Nàng yêu tình… tạm
“Kìa anh, trời mưa thế này về làm gì, ốm thì sao. Ngủ luôn ở đây đi”. Vừa nói nàng vừa chỉ tay vào cái giường duy nhất rộng một mét hai kê ở góc phòng.
Chàng ngượng ngùng đỏ mặt, lòng bỗng thấy rạo rực…
Nàng tên Hòa, quê Hải Dương, còn chàng tên Quý. Nàng đã tốt nghiệp đại học, hiện làm cho một công ty tư nhân. Nàng thuê nhà ở khu Cầu Giấy, sống một mình. Chàng là đồng hương “liên tỉnh”, họ quen nhau tình cờ trên một chuyến xe.
Chàng đã có người yêu rồi nhưng cô nàng này bạo dạn quá, ngồi gần cứ chịn cọ vào người khiến chàng lâng lâng.
Đàn ông vốn ham của lạ. Hôm ấy chàng đến thăm nàng. Nàng mặc một cái áo lửng hở rốn, rồi hỏi chàng một câu (có thể xếp đây là câu tỏ tình kỳ cục nhất của nhân loại): Anh ơi xem … rốn em có đẹp không?
Chàng còn chưa biết trả lời sao thì nàng đã ngồi sán lại, tì ngực vào vai chàng. Nhưng chàng vốn nhát, lại nghĩ mình có người yêu rồi, không lẽ bắt cá hai tay. Chàng định ra về bỗng trời mưa, nàng vội vàng bảo:
Mưa thế này anh về làm gì, ốm thì sao, ngủ luôn ở đây đi. Vừa nói nàng vừa chỉ tay vào cái giường duy nhất rộng 1,2m. Chàng bỗng thấy lòng rạo rực. Lại nghĩ: con gái nó chả sợ, mình là con trai lẽ nào hèn. Thế là chàng quay lại ôm lấy nàng, họ dìu nhau lên giường…
Từ đó họ cặp miết với nhau, chàng bỏ bẵng cô người yêu, họ chung sống như vợ chồng. Nàng có thai, chẳng hề gì, họ đưa nhau đến phụ sản. Hỏi rằng sao không cưới thì cả hai đều trả lời ráo hoảnh rằng cưới làm gì, sinh con đẻ cái kích rích lắm, lấy gì mà nuôi. Cứ cặp với nhau thế này lại sướng, chẳng bao giờ cãi vã. Chàng bao giờ cũng ga-lăng, còn nàng lúc nào cũng nũng nịu đáng yêu, cặp với nhau cả năm vẫn thấy “mới”.
Đây cũng là tâm lý phổ biến của một bộ phận không nhỏ trong giới trẻ hiện nay. Thông thường đối tượng là những sinh viên sống xa gia đình hoặc những người đã tốt nghiệp, thuê nhà bám trụ lại thành phố. Nhu cầu tình cảm thiếu thốn, lại xa nhà không người quản, họ dễ tìm đến với nhau. Với con trai thì “chẳng mất gì của bọ” nên rất nhiệt tình tán tỉnh, lôi kéo.
Video đang HOT
Long – một anh chàng đã cặp tới ba cô nàng trong mấy năm gần đây, rất hào hứng cổ động cho “nam nữ bình đẳng”. Long bảo: thời buổi điện tử mà vẫn còn đầu óc cổ hủ, chỉ biết đến tình dục vào đêm tân hôn thì vất đi. Đời biết thế nào, hôm nay sống có khi ngày mai ngoẻo rồi. Trời cho sống ngày nào là phải sướng ngày ấy.
Long còn cho biết thêm: Hai em trước mình cặp giờ đi lấy chồng rồi nhưng thỉnh thoảng “nhớ nhau” vẫn hẹn hò đi “cải thiện”. Kể cũng sướng, mình chỉ là thằng lính nhọ, chẳng tiền chẳng quyền mà ngủ với đầy gái. Ông bảo, nếu người ta cứ “bảo thủ” thì sao có được vậy.
