Nàng dâu hỗn xược không cho bố chồng bế cháu và bắt ăn bát riêng
Liệu ở thế giới bên kia, bố chồng có tha thứ cho người con dâu hỗn hào và quá láo xược này không?
Nga kết hôn được 5 năm nay. Vì thuộc diện hiếm muộn nên sau 5 năm kết hôn Nga mới sinh được cho chồng một cậu con trai kháu khỉnh.
Từ ngày con chào đời, vợ chồng Nga rời Sài Gòn về quê lập nghiệp. Một phần cũng muốn ở gần bố mẹ cho có người chăm cháu. Một phần chồng Nga cũng muốn về quê để sống cùng người cha già cho vui.
Dù kết hôn đã lâu, nhưng Nga chưa phải một ngày làm đúng trách nhiệm của con dâu là chăm lo, phụng dưỡng gia đình chồng. Vì thế, từ ngày chuyển về sống cùng với bố chồng trong một mái nhà, cô gặp không ít khó khăn. Đôi lúc Nga trở nên cáu bẳn vì trong mắt cô bố chồng chỉ là một ông lão nhà quê, khù khờ, chậm chạp.
Ngày mẹ con Nga từ viện về, khi thấy cháu bố chồng đang đứng ngoài sân liền chạy ra để xem mặt. Khi ông đưa tay đòi bế cháu, cô đã gạt ra. Khi đó, bố chồng nghĩ cô đang mệt nên cũng không để bụng.
Chưa kể từ hôm có cháu. ông chẳng chịu đi đâu chơi. Nga để ý bố chồng chỉ loanh quanh ở nhà suốt ngày hỏi “Thế cu Tí của ông đang làm gì”, “Cu Tí ngủ chưa”,…
Có hôm, ông bà ngoại gần đó sang nhà con rể chơi, ai cũng thi nhau bế cháu, còn bố chồng Nga cứ ngồi ở phòng khách nhìn vào. Khi thấy bà thông gia cưng nựng, ông bỗng dưng chạy vào nói to “Cho ông bế cháu tí nào. Cha bố anh, từ hôm về tới giờ chưa cho ông bế tí nào”.
Câu nói đó của bố chồng khiến Nga chột dạ. Tuy nhiên khi ông vừa chia tay ra Nga nhìn sang chồng rồi bảo “Bố đã rửa tay chưa? Da cu Tí còn bé, nãy bố vừa nhóm bếp, con sợ bố sửa chưa sạch nhỡ bế làm cu Tí nổi mẩn ngứa thì sao “. Nghe tới đây, bố chồng bỗng thụt tay lại rồi chạy đi rửa tay.
Rồi rất nhiều hôm khác, bố chồng luôn tìm mọi cách để được ngắm cháu, chơi với cháu. Nhưng Nga luôn có một khoảng cách nhất định khi chỉ cho ông bế cháu được 1-2 phút là cô lại lấy cớ “Cu Tí gắt ngủ rồi ba”, “Cu Tí đòi ti mẹ”, “Ba cắm giúp con ấm nước”…
Có hôm, khi Nga đang nấu cơm, nghe tiếng con khóc, bố chồng đang nhặt rau ngoài sân vào bế trước, nhưng khi nhìn thấy tay ông có chút lấm lem, Nga lập tức giật lấy đứ.a b.é đang khóc từ tay bố chồng. Dù không nói gì hỗn láo, nhưng thái độ của Nga khiến bố chồng giật mình. Cũng từ hôm đó, cô tuyệt nhiên không bao giờ cho ông bế cháu nữa. Hễ mỗi lần ông lại gâfn cháu Nga tìm đủ mọi cách xua đuổi.
Video đang HOT
Những khi đó, Nga nào đâu hiểu bố chồng cô đang cảm thấy rất buồn, đôi lần tủi thân ông về phòng nằm khóc một mình. Ông lại nhớ những ngày còn bé khi bế chồng cô mỏi rã cả tay, thế mà giờ tới cả cháu cũng không được bế một lần cho tử tế.
Một buổi chiều Nga không thấy bố chồng sang phòng đòi bế cháu như ngày thường. Khi chồng về cô bảo anh sang xem mới hay ông sốt, người nổi nhiều mẩn đỏ.
Hôm đó, bác sĩ khám bảo ông bị viêm da cơ địa, phía dưới chân là hiện tượng vảy nến. Ngay sáng hôm sau, Nga vội vàng ra chợ mua chục chiếc bát khác màu bát nhà đang ăn, cốt là để bố chồng ăn riêng bát.
Sau hôm đó, đến bữa ăn Nga không gọi bố chồng ra dùng cơm cùng cả nhà mà mang vào trong phòng riêng cho ông. Cô cũng mặc định chục cái bát đó chỉ để ông dùng xới cơm, múc canh. Thậm chí, khi rửa bát, cô cũng rửa riêng và để vào chiếc rổ riêng mà không để chung cùng bát đũa vợ chồng cô đang dùng.
