Nàng dâu choáng váng bởi câu nói của bố chồng khi tiệc cưới còn chưa kết thúc
Lễ thành hôn diễn ra khá vui vẻ, suôn sẻ. Nào ngờ, vừa bước xuống sân khấu, bố chồng tôi tiến lại, ghé tai nói những lời làm tôi nghẹn đắng:
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 27 tuổi, đám cưới của tôi vừa diễn ra tuần trước. Có lẽ do duyên số nên tôi từng trải qua nhiều mối tình nhưng kết thúc không có hậu. Tôi quen anh ở nơi làm việc. Công ty của anh ở tầng 4 còn công ty tôi ở tầng 3. Thấy tôi nhẹ nhàng, dễ nhìn, anh quyết tâm trồng cây si rồi theo đuổi tôi bằng được. Giữa lúc buồn bã vì mối tình cũ tan vỡ, tôi mở lòng đón nhận tình cảm của anh mong sao quên được quá khứ.
Yêu nhau được 2 tháng, anh làm tôi bất ngờ khi lần đầu tiết lộ về gia cảnh nhà mình. Bố mẹ anh chia tay từ năm anh 10 tuổi, do bố anh phản bội mẹ, qua lại với nhiều người phụ nữ khác. Hiện tại bố anh không có vợ chính thức nhưng có tới 3 người con rơi bên ngoài. Còn mẹ anh đã tái hôn và có với người chồng mới 2 người con nữa. Vậy là nếu tôi về làm dâu nhà anh, tôi sẽ có 2 bố chồng cộng với 5 người anh em nhà chồng.
Thấy gia đình anh phức tạp, lúc đầu tôi cũng sợ hãi, suy nghĩ rất nhiều nhưng chắc do duyên số nên càng ngày tôi càng yêu anh hơn. Anh cũng hứa sẽ luôn đối tốt với tôi, sẽ cố gắng hết sức để tôi không phải khổ. Sau 2 năm hẹn hò, chúng tôi quyết định chấp nhận tất cả để gắn bó cả đời với nhau.
Vì gia đình chồng phức tạp nên quá trình chuẩn bị lễ cưới của chúng tôi cũng diễn ra khá căng thẳng. Vì không còn chung sống nên họ gần như tách bạch toàn bộ về kinh tế. Đầu tiên là quà cưới bố mẹ chồng tặng con dâu, tôi nghe đâu bố mẹ anh ấy đã cãi cọ và cuối cùng thống nhất là mỗi bên đóng góp 1 nửa để mua tặng con dâu 1 chiếc dây chuyền vàng!
Sau phần quà cưới là đến phần cỗ cưới, vì bố mẹ chồng tôi có bạn, họ hàng riêng nên 2 người thống nhất: cỗ đãi bạn, họ hàng của ai thì người ấy thanh toán tiền cỗ, giá mỗi mâm cỗ ở nhà hàng là 2,2 triệu cứ thế nhân lên.
Video đang HOT
Nghe chồng kể chuyện mà tôi thấy cám cảnh và chán nản thực sự. Nhiều lúc tôi chỉ muốn hủy hôn vì tôi nghĩ rằng tôi về làm dâu ở một gia đình như vậy sẽ không hạnh phúc, chịu nhiều ấm ức.
Ngày cưới của tôi, có khoảng 20 người họ hàng, bạn thân đưa tôi đi từ quê đến nhà hàng nơi nhà trai tổ chức tiệc cưới. Tôi cũng mời thêm 3 mâm bạn bè làm cùng ở Hà Nội, không có cơ hội để về quê ăn cưới. Lễ thành hôn diễn ra khá vui vẻ, suôn sẻ. Nào ngờ, vừa bước xuống sân khấu, bố chồng tôi tiến lại, ghé tai nói những lời làm tôi nghẹn đắng: “Lát con ở lại thanh toán 6 mâm cỗ họ hàng và bạn bè con nhé, 2,2 triệu 1 mâm rồi hãy về”.
