Nàng dâu nằm viện cả tháng trời, mẹ chồng đã không được một câu động viên lại còn buông lời cay đắng
Từng câu nói của mẹ chồng đều như từng nhát dao cứa vào tim tôi, hóa ra đây là lý do khiến bà lạnh nhạt với tôi như vậy suốt thời gian vừa qua.
Vợ chồng tôi yêu nhau từ khi còn là sinh viên. Chúng tôi không cùng quê nhưng học cùng lớp đại học nên quen rồi dần cảm mến nhau lúc nào không hay. Hai năm sau khi tốt nghiệp, cả 2 đều có công việc ổn định nên quyết định xin phép hai gia đình cho làm đám cưới.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, vợ chồng tôi cũng đã lấy nhau được 10 năm. Trải qua bao nhiêu gian khổ, cơ cực, tài sản lớn nhất mà chúng tôi có với nhau là 3 đứa con gái xinh xắn ngoan ngoãn. Dù sinh con liền tay nhưng cả hai đều chắt bóp tiết kiệm và lo lắng cho gia đình nên cũng mua được một căn hộ nhỏ.
Từ khi lấy chồng đến bây giờ, tôi gần như không có thời gian cho bản thân mình nữa. Chuyện con mọn, chuyện nhà chồng rồi công việc… tất cả khiến số lần tôi thăm nhà trong 10 năm đó chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng đã chấp nhận lấy chồng xa nên tôi chấp nhận tất cả những điều đó, chỉ mong có được sức khỏe để lo lắng cho con cái và báo hiếu với bố mẹ.
(Ảnh minh họa)
Tuy nhiên con người không phải ai cũng khỏe mạnh mãi mãi. Thời gian vừa rồi, giao mùa nên tôi ho nhiều và sốt cao. Chủ quan nghĩ do thay đổi thời tiết và công việc bận rộn, tôi chỉ ra hiệu thuốc gần nhà mua thuốc như thường lệ. Nhưng cả tuần rồi mà bệnh vẫn không có dấu hiệu thuyên giảm, chồng tôi nóng ruột nên bắt tôi vào viện kiểm tra.
Nghe xong thông báo của bác sỹ, tôi chết điếng khi biết mình phải nhập viện gấp vì viêm phổi. Trong suốt tuần đầu nằm viện, nhìn chồng vừa đi làm vừa lo cho các con lại vừa chạy vào bệnh viện chăm vợ, tôi không khỏi xót xa. Vốn ban đầu vợ chồng đã thống nhất không thông báo với hai bên ông bà ở quê vì sợ mọi người lo lắng. Nhưng khi nhìn chồng gầy rộc đi, tôi thì bệnh mãi chẳng đỡ nên đã gọi điện cho mẹ chồng nhờ bà lên chăm sóc các cháu giúp chúng tôi.
Tôi cảm thấy giọng bà hơi khó chịu nhưng rồi bà cũng đồng ý. Tuy nhiên, từ ngày lên chăm cháu, bà chẳng thèm gọi một cuộc điện thoại chứ đừng nói chuyện vào viện thăm con dâu. Mẹ đẻ thì ở xa, thương con đến mấy cũng chẳng làm sao được. Nhìn người ta hết bố mẹ rồi gia đình 2 bên chăm sóc, tôi cũng không khỏi chạnh lòng.
Video đang HOT
Nằm một chỗ lại sinh hay nghĩ, điểm lại quãng thời gian 10 năm làm dâu của mình, tôi thấy mình chưa làm gì sai trái hay quá quắt với nhà chồng. Không được xinh đẹp hay giàu có nhưng tôi thấy mình khá cẩn thận, chịu khó và chẳng nề hà việc gì. Vì vậy mà thời gian đầu, nhà chồng tôi nói chung và mẹ chồng nói riêng đều khá ưng ý.
Tuy nhiên, có vẻ như bà rất không hài lòng khi tôi sinh 3 đứa con gái chứ không phải là một thằng cháu trai cho bà. Vì chồng tôi chẳng phải là trai trưởng trong gia đình và bà cũng đã có cháu đích tôn rồi nên vợ chồng đều không để tâm những lời bóng gió của bà.