Mỗi tháng, để bố chồng không làm phiền tới vợ chồng cô, Nga chủ động giúi cho ông vài trăm để ông đi chơi đâu cho khuây khỏa.
Chồng Nga thấy vậy thì không đồng tình. Song Nga biện minh cô không muốn thế nhưng tất cả chỉ vì con. Cô không muốn con bé bỏng bị bất cứ nguy cơ lây bệnh nào từ ông nội dù cho bác sĩ không khuyến cáo thế. Nhưng Nga bảo có kiêng có lành. Thậm chí cô nói, chỉ ăn riêng thôi chứ Nga vẫn cho ông ăn đầy đủ, chăm sóc chu đáo. Chính điều này, cũng dần tạo một khoảng cách lớn giữa Nga và chồng.
***
… Một ngày, Nga đang cho con ăn thì cô nhận được tin bố chồng bị ta.i nạ.n đầu ngõ. Sau đợt đó, sức khỏe của ông dường như yếu hơn rất nhiều. Ra viện được 2 tuần bố chồng cô mất.
Trước khi mất, bố chồng vẫn dặn dò Nga cho ông được ôm cu Tí vào lòng 1 lần. Rồi ông bảo đã đến lúc phải xa nhà rồi, xa cu Tí nhưng vẫn muốn thi thoảng con dâu cho cu Tí ra mộ thăm ông. Bởi ông sẽ nhớ Cu tí lắm, ông khao khát có cháu từ lâu rồi mà chưa có nhiều cơ hội bế ẵm. Ông nói trong tiếng thở dài xó.t x.a.
Trước những lời dặn dò của bố chồng, Nga ôm mặt khóc nức nở. Còn chồng cô cũng không giấu nổi sự ân hận khi liên tục cầm tay cha mình mà khóc, mà xin “Cha đừng b.ỏ co.n cha ơi”, “Cha đừng đi, sau này cu Tí lớn lên con biết nói với cháu thế nào đây”, “Con xin lỗi”,… Những lời chồng cô thốt lên khiến tâm can cô như bị giằng xé, cô đa.u đớ.n lòng trào dâng nỗi ân hận khó tả.
Nhưng rồi ông vẫn ra đi. Cái chế.t của bố chồng làm cho Nga từ đó luôn sống trong sự ám ảnh tột cùng. Chưa kể, từ ngày ông mất, chồng cô luôn nhìn vợ bằng ánh mặt thất vọng, chán chường.
Đã gần 1 tháng trôi qua, mỗi ngày sửa soạn thắp hương cho ông, nhìn lên di ảnh của bố chồng là cô lại thấy xấu hổ, dằn vặt lương tâm. Mọi thứ lại hiện về rõ mồn một khiến Nga còn không dám tin mình đã từng sống ích kỷ, bạc bẽo tới như vậy.
Liệu ở thế giới bên kia, bố chồng có tha thứ cho người con dâu hỗn hào và quá láo xược này không?
Theo Người đưa tin
"Già phải đi du lịch, không có chuyện ở nhà làm osin bế cháu"
Khác với quan điểm, trẻ chăm con, già chăm cháu, nhiều người già lại cho rằng, ông bà chỉ có trách nhiệm chăm con còn việc chăm sóc nuôi dạy các cháu là trách nhiệm của bố mẹ chúng.
"Con ai người ấy nuôi"
Từng là phó hiệu trưởng một trường cấp 2, bà Hoàng Thị Mùi (sống tại Phường Tân Mai, quận Hoàng Mai, Hà Nội) về hưu đã 3 năm. Suốt 3 năm nay, cuộc sống của bà và chồng là những chuyến đi thiện nguyện và du lịch trong và ngoài nước.
Bà cho biết, đó là sở thích, là đam mê cháy bỏng từ khi bà còn trẻ nhưng vì cơm áo gạo tiề.n, vì con cái, gia đình, công việc và trăm ngàn mối lo của cuộc sống nên chưa bao giờ bà được thỏa mãn ước mơ của mình. Vì thế, khi các con đã trưởng thành, dựng vợ gả chồng và bà cũng đã đến tuổ.i nghỉ hưu, bà mới có thời gian để thực hiện ước mơ của mình.
Bà bảo, bà có một cô con gái và một cậu con trai. Con dâu bà vừa mới sinh được 4 tháng, tuy nhiên, ngay từ đầu, quan điểm của bà đã rất rõ ràng.
Theo đó, bà chỉ có trách nhiệm nuôi dạy con, còn việc nuôi dạy các cháu là trách nhiệm của bố mẹ chúng. Trường hợp bố mẹ chúng khó khăn, bà có thể giúp đỡ về mặt kinh tế, nhưng việc làm vú nuôi hay "osin" cho các con thì ... không bao giờ.