Những lời nói của bố chồng làm tôi sốc vô cùng. Tôi thật chưa thấy một đám cưới nào mà đoàn đưa dâu phải tự trả tiền cỗ trong ngày lễ thành hôn. Tôi không nghĩ là bố chồng tôi có thể xử sự tệ đến vậy. Tôi nói chuyện này với chồng thì anh nói: “Bố mẹ cãi nhau vì không ai chịu thanh toán 6 mâm cỗ họ hàng và bạn bè của em”.
Tôi thấy mắt nhòa đi, đầu óc quay cuồng vì ức chế, tủi nhục. Nếu biết trước sẽ xảy ra chuyện này, chắc chắn tôi không cưới anh, không về làm dâu nhà anh làm gì. Việc nhà trai đãi cỗ nhà gái trong ngày rước dâu là lễ nghĩa, chẳng ai tính toán chuyện tiền bạc làm gì, vậy mà….
Vậy là ngày vui của tôi bớt vui đi mấy phần. Suốt từ lúc đó đến khi kết thúc buổi tiệc, tôi không thể nở một nụ cười. Kết thúc buổi tiệc, tôi chẳng nói chẳng rằng chỉ nhẹ nhàng cầm tiền thanh toán 6 mâm cỗ cho bố chồng. Nhìn ông ấy cười nhoẻn rồi đếm tiền, tôi cảm thấy khinh bỉ vô cùng.
Không biết cuộc sống của tôi sẽ như thế nào với bố chồng ích kỷ, tham lam như thế này.
Theo Danviet
Tết dương, mẹ chồng cho vợ chồng tôi 30 triệu bảo '2 đứa đi đâu chơi thì đi'
Còn tưởng mẹ chỉ nói đùa cho vui, thế mà ngay tối hôm đó, mẹ chuyển vào tài khoản của tôi 30 triệu kèm theo lời nhắn: "Các con đi đâu đó cho khuây khỏa, cả năm làm lụng vất vả rồi, mấy khi được nghỉ dài, tranh thủ mà hưởng thụ".
Còn nhớ ngày tôi bước chân về làm dâu nhà chồng, tôi đã nói với anh thế này: "Chúng mình nhất định chỉ ở đây 2 tháng, không hơn không kém rồi ra ngoài thuê nhà.
Không có tiền thì đi ở thuê chứ còn sống chung với mẹ chồng, bố chồng, em nhất định không chịu. Em sợ nhất cái ảnh bị soi mói, khó chịu đến cùng cực. Sống phải thoải mái, khó chịu thì sống làm gì".
Chồng ậm ờ cho xong nhưng tôi biết anh chẳng ưng gì chuyện đó. Anh là con một trong nhà nên cũng ngại phải ra ngoài ở riêng. Không nắm chắc phần thắng nhưng tôi tin là mình sẽ thuyết phục được chồng không ở chung.
Cuộc sống hòa thuận vui vẻ, tất nhiên cũng có những lúc bất đồng quan điểm. (ảnh minh họa)
Nhưng, sống với gia đình chồng hai tháng, tôi không cảm thấy khó chịu, ức chế như tôi nghĩ. Mẹ ân cần, chu đáo, chăm sóc chúng tôi đến nơi đến chốn. Sáng sáng mẹ dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà và chưa từng gọi chúng tôi dậy sớm.
Lần nào mẹ cũng cơm nước tinh tươm trước khi chúng tôi đi làm về, quần áo mẹ cũng thu sẵn. Có lúc tôi nấu ăn không ngon, mẹ nhẹ nhàng góp ý. Có lúc mẹ cũng to tiếng mắng mỏ nhưng không chỉ mắng riêng tôi. Dù mẹ quát tháo nhưng tôi không thấy sợ hãi mà còn cảm giác như mẹ đang dạy bảo con cái ruột thịt trong nhà.