À, ra cái lý do mà hắn cổ vũ cho sống thử chẳng phải để “giải phóng phụ nữ, nam nữ bình quyền” gì hết, chẳng qua để thỏa mãn dục vọng cá nhân mà thôi.
Thực ra cũng không nên đổ lỗi hoàn toàn cho đàn ông, vì nếu không có sự đồng tình của phụ nữ thì đàn ông sao có thể “dụ” được. Nhiều cô nàng có quan niệm rất thoáng về tình dục, coi nó là một nhu cầu như cơm ăn, nước uống hàng ngày.
Nàng tên Quỳnh, là một cây bút thơ nữ đang khá có tiếng tăm. Chẳng biết có phải vì cái nghiệp thơ nó bắt tính nàng phải đa tình không. Hiện nay nàng đang cặp như vợ chồng với anh chàng thứ ba rồi. Không những thế nàng còn quan hệ tình dục “chớp nhoáng” với khá nhiều người.
Anh chàng đầu tiên là một gã công tử con nhà giàu, ăn chơi vào loại thập thành. Lúc này nàng mới ở quê lên Hà Nội học, gặp được chàng hào hoa thế thì “ngợp” luôn. Ăn ở với nhau được đâu hơn một năm thì chàng chán nàng, thế là “gút- bai”.
Mối tình thứ hai của nàng cũng chẳng thọ được lâu, sau chừng hơn một năm mặn nồng, anh chàng tình nhân “pát-xê” nàng cho bạn mình để đi lấy vợ. Anh ta còn cẩn thận dặn bạn mình rằng: ngủ với em Quỳnh phải cẩn thận, nhớ đi “ủng”, em đang bị bệnh lậu đấy.
Bây giờ nàng đang trong cuộc tình chính thức thứ ba. Anh chàng thứ ba này được ưu điểm là làm “chuyện ấy” rất khỏe, mỗi lần phải 45-60 phút, nàng thích lắm. Em trai nàng lên Hà Nội học, ở chung với nàng. Có lần anh chàng tình nhân đến chơi, nàng lên cơn, không đừng được, bèn kéo tình nhân lên gác xép lục xục với nhau, mặc kệ em ở dưới. Đó là những mối tình lâu bền, những anh “bồ ruột”, còn “chớp nhoáng” thì nhiều vô kể.
Anh chàng tình nhân thứ ba của nàng hiện nay sắp… lấy vợ. Tuy nhiên hai bên vẫn đi lại khăng khít, anh ta tuyên bố: Tuy lấy vợ nhưng cứ giữ mối quan hệ này, lúc nào muốn “đổi món” thì đến em Quỳnh, chẳng thú lắm sao.
Kinh dị hơn, Phương – một nữ sinh viên báo chí còn yêu và quan hệ tình dục với cùng một lúc 3 người, cả ba chàng trai này là bạn cùng lớp và họ đều biết nhau cả. Lòng thòng với cả ba anh một thời gian thì nàng có thai, chẳng biết là “sản phẩm” của anh nào. Cuối cùng cả ba góp tiền cho nàng đi nạo.
Dạo qua các “xóm sinh viên” ta có thể bắt gặp nhan nhản những đôi cặp vào nhau sống như vợ chồng. Họ biện minh rằng như vậy là tiết kiệm được một khoản thuê nhà, cùng giúp nhau vượt qua khó khăn của cuộc sống v.v.
Đức, một sinh viên hiện thuê nhà ở khu Phùng Khoang (Thanh Xuân) kể: Ban đầu trong xóm nhà trọ của em chỉ có một cặp thôi. Nhưng sau thấy họ thế cũng hay, nhất là với cái tuổi háo hức khám phá như chúng em, thế là hàng loạt đôi cặp vào nhau. Em cũng không định sống thử nhưng “vợ” em bây giờ “tấn công” em ghê quá, thế là em chặc lưỡi, mình là đàn ông, có mất gì. Cặp thế này chả tốn kém gì mà lại thỏa mãn sinh lý.