Bà Mùi cho biết: "Ngay sau khi làm đám cưới cho con trai, tôi đã cho các con ở riêng. Mục đích của tôi là để chúng tự lo, tự có trách nhiệm với bản thân, với gia đình nhỏ bé của mình. Đến khi chúng sinh con đẻ cái, tôi cũng đưa ý kiến (còn quyền quyết định thuộc về các cháu - nv) là đón các con về sống chung với tôi trong thời gian ở cữ để tôi chăm sóc và đỡ đần. Nhưng chúng không muốn về nên tôi kệ chúng tự lo. Tôi chỉ giúp đỡ các cháu chút kinh tế rồi thỉnh thoảng đến thăm con, thăm cháu. Thời gian còn lại tôi đi chơi, đi từ thiện ...
Ảnh minh họa
Nhiều người thấy tôi làm như vậy cũng bảo tôi không thương con thương cháu, tôi quá độc ác và ích kỷ tuy nhiên, ai nói gì mặc họ. Tôi đã mất gần hết cuộc đời để vất vả, bây giờ là lúc tôi phải nghỉ ngơi và thực hiện những ước mơ của mình.
Thêm vào đó: "Nếu đã ở nhà chăm cháu mình phải chăm theo cách của mình nhưng mình lại không có cái quyền đó vì tôi không phải là người sinh ra đứ.a tr.ẻ. Do đó, khi sống chung, những mâu thuẫn về lối sống, về quan điểm ắt hẳn sẽ không tránh được. Thậm chí, có nhiều bà, sau một thời gian đi chăm cháu về nhà mẹ con còn không nhìn mặt nhau. Thà rằng cứ thẳng thắn với nhau ngay từ đầu là việc ai người ấy làm, con ai người ấy nuôi, thiếu thốn về kinh tế thì mẹ con giúp đỡ nhau, thỉnh thoảng nhỡ nhàng, bà đến chăm cháu dăm ba hôm rồi về còn không thì thôi".
"Không phải nuôi bố mẹ là tốt lắm rồi"
Đó là quan điểm của bà Lê Thị Thi (Liên Ninh, Thanh Trì, Hà Nội). Bà Thi cho biết, bà có một cô con gái và hai cậu con trai. Cả hai đều đã dựng vợ gả chồng và đang có con nhỏ. Tuy nhiên, bà không đến ở và bế con cho bất cứ ai.
Lý do bà đưa ra là: Ông bà đã mất nửa cuộc đời vất vả để nuôi dạy các con ăn học trưởng thành, xin công xin việc rồi dựng vợ gả chồng. Bây giờ, ông bà đã già các con đã trưởng thành, đi làm lẽ ra các con phải gửi tiề.n để phụng dưỡng bố mẹ nhưng đã không phụng dưỡng bố mẹ thì phải tự lo cho cuộc sống và con cái của mình. Không có chuyện ông bà đến ở cùng để làm "vú nuôi" hay osin không công .
"Hiện tại tôi vẫn phải chạy chợ, kiếm đồng ra đồng vào để nuôi sống hai ông bà và dành chút tiề.n cho lúc ốm đau. Vì thế, tôi không đi chăm cháu được. Tôi đi ở chăm cháu thì chúng tôi lấy tiề.n đâu mà sinh sống không lẽ, phải ngửa tay xin tiề.n con, mà có xin chắc gì các con đã cho"- bà Thi nói.
Vẫn theo lời bà Thi, hồi đầu, con dâu cả của bà đẻ, con trai bà cũng nói bà đến ở cùng để trông cháu, nhưng bà bảo: "Nếu mẹ đến thì phải trả tiề.n công cho mẹ bằng số tiề.n mẹ đi chợ kiếm được mỗi tháng còn không thì thôi, chứ bắt mẹ đến làm osin, nhưng lại không chu cấp tiề.n thì chồng mẹ sống bằng gì?...".
'Con dâu tôi thấy vậy thì giận chúng tôi lắm, nhưng tôi kệ. Mình đã lo cho con đến vậy là hoàn thành nghĩa vụ rồi. Đây là lúc hai ông bà già phải dành thời gian cho nhau và chăm sóc nhau. Các con không phải nuôi bố mẹ, chăm sóc bố mẹ là tốt lắm rồi" - bà Thi nói tiếp.
Theo Tintuc
Bạn có nhận ra những sao nhí từng một thời làm mưa làm gió showbiz Việt này ở hiện tại? Xuân Mai, Xuân Nghi, bé Châu...đều là những "thần đồng" đình đám một thời của showbiz Việt. Tuy nhiên, các sao nhí này lại bất ngờ "mất tích" khi sự nghiệp nghệ thuật vào đầu những năm 2000 đang ở đỉnh cao. Xuân Mai Xuân Mai là sao nhí thành công và nổi tiếng nhất Việt Nam cho đến thời điểm hiện tại....