Nàng dâu vừa mua được căn chung cư, mẹ chồng đối xử khác hẳn nhưng ai ngờ đằng sau đó là cả một ý định trắng trợn
Dẫu vẫn biết mẹ chồng của mình là người tham lam nhưng Dung không ngờ bà lại âm mưu toan tính đến mức độ đó.
Trước khi về làm dâu bà Loan, Dung đã hiểu khá rõ tính cách của mẹ chồng. Bà là một người thảo mai và đặc biệt là rất thích tiền. Khi biết gia cảnh nhà Dung cũng chỉ ở mức trung bình, bà Loan đã từng phản đối con trai lấy Dung bởi bà muốn anh phải cưới được người vợ có điều kiện tốt hơn. Tuy nhiên, Cảnh – con trai bà Loan chỉ kiên quyết lấy Dung làm vợ nên bà Loan đành chấp nhận chứ trong lòng không vui vẻ gì.
Mẹ chồng bỗng dưng đối xử rất tốt với Dung. (Ảnh minh họa)
Chính bởi không ưng cô con dâu này mà khi Dung về, cô đã cố gắng rất nhiều để làm đẹp lòng mẹ chồng nhưng chưa bao giờ bà thấy hài lòng về cô. Dung là một người rất giỏi nhưng khiêm tốn, cô kiếm được nhiều tiền hơn cả chồng mình nhưng vẫn nói rằng chỉ kiếm được ít hơn để anh không phải bận lòng. Vừa chu toàn việc ở công ty, vừa chu đáo trong việc gia đình, một nàng dâu như Dung tưởng như bà mẹ chồng nào cũng muốn có thì trong mắt bà Loan, Dung vẫn chỉ là một đứa con gái tầm thường, nhà quê.
Nhận thấy cuộc sống với mẹ chồng không hề dễ dàng dù đã cố gắng rất nhiều. Nhà bà Loan lại đang sống ở một căn nhà cũ và khá chật nên Dung và chồng bàn nhau mua một căn chung cư để ra ở riêng. Với số tiền tiết kiệm được của hai vợ chồng, cộng với sự hỗ trợ của bố mẹ Dung và cả số tiền lương, thưởng dư ra mà Dung không nói với chồng, cả hai mua được một căn chung cư rộng 100m2, nội thất đầy đủ, rất sạch sẽ và tiện nghi. Số tiền mua căn chung cư này, phần lớn là của Dung và gia đình Dung còn Cảnh chỉ góp chút ít.
Kể từ khi Dung và Cảnh nói với mẹ về chuyện mua chung cư ra ở riêng, bà Loan bỗng dưng lại thân thiện, nhẹ nhàng hơn với con dâu. Đặc biệt là khi bà được đến xem căn nhà mà hai vợ chồng đã mua. Không còn những lời bóng gió, mỉa mai, chê bai con dâu, thay vào đó, bà Loan hết mực quan tâm đến Dung làm cô đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.
Cũng mơ hồ đoán được lý do vì sao khiến mẹ chồng bỗng dưng tốt với mình như vậy nhưng Dung cũng không ngờ, bà Loan lại có một âm mưu, toan tính vô cùng ghê gớm.
Chiều hôm ấy, Dung đi làm về sớm hơn mọi ngày một chút vì bị đau đầu. Vừa đi qua phòng bố mẹ chồng, Dung bất ngờ nghe thấy cuộc nói chuyện của bố mẹ chồng.
Video đang HOT
- “Tôi tính rồi ông ạ, căn chung cư của nó rộng lắm, có 3 phòng ngủ cơ mà, thừa sức cho tôi và ông một phòng. Mình cứ sang đấy ở, coi như nhà của mình, còn căn nhà này, sau cho thằng Lâm, thằng Cảnh khá như vậy rồi thì nhà này cho em cũng được mà”.
- “Nhà của chúng nó, mình sang ở làm sao được hả bà?”.
Và đằng sau là cả một âm mưu đầy toan tính. (Ảnh minh họa)
- “Sao lại không được, mình là bố mẹ của nó cơ mà, nuôi nó bao nhiêu năm, có gì mà không được. Ông cứ để tôi nói với thằng Cảnh, nó không nỡ để bố mẹ ở căn nhà chật chội, ọp ẹp này mãi đâu. Rồi thằng Cảnh nói thì con Dung cũng sẽ phải chịu thôi. Mà tôi cũng đang lấy lòng con bé Dung một chút để nó thấy thoải mái hơn, nó cho mình sang ở cùng cũng nên”.