Những mối tình kiểu này, chưa đến 10% số cặp nên vợ nên chồng. Bản thân việc sống thử cũng tạo một thái độ không nghiêm túc trong tình yêu, hôn nhân của đối tượng.
Hoàng Anh – một bạn trẻ đã sống thử tâm sự: Tôi đã sống thử không chỉ với một cô gái (mà khi đó tôi gọi là vợ) và rồi chúng tôi vẫn cứ chia tay nhau mà chẳng thấy luyến tiếc gì. Tôi nhận ra rằng, hôn nhân chỉ có thể đến từ một tình yêu chân chính.
Những cặp sau thời gian sống thử mà không nên vợ nên chồng, phần thiệt thòi luôn về phía nữ giới. Theo quan niệm Á Đông truyền thống, một cô nàng chung chạ với đàn ông trước hôn nhân bị coi là hư hỏng. Mà không chỉ những người trung tuổi có suy nghĩ này, nhiều bạn trẻ cũng “bảo thủ” như vậy.
Hoàng – một sinh viên – đã thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình: Chúng ta có thể ăn thử, uống thử nhưng không thể yêu thử. Tôi sẽ không bao giờ lấy người vợ đã một thời sống thử với người khác. Ngay cả Long, anh chàng ở đầu bài viết, cũng tỏ ra rất ích kỷ khi tuyên bố: Chơi bời cho sướng thôi, khi lập gia đình tôi sẽ chọn một em còn thơ ngây, chứ dại gì mà lấy em đã từng sống thử.
Quỳnh sau vô cùng nhiều mối tình, năm nay đã 30 cái xuân xanh nhưng chưa “lừa” được ai làm chồng. Mấy tháng trước cô cặp với một chú kỹ sư, nghĩ rằng anh này dân kỹ thuật nên ngù ngờ với đời.
Nhưng không ngờ những mối tình của cô nổi tiếng quá, chú này nghe được “chuyện tình dài tập” của cô thì vội chạy mất dép.
Cô nàng Phương khôn khéo hơn, kiếm được một tấm chồng nhưng phải dàn dựng đến khổ: bí mật đi … vá lại cái “ngàn vàng” ở một trung tâm phẫu thuật tư, nghe đâu mất 2 triệu!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin lỗi em
Chúc em sẽ tìm được người tốt hơn tôi, xứng đáng với em hơn tôi.
Tôi là sinh viên năm cuối của một trường kỹ thuật. Em - người con gái mà tôi yêu và cũng là người tôi thấy có lỗi duy nhất đến thời điểm bây giờ - là sinh viên năm cuối của một trường kinh tế gần trường tôi học. Chúng tôi quen nhau từ năm đầu tiên khi em được bố đưa đi nhập học và thật may mắn là em và tôi lại cùng xóm trọ. Từ ngày đó, bao nhiêu kỷ niệm đẹp, bao nhiêu lúc vui đùa cùng các bạn xóm trọ... tôi cũng chẳng nhớ mình yêu em từ lúc nào nữa, chỉ biết mình đã yêu em.
Sang năm thứ 2 (lúc đó tôi đã học năm thứ 3) cả tôi và em cùng chuyển nhà trọ, cũng không biết ý trời hay sao mà một lần nữa hai đứa lại chung xóm trọ. Thế là tình hàng xóm đã thân thiện, gần gũi nay lại càng thân thiết hơn bao giờ hết. Tình cảm của chúng tôi cứ thế vun đắp theo ngày tháng. Cuối cùng tôi quyết định nói lời yêu em và em đã đồng ý, tôi rất vui nhưng đó cũng là lúc bắt đầu cho chuỗi ngày tôi và em sống trong một vòng luẩn quẩn.