(Ảnh minh họa)
Nằm viện cả tháng trời, cuối cùng tôi cũng được bác sỹ cho xuất viện. Vì thấy bệnh tình đã đỡ nhiều và không muốn phiền chồng thêm nữa nên tôi tự đi taxi về mà không báo với ai. Vừa xách túi đồ vào, đang định tra chìa khóa vào ổ thì tôi nghe tiếng mẹ chồng đang to tiếng với chồng sau cánh cửa:
- Ôi giời ơi, làng nước ơi. Bây giờ con trai tôi còn trách tôi không vào viện chăm vợ nó đây này. Tại sao tao phải vào chăm nó? Tao mà vào viện thì ai lo cho 3 con vịt giời nhà mày đây? Con trai thì mãi không đẻ được lại dính nguyên 1 chùm vịt. Ngày xưa mày mà nghe tao lấy con bé làng bên thì có phải là đã có 2 thằng con trai ngon ơ rồi không? Bây giờ vợ mày còn ốm đau như thế, tống bao nhiêu thuốc vào người rồi không biết có sinh đẻ gì được hay không kìa.
- Mẹ! Mẹ nói gì kỳ lạ thế. Không có con trai thì thôi, bọn con cũng không có ý định đẻ thêm nữa nên mẹ đừng có mà áp đặt.
Nghe đến đây, tôi không còn đứng vững nữa mà phải bám vào cửa để ngồi xuống. Hóa ra đây là lý do khiến bà lạnh nhạt với tôi như vậy. Tôi chẳng đủ can đảm đẩy cửa bước vào cũng không biết phải đi đâu, tôi phải làm gì bây giờ?
Theo Afamily
Đêm tân hôn thành ác mộng khi mẹ chồng giở đủ chiêu phá rối
Tôi và chồng trải qua một đêm tân hôn không thể nào quên vì mẹ chồng.
Tôi tên là Tuyết, năm nay tôi 25 tuổi. Tôi quen biết Tùng do cả 2 làm cùng 1 công ty. Anh hơn tôi 3 tuổi. Anh thật thà, hiền lành và đôn hậu. Anh cảm mến tôi ngay lần đầu gặp mặt. Kể từ đó, anh tìm mọi cách để theo đuổi, gây ấn tượng với tôi. Tuy nhiên, lúc quen nhau, tôi đang yêu Hoàng (người yêu cũ của tôi) nên không có nhiều ấn tượng với anh.
Sau đó, tôi với Hoàng chia tay vì nhiều mâu thuẫn trong quan điểm sống. Giữa lúc tôi buồn bã và bế tắc nhất, Tùng luôn ở bên tôi an ủi, chia sẻ. Tôi nhận lời yêu Tùng ban đầu chỉ để lấp chỗ trống và quên đi người yêu cũ.
Nhưng thời gian trôi đi, tôi yêu anh lúc nào không hay. Bắt đầu từ lúc đó, tôi luôn tâm niệm sẽ lấy anh làm chồng để đền đáp mối ân tình mà anh dành cho tôi. Sau 2 năm yêu Tùng, tôi theo anh về nhà ra mắt. Qua tìm hiểu, tôi biết anh xuất thân là con nhà khá giả tuy nhiên bố mẹ anh là người khá nguyên tắc và nghiêm khắc.
Ngay từ lúc đầu gặp mặt, tôi cảm nhận được rằng mẹ chồng tương lai không thích tôi vì tôi xuất thân nông thôn, gia đình không mấy khá giả, lại không hợp tuổi với anh. Tuy nhiên, vượt qua mọi rào cản, Tùng vẫn quyết cưới tôi làm vợ. Cảm động trước tấm lòng của anh, tôi cũng tự hứa với lòng mình sẽ làm mọi thứ để mang đến cho anh một gia đình hạnh phúc.
Thấy tôi và Tùng cương quyết đến với nhau, bố mẹ anh ấy cũng chiều lòng để chúng tôi tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, trước khi cưới, mẹ chồng tương lai cũng nói thẳng là muốn chúng tôi ở chung với bố mẹ chứ nhất định không cho ở riêng. Vì yêu chồng nên tôi nghĩ rằng chỉ cần cố gắng một chút là có thể hòa hợp với nhà chồng nhưng sự thật không đơn giản như vậy. Tất cả bắt đầu từ ngày cưới và đêm tân hôn của tôi.