Dung lẳng lặng vào phòng của mình, cô thực sự quá bất ngờ vì những toan tính của bà Loan. Không ngờ, bà lại có ý định như vậy trong khi trước đây bà đối xử với Dung chẳng ra gì. Thực tế, Dung không phải là một người nhỏ mọn, ích kỷ nhưng cô cũng không phải người dễ dãi tới mức để người khác muốn làm gì thì làm trong khi căn nhà đó là cả bao sự cố gắng, đổ mồ hôi, sôi nước mắt của cô mới có được.
Dẫu vậy, Dung cũng hoang mang, không biết sẽ phải đối phó thế nào nếu như bố mẹ chồng cứ nằng nặc đòi sang ở căn chung cư của vợ chồng cô?
Theo docbao.vn
Họ đồng hè nhau, đẩy mẹ đến tình thế pháp luật, khổ thân bà cụ bảy mươi!
Đúng là loạn. Vừa giỗ hết chồng em là các nàng dâu nổi dậy. Mẹ biết mình già nhưng chưa kịp bàn với chồng em chuyện đại sự đất đai. Hai đôi vợ chồng hai bên mẹ đây đòi mẹ sang tên nhà đất, hai đôi không ở cùng đây cũng đồng tình nói đã đến lúc...
Hình ảnh minh họa
Kính gửi chị Dạ Hương!
Mẹ chồng của em có cả thảy 5 người con trai. Không có đứa con gái nào. Ông mất sớm, khi bà còn trẻ, hồi em còn chưa về làm dâu nhà này. Nghe nói ông bà hạnh phúc nổi tiếng.
Năm người con, đều học hành đỗ đạt, người dạy ở đại học, người làm ngân hàng, người làm ở quận, người sĩ quan cấp cao của quân đội. Chồng em con cả, anh chán biên chế, về vườn, sau bán được đất vườn, mua đất ven lộ trồng hoa kiểng sống. Giá đất vùn vụt đã khiến cho thiết kế mơ ước của chồng em thành hiện thực: đem hai đứa em về hai bên cho mẹ vui, chúng em ở giữa, phía trước là những ki-ốt cho thuê để sống.
Hồi ấy, để cho mẹ vui mà bán vườn hương hỏa của ông bà nội đi nên đất đai hiện tại, chồng em để mẹ đứng tên hết. Hai đứa em ở cạnh đây là người dạy ở đại học và người làm ở ngân hàng. Hai người vợ của chú ấy, được nhận xét là tạm được. Ba cô con dâu, em chị dâu cả, em gánh hết giỗ chạp ông bà nội với ba chồng, các em ấy cũng để mặc em gánh vác. Em không là công chức như hai cô ấy, em ở nhà nội trợ, chỉ làm dân phố cho vui. Chồng em chán công chức nên cũng không nói gì, sâu xa anh ấy còn hãnh diện không ông này bà kia, không lệ thuộc ai mà vẫn sống khỏe.
Xui rủi cho gia đình em mà cũng cho gia tộc nữa là chồng em mắc bệnh nan y rồi qua đời năm con gái nhỏ của em mới mười tuổi. Đứa con trai lớn năm đó cũng mới qua lớp 9. Em nhìn thấy tan hoang chị ơi. Em chỉ mới bốn mươi, anh ấy thì đúng 49, anh chí hiếu với mẹ, anh ra đi vậy, chị cũng hình dung được là mẹ chồng em suy sụp ra sao. Năm ấy bà cũng vừa vào tuổi bảy mươi. Bốn mươi năm góa, một lũ con trai, một tay bà. Cũng nhờ chồng em ngoan, giỏi, có hiếu, đầu xuôi đuôi lọt, anh sống đâu ra đấy, ai cũng thương ai cũng phục. Nhưng anh đi như nhà mất nóc rồi chị.
