Nàng dâu “dở khóc, dở cười” vì sở thích ngủ chung với con trai của bố mẹ chồng
Chính vì sở thích tai quái này mà mỗi khi vợ chồng muốn gần gũi nhau cũng không dám bày tỏ tình cảm.
Bị xâm hại chốn riêng tư chính là nỗi khổ tâm lớn nhất của các cặp vợ chồng. Diện tích chật hẹp thì phải chịu trận, thế nhưng dù căn nhà thừa chỗ ở, bố mẹ chồng vẫn thích ngủ chung với con trai thì quả thực chuyện “xưa nay hiếm”. Cũng vì sở thích tai quái này mà cặp vợ chồng dưới đây rơi vào tình cảnh “dở khóc, dở cười” khi muốn âu yếm nhau cũng khó nói gì tới chuyện yêu đương mặn nồng.
Mới đây, tài khoản có nick T.L.H đăng tải câu chuyện của mình trên một hội nhóm dành cho chị em. Cô tâm sự bản thân rất mệt mỏi khi bố mẹ chồng cứ thích nằm ngủ chung với vợ chồng cô. Thậm chí, sáng mẹ chồng dậy sớm đi chợ, bố chồng vẫn cứ nằm ngủ chung với 2 vợ chồng. Mặc dù chồng T.L.H là người đàn ông tốt, anh cũng đã nói với bố mẹ mình về vấn đề này nhưng họ vẫn bỏ ngoài tai.
Tâm sự của nàng dâu khiến dân mạng dậy sóng. Ảnh chụp màn hình
“Chồng em đi làm về muộn, em muốn ôm chồng hay âu yếm chồng cũng không được thoải mái kiểu như vụng trộm ấy. Em chán cái cảnh này lắm rồi. Liệu em có nên bế con về nhà ngoại và để mặc chồng ở lại không mọi người nhỉ? Chồng em thì tốt với em lắm mà bố mẹ chồng cứ như này khiến em rồ người lên mất”.
Ngay khi được đăng tải, câu chuyện của T.L.H đã nhận được sự quan tâm từ phía cư dân mạng. Rất nhiều người bày tỏ sự cảm thông với người vợ trong câu chuyện trên vì bất cứ cặp vợ chồng nào cũng mong muốn có một không gian riêng tư cho riêng mình.
Thành viên có nick Hải An cho rằng: “Mình không hiểu bố mẹ chồng bạn nghĩ gì, con trai lấy vợ có gia đình riêng còn đòi ngủ chung. Có thể đó là thói quen từ xưa tới nay của họ thì không nói, nhưng tới khi có con dâu cũng phải tạo điều kiện cho vợ chồng con chứ? Chưa kể có cả con dâu nằm đấy, bố chồng bạn không thấy bất tiện à? Nói thật đúng là chỉ có gia đình bạn mới như vậy”.
Video đang HOT
Bên cạnh đó, một vài ý kiến cũng “hiến kế” để cặp vợ chồng trẻ thoát khỏi tình cảnh ngủ chung. “Nghe bạn nói chồng rất yêu và thương vợ, vậy sao vì chuyện này mà bạn đùng đùng bỏ về nhà đẻ để tình cảm 2 người rạn nứt? Mình nghĩ nếu chồng bạn đã nói mà bố mẹ chồng vẫn để ngoài tai thì vợ chồng bạn nên xin ra ngoài ở riêng. Việc này rất cần thiết bởi chả nhẽ cả năm cả tháng vợ chồng bạn chẳng dám đụng chạm vào người nhau à? Thế thì còn gì là vợ chồng nữa. Mình nghĩ ra ngoài ở riêng vừa thoải mái, vừa tránh xung đột trong gia đình”. Ý kiến này của thành viên Hương Mai đã nhận được nhiều sự ủng hộ.
Những tưởng câu chuyện “dở khóc, dở cười” này là chuyện hiếm trong xã hội ngày nay. Thế nhưng, đây không phải lần duy nhất dân mạng lắng nghe sự than thở của các nàng dâu về chuyện ngủ chung phòng, thậm chí là chung giường của bố mẹ chồng.
Trước đó, chia sẻ trên một hội nhóm, bà mẹ trẻ có nickname H.T.C cũng đăng tải chuyện oái oăm trong gia đình mình đó là 2 chiếc giường kê sát cạnh nhau. Lâu nay mẹ chồng vẫn ngủ giường bên cạnh mặc dù nhà không hề chật chội. Nhìn bức ảnh này, ai cũng thắc mắc “cặp vợ chồng này đã làm thế nào để… sinh ra em bé”.
