bạn cần biết lúc này anh ấy muốn gì và đáp ứng đúng cái đó. Chắc anh ấy cần sự tôn trọng, tình yêu thương chứ không phải là chỉ trích, xỉ vả vì tội lỗi của anh ta. Chỉ có cách ấy mới khôi phục được tình yêu trong hôn nhân của bạn.
Theo Dân Việt
Chồng đòi ly hôn vì con... da trắng giống vợ
Tôi bảo anh, ai đến cũng khen con giống bố giống mẹ, sao anh khẳng định vậy khiến con tủi thân. Chồng tôi hừ giọng: "Mũi cao như Tây, da trắng bóc trong khi cả nhà nội toàn ngăm đen... Giống mẹ thì có chứ nét nào giống bố?".
Tôi năm nay mới 26 tuổi, hiện đang làm phiên dịch cho 1 công ty xuất nhập khẩu lớn. Còn chồng tôi 30 đang làm kỹ sư cầu đường. Nếu không có chuyện ghen tuông mù quáng của chồng thì có lẽ giờ này, cuộc sống gia đình nhỏ của tôi đầy ắp tiếng cười và niềm vui bên thành viên mới. Vậy mà, tôi không thể ngờ được, chồng lại có thể xúc phạm mình như thế.
Chúng tôi yêu nhau 2 nằm rồi cưới. Chồng tôi là người cẩn thận, tốt tính, nhưng cục cằn. Vừa cưới xong thì anh xin chuyển sang làm thiết kế chứ không phải thi công nữa nên được ở nhà thường xuyên. Còn tôi cũng may mắn hơn khi sau cưới được thăng lên làm thư ký của giám đốc điều hành. Lên chức đồng nghĩa với việc bận bịu tối ngày, công tác, họp hành liên miên. Nhiều lúc tôi không còn chút thời gian nào cho gia đình nữa.
Vì thế mà chồng tôi càng ngày càng tỏ ra khó chịu. Nhất là khi biết người quản lý trực tiếp của tôi là anh chàng người Pháp, đẹp trai phong độ. Anh tỏ ý ghen tuông mù quáng, nghi ngờ tôi và anh người Pháp kia lăng nhăng ngoài luồng. Không biết bao nhiêu lần vợ chồng tôi bất hòa chỉ vì thói lúc nào cũng sợ mất vợ của chồng. Lúc nào anh cũng nghĩ môi trường thoải mái thì sẽ dễ sinh hư. Chính cái tư tưởng ấy đã giết chết hạnh phúc của gia đình tôi khi mới chỉ bắt đầu.
Mỗi lần về muộn, anh lại cao giọng: "Tiếp Tây có mệt không?". Cái kiểu hỏi móc đó làm tôi khó chịu vô cùng nhưng tôi vẫn chịu nhịn và lờ đi.
Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. (Ảnh minh họa)
Thấy tình hình ngày càng không ổn, tôi bắt đầu muốn chuyển vị trí để có thời gian chăm sóc chồng và sớm sinh con để anh bớt tính ghen tuông. Từ vị trí thư ký ấy, tôi chuyển về phòng hành chính ngày 8 tiếng. Sau khoảng 1 tháng ổn định công việc, tôi may mắn biết mình mang thai, tôi vui lắm và định dành cho chồng 1 bất ngờ lớn vào buổi tối. Tưởng chồng phải vui mừng lắm vậy mà anh chỉ cười nhạt rồi lẳng lặng ăn cơm.
Trong suốt thời gian bầu bí đó, chồng tôi không quan tâm mẹ con tôi là mấy, thái độ của chồng làm tôi tủi thân và không khỏi suy nghĩ : "Cứ làm như con người khác không bằng". Ấy vậy mà đúng là chồng tôi nghĩ vậy thật.
Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. Lần 2 là ngay ngày hôm sau khi tôi vẫn ở viện, anh vào mang theo một tờ đơn ly hôn nói tôi ký vào vì anh khẳng định đó không phải là đứa con của anh. Tôi bảo anh, ai đến cũng khen con giống bố giống mẹ, sao anh khẳng định vậy khiến con tủi thân. Chồng tôi hừ giọng: "Mũi cao như Tây, da trắng bóc trong khi cả nhà nội toàn ngăm đen... Giống mẹ thì có chứ nét nào giống bố?". Anh bỏ lửng rồi đi thẳng.
Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. (Ảnh minh họa)
Thật nhục nhã vì bị chồng nghi ngờ và nói oang oang trước bao nhiêu người. Tôi không cố gắng giải thích, vì rõ ràng đứa trẻ là con của tôi và chồng. Trông nó cũng không có nét nào gọi là "lai Tây", vậy mà chồng tôi nhìn kiểu gì lại ra như vậy. Tôi xin phép bố mẹ chồng được về nhà ngoại luôn với lý do để bà ngoại cháu tiện chăm sóc vì bà đã nghỉ hưu, còn bà nội vẫn bận đi làm. Trước khi ra viện, tôi không quên làm thủ tục xét nghiệm ADN cho con để chứng minh mình trong sạch.
Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. Nghĩ mà uất ức quá, rõ ràng là người có trình độ, hiểu biết mà lại ghen tuông mù quáng đến như thế. Đến nỗi còn chối bỏ con thơ và làm vợ bị tổn thương nghiêm trọng khi vừa sinh con được 2 ngày. Lần này tôi cũng quyết ly hôn, để anh phải hối hận vì những gì đã nói, đã làm với hai mẹ con tôi. Tôi làm vậy có đúng không mọi người?
Theo Trí Thức Trẻ
Tát vợ giữa chợ Giữa cơn tức tối, tôi thẳng tay tát vợ giữa chốn đông người. Cô ấy cay cú nằng nặc đòi ly hôn... Tôi là người đàn ông không bạo lực, tôi cũng chúa ghét cảnh đánh đàn bà, thế nhưng hôm đó, vì quá mất bình tĩnh, bất chấp việc giữa chốn đông người, tôi vẫn tát vợ một cái cảnh cáo. Nhưng...