Đúng là loạn. Vừa giỗ hết chồng em là các nàng dâu nổi dậy. Mẹ biết mình già nhưng chưa kịp bàn với chồng em chuyện đại sự đất đai. Hai đôi vợ chồng hai bên mẹ đây đòi mẹ sang tên nhà đất, hai đôi không ở cùng đây cũng đồng tình nói đã đến lúc, những ki-ốt phía trước phải chia cho hai đôi đó. Nói chung quá rối. Mẹ kệ, mẹ không nhúc nhích, mẹ nói nữa di chúc sẽ nói chuyện. Vậy nên mới có việc săn lùng di chúc, người có vai vế ở quận lần ra được mới hay chứ chị, ở chỗ công chứng. Gia đình em xót em cảnh vợ góa dâu cả, thương hai đứa con em sẽ mất phần muốn em kiện chuyện di chúc của mẹ vì sao lộ ra. Em ngại lắm chị, em chẳng muốn gì cả. Nhưng kẹp ở giữa như vầy em chán rồi, em quá chán rồi. Nhưng bỏ mẹ chồng lại sao đành, đúng không chị?
------------------
Em thân mến!
Người ta nói sinh 5 con trai là độc. Không phải duy tâm mà là vì gia đình sẽ bị lệch, cộng với người cha nữa là nhà luôn có tới 6 người đàn ông. Khi con còn nhỏ, không sao, khi con lớn, khí chất dương ấy sẽ lấn át người mẹ, mẹ quá thiểu số cho dù các con trai có thể rất kính mẹ, yêu mẹ.
Và rồi, ba chồng em mất sớm, quá sớm. Đến chồng em nữa, mất năm 49, như vậy cũng là sớm. Chồng em vì chữ hiếu, vì mẹ, muốn mẹ ấm cúng, mẹ thấy vững nên mới thiết kế 3 suất đất liền kề cho hai em ở cạnh mình và mẹ. Cũng vì không hình dung, không biết nghĩ rằng "thà mỏi chân hơn mỏi miệng" - thành ngữ của người miền Nam mình đấy, nên ở xa xa, đi xa không sao, ở gần lắm chuyện.
Cũng vì chồng em không biết mình nan y và khi biết, có thể không nghĩ ra di nguyện. Nghĩ còn mẹ đó, ai dám. Nhưng chồng em không nghĩ, các em đều có vai vế xã hội cả, chỉ chồng em là yếm thế, điền viên hoa kiểng. Một cuộc đảo chánh âm thầm mà mẹ chồng em không ngờ tới. Họ sai không? Họ sai ở chỗ, đáng ra phải ngồi lại bên cạnh mẹ, thảo luận, lắng nghe, phát biểu. Họ đồng hè nhau, đẩy mẹ đến tình thế pháp luật, khổ thân bà cụ bảy mươi.
Việc dò ra di chúc không khó nếu vị quan quận kia có chân rết ở công chứng. Họ lén giúp nhau. Chối được. Vả lại kiện nhau mà chi, gia tộc em sao lửa đổ têm dầu vậy? Chán đã chán, ở vậy bất tiện cho em dù với mẹ có thể ấm. Bà cứ thấy ấm dù các con dâu hục hặc, bà cần các cháu nội, bà chỉ muốn nhìn thấy chúng mỗi ngày. Nhưng ở đời, cho nhà đất mà không cho danh nghĩa, đâu có hay, thời nào rồi mà mẹ giữ cái quyền sinh sát ấy?
Không di chúc nữa, chia xong, hãy di chúc chuyện liên quan đến em và các con em về nhà đất hiện tại. Bà phải tách sổ, tách hộ, phân chia cả các ki-ốt nữa nếu bà muốn. Tóm lại, phần riêng của các người con đang sống bên bà, phải danh nghĩa, xong, phần chung tính sao, dải đất mặt tiền là vàng, mẹ định sao, tính luôn, nói ra và chia luôn. Phải yên, phải đâu ra đó trước khi bà không còn sáng suốt, em nhé, kẻo nữa theo luật thừa kế mới lùm xùm, nhiều sóng gió, mỗi mình em, em không trụ nổi đâu.
DẠ HƯƠNG
Theo nongnghiep.vn
Chứng kiến hành động lúc lâm chung của mẹ chồng, nàng dâu mới hối hận thì đã quá muộn màng Những lời nói của mẹ chồng khiến Linh như chết lặng. Hóa ra từ trước đến nay cô đã hiểu lầm bà, nhưng bây giờ thì cô hối hận cũng đã muộn rồi. Nhà chồng Linh có 3 anh chị em, chồng cô là con trai út và phía trên có 2 chị gái. Quen nhau từ ngày còn học đại học nhưng...