Một bà mẹ trẻ khác cũng trong tình cảnh tương tự. Ảnh chụp màn hình
H.T.C viết: “Chả là nhà em có 3 phòng là phòng khách, phòng vợ chồng em, một phòng để không, để đồ lặt vặt gần bằng phòng em. Trước em chưa về, mẹ chồng đã ở như vậy rồi, chồng không dám nói, mình con dâu cũng không dám, nên cứ để thế thôi.
Em mới sinh được gần tháng rồi. Thật tình con em là sản phẩm của 2 vợ chồng ra ngoài mới có đấy ạ”.
Ngay khi được đăng tải, câu chuyện bi hài này đã lập tức gây sự chú ý của dân mạng. Đa phần các ý kiến đều tỏ ra bất ngờ và khó hiểu trước tình cảnh trái ngang của H.T.C. Một vài bình luận hài hước cho rằng thực may mắn vì nhờ nhà nghỉ mà vợ chồng H.T.C đã có cơ hội “tạo” ra được em bé.
Đọc tâm sự của các nàng dâu mới thấy mỗi gia đình một cảnh ngộ, và tình cảnh ngang trái như ngủ chung phòng, ở chung giường quả thực khiến nhiều người cũng phát ngượng. Phòng ngủ không chỉ là chốn riêng tư của các cặp vợ chồng, mà còn thể hiện sự tế nhị của những ông bố, bà mẹ. Mong rằng, sau khi nhận được những lời khuyên từ cư dân mạng, các cặp vợ chồng sẽ có “kế sách” ổn thỏa nhất để có được không gian riêng cho mình mà vẫn không làm mất lòng người thân trong gia đình.
Theo Dân Việt
Hạnh phúc không dễ nhận
Thật bất ngờ, hôm vừa rồi, anh đã bày tỏ tình cảm với tôi. Anh nói rất thương tôi vì vợ anh không thể sinh con nên hạnh phúc khó kéo dài.
Bố mẹ chồng tôi chỉ có hai người con trai. Chồng tôi là Nam và người anh trai tên Việt. Họ hơn kém nhau 5 tuổi. Lúc sắp về hưu, các cụ cố gắng vay mượn thêm tiền cộng với khoản ky cóp tằn tiện cả một đời đã mua một mảnh đất chừng hơn 200m2 để dựng nhà cho các con.
Anh Việt lập gia đình trước vợ chồng tôi 4 năm sau. Tất cả chúng tôi sống khá hoà thuận, thương yêu nhau, đúng như mong muốn của bố mẹ chồng. Tôi và Nam trước đây cùng học ở trường đại học Quốc gia nhưng khác ngành. Nam là dân toán, nhưng anh sống khá lãng mạn. Càng gắn bó, tôi càng phát hiện ở anh có nhiều phẩm chất thật đáng quý. Tôi hoàn toàn mãn nguyện, nhất là khi sinh đứa con đầu lòng bụ bẫm, khôi ngô.
Anh đã bày tỏ tình cảm với tôi
Nếu chúng tôi hạnh phúc thì vợ chồng anh Việt chỉ vui vẻ được thời gian đầu. Sau 3 năm chung sống chẳng hề xa nhau quá 5 ngày, vậy mà chị dâu tôi vẫn không có thai. Đi khám, bác sĩ nói nguyên nhân ở chị, nhưng khả năng sinh đẻ vẫn có, nếu tích cực kiên trì chữa chạy vẫn còn hy vọng. Tuy nhiên, sau đó, anh Việt đưa vợ đi khắp nơi chữa, vào cả bệnh viện Từ Dũ trong Sài Gòn nhưng vẫn không có kết quả. 5 năm trôi qua, vợ chồng anh Việt vẫn sống lặng lẽ. Họ rất buồn, mặc dù anh là người rất yêu thương vợ. Anh chị đã coi con gái tôi như con của họ và con tôi rất hạnh phúc khi có 2 bố, 2 mẹ.
Rồi một tai hoạ khủng khiếp giáng xuống đầu tôi: Anh Nam bị tai nạn giao thông trên đường đi công tác, đã tử vong. Tôi suy sụp hàng năm trời, hai bên nội ngoại xúm vào động viên mới dần dần gượng dậy được. Những ngày này, chị dâu tôi luôn ở bên cạnh, tìm mọi cách làm cho tôi khuây khoả. Tôi rất biết ơn chị, tôi càng cố gắng để con gái mình gắn bó hơn với anh chị.