Một năm nữa trôi qua, chúng tôi lại chuyển chỗ trọ nhưng lần này là tôi chủ động chuyển xa chỗ em vì trong tôi có kế hoạch sẽ chia tay em. Cuối cùng ngày đó cũng đã đến, tôi chuyển trọ, tất nhiên em cũng chuyển nhưng lần này là không cùng nhau nữa. Xa nhau được một thời gian ngắn thì tôi nói lời chia tay em. Em rất buồn và hỏi tôi muôn vàn lý do... nhưng lý do tôi chia tay em là tôi sợ sau này tình yêu hai đứa sẽ không đi tới đâu, tôi không muốn cứ như vậy nữa. Bạn bè tôi ai cũng bảo cứ yêu hết 5 năm đại học đi, ra trường mỗi đứa một hướng sẽ quên nhau thôi, nhưng tôi lại không muốn làm điều đó với em. Chắc em cũng không hiểu tại sao nên em luôn cho rằng tôi đã không cố gắng.
Nếu có thể hãy xóa tôi ra khỏi trái tim em nhé (Ảnh minh họa)
Bây giờ chúng tôi vẫn liên lạc, vẫn gặp mặt nhau thường xuyên, vẫn nói chuyện, chia sẻ cùng nhau vì tôi và em vẫn nghĩ về nhau. Hai năm trôi qua nhưng tôi nhận ra em vẫn rất yêu tôi, tôi muốn giữa tôi và em rõ ràng mọi chuyện nhưng cả hai lại không làm được điều đó. Chúng tôi lại ở trong vòng luẩn quẩn, tôi sắp ra trường và sẽ về một nơi xa Hà Nội để làm việc. Bây giờ khi mà chỉ còn 2 tháng nữa sẽ rời xa em, xa Hà Nội, không biết bao giờ gặp lại, tôi thấy trong mình thật khó chịu, cái cảm giác mà không biết nói như thế nào nữa. Tôi thấy có lỗi với em, tôi muốn quên em vì em là người con gái quá tốt. Chúc em sẽ tìm được người tốt hơn tôi, xứng đáng với em hơn tôi. Có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ yêu ai nhiều như tôi đã yêu em.
Tôi viết lên đây mong rằng em sẽ đọc được bài viết này và nhận ra tôi là ai. Tôi muốn cảm ơn vì tất cả tình cảm em đã dành tặng tôi và tôi cũng muốn nói một câu mà xưa nay chưa bao giờ tôi dám nói một cách nghiêm túc với em: XIN LỖI EM. Trong thời gian yêu nhau, tôi chưa làm điều gì đi quá giới hạn, cũng như để em sau này không phải hối hận, đó là điều mà tôi tự hào nhất.
Tôi mong em hãy cứ ngẩng cao đầu đi tiếp như cái ngày cách đây 4 năm em đi nhập học nhé cô bé của tôi. Vết thương trong trái tim em sẽ không bao giờ lành như trước được vì tôi đã lấy mất một góc rồi. Tôi mong em hãy hận tôi nhưng tôi biết em sẽ không bao giờ làm như vậy, em vẫn thường nói em không muốn hận ai, và cũng không muốn hận anh. Lúc đó nước mắt em chảy mà lòng tôi cũng đau nhói, em có biết không?
Mỗi người sẽ lại bước tiếp con đường của mình, tôi sẽ ghi hình bóng em suốt cuộc đời này, nhưng có lẽ kèm theo sự tiếc nuối cho tôi và cho em. Chúc em ra trường sẽ tìm được công việc như ý và tìm được một người yêu, một người chồng thật tốt. Nếu có thể hãy xóa tôi ra khỏi trái tim em nhé, còn tôi sẽ cho em vào một góc trái tim và khóa nó lại.
Tôi mong các bạn đọc được bài này sẽ hiểu cho tôi, và cho tôi biết tôi có phải là chàng trai xấu xa lắm không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người thứ ba Tình yêu đâu thể dành chỗ cho người thứ ba... Căn phòng trọ chật cứng đồ đạc bỗng trở nên rộng rãi khi vắng những câu chuyện không đầu không cuối của con bạn cùng phòng. Nó về quê từ hôm qua. Còn tôi ở lại để có thể tập trung học cho 3 bài kiểm tra giữa kì vào tuần sau. Cái...