Mẹ chồng chẳng ưa nên xét nét tôi đủ thứ. Ảnh minh họa
Lễ cưới của tôi được tổ chức tại một nhà hàng sang trọng. Tuy nhiên ngay sau khi tàn tiệc, 2 vợ chồng tôi vừa vào đến phòng tân hôn thì mẹ chồng gõ cửa nói chúng tôi nộp cho mẹ hết số phong bì mừng cưới "để mẹ trả tiền cỗ".
Thấy tôi hơi buồn bã, băn khoăn, chồng tôi vỗ về, an ủi: "Không sao đâu em, dù sao mình cũng nên hỗ trợ bố mẹ chút".
Tối hôm đó, tôi và chồng đều thấm mệt vì cả ngày phải chạy đi chạy lại tiếp khách, cười nói. Đang định bật nước nóng để đi tắm thì tôi giật thót khi nghe thấy mẹ chồng gõ cửa và nói: "Tuyết ơi, con xuống đun cho mẹ nồi nước nóng, mẹ muốn ngâm chân. Thảo dược ngâm chân mẹ để trong tủ bếp".
Dù đã rất mệt nhưng tôi vẫn cố vui vẻ, niềm nở đi đun nước ngâm chân cho mẹ chồng. Thấy tôi bê chậu nước ngâm chân vào phòng rồi đặt ở đó, bà liền gọi lại: "Ơ kìa, con bỏ đi đâu đấy? Lấy nước ngâm chân cho mẹ rồi không bóp chân à?".
Tôi đành miễn cưỡng bóp chân cho mẹ chồng. Sau nửa tiếng bóp chân và nghe mẹ chồng ca cẩm vì chi phí tổ chức đám cưới tốn kém, đồ ăn không được như ý, tôi ngáp ngắn ngáp dài xin phép cho đi ngủ. Quay trở về đến phòng, tôi với chồng nhanh chóng tắm rửa để "nhập cuộc".
Sau màn dạo đầu tràn đầy hứng khởi, tôi với chồng giật bắn khi thấy mẹ chồng gõ cửa và vặn tay nắm cửa rồi nói to: "Cái Tuyết bóp chân chẳng thấy đỡ gì cả. Mẹ đau chân quá chẳng ngủ được".
2 vợ chồng tôi đành buông nhau ra, người đi đun nước, người vào phòng để bóp chân cho mẹ chồng. Liếc nhìn đồng hồ, tôi buồn bã khi thấy kim ngắn đã nhích dần đến số 12.
Đến quá nửa đêm, 2 vợ chồng tôi vẫn hì hụi vừa bóp vai, vừa bóp chân cho mẹ. Bố chồng tôi có hỏi: "Đêm nay là đêm tân hôn của 2 đứa, bà không đi ngủ đi để cho các con nó ngủ à?".
"Ngủ gì giờ này, tôi đau chân, đau lưng có ngủ được đâu", mẹ chồng tôi nói.
Vậy là đêm đó, 2 vợ chồng tôi trở về phòng lúc 1 giờ đêm. Vì đã quá mệt và buồn ngủ nên chúng tôi chẳng thiết tân hôn gì mà chỉ biết ôm chăn ngủ. Trong lúc đang mơ màng, tôi còn nghe mẹ chồng nói: "Sáng mai dậy từ 4h quét dọn nhà cửa rồi nấu cơm đấy nhé".
Theo 24h
Hãi hùng mẹ chồng, chị chồng tọc mạch, hết đêm tân hôn đã "tra tấn" loạt câu hỏi tế nhị Nhà chồng vẫn nghĩ rằng tôi giữ gìn đến tận đêm tân hôn nên sau đêm đó, họ ra sức hỏi thăm và cả khen ngợi tôi "khéo giữ gìn". Tôi tên là Ngân, năm nay tôi 26 tuổi, chồng tôi, anh Hào là đồng nghiệp của tôi. Anh Hào không phải là mối tình đầu của tôi. Tình đầu của tôi là...