Cuộc sống hòa thuận vui vẻ, tất nhiên cũng có những lúc bất đồng quan điểm. Ai cũng vậy, ngay cả bố mẹ đẻ cũng còn khiến mình có lúc khó chịu huống hồ bố mẹ chồng và con dâu, chưa thực sự lâu dài để có đủ thời gian hiểu nhau. Tôi biết mẹ tốt, yêu thương, quan tâm chúng tôi và coi tôi như con gái nhưng tôi vẫn sợ.
Nghe lời bạn bè, "Chẳng có gì tốt bằng ra riêng đâu chúng mày ạ, cứ ở riêng là không có điều tiếng gì. Các cụ bảo &'xa thương gần thường mà', càng xa càng nhớ nhau. Vợ chồng mày sướng thật, có mẹ chồng quan tâm nhưng biết đâu ngày nào đó bà thay tính đổi nết. Với lại, ở riêng vợ chồng có không gian riêng tư hơn".
Bạn tôi nói không sai và mẹ cũng không có gì sai nhưng tôi vẫn nghe lời bạn bè và nghĩ thông tất cả nên bắt bằng được chồng ra riêng. Ngày dọn ra ngoài, mẹ buồn lắm nhưng vẫn cố gắng kiềm chế. Có hai ông bà hiu quạnh, mẹ buồn...
Sau hôm nhận được tiền gửi vào tài khoản, tôi đã vô cùng xúc động và bàn với chồng, chuyển về sống chung với bố mẹ, để gia đình vui vầy, con cháu gần ông bà cho ông bà vui vẻ tuổi già. (ảnh minh họa)
Những ngày có giỗ chạp chúng tôi vẫn về. Dịp này, Tết dương đến rồi, tôi định về chơi với bố mẹ, cho cháu về nhưng mẹ lại gọi lên bảo cho chúng tôi 30 triệu để đi chơi, du lịch nước ngoài cũng được cho bõ những ngày tháng đi làm vất vả.
Có lúc tôi thấy có phải mình đã quá ích kỉ hay không? Mẹ đối xử với mình như con gái, coi mình như ruột thịt, quan tâm, chăm sóc không bắt mình làm gì, thế mà mình lại cứ khăng khăng ra ngoài để bố mẹ cô đơn, nhớ con nhớ cháu.
Bằng lòng là ai ai cũng có lúc mâu thuẫn, nhưng cái được và cái mất của việc sống chung với mẹ chồng nó rất gần nhau. Vì cuộc sống có gì là hoàn hảo đâu. Mình phải tích cực, phải ghi nhận điều tốt và sống vui vẻ, thoải mái. Tôi chợt nhận ra mình đã không làm được gì cho bố mẹ lại luôn để bố mẹ gánh trách nhiệm và sự lo lắng dành cho các con.
Sau hôm nhận được tiền gửi vào tài khoản, tôi đã vô cùng xúc động và bàn với chồng, chuyển về sống chung với bố mẹ, để gia đình vui vầy, con cháu gần ông bà cho ông bà vui vẻ tuổi già.
Tôi cũng biết, cuộc sống có muôn vàn điều khó nói, khó tránh nhưng chỉ cần làm sao để dung hòa thì cái gì cũng sẽ tốt. Chẳng có lý gì mẹ đối xử tốt với tôi như vậy tôi lại lúc nào cũng mang rào cản mẹ chồng nàng dâu để đối đãi với mẹ mình?
Theo Emdep
'Bỏ chồng mới đi, về với bố con anh. Giường chiếu này cần hơi ấm của em...' Tôi đã bắt đầu cảm thấy hối hận ngay khi bước vào cuộc hôn nhân thứ hai. Chính xác là sau một lần vô tình nhìn thấy ánh mắt đầy vẻ khó chịu của Khang dành cho cu Tôm, con trai riêng của tôi. Tôi ngỡ ngàng tự hỏi bản thân: - Vậy những cử chỉ vồ vập đầy quan tâm, âu yếm...