Trong một lần vô ý, chị tôi bị trượt chân do cầu thang ướt trơn nên ngã gẫy chân. Chẳng hiểu vào bệnh viện được xử lý thế nào, sau 2 tháng bó bột, bất động thì chị bị tật, đi lại không bình thường mà cứ tập tễnh như người bị thọt. Chị hoạt động khó khăn nên đành xin thôi việc, nghỉ chế độ mất sức. Gia cảnh anh chị đã buồn vì không con, nay lại buồn thêm. Mặc cảm với cái chân, chị rất ngại ra khỏi nhà. Cũng may là anh Việt làm ở một công ty ngành hàng không, có thu nhập cao nên chị dâu tôi nghỉ việc, không ảnh hưởng gì đến cuộc sống hàng ngày. Nay đến lượt tôi đền đáp, nhưng chị tế nhị từ chối mọi chăm sóc của tôi.
Lúc chồng tôi còn sống, hai anh em rất thương nhau, nên tôi nhận được sự ân cần đặc biệt của anh Việt. Tôi thấy anh thương tôi thật sự, nhất là từ khi Nam qua đời. Anh không tiếc tôi bất cứ thứ gì, cả thời gian lẫn tiền bạc. Biết là cho trực tiếp không bao giờ tôi nhận, anh bịa ra rất nhiều cớ để đưa cho con tôi. Tôi cảm kích tấm lòng của Việt, càng nể trọng khi thấy anh rất tốt với vợ, chăm sóc chị chu đáo, không để chị phải mó tay vào bất cứ việc gì.
Tôi nhận được sự ân cần đặc biệt của anh Việt
Trước đây, khi Nam còn sống, vợ chồng tôi, anh chị và bố mẹ ăn riêng, bởi tuy ở cùng một khuôn viên nhưng chỉ chung cổng, còn khá tách biệt. Nay anh Việt đề nghị ăn chung với lý do: Cha mẹ thì già yếu thêm, để các cụ lọ mọ nấu nướng bất tiện, tôi thì buồn vì chỉ có hai mẹ con. Vừa thương vừa nể anh, tôi đã thấy anh gần gũi hơn cả người anh ruột của tôi. Nhưng gần đây, tôi dự cảm thấy anh đối với tôi khác lạ. Sự quan tâm chăm sóc của anh dành cho tôi nhiều khi quá mức, nhất là những lúc không có mặt chị dâu. Anh nhìn tôi có vẻ lúng túng, nhưng tôi vẫn làm như không biết gì, cố gắng bình thường như trước. Tuy nhiên, tôi né tránh tiếp xúc riêng với anh. Tôi rất sợ chị dâu biết điều này. Sự thực thì tôi chỉ quý, thương và biết ơn anh.
Thật bất ngờ, hôm vừa rồi, anh đã bày tỏ tình cảm với tôi. Anh nói rất thương tôi, đằng nào thì vợ anh - chị Nga cũng không thể có hạnh phúc vì vô sinh. Nếu anh lấy tôi thì cả tôi và anh đều hạnh phúc, sẽ hết lòng chăm sóc, đối xử tử tế với chị Nga. Anh rất cần có con, nếu có với tôi thì tiện lợi đủ đường. Tôi vừa là em dâu vừa là vợ, con gái tôi vừa là cháu vừa là con anh, chắc chồng tôi cũng sẽ yên lòng nơi chín suối hơn là sau này tôi lấy người khác. Anh cũng nói là chính chị Nga cũng mấy lần chủ động nói nếu cần anh cứ lấy người khác, chị sẽ sẵn sàng vun đắp hạnh phúc mới cho chồng, sẽ coi con anh như con chị.
Tình cảm khác lạ của Việt thì tôi đã nhận biết, nhưng việc anh đặt vấn đề rất nghiêm túc là quá đột ngột khiến tôi chỉ biết im lặng. Làm sao tôi có thể giành anh khỏi chị Nga khi chị rất tốt với tôi. Khi anh Việt đã đặt vấn đề rất nghiêm túc và chân thành, anh còn nói sẽ không có bất cứ trở ngại gì. Anh nói cả nhà vẫn sẽ coi chị Nga như trước, thậm chí không có việc ra toà ly hôn, chị vẫn là vợ anh. Coi như tôi là lẽ, chỉ cần tôi đồng ý.
Tôi mới ngoài 30 tuổi, phía trước còn nhiều cơ hội, nhưng sao lòng tôi vẫn canh cánh?
Theo GĐVN
Ngày nào cũng có bóng dáng người ấy nhưng tôi không dám tỏ tình Tôi công nhận mình cái gì mình cũng có thể làm nhưng hễ động đến việc nhắn tin hẹn hò với con gái thì kém lắm. Ảnh minh họa. Tôi thích một người con gái, cô ấy hơn tôi 4 tuổi. Tình cảm này phát triển được hơn một năm rồi. Lúc đầu tôi ghét cô ấy lắm nhưng chẳng hiểu lý do...